Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 827: Đồng bào?

Lâu Cơ ung dung thở ra một hơi, ý vị thâm trường nói:
"Trường Thiên, nếu như không đi tìm hắn, người kia đại khái còn có thể sống, nếu như đi tìm hắn, hắn hẳn là phải chết."
"."
Hứa Nguyên trầm mặc. Hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác, một loại cảm giác Lâu Cơ trước mắt hình như đã xem qua kịch bản.
Ý tứ trong lời nói của Lâu Cơ cũng không phải là nàng sẽ động thủ giết người kia mà là người kia sau khi gặp tổng trưởng Hắc Lân vệ nàng tất nhiên sẽ tự sát.
Thậm chí sẽ không cho nàng cơ hội tra hỏi hắn.
Mà kịch bản bên trong «Thương Nguyên» cũng đúng như lời Lâu Cơ nói.
Sau khi người chơi thông qua được vòng phó bản Vạn Nhân Quật, Vạn Dược cốc vốn nhờ Vạn Nhân Quật lọt vào vây công hủy diệt.
Làm xong hết thảy chuyện này, khi trở lại nơi người kia ẩn cư, lúc người chơi đưa ra nhiệm vụ lại xuất hiện nhiều lựa chọn.
Đem tin tức Vạn Dược cốc bị hủy diệt nói đối phương, hoặc là giấu diếm.
Không nói, người kia sẽ trở thành bạn vong niên của người chơi, có thể tiến hành giao dịch, thậm chí dẫn quái đi vào nơi đối phương ẩn cư cũng sẽ được đối phương ra tay trợ giúp.
Nếu nói, đợi lần sau khi người chơi tiến vào nơi ẩn cư, thứ nhìn thấy chỉ còn là một bộ xương khô.
Không có báo thù, không có tin tức, chỉ có báo ân với tông môn, lấy cái chết để nói lên ý chí. Mà đồng thời, người chơi cũng sẽ đạt thành một cái thành tựu có tên là người đà điểu. Chỉ cần không biết, vậy coi như không có phát sinh. Làm đà điểu vùi đầu vào trong cát.
"Người phức tạp."
Hứa Nguyên thì thầm một tiếng, bỗng nhiên dâng lên cảm xúc muốn nhìn thử suy nghĩ của đối phương một chút, nhưng sau khi suy nghĩ lại thì thấy vẫn nên bỏ đi.
Bây giờ bởi vì nhân vật chính Tần Mặc đã chết, nên sẽ không có người nào lại đi quấy rầy đối phương. Vạn nhất khi hắn đi, đối phương lại nhận ra thân phận của hắn, vậy rõ ràng là muốn để tiểu lão đầu có chút hào sảng kia chết rồi.
Hắn cũng không chán ghét đối phương, cho nên vẫn là bỏ đi.
"Quả thực phức tạp, nhưng cũng rất thường gặp."
Lâu Cơ tựa hồ đã không cảm thấy kinh ngạc đối với loại chuyện này:
"Cũng không phải trời sinh tất cả mọi người đều là sinh vật sống vì lợi ích, cũng không phải tất cả mọi người đều nhìn tính mạng con người là không có gì xấu, ngược lại, kỳ thật trong tông môn bên kia có rất nhiều người đều là bị ép buộc đi làm một vài sự tình bất đắc dĩ, sau đó dùng một vài loại hình đại nghĩa như là vì nhân tộc, vì tương lai lê dân, vì tông môn mà làm tê liệt chính mình, thẳng đến khi không còn tê liệt được nữa, cuối cùng sẽ giống như người này trong miệng ngươi vậy."
Hứa Nguyên nghe ngữ khí phức tạp của nàng, nhấp một ngụm Long Duyện Hương trong chén của mình:
"Tại sao bỗng nhiên lại nói nhiều như vậy?"
Lâu Cơ hừ cười một tiếng, lườm hắn một cái:
"Chỉ là nhớ đến một vị đồng bào trước kia."
