Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 864: Lệch một li là đi một nghìn dặm

Ngoại trừ những lão quái đoạt xá.
Bọn hắn cần nó để giải quyết dị chứng bài xích của thân thể.
Hứa Nguyên bình thản thấp giọng nói:
"Không, đây là chuẩn bị cho phụ thân ta."
Lúc trước lão phụ thân đã nói cho hắn, cuộc đời còn lại của ông chỉ còn hai mươi năm.
Để tiếp tục hóng mát dưới cây đại thụ lão phụ thân này, hắn đương nhiên phải giúp ông ấy kéo dài mạng sống.
Đan phương Ách Vẫn Đan dùng để tu luyện Huyết Nguyên Tâm Vẫn Quyết đã thất truyền, hắn xin nhờ lão đầu Khương Hạc đi nghiên cứu, đổi thành loại có thẻ luyện chế như Huyết Linh Dung Thân Đan, vật liệu đầy đủ nên đương nhiên cũng đã luyện xong sẵn.
Nghe vậy, ánh mắt Lâu Cơ dịu đi rất nhiều.
Với tư cách là thủ hạ đứng đầu mạng lưới tình báo của phủ Tướng Quốc, đương nhiên là nàng phát hiện mệnh lệnh mà vị Tể tướng kia hạ đạt trong những năm gần đây dần có hơi nôn nóng.
Cũng vì thế mà nàng suy đoán ra được vài thứ.
Nhưng Tể tướng không nói vậy đại biểu cho chuyện này khó giải quyết.
Than nhẹ, Lâu Cơ thấp giọng nói:
“Thật là đi mòn giày sắt tìm không thấy, Trường Thiên ngươi ăn nó đi.”
Hứa Nguyên nhẹ nhàng lắc đầu:
“Không thể dùng.”
Mắt Lâu Cơ nhìn hắn, nở nụ cười trên môi:
“Thất Sinh Mãng lại không tuyệt chủng, sau này có cơ hội thì đi làm thịt luyện chế thêm một cái là được.”
Hứa Nguyên cười khổ, con ngươi màu máu yêu dã tỏa ra từng đợt ánh sáng vàng, hắn lắc đầu:
“Ý ta không phải thế.”
“Nếu bây giờ dùng nó, đích xác có thể chữa trị được kẽ nứt trong thức hải của ta, nhưng đồng thời, đặc tính tan hồn của Huyết Linh Dung Thân Đan này sẽ đẩy nhanh tốc độ vận chuyển của bí pháp ý hồn.”
Lâu Cơ cau mày khi nghe vậy:
“Trường Thiên, lời này của ngươi là có ý…?”
Hứa Nguyên ngồi trên giường, ngũ tâm triều thiên (1), giọng điệu bình tĩnh và thản nhiên:
“Mặc dù đan dược này không chỉ chữa trị thức hải, không ảnh hưởng đến ý hồn, nhưng nó sẽ làm tăng tốc độ cắn nuốt dung hợp của bí pháp ý hồn.”
“Tỷ, ngươi nên rõ rằng, chuyện liên quan đến bí pháp ý hồn đều phải cực kỳ tinh chuẩn, lệch một li là đi một nghìn dặm.”
Nói rồi, hắn liếc qua Thiên Diễn ở bên cạnh, thấp giọng:
“Nói một cách đơn giản...”
“Càng tu luyện về sau, ta sẽ dần biến thành giống như Thiên Diễn bây giờ vậy, mất đi cảm tình, có được thần tính.”
Mặc dù còn chưa hoàn thành, nhưng Hứa Nguyên đã có thể cảm giác được ý thức của mình đang thay đổi.
Sự thay đổi ấy quá nhỏ bé, nhỏ bé đến nỗi không nhận biết được.
Có điều sau khi trải qua dị quỷ hóa cũng đã khiến hắn cực kỳ nhạy cảm đối với các kiểu tình huống biến hóa tự thân này.
Nhưng cũng may là sự xâm lấn đồng hóa của Diễn Thiên Thần Hồn này đang bị bí pháp ý hồn tự động vận chuyển của hắn liên tục phá giải bào mòn.
Đó là một điểm cân bằng.
Mọi ngoại lực đều sẽ đánh phá sự cân bằng này.
Nghe vậy Lâu Cơ lập tức hiểu ra, giơ tay đập giữa mày.
Nói thật thì, một Thái tử Tướng phủ không có tình cảm, chỉ có thần tính cũng không tính là chuyện xấu đối với Tướng phủ khổng lồ.
Xét cho cùng, một quái vật có đủ thông minh lý trí là thích hợp trở thành lãnh tụ nhất, không có người thứ hai.
Nhưng vấn đề là mục đích của Giám Thiên Các chỉ có thế ư?
Mất đi tình cảm, chỉ còn thần tính, phải chăng sẽ có vài ý thức yên lặng đột nhập, thay đổi vô tri vô giác tới lựa chọn của Trường Thiên?
Nếu là có…
“Thánh Nữ.”
Lâu Cơ không tiếp tục suy nghĩ, giọng điệu bình tĩnh:
“Ngươi có thể giải thích chuyện này với bổn tọa một chút chứ?”
Bởi vì đã không còn lo lắng tình trạng nguy kịch của Hứa Nguyên nữa, giờ đây nàng đã biến thành vị độc phụ Hắc Lân sát phạt lạnh lùng kia.
Ánh mắt Thiên Diễn mang vẻ khó hiểu, nhưng trạng thái lúc này thần tính đã lấn át cảm xúc khiến nàng lập tức nói đáp án ra:
“Trạng thái ‘trống rỗng’ hiện tại của ta là một bí pháp của Diễn Thiên Quyết, ta cũng không biết đơn tu Diễn Thiên Thần Hồn sẽ khiến người ta mất đi lý trí, đây hẳn là vài kế hoạch của sư tôn ta.”
Trước khi Lâu Cơ kịp lên tiếng,
Hứa Nguyên truyền âm đến:
“Tỷ, đủ rồi.”
“Bất kể mưu đồ của các chủ Giám Thiên Các là gì đi nữa, bây giờ đã phá cục, còn lại thì chờ ta tiêu hóa xong những thần hồn của Thiên Diễn rồi nói sau.”
Nói xong, Hứa Nguyên chậm rãi nhắm mắt lại.
Diễn Thiên Thần Hồn trong thức hải liên tục bị tiêu hóa thôn phệ, Hứa Nguyên dần cảm giác thông thấu hơn về hoàn cảnh xung quanh.
Trong quá trình nuốt chửng và dung hợp, ý hồn của hắn đã dần có đặc tính Diễn Thiên Thần Hồn.
Nguyên khí rải rác trong không khí tinh khiết đến cả mắt trần cũng thấy được.
Thậm chí không cần cố gắng cảm thụ, hắn cũng có thể nhận thấy quanh thân của bốn nữ tử bên người có cuộn nguyên khí chói đến có thể chọc mù mắt người khác.
Ý thức đang mông lung, Hứa Nguyên cảm nhận được sự thông thấu mà trước nay chưa từng có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận