Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 822: Tỷ tỷ không thích

Hôm nay Lâu Cơ mang một thân sườn xám hở ngực màu tím nhạt.
Một đầu Hắc Xà ưu nhã nương theo mấy đóa hoa Bỉ Ngạn màu máu, từ chỗ váy sườn xám xoay quanh lên trên, hiển thị rõ dáng người uyển chuyển và khối núi chập chùng thật to của nàng.
Nhưng một kiện áo choàng hắc sa dày đặc lại làm cho vực sâu mềm mại không thể xem kia của Lâu Cơ như ẩn như hiện.
Đại Mị Ma này cũng đi theo hắn một đường rời khỏi Quảng Dương phủ. Nhưng lão a di này cũng không phải tới để hộ tống hắn, càng không phải là để về đế kinh phục mệnh, chỉ đơn thuần là tiện đường đi theo hắn xuôi nam một đoạn đường.
Theo như nàng nói thì đó là vì đã phát hiện một vài chuyện, muốn đích thân đi tới Vạn Dược cốc điều tra một chuyến.
Trước đó ở Thịnh Sơn huyện, Hứa Nguyên cho nàng một khoản tiền lớn ngàn vạn lượng để lúc nào đi điều tra Vạn Dược cốc, vẫn một mực không có tin tức gì, có lần hắn còn nghĩ là bị giấu quỹ đen rồi, chẳng qua hiện tại xem ra là vẫn còn đang trong quá trình điều tra mà thôi.
Nữ nhân này mặc dù thích ở ngoài miệng và dùng tứ chi để đùa giỡn tiểu đệ đệ hắn, nhưng ở phương diện làm việc vẫn rất đáng tin cậy.
Uống cạn chén trà thơm, Hứa Nguyên buông chén sứ xuống, thấp giọng cợt nhả nói:
"Tỷ tỷ, lần sau khi ngươi vào cửa có thể gõ cửa một cái hay không?"
"Ừm?"
Lâu Cơ cười không ngớt nhìn chằm chằm hắn, chóp mũi nhẹ nhàng hít hà Long Duyện trà đặc sản Bắc cảnh, cong mắt cười một tiếng:
"Trường Thiên ngươi phải cố gắng tu luyện, có lẽ ngày sau lại có thể cảm giác được tỷ tỷ thì sao?"
Hứa Nguyên nghe vậy trợn trắng mắt với đối phương.
Cảm giác được nàng?
A, nữ nhân.
Trước kia hắn chỉ biết là lão a di này rất mạnh, nhưng cụ thể mạnh đến thế nào thì cũng không có một khái niệm rõ ràng nào.
Dù sao khi đó đối với hắn mà nói, tu vi từ Đại Tông Sư trở lên muốn thu thập hắn cơ bản cũng chỉ là sự tình chỉ cần động một đầu ngón tay hoặc là một ánh mắt mà thôi, càng đừng nói đến Thuế Phàm cảnh như Lâu Cơ.
Đạo lý này giống như người bình thường nhìn thấy tiền tài của phú hào vậy.
Mà sau khi từ địa cung được trở thành người có tu vi có thể so với Bán Thánh, hiểu biết của hắn đối với cảnh giới cao đã có sự nhận biết khá là rõ ràng.
Nhưng so với loại nhận biết này, thứ giúp cho Hứa Nguyên phát hiện được thực lực của Lâu Cơ kỳ thật phần lớn là ỷ lại vào linh thị của chính mình.
Linh thị được bồi dưỡng từ tương dung giữa cơ thể dị quỷ và nhân loại của hắn vẫn không mảy may cảm ứng được khí tức của nàng. Thậm chí, thời điểm ban đầu hắn dùng linh thị đảo qua thân thể đối phương, Lâu Cơ trực tiếp động sát tâm, khí tức khủng bố suýt chút nữa giết lầm Hứa Nguyên.
Đương nhiên, sát tâm này không phải nhằm vào Hứa Nguyên.
Bởi vì nàng cho rằng có người ở trong bóng tối nhòm ngó nàng.
Nói cách khác, Lâu Cơ vậy mà có thể cảm giác được linh thị.
Nghĩ đến đây, Hứa Nguyên lại thử thăm dò dùng linh thị nhìn lướt qua đối phương.
Sau đó, hắn nhìn thấy một bàn tay ngọc thon dài ngả vào trên trán của hắn.
"Ầm!"
Một cú gõ gọn gàng linh hoạt.
Rất đau.
Dáng vẻ lười biếng thu tay lại, Lâu Cơ hừ nhẹ một tiếng:
"Loại thủ đoạn này của ngươi cảm giác rất không thoải mái, tỷ tỷ không thích."
"Không thoải mái?"
Hứa Nguyên hơi có vẻ hiếu kì.
"Ừ"
Hai tay Lâu Cơ vòng trước ngực, hơi trầm ngâm, dùng một ngón tay dài nhọn chạm nhẹ lên cằm một cái, bỗng nhiên cười nói:
"Đại khái giống như là bị lột sạch quần áo đứng trước mặt ngươi vậy."
"."
Ánh mắt Hứa Nguyên ngưng tụ, vô thức bổ não trong chớp mắt, lập tức cau mày vuốt vuốt mi tâm sưng đỏ, ngược lại bất mãn nói:
"Ngươi tùy tiện vào gian phòng của người khác cũng khiến cho người ta rất không thoải mái."
Lâu Cơ hơi cúi người, đưa đầu về phía trước thăm dò, nhắm mắt lại cười nói:
"Vậy ngươi cũng có thể gõ thử tỷ tỷ."
Hứa Nguyên chỉ nhàn nhạt nhìn nàng, không nhúc nhích.
Hắn sẽ không mắc lừa.
Gõ nàng, người đau chính là hắn, tựa như lúc trước mới bước vào con đường tu hành đánh vào mông Ảnh Nhi ở Tĩnh Giang phủ vậy.
Thấy đối phương không mắc mưu, Lâu Cơ cũng mở hai con ngươi nhếch miệng, nhưng lập tức lại chăm chú nói:
"Trường Thiên, loại thủ đoạn này của ngươi tỷ tỷ sẽ không hỏi ngươi chiếm được ở đâu, nhưng tốt nhất đừng tùy ý sử dụng trước mặt người khác. Người có thể nhìn thấu thủ đoạn này sẽ xem phân thượng của phụ thân ngươi mà không ra tay với ngươi, nhưng tu tới cảnh giới nhất định sẽ có nhiều thứ dựa theo bản năng, hơn nữa cũng không phải là tất cả mọi người đều sẽ nhận ra ngươi."
Hứa Nguyên nghe vậy sắc mặt cũng hơi nghiêm túc một chút, khẽ gật đầu một cái:
"Chuyện này ta tất nhiên là hiểu."
Có thứ đúng là dựa theo bản năng, tựa như lúc Lâu Cơ nàng lần đầu tiên cảm ứng được linh thị vậy. Vẻn vẹn chỉ là khí cơ uy áp, nhưng suýt chút nữa khiến cho hắn chết bất đắc kỳ tử, nhưng mà đây còn là dưới tình huống Lâu Cơ đang tận lực bảo hộ hắn. Nếu như đổi lại là một người có cấp bậc ngang với Lâu Cơ, một ánh mắt trừng tới có khả năng người khác trực tiếp không còn gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận