Đỉnh Phong Học Phách

Chương 81: Loại này canh gà đều uống hạ? (1)

Chương 81: Loại canh gà này mà cũng uống được sao? (1)
Việc Kiều Dụ mở tài khoản Microblogging chắc chắn sẽ mang đến một làn gió mới cho những người sử dụng Microblogging.
Ví dụ như Kiều Hi.
Thấy con trai đã có dấu tick xanh V, bà cũng mở một tài khoản, rồi việc đầu tiên là đi theo dõi con trai.
"Ồ, hóa ra mẹ không phải người đầu tiên, Kiều Dụ, mới vài phút mà con đã có hơn bảy trăm người hâm mộ rồi sao?" Kiều Hi cảm thấy hơi lạ.
"Mẹ hoàn toàn không hiểu sức ảnh hưởng của người nổi tiếng trong thời đại này!" Kiều Dụ hùng hồn nói.
"Mẹ thường xuyên nghe chuyện người nổi tiếng sập phòng (mất hình tượng) sau đó thì bị ảnh hưởng đó." Kiều Hi nhắc nhở một câu.
"À, mẹ lạc hậu rồi, người nổi tiếng đã nghiên cứu kỹ luật pháp và quy định quản lý an ninh địa phương, đồng thời có chuẩn mực đạo đức cao hơn nhiều so với mức trung bình của xã hội, nhưng nhân cách lại thấp hơn nhiều so với những người bình thường khác thì tuyệt đối không thể sập phòng!" Kiều Dụ nghiêm túc đáp.
Kiều Hi hơi ngẩn ra, khổ não nói: "Kỳ lạ thật. Con là do ông ngoại con nuôi dưỡng, ông cả đời luôn mạnh mẽ, thích sĩ diện, đến chỗ con sao lại biến thành không hề quan tâm đến mặt mũi thế?"
Kiều Dụ cẩn thận đáp: "Mẹ yêu quý, xin đừng nghi ngờ cái sức ảnh hưởng không theo khuôn mẫu của một đứa con trai kinh nghiệm sống còn non nớt."
"Con cút!" Kiều Hi xua tay, chỉ vào phòng của Kiều Dụ.
"Dạ!" Kiều Dụ rất nghe lời lăn về phòng.
Dù sao hắn thắng rồi, đối phương rõ ràng đã sập phòng....
Đương nhiên ngoài Kiều Hi ra, Kiều Dụ cũng có thêm không ít người quen trở thành người hâm mộ.
Ví dụ như một bạn nhỏ đáng yêu trong nhóm, cảm thấy không ai thèm hỏi ý kiến về mấy bài toán học trên Microblogging, cũng lén lút mở một tài khoản Microblogging rồi theo dõi Kiều Dụ.
Mặc dù có thể trực tiếp hỏi ý kiến Kiều Dụ trên Wechat, nhưng rõ ràng hình thức ẩn danh của Microblogging vẫn làm hắn động lòng.
Thậm chí cả Dư Vĩ ở tận vùng biển xa cũng làm chuyện tương tự.
Chỉ là đến thẻ ngân hàng hắn còn chưa buồn liên kết.
Tiền không thể nạp vào mấy cái APP thuộc về c·ô·ng vực xã giao này được.
Chớ đừng nói đến việc Dư Vĩ đối với cái chỗ gọi là Microblogging này, không hề có một chút hảo cảm.
Nhưng hắn không ngại xem cái tên Kiều Dụ này đến cùng có thể ngây thơ đến mức nào....
Sau khi có tài khoản Microblogging của mình, Kiều Dụ liền gác chuyện này sang một bên. Chỉ thỉnh thoảng vào xem số lượng người hâm mộ trên Microblogging, và có ai trả tiền để hỏi ý kiến không.
Có lẽ là danh tiếng của hắn vẫn chưa đủ lớn, số lượng người hâm mộ tăng lên đến 2 vạn thì không còn nhúc nhích nữa, còn việc trả tiền để hỏi ý kiến thì tuyệt nhiên chưa có lần nào.
Nhưng Kiều Dụ cảm thấy chuyện đó cũng không quan trọng.
Toán học vốn là một môn ít được người chú ý tới.
Hơn nữa, độ hot của cuộc thi toán học Tiểu Lý Ba Ba cũng đã bị những chuyện khác c·ướp đi rồi.
Có được hai vạn người theo dõi, hắn cảm thấy đã là rất tốt rồi.
Nâng cao danh tiếng cũng giống như hắc MIT vậy, không thể vội vàng, nếu không thì lại trở nên tầm thường.
Hắn là một blogger chuyên về kiến thức cao cấp thì không thể giống như mấy blogger khác, dựa vào mấy chiêu trò lừa bịp để tăng người theo dõi được chứ?
Từng bước một đi lên, Kiều Dụ tin rằng đợi sau này hắn càng ngày càng lợi hại, số lượng người hâm mộ chắc chắn sẽ ngày càng tăng lên.
Nói không chừng sau này hắn còn có thể trở thành thủ lĩnh ý kiến trong giới toán học Hoa Hạ. Đến lúc đó…
Thôi vậy, chuyện đến lúc đó, Kiều Dụ hiện tại lười suy nghĩ lắm.
Hắn vẫn còn kém xa, phải cố gắng học tập mới được.
Từ khi hắn cùng Tiết Tùng nói chuyện trên Wechat, khi hai người xem hết mấy bài luận văn trước, đối phương quả thực là đã đạt đến trình độ tinh túy, luôn luôn liên lạc hai mươi bốn tiếng.
Chưa đầy hai phút thì đã trực tiếp gửi video đến, hỏi mấy câu, thấy Kiều Dụ đều có thể trả lời lưu loát, lại kiểm tra trình độ tiếng Anh của Kiều Dụ, vị giáo sư của đại học Dư Giang này bắt đầu gửi cho hắn toàn luận văn bản tiếng Anh.
Tiện thể còn thân mật gửi cho Kiều Dụ một mã kích hoạt của APP từ điển tiếng Anh chuyên ngành, trong từ điển đương nhiên cũng bao gồm cả từ tiếng Anh chuyên ngành toán, bảo hắn tranh thủ thời gian tự học, học xong rồi thì có thể bắt đầu thử viết luận văn.
Luận văn đương nhiên cũng phải viết bằng tiếng Anh, theo ý của giáo sư Tiết, bài luận văn đầu tiên của Kiều Dụ vẫn nên chọn đăng trên tạp chí nước ngoài.
Về việc này, Kiều Dụ ngược lại có thể chấp nhận.
Cũng không phải là hai người sính ngoại, mấu chốt là trình độ toán học của thế giới phương Tây hoàn toàn chính x·á·c là đi trước Hoa Hạ một bậc.
Chưa kể đến thời kỳ văn hóa phục hưng ở phương Tây, Hoa Hạ vẫn còn đang trong một thời kỳ lịch sử tăm tối nhất.
Quan trọng nhất vẫn là từ thế kỷ mười chín đến thế kỷ hai mươi, khi mà đại số bắt đầu phát triển theo hướng đa dạng hóa trừu tượng hóa, số luận, lý thuyết xác suất, topo và đại số trừu tượng được nhắc đến thì Hoa Hạ đang trải qua một giai đoạn lịch sử đặc biệt, khiến rất nhiều người nghĩ lại mà thấy kinh.
Đối với một quốc gia đang cố gắng chống chọi chỉ vì để sinh tồn, thì không thể yêu cầu họ quan tâm đến những bước tiến phát triển của khoa học thế giới được.
Và muốn chọn một vị viện sĩ thâm niên làm thầy giáo, tự nhiên là yêu cầu Kiều Dụ phải tích lũy được những thành tích càng chói sáng hơn.
Bài báo đăng trên tạp chí được công nhận rộng rãi ở phương Tây, tự nhiên sẽ có sức thuyết phục hơn.
Nếu không, viện sĩ thâm niên vốn dĩ đã không định thu học sinh rồi, dựa vào cái gì mà lại phá lệ nhận ngươi?
Người thầy hiền lành bên này biết dạo gần đây Kiều Dụ đang bận làm nhiệm vụ mà thầy Tiết giao cho, cũng tỏ ra hết sức thông cảm, bảo hắn không cần vội làm mấy bài toán Olympic mà hắn thấy không có gì khó khăn.
Dù sao với trình độ của Kiều Dụ, việc vào được top 60 vòng quốc gia cũng không có vấn đề gì. Có thể đợi sau khi tham gia Đông Lệnh Doanh của đội tuyển toán học thì sẽ được huấn luyện ở cấp độ cao hơn.
Thậm chí người thầy hiền lành còn cùng hiệu trưởng Trương, chủ nhiệm lớp của Kiều Dụ và các thầy cô khác chào hỏi, bảo đảm khi khai giảng chính thức Kiều Dụ có đi học hay không thì tùy ý, chỉ cần không làm ảnh hưởng đến các bạn khác, sẽ không tính là vi phạm kỷ luật lớp học.
Về việc Tiết Tùng đã bắt đầu chỉ đạo Kiều Dụ nghiên cứu học thuật, Lan Kiệt đúng thật nhìn rất thoáng.
Nói thật, với trình độ toán học của mình, ông hoàn toàn không dạy được gì cho Kiều Dụ cả. Nhất là khi Kiều Dụ bây giờ rõ ràng là có hứng thú với mảng số luận hơn. Có giáo sư Tiết tiếp sức như vậy, Lan Kiệt thậm chí cảm thấy dễ dàng hơn nhiều.
Về phần các thầy cô giáo cấp ba của Kiều Dụ, tự nhiên lại càng không có ý kiến gì. Nhất là chủ nhiệm lớp mới của Kiều Dụ và thầy giáo dạy toán.
Sau này nếu Kiều Dụ có thể đại diện cho Hoa Hạ tham gia IMO rồi đoạt giải, được trực tiếp cử đến Thanh Bắc thì họ cũng được thơm lây, thậm chí có thể vớt vát được chút ít lợi ích.
Tuy rằng lớp của Kiều Dụ chính xác cũng là lớp A tốt nhất của khóa 20 của trường cấp 3 Tinh Thiết, nhưng nói thật ngoài Kiều Dụ ra, các thầy cô vẫn đúng là không có lòng tin có thể bồi dưỡng được một học sinh nào khác vào Thanh Bắc nữa.
Dù sao trường Tinh Thiết mặc dù nhờ danh tiếng của Kiều Dụ mà hot lên một trận, nhưng chuyện đó cũng là hồi tháng tám rồi.
Công tác tuyển sinh đã hoàn thành từ lâu, cho nên chất lượng học sinh so với mọi năm tự nhiên là không thể có vẻ tăng lên. Ngoại trừ Kiều Dụ.
Đương nhiên, loại học sinh này thuộc dạng khác người, căn bản không thể đem so sánh với những học sinh bình thường khác được.
Thậm chí mọi người trong lòng đều hiểu rất rõ, cho dù năm sau tuyển sinh vào cấp 3 thì chất lượng cũng chưa chắc đã được nâng cao. Ngược lại thì bên cấp 2 của trường lại rất trông chờ, dù sao thì trong mắt của rất nhiều người không hiểu rõ ngọn ngành, Kiều Dụ vẫn chính là do cấp 2 của trường Tinh Thiết bồi dưỡng mà ra.
Đây mới là thành tích thật sự để thêm điểm cho trường.
Thậm chí Kiều Dụ cũng không hề biết, là nhờ phúc của hắn mà khi được đài truyền hình phỏng vấn, người thầy hiền lành đã được nhắc đến rất nhiều. Cho nên năm nay có mấy tập đoàn giáo dục tư nhân của Tinh Thành đều gửi lời mời đến cho Lan Kiệt, muốn đào Lan Kiệt về chuyên phụ trách mấy lớp luyện thi olympic.
Mặc dù bên đối phương đưa ra giá rất cao, nhưng Lan Kiệt vẫn thích công việc có biên chế ở trường công cấp 3 và cuộc sống ổn định hơn.
Hơn nữa, Lan Kiệt hiểu rất rõ về trình độ và tính cách của mình, nếu thật sự đến loại trường tư thục chạy đua thành tích kia thì khả năng hắn bị tụt lại cũng rất cao. Dù sao hắn không phải là loại thầy giáo thích cầm roi thúc ép học sinh phải chạy về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận