Đỉnh Phong Học Phách

Chương 149: Bánh nướng phía dưới thành viên tổ chức (2)

Chương 149: Bánh vẽ cho các thành viên tổ chức (2)
Những báo cáo nghiệm chứng này có thể giúp Kiều Dụ chứng minh hoặc dựng lại từng dự đoán về các điểm số quan trọng. Ví dụ, nếu thống kê phát hiện có vô số khu vực mật độ trong mô hình không gian tương ứng với mô hình số β=2, thì có thể suy ra sự phân bố hình học hóa giải phóng của các số nguyên tố sinh đôi.
Tuy nhiên, Trần Trác Dương tự giác thấy mình không thể hoàn thành công việc suy luận khó nhất, nhưng những công việc tính toán và thống kê cơ giới trước đó thì hắn hoàn toàn có thể đảm nhận. Hơn nữa, phần lớn công việc thực tế là do máy tính thực hiện. Tất nhiên, Trần Trác Dương chắc chắn không chọn công việc này. Đó là việc dành cho những người giỏi số học hơn. Trần Trác Dương chỉ định chọn các vấn đề liên quan đến hình học. Vừa hay trong danh sách nhiệm vụ cũng có hai cái.
Lúc này, Trần Trác Dương cảm thấy mình như trẻ lại, bởi vì hắn lại tìm thấy cảm giác như khi còn làm nghiên cứu sinh. Giống như đạo sư đáng kính của hắn giao cho hắn một công việc đau đầu... Nhưng Trần Trác Dương vẫn nhanh chóng chọn hai đầu đề nghiệm chứng mà mình yêu thích gần đây rồi gửi cho Kiều Dụ.
"OK! Trần sư huynh, mau làm đi! Nhớ kỹ, tương lai ngươi nhất định sẽ cảm ơn lựa chọn của mình hôm nay. Hai phần công việc này cố gắng hoàn thành trong hai tháng nhé."
"Không phải chứ, sư đệ, hai tháng?"
"Phải tin vào bản thân chứ, chẳng phải chỉ tốn chút thời gian làm việc thôi sao? Ngươi phải theo kịp tiến độ của ta chứ! Hai tháng mà không ra chút thành quả thì ta biết ăn nói thế nào với Điền đạo và Viên lão đây? Hơn nữa, người cần phải nắm chắc thời gian thực ra không phải ta, mà là ngươi đó, Trần sư huynh! Ta mới mười sáu tuổi, bạn bè đồng trang lứa vẫn đang học cấp ba đấy, ta phải gấp cái gì! Giải thưởng Fields còn đến bốn mươi tuổi mới được trao mà!
Nhưng đề tài quan trọng như vậy, nếu hai tháng mà tổ đề tài của chúng ta không công bố được hai bài báo thì ngươi có xứng với chính bản thân trong tương lai không? Trần sư huynh! Hãy nghĩ xem, giải nhất, giải nhì, giải ba đang vẫy gọi ngươi đó! Đương nhiên, nếu ngươi còn dư sức, có thể tự mình viết báo cáo về thành quả nghiên cứu theo từng giai đoạn, sau đó ta sẽ giúp ngươi đề cử, mỗi khu cũng nên có mấy bài chứ! Để những người mới biết được thực lực của ngươi, cho họ chơi lớn một phen đi! Trần sư huynh, hãy tận dụng lúc còn trẻ!"
Nhìn những lời chân thành trên Wechat, Trần Trác Dương cảm thấy mình không còn đường lui! Hình như chỉ có thể — liều mạng!
Dù sao thì Kiều Dụ nói không sai, người nóng vội thực ra không phải là sư đệ mà là chính hắn.
"Được thôi, ngươi yên tâm, hai tháng, ta nhất định sẽ hoàn thành công việc này!"
"Ta biết ngươi làm được mà! Cố lên, trần đại giáo thụ!"
"Hô..." Trần Trác Dương nhìn thấy Kiều Dụ gọi mình bằng cái tên cuối cùng thì thở dài. Ừm, bước đầu tiên để trở thành giáo sư, lý tưởng này chẳng hề cao xa... Thực tế, bất cứ lý tưởng nào cũng đều rất tốn kém. Hơn nữa, có một quy luật rất đặc biệt, lý tưởng càng mộc mạc, cao thượng thì lại càng tốn kém.
Ví dụ như hòa bình thế giới! Bốn chữ rất đơn giản, nhưng để thực hiện được, không những cần một đội ngũ người tài năng kiên trì lý tưởng, mà còn cần một sức mạnh đủ để trấn áp tất cả. Sức mạnh đó phải khiến cho những kẻ phá hoại hòa bình nếm ngay quả đắng mà không hề ngờ tới thì mới có thể thành công. Mà để tạo dựng sức mạnh này thì có lẽ cần hàng tỷ, thậm chí hàng chục tỷ mới có thể thực hiện được.
Ngoài ra, còn cần phải đảm bảo ít nhất 8 tỷ người trên thế giới này không bị thiếu ăn, thiếu mặc, bởi vì nếu thiếu sẽ có người chết thật, và đây cũng là một nguồn tài chính khổng lồ.
Cũng may, lý tưởng của Kiều Dụ không hề mộc mạc như vậy. Hắn chỉ muốn mua thêm một khu dân cư rồi tái thiết thôi. Ít nhất thì lý tưởng nhỏ bé này không hề tốn kém như thực hiện hòa bình thế giới.
Cho nên, hắn tạm thời không cần phải cố gắng như vậy. Trên thực tế, hắn không chỉ giao nhiệm vụ cho Trần sư huynh, mà còn tiện tay giao nhiệm vụ cho Tiết Tùng và Kiều Hi.
Sau khi giao hết nhiệm vụ nghiệm chứng, Kiều Dụ gần như không có việc gì trong hai tháng này. Bởi vì những ngày này Kiều Dụ đã đưa ra một số định nghĩa cơ bản. Ví dụ, hắn đã định nghĩa khoảng cách mô hình, đồng thời thiết lập các cấu trúc hình học trong không gian mô hình.
Bao gồm cả khoảng cách mô hình Euclid dùng để phân tích mối quan hệ vị trí hình học tuyệt đối của các điểm: khoảng cách mô hình được gán trọng số khi các tham số mô hình khác nhau có tầm quan trọng khác nhau: khoảng cách mô hình có tính tuần hoàn khi các tham số mô hình có tính tuần hoàn: và nhiều hình thức khác... Còn những định nghĩa này có đúng hay không thì là việc của Trần sư huynh, tùy hắn đi kiểm chứng những nội dung đó.
Bởi vì những định nghĩa về khoảng cách mô hình này đều dựa trên sự biến hình của hệ thống mệnh đề hóa. Ví dụ như tính không âm, tính đối xứng và bất đẳng thức tam giác. Đây chính là nhược điểm của một đề tài quá lớn, những chứng minh của Kiều Dụ đều dựa trên chuỗi logic từng bước, trong đó có nhiều mô hình lý tưởng hóa đặc biệt.
Nhất định phải thông qua một loạt các nghiệm chứng mới có thể mở rộng tính ứng dụng của hệ thống, đồng thời phối hợp giữa các vấn đề và dữ liệu thực tế. Đây cũng là bước quan trọng nhất để chuyển hóa lý thuyết thành công cụ thực tế. Đúng vậy, lý thuyết chứng minh có hoàn hảo đến đâu, nếu không có thí nghiệm và kiểm chứng thì khó mà được giới toán học chấp nhận hay tin vào giá trị ứng dụng rộng rãi của nó.
Cho nên, bước này chính là giao cho những người nghiên cứu số học nghiên cứu biểu hiện số lượng trong không gian mô hình; giao cho người làm hình học và topo nghiên cứu cấu trúc topo không gian mô hình; giao cho người làm phân tích kiểm chứng các tính chất quỹ tích của mô hình… Thuận tiện thì mọi người cũng nên sử dụng nguồn lực của mình để thiết kế và áp dụng các mô phỏng giá trị. Đây cũng là ý nghĩa của việc thành lập tổ đề tài.
Phần lớn nhiệm vụ đã được phân ra, Kiều Dụ chỉ để lại nghiên cứu về sự phân bố của các số nguyên tố trong không gian mô hình, cũng như việc nghiên cứu liên quan đến việc đưa điểm số hữu tỷ của đường cong vào.
Trong đó, công việc giao cho Tiết giáo sư là nhiều nhất. Dù sao Tiết giáo sư còn có mấy tiến sĩ theo kèm, đây đều là nguồn nhân lực miễn phí đối với Kiều Dụ. Nếu có muốn cho trợ cấp thì đó cũng là việc của Tiết giáo sư. Không còn cách nào, khi chưa nhận được ngân sách của quỹ khoa học tự nhiên thì Kiều Dụ cũng không tiện giao việc cho những giáo sư khác trong tổ đề tài.
Không có tiền mà, tạm thời chỉ có thể dựa vào vẽ bánh. Những người quen đều đang cùng nhau chịu đói nhờ bánh vẽ... Cũng may, công việc giai đoạn này cũng không quá nhiều, các phân nhánh như nhóm luận, đồ luận, vòng luận... đều chưa được đưa vào hệ thống, cho nên số người quen hiện tại vẫn là đủ dùng.
Hơn nữa, sau khi chia hết công việc, hai tháng tới đối với Kiều Dụ tương đương với việc hoàn toàn hết áp lực. Điều này khiến Kiều Dụ cảm nhận được niềm vui của việc làm giáo sư. Chả trách mọi người đều thích nhận dự án và tuyển sinh viên. Với tư cách là người phụ trách dự án, chỉ cần mở đầu, còn phần lớn công việc chi tiết khác đều có thể trực tiếp phân ra, mình chỉ cần theo dõi tiến độ là được rồi. Thời gian rảnh có thể làm nhiều việc khác mà mình hứng thú hơn. Ví dụ như đi giảng bài ở bên ngoài, thu nhập chắc chắn cao hơn so với đi dạy trong trường...
Sau khi nói xong câu cuối cùng với lão Tiết qua máy tính, Kiều Dụ đứng dậy khỏi máy tính rồi vươn vai một cái. Vừa định ra ngoài ăn tối thì đột nhiên có tiếng gõ cửa. Không cần đoán là ai tìm mình vào giờ này, đã nghe thấy tiếng Dư Vĩnh Tuấn oang oang.
"Lão đại, bọn em biết anh ở trong đấy, mở cửa nhanh lên, anh em mang hơi ấm đến cho anh đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận