Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 739: Điên Nguyên Lục Hành Quyết

Mỗi lần vận chuyển Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết đều cải tạo thân thể của hắn một cách vô tri vô giác, điều này khiến cho trữ lượng nguyên khí trong đan điền của hắn cao hơn nhiều so với tu giả cùng giai.
Nếu như Hứa Nguyên muốn thay đổi công pháp, phần trữ lượng nguyên khí thừa ra bên trong đan điền của hắn sẽ là một phiền toái lớn gần như không thể phá giải.
Không cách nào giải quyết, kết cục của mạnh mẽ thay đổi công pháp chắc chắn là tẩu hỏa nhập ma.
Hơn nữa, đây chỉ là một trong những phiền toái khi thay đổi công pháp.
Cũng giống như vậy, Bạch Mộ Hi nếu muốn thay đổi công pháp thì phải xua tan sự cải tạo của công pháp nguyên bản đối với thân thể từng bước từng bước một. Sau đó, lại từng chút từng chút một dung nhạp công pháp mới vào thân thể, làm cho bản thân dần dần thích ứng với công pháp mới.
Nói cách khác, mỗi lần thay đổi công pháp đều là một lần ‘tạo hình’ đối với thân thể.
Một lần thì còn có thể, nhiều tới mấy lần, phỏng chừng thân thể của cường giả Thánh Nhân cũng không chịu nổi giày vò như vậy.
Trừ khi ngươi có thân thể dị quỷ dư thừa vũ dũng.
Trong khi suy tư, Hứa Nguyên bắt đầu tìm kiếm trong đầu mình công pháp thích hợp với Tiểu Bạch.
Đại bộ phận tu giả là do không còn lựa chọn nên mới tu hành công pháp cấp thấp, tương lai Bạch Mộ Hi làm thân tín của Hứa Nguyên, không nói là phải dùng đồ tốt nhất, nhưng ít nhất cũng phải là cấp bậc ‘màu cam’.
Rất nhanh, Hứa Nguyên lục lọi ở trong trí nhớ về kiếp trước tìm được một môn công pháp.
Tuy rằng trong Thương Nguyên không có Ngũ Hành đạo thể, nhưng có công pháp liên quan đến ngũ hành.
Điên Nguyên Lục Hành Quyết.
Một môn công pháp màu cam, hắn đã từng tu hành trong Thương Nguyên, một loại công pháp có thể phát triển.
Nói đơn giản đó là áp chế kỹ năng, dung hợp ngũ hành trong cơ thể vào lẫn nhau, tạo một hành đồng đẳng với băng, lôi, phong gọi là Lục hành.
Nghĩ tới đây, trong mắt Hứa Nguyên lóe ra một tia tinh quang lấp lóa.
Khẳng định là công pháp này rất phù hợp với Tiểu Bạch, thế nhưng con đường thu hoạch công pháp này ở nơi nào?
Bí cảnh? Không đúng.
Giết Boss rơi đồ. Có vẻ là vậy.
Xuyên việt đã tới một năm, tin tức kiếp trước rất phức tạp, khiến cho hắn chỉ trong giây lát cũng khó có thể nhớ ra môn công pháp này là rơi ra từ trên người của vị Boss nào.
Thở ra một hơi thật dài, Hứa Nguyên cầm lấy bầu rượu rót thẳng vào miệng mình hai ngụm, vừa suy tư trong đáy lòng, vừa lên tiếng hỏi: “Thanh Diễm, nàng có biết một môn công pháp gọi là Điên Nguyên Lục Hành Quyết hay không?”
“Biết”
“Quên đi, nàng không biết... Ặc? ?”
Hứa Nguyên đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn về phía nàng, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Nàng biết?”
Ánh mắt Lý Thanh Diễm như là đang nhìn một kẻ ngốc: “Phụ hoàng ta sáng tạo ra, vì sao bản cung không biết?”
“...”. Hứa Nguyên.
Tốt. Hắn nhớ ra rồi.
Hình như Điên Nguyên Lục Hành Quyết là do Hứa Trường Ca đánh cho Vương phải nôn ra.
Hứa Trường Ca tu kiếm đạo, kém khá xa bản ngũ hành pháp quyết này, trách không được mà hắn nhất thời không nhớ ra.
Tuy vậy lại nện ra một sự kiện, bên trong Thương Nguyên, đúng là lão cha hắn hạ thủ đối với hoàng tộc, nếu không thì trong tay Hứa Trường Ca cũng sẽ không có bản công pháp này.
Trong lúc suy tư, Hứa Nguyên hỏi thử: “Vậy Thanh Diễm có thể quản Phụ Hoàng giúp ta một tay không?”
Lý Thanh Diễm nhìn chằm chằm vào hắn rồi lộ ra vẻ bất đắc dĩ, tiện tay ném một cuốn sách đặc biệt lên bàn đá: “Vốn là cái này đây”.
Hứa Nguyên liếc mắt nhìn bản công pháp này, ánh mắt hồ nghi: “Vì sao nàng lại có?”.
Lý Thanh Diễm liếc xéo hắn một cái: “Công pháp phụ hoàng ta sáng tạo ra, bản cung có thì lại rất kỳ quái?”.
“Nhưng công pháp này không phải cấp Giáp hạ phẩm”
“Lúc nào bản cung nói là cho công pháp cấp A hạ phẩm?”
“Ha ha”
Hứa Nguyên cười tự giễu hai tiếng, đưa tay định lấy đi bản công pháp này, nhưng bị Lý Thanh Diễm vươn ra một ngón trỏ thon dài nhẹ nhàng đè lại, khiến cho hắn hoàn toàn là rút không ra.
Nàng nhìn hắn, cười dài: “Cho nên, vừa rồi đề nghị của bản cung, Trường Thiên đồng ý hay sao?”
Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng: “Chắc hẳn bên phía phụ thân ta cũng có dự phòng bản công pháp này...”
“Vậy ngươi đi tìm Hứa công mà đòi”
“Mộ Hi, mấy ngày nay ngươi đi theo Thanh Diễm”
“...”. Bạch Mộ Hi.
Lý Thanh Diễm hừ nhẹ một tiếng, buông lỏng tay ra: “Được. Vậy cho ngươi”.
Công pháp cấp Giáp thượng phẩm, bậc trân bảo vô giá ở bên ngoài, cứ như vậy bị nàng vứt cho hắn.
Hứa Nguyên liếc nhìn cuốn sách dày chừng nửa tấc trong tay, ho nhẹ một tiếng: “Chuyện kia... Thanh Diễm này, tuy rằng giao Mộ Hi cho nàng, nhưng nàng thao luyện Mộ Hi nhẹ nhàng một chút, thực ra nàng ấy vẫn rất...”
“Bản cung dạy nàng như thế nào, không phiền Trường Thiên hao tâm tổn trí”
Đôi đồng tử đỏ hồng của Lý Thanh Diễm liếc nhìn Bạch Mộ Hi đang núp ở trong phòng không dám đi ra, cao giọng nói: “Tư Mệnh đại nhân, bắt đầu từ hôm nay ngươi đi theo bản cung, bản cung sẽ từ từ dạy lễ tiết của Đại Viêm cho ngươi”.
Bạch Mộ Hi chớp chớp đôi mắt, lộ ra ngoài khe cửa nhìn về Hứa Nguyên xin giúp đỡ.
Ngay lập tức, Hứa Nguyên ngẩng đầu nhìn trời.
“Vâng”
Giọng điệu cẩn thận từng li từng tí của Bạch Mộ Hi truyền ra từ trong khe cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận