Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 961: Ngươi có chuyện muốn nói?

Nhìn thần sắc của hắn, Thiên Diễn há to miệng, nhưng cuối cùng lại biến thành khóe môi gợi lên một vòng cười lạnh:
"Ngươi hỏi ta? Ta cũng không một mực canh giữ ở bên cạnh ngươi, làm sao ta biết được ngươi có làm qua mấy sự tình cẩu thả cùng với nữ nhân kia hay không?"
Hứa Nguyên trợn trắng mắt, cười ha hả nói:
"Người ta cũng đã chết hai vạn năm rồi, ngươi ghen ghét cũng phải có hạn độ a?"
"Hừ."
Thiên Diễn hừ lạnh một tiếng, quay mặt qua chỗ khác.
"Đi."
Hứa Nguyên cười lôi chủ đề trở lại chính quy:
"Sự tình liên quan tới Thiên Dạ, nếu như không tiện nói vậy thì kệ đi."
Yêu nữ hai vạn năm trước có Thiên Diễn chi tư, nhưng lại chưa có được Thiên Diễn chi danh.
Ở trong ảo cảnh lúc trước, Hứa Nguyên cũng không biết hết được đoạn phát triển phía sau, nhưng giờ phút này lại lần nữa nhớ tới, thế nhưng lại phát hiện rất nhiều điểm không ổn. ‌
Người bên trong Mị Thần huyễn cảnh chia làm hai loại.
Loại thứ nhất là những người đã chết trong đại kiếp khi Ngữ Sơ phát động mị thần, người bị thu thập ý hồn bản nguyên.
Loại thứ hai chính là từ những ký ức của người bị thu thập ý hồn bản nguyên giao nhau mô phỏng cấu trúc ra người.
Cả hai loại này thời điểm ở chung có khác biệt không lớn, đều là giống như người thực thụ, nhưng nội tại lại có bản chất khác nhau.
Cái trước sau khi giết chết sẽ có một cỗ ý hồn ba động quỷ dị hiện lên, mà cái sau thì không có.
Thiên Dạ là một "NPC" có thể thức tỉnh, tất nhiên thuộc cái trước.
Nhưng vấn đề là, trong bức tranh khi Ngữ Sơ cuối cùng cũng mô phỏng ra thiên hạ đại kiếp kia, một đời Giám Thiên Các chủ cũng không phải là Thiên Dạ, mà là Thiên Thụy ngay từ đầu đã bị bọn hắn chém giết bên trong Quỳnh Hoa tông.
Chuyện này rất kỳ quái.
Cũng không phải là do Thiên Dạ chưa trở thành Giám Thiên Các chủ, dù sao trong ảo cảnh kia, bản thân yêu nữ này còn đang giả ngu, phòng ngừa một bước phải trở thành Các chủ kia.
Cũng bởi vậy mà trong lịch sử chân thực, Thiên Dạ lựa chọn vì chính mình mà sống cũng rất bình thường.
Điều chân chính kỳ quái chính là, nếu Thiên Dạ nàng chưa trở thành Các chủ, cũng không đi tham dự lần khánh điển do Quỳnh Hoa tông tổ chức, như vậy vì sao ý hồn bản nguyên của nàng lại xuất hiện trong ảo cảnh?
Có điều việc này Hứa Nguyên kỳ thật cũng chỉ đơn thuần là hiếu kì mà thôi.
Dù sao dù nói thế nào đi nữa yêu nữ kia cũng đã chết hai vạn năm rồi, tiếp tục truy đến cùng cũng sẽ không có nửa điểm lợi ích gì có thể nói được.
Thầm nghĩ vậy, Hứa Nguyên chậm rãi đi tới trước khay trà trong sương phòng ngồi xuống, bắt đầu tự rót tự uống.
Trong một mảnh trầm mặc, Thiên Diễn giữ im lặng đi tới đối diện hắn đặt mông ngồi xuống.
Tắm trà, phật đóng, hồi ấm, thưởng trà.
Một bộ quá trình rất quen thuộc diễn ra, Hứa Nguyên cũng châm cho Thiên Diễn một chén, đẩy lên trước mặt của nàng, chậm rãi lên tiếng lần nữa:
"Ngươi có chuyện muốn nói?"
Thiên Diễn nhìn chằm chằm nước trà có chút nhộn nhạo bên trong chén sứ:
"Lần trước ta và sư tôn tiến vào Mị Thần huyễn cảnh để tìm một vài vết tích liên quan tới Thiên Dạ."
Trong mắt Hứa Nguyên lóe lên một sợi kinh ngạc:
"Chính là lần chạm mặt với cữu cữu của ta kia?"
Thiên Diễn nghe vậy lập tức dữ dằn trừng mắt nhìn đối phương một chút. ‌
Nàng cũng không quên, chính mình suýt chút nữa bị cữu cữu của tên hỗn đản này một kiếm bêu đầu.
Hứa Nguyên thấy thế sao có thể không hiểu, trên mặt lộ vẻ lúng túng.
Nhìn Thiên Diễn định tính toán bút trướng này lên trên đầu hắn.
Chọn quả hồng mềm để bóp, cữu cữu Phượng Cửu Hiên của hắn thì Thiên Diễn đánh không lại, tất nhiên là đến tìm Ngưng Hồn hắn gây phiền phức.
Nhưng cũng không còn cách nào a, lúc đó hắn một không có ký ức, hai lại không biết sẽ trùng hợp gặp gỡ như vậy.
Hứa Nguyên chuyển ánh mắt ho nhẹ một tiếng:
"Thật có lỗi, ta khi đó…."
"Ta cũng không trách ngươi."
Thiên Diễn hé miệng cười một tiếng, dường như đã bỏ qua tức giận, sâu kín nói:
"Thiên Dạ kia tựa hồ là sau khi phát sinh đại kiếp mới tiến vào Quỳnh Hoa bí cảnh "
"Khoan đã."
Hứa Nguyên hơi nhíu mày, vô thức đánh gãy:
"Hoàn cảnh trung hoà của Thiên Dạ ta đã nói qua, một khắc khi vị trí Các chủ được định ra này, để cam đoan Diễn Thiên Quyết chỉ tồn tại chính thống duy nhất, những Thánh tử Thánh nữ còn lại đều sẽ bị xử tử."
Giám Thiên Các chủ, so với hoàng vị đương thời càng thêm đẫm máu, Giám Thiên Các nhất định phải cam đoan Diễn Thiên Quyết có tính duy nhất. ‌
Vì phòng ngừa Thánh tử Thánh nữ nắm giữ Diễn Thiên Quyết có suy nghĩ khác, xử tử là lựa chọn tốt nhất.
Thiên Diễn hừ nhẹ một tiếng, lắc đầu:
"Nữ nhân Thiên Dạ kia thế nhưng có Thiên Diễn chi tư, có rất nhiều loại biện pháp có thể giả chết để tránh thoát một kiếp này."
"Thì ra là vậy a "
Bạn cần đăng nhập để bình luận