"Đồng bào?"
"Người hâm mộ phụ thân ngươi, khi còn bé nàng còn từng ôm ngươi đấy, có điều trong sự tình liên quan đến tông môn lại muốn lựa chọn cách trung lập, bị phụ thân ngươi hạ lệnh giết, ân, là tỷ tỷ ta tự mình ra tay."
"."
Khóe mắt Hứa Nguyên nhảy lên.
Tiếng nói tùy ý, nhưng lại lộ ra quyền lực âm lãnh.
Trách không được trước đây nghe người ta nói, những hảo hữu của vị phụ thân kia của hắn ở Đế An thành cơ bản đều bị hắn và Hoàng đế giết sạch.
Yên tĩnh một chút, Hứa Nguyên thấp giọng nói:
"Tỷ, ngươi có chút đa sầu đa cảm."
Lâu Cơ nhìn thật sâu vào hắn một chút, hừ cười một tiếng:
"A hừ, tỷ tỷ đa sầu đa cảm, cũng không phải ai cũng có thể nhìn thấy."
Nói xong, mắt nàng liếc qua chỗ gian phòng Thiên Diễn ở sát vách:
"Có nhiều thứ Trường Thiên ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý."
Dứt lời, Lâu Cơ lại vuốt vuốt đầu của hắn, xoay người, mông eo nhẹ lay động đi về phía cửa ra vào.
Hứa Nguyên yên lặng một chút bỗng nhiên thấp giọng nói:
"Vậy vật ở bên trong bình ngọc có thể cho ta xem một chút không?"
Đứng ở trước cửa phòng, Lâu Cơ vô thức dừng bước chân, đại mi hơi nhíu:
"Thứ này thế nhưng rất nguy hiểm, nếu như ngươi trúng thứ này, tỷ tỷ ta tạm thời chưa thể nghiên cứu chế tạo ra giải dược."
Hứa Nguyên nhìn vào mắt của nàng, thấp giọng nói:
"Tỷ, tin ta một lần."
Nói xong, Hứa Nguyên dường như giơ tay lên, một chút tơ lụa sền sệt màu đỏ rung động trong lòng bàn tay hắn.
Đôi mắt đẹp của Lâu Cơ nhíu lại, khẽ cười nói:
"Xem ra Trường Thiên ngươi là muốn hỏi cho Linh Vận Tinh Quái trong lòng ngươi xem thử? Không bằng để nàng ra đây, cho tỷ tỷ nhìn một chút?"
"."
Lạc Hi Nhiên.
Không khí yên tĩnh trong chớp mắt, Hứa Nguyên nhìn chằm chằm nữ tử đẫy đà phong tư trác tuyệt đứng ở cửa ra vào kia, hỏi dò:
"Tỷ, ngươi đã sớm phát hiện ra nàng?"
Lâu Cơ xem thường sẵng giọng:
"Tất nhiên, ngay đêm đó thời điểm ngươi tới gặp ta đã phát hiện ra rồi, nhưng nhìn ngươi không muốn nói nên tỷ tỷ tất nhiên cũng không đề cập."
Nghe nói như thế, trong lòng Hứa Nguyên nổi lên vài tia kinh ngạc.
Loại vật như Linh Vận Tinh Quái này dựa theo ghi chép trong điển tịch cổ kim có thể chia làm hai loại lớn, mặc dù có chút không rõ ràng.
Một loại bản thể là vật sống, tựa như Ngữ Sơ vậy, có thể mượn ý hồn và nguyên khí từ thân thể sinh ra, có thể bị dò xét.
Mà một loại còn lại chính là loại như Lạc Hi Nhiên này, bản thể là vật chết, nhưng có linh trí, nằm giữa vật chết và vật sống.
Cái trước đại khái có thể hiểu thành Thụ yêu thành tinh, mà cái sau dùng ngôn ngữ trong kiếp trước của Hứa Nguyên mà nói, cái này căn bản không coi là sinh vật gốc Cacbon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận