Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 954: Hiện tại ta không muốn chết

Hứa Nguyên ở trên cao nhìn xuống yêu nữ váy đen này, mang theo một tia đùa cợt:
"Trước đó ngươi không quan tâm sinh tử là bởi vì hết thảy nơi này đều là hư ảo, hiện tại có hi vọng có thể đoạt xá đi ra, ngươi sao có thể từ bỏ đi chết được?"
Thiên Dạ nhếch khóe môi, cúi đầu cười hai tiếng, thở dài thì thầm nói:
"Ngươi nói đúng, hiện tại ta đã không muốn chết rồi."
"Cho nên ngươi cũng đừng ở chỗ này nhiều lời."
Hứa Nguyên đánh gãy lời nói dông dài của đối phương, thanh tuyến lạnh lẽo:
"Cút nhanh lên."
"Tính tình thật kém, trước tiên để cho ta nói hết lời không được sao?"
Mắt vàng của Thiên Dạ lưu chuyển, một bên tự mình tìm khắp tứ phía như muốn tìm cái gì đó, một bên nhẹ giọng nói:
"Ta đại khái đã đoán được vì sao ngươi có thể lấy một thân Nguyên Sơ để chống lại đoạt xá của âm Quỷ Thánh giai."
Hứa Nguyên nghe vậy lông mày lập tức nhăn lại:
"Ngươi muốn nói cái gì?"
"Ngươi đừng vội."
Thiên Dạ tùy ý cười, khoát tay áo, lập tức hai mắt tỏa sáng, dường như đã tìm ‌được đồ vật mà chính mình muốn tìm.
Ánh mắt khóa chặt trên thân thiếu nữ chân trần đứng bên ngoài mấy dặm.
Chính là Thiên Diễn lúc trước đã thoát đi.
Sắc mặt nàng vẫn tái nhợt như tờ giấy, nhưng so với lúc trước, giờ phút này trên gương mặt của nàng lại có nhiều thêm vài tia đỏ bừng bệnh trạng.
Mị độc.
Thiên Dạ chỉ một chút liền nhận ra trạng thái của đối phương, hứng thú liếm láp đôi môi đỏ thắm một chút, cười truyền âm:
"Hứa Nguyên, vì sao trên người Thiên Diễn nàng lại có mị độc?"
"Cái này liên quan gì đến ngươi?"
"Hỏi một chút mà thôi, đừng nóng giận ~ "
Thiên Dạ nâng tay ngọc thon dài, nhẹ nhàng phất qua cái cằm trắng nõn của chính mình, liếc qua cổ liễu che trời dưới thân đối phương kia, môi đỏ khẽ nhếch, ngữ khí lười biếng:
"A, Quỷ Liễu này thật là ngu xuẩn, một giới sinh hồn vậy mà lại muốn đoạt xá toàn bộ đầu nguồn ảo cảnh, cũng khó trách lại thất bại."
Nghe vậy, con ngươi Hứa Nguyên co rụt lại.
Thanh âm Thiên Dạ như ác ma nói nhỏ, tiếp tục vang lên ở bên tai của hắn:
"Ta đang muốn hỏi ngươi một chút, nếu để cho Thiên Diễn biết được, đầu nguồn chỗ ảo cảnh này đều đến từ ý hồn của ngươi."
Nói đến đây, Thiên Dạ nhoẻn miệng cười, tiếu yếp như hoa:
"Ngươi nói xem, đến lúc đó nàng sẽ nhìn ngươi thế nào?
"Là giết ngươi phá huyễn mà ‌ra, hay là cùng với ngươi một mực đợi trong ảo cảnh này?"
"."
Hô hấp trì trệ, trong mắt Hứa Nguyên tức thời hiện lên một sợi sát ý.
Thiên Dạ lập tức ra vẻ sợ hãi rụt cổ một cái:
"Hứa Nguyên ca ca, nét mặt của ngươi thật đáng sợ đó "
Vừa nói, Thiên Dạ cười nhạo một tiếng, chỉ chỉ phương hướng Thiên Diễn, cười nói: ‌
"Nhưng muốn diệt khẩu cũng đã chậm, thời điểm ta nói chuyện cùng ngươi đã truyền âm việc này cho Thiên Diễn nghe được, hi vọng hai người các ngươi sau này có thể vui vẻ ở chung. ‌Thiên Dạ thế nhưng rất chờ mong lần sau chúng ta gặp mặt a, Hứa ~ Nguyên ~ ca ~ ca ~ "
Dứt lời, Thiên Dạ liếc qua Lạc Tri Nguyên bên cạnh, cùng với lão giả này trực tiếp hóa thành hai đạo tàn ảnh lao vùn vụt về phía chân trời, cuối cùng biến mất.
Sau khi hai người đi, yên lặng như tờ.
Hứa Nguyên chậm rãi quay người lại, nhìn về phía thiếu nữ đi tới phía sau mình.
Mà thiếu nữ kia chỉ cắn môi lẳng lặng mà nhìn hắn.
Cổ liễu che trời, thân cây rộng lớn, hai người nhìn nhau không nói gì.
Giờ khắc này, Hứa Nguyên cảm thấy hiện tại mình nên nói điều gì đó.
Một loại giải thích ví dụ như mấy lời của Thiên Dạ là giả, là đang khích bác ly gián.
Dù sao trong cái thời đại mà tu chân gần như là xã hội đen này, không đợi bất cứ tin tình báo nào của địch nhân lộ ra là tố chất cơ bản nhất của một người sống sót trên đời này.
Nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt ngược trở vào.
Loại giải thích này có chút càng che càng lộ quá mức.
Rình mò của đầu Thiên Cức Quỷ Liễu này đối với thân thể của hắn là mưu đồ đã lâu, mà đối mặt với một đầu âm Quỷ Thánh giai đã tỉ mỉ chuẩn bị kế hoạch đoạt xá đến mức này, làm một giới Nguyên Sơ, Hứa Nguyên hắn lẽ ra quả thực không nên có bất luận năng lực phòng kháng ‌gì.
Nhưng sự thật lại là hắn vẫn sống tiếp được, hơn nữa trái lại còn khống chế điều khiển được đối phương.
Thiên Dạ từ đó mà nhìn ra mánh khóe, cùng là Thánh nữ Giám Thiên Các, Thiên Diễn rõ ràng cũng không có khả năng không phát hiện được.
Hơn nữa so với Thiên Dạ, Thiên Diễn nàng thế nhưng đã cùng hắn sinh sống với nhau bảy năm.
Trong phương ảo cảnh này, đại khái không có người nào rõ ràng hơn về tính đặc thù của Hứa Nguyên hắn trong phương ảo cảnh này so với Thiên Diễn.
Cùng là kẻ ngoại lai, nhưng hắn lại có thể không cần tu luyện, tu vi vẫn có thể theo thời gian trôi qua mà tự nhiên tăng trưởng.
Mỗi một loại chi tiết tăng theo cấp số cộng, đối với Thiên Diễn mà nói, tổng kết được đáp án kia cũng không tính là một việc khó.
Suy nghĩ đến đây, Hứa Nguyên ngước mắt nhìn phương hướng Thiên Dạ rời đi.
Hắn bỗng nhiên hiểu ra dụng ý chân thực của Thiên Dạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận