Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1015: Thích khách

Nàng không nghĩ tới đối phương không những vẫn sống tiếp được, thậm chí còn có thể lặng yên không tiếng động tiếp cận đến gần vị trí của nàng như thế.
Nhưng người có thể tu tới Thuế Phàm cảnh giới không tránh khỏi sẽ có vài phượng mao lân giác lẫn lộn trong đó, mà thế gian này có ngàn vạn thuật pháp, ngàn vạn hiệu năng, đối phương có thể giấu kín loại thủ đoạn giả chết này ngược lại cũng không làm cho người ta giật mình.
Lạc Băng Ly nhìn chằm chằm một nửa thân thể không trọn vẹn của nữ nhân, thanh âm rất nhẹ:
"Ngươi hẳn nên làm một thích khách mà không phải là hộ vệ"
Cho dù thân thể không trọn vẹn, thanh âm Thiến Hề vẫn rất bình ổn như cũ:
"Thiếp thân vốn là thích khách do người khác xếp vào bên người điện hạ Ánh mắt Lạc Băng Ly đảo qua hai người trước mắt, thanh tuyến lạnh nhạt hơi có chút chập trùng, nhưng thoáng chốc bình tĩnh lại:
"Nếu như là thích khách của người khác, vậy ngươi tránh ra liền có thể sống sót trở lại bên người chủ tử ngươi"
Thiến Hề nghe nói lời ấy, thanh tuyến thậm chí mang theo mỉm cười:
"Có một số việc không phải lý tính có thể quyết định Nói xong, nàng nâng đôi mắt đẹp nhìn thoáng qua bầu trời đã hãm sâu trong sương mù, cười nói: "Tiền bối, thời gian còn lại cho ngươi xuất thủ với điện hạ cũng không còn nhiều lắm, Tam công tử bên kia tựa hồ đã bị ngươi bức ra một vài chuẩn bị ở sau rồi, mấy tên thích khách còn lại cũng không ngăn được Lâu tổng truong."
Lạc Băng Ly liếc qua nơi đó, ngoái nhìn đưa tay: "Cho ngươi một chớp mắt, bàn giao di ngôn cùng với hoàng tử này"
Thiến Hề ngoái nhìn liếc qua nam tử phảng phất đứng trong không gian, nhẹ nhàng mấp máy môi đỏ, lắc đầu: "Không cần, điện hạ hắn hi vọng thiếp thân sớm chết"
Nghe nói như thế, Lạc Băng Ly cũng không nói gì, nhẹ nhàng đưa tay.
Trong chớp mắt tiếp theo, một đoàn bạch quang bỗng nhiên sáng lên bên trong đình viện, xuyên qua mê vụ, thẳng tới thiên khung Mà đến khi bạch quang tán đi, thân ảnh Thiến Hề đã không còn, duy nhất chỉ còn lại nam tử ánh mắt nghi hoặc nhìn đình viện quanh mình đã không còn một ai.
Trung tâm chiến trường, sương mù quỷ dị đột nhiên xuất hiện khiến bầu không khí trên trận trong chớp mắt lâm vào yên lặng, nhưng phần yên lặng này cũng vẻn vẹn chỉ kéo dài trong chớp mắt.
Theo lời nói của lão giả tiều tụy truyền vào trong tại bọn hắn, mỗi người trong nháy mắt đều hiểu ra, bọn hắn đã không có công pháp đi tìm tòi nghiên cứu sương mù quỷ dị này là từ đâu xuất hiện nữa rồi, cũng không biết nó sẽ mang đến ảnh hưởng cỡ nào.
Một câu "Tiểu quỷ ngươi tại sao vẫn còn sống" này mới là mấu chốt.
Ở trung tâm sương mù kia, Hứa Trường Thiên tựa hồ còn sống.
Câu nói này giống như dây dẫn nổ của thùng thuốc nổ, các cường giả trên chiến trường lập tức lướt qua giai đoạn thăm dò.
Bọn hắn bắt đầu liều mạng.
Mặc kệ là Lâu Cơ hay là ba người Giám Thiên Các đang ngăn cản Lâu Cơ, ngay lúc này đều không giữ lại chút nào.
Đối với Thái Sử Nhiên mà nói, hắn có thể cho phép xuất hiện bất kỳ biến số nào, nhưng duy nhất không thể xuất hiện biến số trên người mở đầu đại kiếp thiên hạ.
Mà đối với Lâu Cơ mà nói, đây là hi vọng Trường Thiên có thể khởi tử hoàn sinh.
Trong nháy mắt, thuật pháp của ba người Thái Sử Nhiên và Lâu Cơ va chạm, chấn minh kinh thiên động địa và khí lãng gần như san bằng nửa toà Huệ Châu thành thành một vùng bình địa, mà mê vụ quỷ dị bỗng nhiên xuất hiện cũng dưới va chạm của bọn hắn bị đánh thành một mảnh chân không.
Toàn thân ba tên Thuế Phàm nhuốm máu bay ngược ra rơi xuống đất, nhấc lên bụi mù sừng sững. Chu Bàn Tử trực tiếp giả chết không dậy nổi.
Mỹ phụ trung niên thử đứng dậy, nhưng tốc độ thân hình bởi vì thương thế mà rõ ràng đã trì trệ hơn một chút.
Mà Thái Sử Nhiên không màng tới thương thế trên người, một bên cưỡng ép đốt mệnh đứng dậy, tốc độ không mảy may giảm xuống tiếp tục đuổi theo về phía Lâu Cơ, vừa truyền âm với Lạc Băng Ly nói: "Lạc Băng Ly, việc quan hệ đến đại kiếp thiên hạ, chớ có nhi nữ tình trường! Nếu như ngươi ghi hận, việc này về sau Thái Sử Nhiên ta sẽ đền mạng cho nữ nhi của ngươi! Tranh thủ thời gian giết Hứa Trường Thiên!!"
Ba người bọn họ hợp lực, mặc dù đã tạo thành thương thế nhất định cho Lâu Cơ, nhưng lấy trạng thái đã mất đi lý trí của lão giả tiều tụy kia, nếu như bị nàng tiếp cận thân thể, vậy chỉ có thể bị thuấn sát. Hiện tại người có thể ngăn cản được nữ nhân Lâu Cơ kia chỉ có Lạc Băng Ly có nữ nhi vừa mới chết kia. So sánh với ba tên Thuế Phàm của Giám Thiên Các, trạng thái của Lâu Cơ tốt hơn không ít, nhưng trên thân thể mềm mại đẫy đà vẫn xuất hiện mấy vết thương dữ tợn đáng sợ, khóe môi cũng không khống chế mà tràn ra máu tươi.
Nhưng giờ phút này nàng đã không lo được thương thế của bản thân, cũng không lo được truy sát của ba tên Thuế Phàm kia, tốc độ không giảm cấp tốc chạy vào trung tâm hắc vụ.
Nơi đó còn có một tên Thuế Phàm!
Cho dù là Thuế Phàm đã phát điên nhưng cũng là lực lượng mà Trường Thiên và Lạc Hi Nhiên không cách nào địch lại.
Mà càng làm cho nàng nóng nảy hơn là, bởi vì sương mù quỷ dị này che chắn, hiện tại nàng hoàn toàn không cảm giác được chỗ sâu nhất trong sương mù đã xảy ra chuyện gì.
Thanh tuyến vũ mị của Lâu Cơ mang theo vẻ điên cuồng: "Lạc Hi Nhiên, bảo vệ Trường Thiên, bản tọa lập tức có thể.... "
Lời còn chưa dứt, một đạo bạch quang theo sau hiển hiện, một nữ tử váy đen cứ như vậy đột ngột xuất hiện chặn đường nàng.
Thanh âm Lạc Băng Ly rất nhẹ: "Lâu Cơ, ngươi cũng không đi được"
1097 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận