Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 357 - Đủ chưa?




Tông chủ Vạn Tượng im lặng nhìn vào nội dung bên trong tờ giấy, trong nháy mắt hơi thở bỗng trở nên bất ổn.
Mà ngay lúc này, hô hấp của Đại trưởng lão ở bên cạnh cũng trở nên trì trệ.
Rất đơn giản, chỉ có bốn chữ, viết theo lối Khải.
Chín ngàn vạn lượng.
Đổi qua kiếp trước của Hứa Nguyên, một trăm ba lăm tỷ.
Đối với toàn bộ Triều đình Đại Viêm, đây cũng chỉ là một phần mười quân phí hàng năm, nhưng đối với một tông môn đơn độc thì đây cũng là một tồn tại có thể thương gân động cốt.
Hít sâu một hơi, Đại trưởng lão nói nhỏ: “Công tử, ngài... đang nói đùa hay sao?”
Hứa Nguyên cười cười, cầm hạt châu trong tay đặt ở trên bàn trà: “Cái àny đủ chưa?”
Bốn vạn Hắc Lân quân đã tiến vào thành Vạn Tượng.
Nhìn thấy một màn như vậy, Tông chủ Vạn Tượng vẫn trầm mặc từ lúc Chu Tiểu Hà tắt thở, vào lúc này bỗng nhiên lên tiếng: “Đủ rồi. Nhưng chắc hắn Phủ Tướng Quốc không gánh vác được hậu quả này”.
Diệt Vạn Tượng tông, tông môn sẽ khiến cho Phủ Tướng Quốc chịu không nổi.
Hứa Nguyên lắc đầu, “rầm” một tiếng, ném một vật lên trên mặt bàn:
“Cài này, lại thêm cái này, đủ chưa?”
Trầm mặc.
Tông chủ Vạn Tượng cùng với Đại trưởng lão nhìn vào “vật” mà Hứa Nguyên ném ra từ trong tu di giới, lặng thinh không nói.
Đây là một cái đầu lâu.
Một cái đầu lâu bị đóng băng, bảo quản rất tốt.
Dựa vào tu vi cường đại của hai người bọn họ, mặt dù cách một lớp băng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được rằng rõ ràng cái đầu này vẫn còn sống.
Hứa Nguyên rót cho mình một chén rượu, khẽ cười nói: “Thứ này là do Phủ Tướng Quốc chúng ta nhặt được ở phụ cận huyện Thịnh Sơn, không biết Tông chủ đại nhân và Đại trưởng lão nhìn có quen mắt hay không?”
Tông chủ Vạn Tượng và Đại trưởng lão không nói gì.
Chuyện không muốn xảy ra nhất vẫn xảy ra trước mặt hai người, lời của Hạ Văn Lâu nói trên nghị sự điện đã ứng nghiệm, người phụ trách trận pháp bị bắt sống.
Hứa Nguyên thấy hai người trầm mặc, cười cười nói nói:
“Nếu như các người muốn diệt khẩu, có thể thử xem, dù sao vãn bối chỉ là một lục phẩm cảnh mà thôi”.
Nghe được lời châm chọc này, công phu tu dưỡng của Đại trưởng lão rõ ràng đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực, đối mặt với chứng cớ mà thần sắc không chút nào thay đổi:
“Công tử, người này... chúng ta không biết”
Hứa Nguyên thở dài một hơi, nói: “Bốn mươi năm trước, thiên tài Tào Cổ Tâm của Vạn Tượng tông đã qua đời, không ngờ lại tu được công pháp bất tử, sống tạm bợ ở thế gian”.
Nghe nói như vậy, mặc dù đao kề ở trên cổ, mặc dù chứng cớ đã xác thực mười phần, thanh âm Đại trưởng lão vẫn bình thản không nhanh không chậm, thậm chí mang theo một phần kinh ngạc: “Không nghĩ được rằng công tử lại có thể tìm được Tào Cổ Tâm. Ta có giao hảo với hắn, việc này làm ta bi thương thật lâu”.
Cắt gọt với tốc độ ánh sáng.
Trong thời đại không có giám sát, không có ghi âm, nhân chứng trong loại chuyện liên quan tới tồn vong của tông môn, nếu muốn định tội thì cuối cùng cũng chỉ diễn tiến tới mức độ mỗi người một ý.
Dù sao, không ai có thể chứng minh mấy chục năm qua Tào Cổ Tân vẫn hiệu lực dưới trướng Vạn Tượng tông.
Như vậy, chứng cứ để động thủ có thể rõ ràng, nhưng nếu muốn diệt tông thì còn chưa đủ.
Thấy thế, Hứa Nguyên thở dài một tiếng: “Nếu cắt ra nhanh như vậy, hẳn là Vạn Tượng tông các người muốn thanh tẩy một ít cao tầng?”
Trong thế đạo hiện giờ, tiến vào phòng thẩm vấn, cơ bản ngươi không có nhân quyền.
Tra tấn, mê trận, ảo thuật luân phiên tiến hành, đại khái không thể chống đỡ nổi.
Thần sắc Đại trưởng lão vẫn như thường: “Đây là sự vụ nội bộ tông môn chúng ta, không phiền tới công tử nhọc lòng”.
Hứa Nguyên trầm mặc.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy có chút may mắn khi đồng ý với đề nghị công thành của Nguyên Hạo lúc trước.
Bởi vì thực sự hắn không nghĩ tới, đao cũng đã gác ở trên cổ người thượng tầng của tông môn, nhưng vẫn còn giữ được bộ dạng ngươi không dám giết ta như trước.
Hít sâu một hơi, Hứa Nguyên ngoái đầu nhìn Hứa Hâm Dao phía sau.
Ánh mắt Hứa Hâm Dao phức tạp, nhưng vẫn lạnh lùng không nói lời nào.
Chậm rãi thở ra, Hứa Nguyên cầm lấy tinh thể trên bàn trà.
Tông chủ Vạn Tượng và Đại trưởng lão đều không nói gì, dường như bọn họ chắc chắn được Hứa Nguyên không dám bóp nát.
Dù sao nếu thực sự muốn động thủ, vậy hà cớ làm sao phải để cho người tới đàm phán cùng bọn họ?
Vạn Tượng tông mà thực sự chết, sản nghiệp còn lại trên thi thể bọn họ không phải là một nhà Phủ Tướng Quốc có thể đến chia.
Sơn môn bị diệt, cơ cấu quyền lực của Vạn Tượng tông sẽ để cho các thương hội và các loại cửa hàng kinh doanh phía dưới nhanh chóng tìm được nơi đặt chân tiếp theo.
Đơn giản mà nói, các thế lực còn lại của Tây Trạch Châu sẽ nhanh chóng dọn sạch sẽ như kền kền ăn xác.
Trừ khi Phủ Tướng Quốc chỉ cần một lần có thể tiêu diệt được Tây Trạch Châu, bằng không cũng chỉ có thể húp chút cơm thừa canh cặn, mang theo những thứ hàng tồn kho ở trong khố phòng sơn môn.
Mà trong lúc hai lão giả vẫn đang nhìn chăm chú, viên tinh thể đang ở trạng thái ổn định dần dần biến hình khi Hứa Nguyên bắt đầu dùng sức, sau đó nổ nhỏ một tiếng.
Mà việc đến ngay sau đó, giai đoạn hai của kế hoạch đồ tông.
Bên trên cửa thành, cảm nhận được dao động nguyên khí đặc thù truyền đến từ trong tu di giới quân dụng, cả người Nguyên Hạo đều run rẩy hưng phấn.
Điều đó có nghĩa là gì?
Từ một tuyến đến cả mặt, từ đông thành công hãm cả tòa thành trì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận