Đỉnh Phong Học Phách
Chương 149: Bánh nướng phía dưới thành viên tổ chức (1)
Chương 149: Thành viên tổ chức dưới lớp vỏ bánh nướng (1) Trong các loại hình thức công kích bằng ngôn ngữ, so sánh vẫn luôn là một trong những biện pháp đơn giản nhất khiến người khác cảm thấy khó chịu, thậm chí tức giận, và nó lại rất hữu hiệu cho cả nam lẫn nữ.
"Ngươi đến cả XXX cũng không bằng..."
"XXX không những xinh đẹp hơn ngươi mà còn dịu dàng hơn ngươi..."
Hoặc là uyển chuyển hơn chút...
"XXX cảm thấy có ngươi ở đây, nên hạng mục này rất khó thành công..."
Tóm lại, ba dấu chấm hỏi đã thể hiện rõ tâm trạng phức tạp của Trần Trác Dương lúc này. Đến mức hắn giờ đây không còn cảm thấy thất vọng nữa mà là có chút rối bời.
Người khác có thể cảm thấy Kiều Dụ đang bịa chuyện. Nhưng Trần Trác Dương thực tế không ở xa, hắn dạy học tại học viện toán học của đại học Tân Châu ngay gần kinh thành.
Một vài tin tức vẫn có thể dò la được.
Chưa kể, hắn hiểu rõ địa vị của Kiều Dụ trong suy nghĩ của Viên lão và Điền đạo hơn bất kỳ ai.
Theo những gì Trần Trác Dương hiểu về hai người này, thì dù Kiều Dụ mới mười sáu tuổi, nếu hai vị này thật sự dốc lòng muốn hạng mục của Kiều Dụ được thông qua, thì về cơ bản sẽ không có bất trắc.
Hơn nữa, bản thân Kiều Dụ thực lực cũng rất vững vàng. Dù sao thì không phải viện sĩ nào của Viện Khoa học Hoa Hạ cũng có kinh nghiệm làm báo cáo khai mạc tại hội nghị học thuật tầm cỡ thế giới.
Cho nên, việc hạng mục này không thông qua có lẽ là do Kiều Dụ chủ động rút lại.
Tất nhiên, Trần Trác Dương không ngốc.
Tuy rằng, trong danh sách của tổ đề tài, hắn thực sự là một trong những nguy cơ, nhưng còn có người mềm yếu hơn hắn...
Chỉ là, vì Kiều Dụ không nói thẳng ra nên hắn cũng không thể chủ động nhắc đến.
Nhưng chưa kịp để hắn nghĩ kỹ tìm lời, Kiều Dụ đã nhanh chóng gửi một đống tin nhắn.
"Sư huynh, bây giờ chúng ta đều đại diện cho thể diện của Điền đạo và Viên lão! Bây giờ đã bị nghi ngờ rồi, việc chúng ta cần làm là phải hung hăng vả vào mặt những kẻ chất vấn kia!"
"Thật ra, anh nghĩ kỹ đi, vì sao Điền đạo và Viên lão muốn hạng mục này của chúng ta đi xin quốc gia? Chẳng phải vì họ đều đánh giá cao hạng mục này sao?"
"Không xin được chỉ là vì thiếu chút tiền mà thôi. Nhưng anh thiếu tiền sao? Sai rồi! Anh không thiếu tiền, cái anh thiếu là tư lịch để tiếp tục phát triển đi lên!"
"Vậy nên, chỉ cần hạng mục này làm ra thành tích, anh có thể chứng minh được bản thân mình. Nếu anh không thích hợp làm nghiên cứu khoa học mang tính sáng tạo thì em sẽ dựng hệ thống lên, lẽ nào anh còn không làm nổi nghiên cứu khoa học có tính lặp lại sao?"
"Chờ chúng ta làm ra thành quả giai đoạn trước, đến lúc đó ai còn dám chất vấn anh nữa? Anh cũng không thể thật sự trông chờ vào việc dựa vào dạy học để lên phó giáo sư chứ?"
"Không phải là không được, nhưng anh phải đợi bao lâu? Mười năm, hai mươi năm? Hoặc có thể còn lâu hơn? Hơn nữa còn là ở cái loại địa phương như học viện Tân Châu này! Tất nhiên, em không nói học viện Tân Châu không tốt, nhưng mà...ừm...đúng không?"
Trần Trác Dương biết rõ tiểu sư đệ đây là đang PUA mình, nhưng hắn không thể không thừa nhận lời tiểu sư đệ nói rất có lý.
Ở trong trường đại học, việc chỉ dựa vào dạy học để nổi bật là rất khó. Nhưng đăng bài báo khoa học kỳ thực lại không khó. Theo kế hoạch ban đầu của Trần Trác Dương, anh có thể viết nhiều bài luận văn về mảng dạy học để đối phó với khảo hạch về mảng học thuật.
Nhưng để thực sự nổi bật thì cần rất nhiều thời gian, và rất có thể anh sẽ phải mãi ở lại học viện toán học đại học Tân Châu.
Tuy rằng đại học Tân Châu cũng là một trường trọng điểm 985 và song nhất lưu, có hơn hai mươi ngành đều đạt mức A+, nhưng trình độ của học viện toán học thì chỉ có thể nói mỗi người một ý.
Ngược lại, học viện có một vị đại lão, lại có cơ sở vật chất khang trang, có điểm tiến sĩ và trạm nghiên cứu sau tiến sĩ, nhưng vấn đề lớn nhất là khoảng cách đến kinh thành quá gần...
"Tiểu sư đệ, đừng mắng, đừng mắng nữa, em cứ nói xem phải làm như thế nào đi?"
Trần Trác Dương vội trả lời một câu.
"Cái này còn không đơn giản sao? Trần sư huynh, anh cứ nghĩ xem, hạng mục của em có thể nghịch thiên cải mệnh đấy! Anh nhìn cách em tư duy chắc cũng phải biết, chỉ cần chúng ta có thể thực hiện được mục đích của hệ thống lý thuyết số học mô hình dạng rộng này!"
"Chúng ta chỉ cần làm xong hệ thống này, sau đó chứng minh được vài nan đề, tỷ như phỏng đoán về số nguyên tố sinh đôi, phỏng đoán của trúc bên trong, dạng hình thức tự thủ và biểu thị Gà La ngói... Thậm chí cả phỏng đoán Riemann, anh đoán xem sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Không sai, cả thế giới sẽ ghi hệ thống lý thuyết số học mô hình dạng rộng của chúng ta vào sách giáo khoa! Vậy vấn đề đặt ra là, đến lúc đó ai sẽ là nhóm đầu tiên tiếp xúc hệ thống này, đồng thời cũng là người hiểu rõ nhất hệ thống này?"
"Chính là đội của chúng ta, đương nhiên cũng bao gồm anh, Trần sư huynh! Ai là người biên soạn tài liệu giảng dạy cho các trường đại học đầu tiên mở môn học này? Ai có tư cách làm chủ biên? Thậm chí ai sẽ xét duyệt những luận văn liên quan? Đương nhiên cũng là đội của chúng ta!"
"Cho nên dù anh chỉ muốn dạy học thôi, thì em cũng không dám tưởng tượng có bao nhiêu trường học muốn chiêu mộ anh! Không chỉ là Hoa Hạ, mà nói không chừng còn có cả các trường đại học nước ngoài! Princeton, Harvard, chi nhánh Berkeley, Caltech, Cambridge, Oxford, Bonn...Đến lúc đó, anh chính là một trong những miếng bánh ngọt ngào nhất, những trường đại học đó có lẽ còn muốn xin cho anh một chức giáo sư trọn đời! Đến lúc đó anh nhất định phải kiên định đấy nhé! Trần sư huynh! Tuyệt đối đừng để viên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản đánh gục!"
Trần Trác Dương không biết uy lực của viên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản lớn đến mức nào, nhưng hắn biết bánh vẽ của Kiều Dụ thực sự rất lớn, quá lớn!
Trong buổi chiều trước thềm năm học mới này, Trần Trác Dương gần như bị những lời này làm cho choáng váng. Thật sự, trong đầu hắn đã hiện lên cảnh tượng các đại lão trong giới học thuật tầm cỡ thế giới mời anh tham gia các liên minh danh giá...
Thật sự, lúc này, từng cành ô liu đã gần như lấp đầy tâm trí của hắn. Cái cảm giác rung động với toán học hay có thể nói là dã tâm đã lặng lẽ trỗi dậy trong lòng...
Dù sao, ai làm toán học mà có thể từ chối được việc đứng dưới ánh đèn chói lóa, được vô số đồng nghiệp tung hô chứ?
Chưa kể, có thể anh còn có thể ra sách, mà lại còn là sách giáo khoa!
Khi đối diện với sinh viên, lúc tự giới thiệu, anh thậm chí còn không cần viết tên mình lên bảng đen, mà chỉ cần nhẹ nhàng một câu: "Các em nhìn vào sách giáo khoa đi, cái cột tác giả ấy, thấy Trần Trác Dương không? Chính là thầy."
Cho dù chỉ làm chủ biên thì cũng được a...
Nghĩ đến đây, Trần Trác Dương vô cùng kích động, rồi lại rơi vào bế tắc...
Thế là, rất nhanh Trần Trác Dương trả lời tin nhắn: "Đừng nói nữa tiểu sư đệ, em nói xem bây giờ anh có thể làm gì? Nhân lúc đầu anh vẫn còn một nửa, anh sẽ liều mạng!"
"Không thành vấn đề, Trần sư huynh. Anh thực sự quá may mắn, công việc bây giờ thực sự rất đơn giản. Chủ yếu là nghiệm chứng các không gian mô hình thứ nguyên thấp, em sẽ gửi cho anh một mục lục, anh có thể chọn đề mục nghiệm chứng trong đó."
Vừa nói xong, không quá hai giây sau, Trần Trác Dương đã nhận được mục lục các công việc ban đầu Kiều Dụ gửi.
Quả nhiên, tất cả đều là những công việc nghiệm chứng cơ bản.
Ví dụ như nghiệm chứng tính thống nhất hình học và tính kết cấu của không gian mô hình, thông qua lý thuyết số mô hình dạng rộng để phân tích lại quy luật phân bố của số nguyên tố, xây dựng mô hình biến đổi động lực tập hợp, mô hình phân tích tập hợp gặp nhau và tính trôi nổi tập trung...
Trong danh mục này còn đưa ra đề xuất triển khai công việc một cách cụ thể, sau khi xem qua, Trần Trác Dương đã hiểu rõ, thực tế công việc này không cần đến quá nhiều năng lực tư duy sáng tạo về toán học...
Phần lớn công việc đều là xây dựng mô hình và tính toán về trị số, để cung cấp bằng chứng cho một số bổ đề và định lý sau này.
Nói đơn giản là sử dụng một loạt các giả thiết mang tính cơ sở mà Kiều Dụ đưa ra, đem những thứ đã biết đưa trực tiếp vào để nghiệm chứng và thống kê.
Ví dụ như việc nghiên cứu quy luật phân bố của số nguyên tố đầu tiên, anh cần chọn đúng số nguyên tố trong một phạm vi nhất định, chẳng hạn như 10 lũy thừa 5 số nguyên tố, sau đó ánh xạ từng số nguyên tố vào không gian mô hình.
Sau đó thông qua không gian mô hình để nghiên cứu đặc tính phân bố của các số đếm mô hình này, đi thống kê và nghiên cứu cùng với kết cấu hình học của chúng, ví dụ như đi tìm xem có tính chu kỳ và đối xứng hay không, và xem có quy luật nào tăng dần không...
"Ngươi đến cả XXX cũng không bằng..."
"XXX không những xinh đẹp hơn ngươi mà còn dịu dàng hơn ngươi..."
Hoặc là uyển chuyển hơn chút...
"XXX cảm thấy có ngươi ở đây, nên hạng mục này rất khó thành công..."
Tóm lại, ba dấu chấm hỏi đã thể hiện rõ tâm trạng phức tạp của Trần Trác Dương lúc này. Đến mức hắn giờ đây không còn cảm thấy thất vọng nữa mà là có chút rối bời.
Người khác có thể cảm thấy Kiều Dụ đang bịa chuyện. Nhưng Trần Trác Dương thực tế không ở xa, hắn dạy học tại học viện toán học của đại học Tân Châu ngay gần kinh thành.
Một vài tin tức vẫn có thể dò la được.
Chưa kể, hắn hiểu rõ địa vị của Kiều Dụ trong suy nghĩ của Viên lão và Điền đạo hơn bất kỳ ai.
Theo những gì Trần Trác Dương hiểu về hai người này, thì dù Kiều Dụ mới mười sáu tuổi, nếu hai vị này thật sự dốc lòng muốn hạng mục của Kiều Dụ được thông qua, thì về cơ bản sẽ không có bất trắc.
Hơn nữa, bản thân Kiều Dụ thực lực cũng rất vững vàng. Dù sao thì không phải viện sĩ nào của Viện Khoa học Hoa Hạ cũng có kinh nghiệm làm báo cáo khai mạc tại hội nghị học thuật tầm cỡ thế giới.
Cho nên, việc hạng mục này không thông qua có lẽ là do Kiều Dụ chủ động rút lại.
Tất nhiên, Trần Trác Dương không ngốc.
Tuy rằng, trong danh sách của tổ đề tài, hắn thực sự là một trong những nguy cơ, nhưng còn có người mềm yếu hơn hắn...
Chỉ là, vì Kiều Dụ không nói thẳng ra nên hắn cũng không thể chủ động nhắc đến.
Nhưng chưa kịp để hắn nghĩ kỹ tìm lời, Kiều Dụ đã nhanh chóng gửi một đống tin nhắn.
"Sư huynh, bây giờ chúng ta đều đại diện cho thể diện của Điền đạo và Viên lão! Bây giờ đã bị nghi ngờ rồi, việc chúng ta cần làm là phải hung hăng vả vào mặt những kẻ chất vấn kia!"
"Thật ra, anh nghĩ kỹ đi, vì sao Điền đạo và Viên lão muốn hạng mục này của chúng ta đi xin quốc gia? Chẳng phải vì họ đều đánh giá cao hạng mục này sao?"
"Không xin được chỉ là vì thiếu chút tiền mà thôi. Nhưng anh thiếu tiền sao? Sai rồi! Anh không thiếu tiền, cái anh thiếu là tư lịch để tiếp tục phát triển đi lên!"
"Vậy nên, chỉ cần hạng mục này làm ra thành tích, anh có thể chứng minh được bản thân mình. Nếu anh không thích hợp làm nghiên cứu khoa học mang tính sáng tạo thì em sẽ dựng hệ thống lên, lẽ nào anh còn không làm nổi nghiên cứu khoa học có tính lặp lại sao?"
"Chờ chúng ta làm ra thành quả giai đoạn trước, đến lúc đó ai còn dám chất vấn anh nữa? Anh cũng không thể thật sự trông chờ vào việc dựa vào dạy học để lên phó giáo sư chứ?"
"Không phải là không được, nhưng anh phải đợi bao lâu? Mười năm, hai mươi năm? Hoặc có thể còn lâu hơn? Hơn nữa còn là ở cái loại địa phương như học viện Tân Châu này! Tất nhiên, em không nói học viện Tân Châu không tốt, nhưng mà...ừm...đúng không?"
Trần Trác Dương biết rõ tiểu sư đệ đây là đang PUA mình, nhưng hắn không thể không thừa nhận lời tiểu sư đệ nói rất có lý.
Ở trong trường đại học, việc chỉ dựa vào dạy học để nổi bật là rất khó. Nhưng đăng bài báo khoa học kỳ thực lại không khó. Theo kế hoạch ban đầu của Trần Trác Dương, anh có thể viết nhiều bài luận văn về mảng dạy học để đối phó với khảo hạch về mảng học thuật.
Nhưng để thực sự nổi bật thì cần rất nhiều thời gian, và rất có thể anh sẽ phải mãi ở lại học viện toán học đại học Tân Châu.
Tuy rằng đại học Tân Châu cũng là một trường trọng điểm 985 và song nhất lưu, có hơn hai mươi ngành đều đạt mức A+, nhưng trình độ của học viện toán học thì chỉ có thể nói mỗi người một ý.
Ngược lại, học viện có một vị đại lão, lại có cơ sở vật chất khang trang, có điểm tiến sĩ và trạm nghiên cứu sau tiến sĩ, nhưng vấn đề lớn nhất là khoảng cách đến kinh thành quá gần...
"Tiểu sư đệ, đừng mắng, đừng mắng nữa, em cứ nói xem phải làm như thế nào đi?"
Trần Trác Dương vội trả lời một câu.
"Cái này còn không đơn giản sao? Trần sư huynh, anh cứ nghĩ xem, hạng mục của em có thể nghịch thiên cải mệnh đấy! Anh nhìn cách em tư duy chắc cũng phải biết, chỉ cần chúng ta có thể thực hiện được mục đích của hệ thống lý thuyết số học mô hình dạng rộng này!"
"Chúng ta chỉ cần làm xong hệ thống này, sau đó chứng minh được vài nan đề, tỷ như phỏng đoán về số nguyên tố sinh đôi, phỏng đoán của trúc bên trong, dạng hình thức tự thủ và biểu thị Gà La ngói... Thậm chí cả phỏng đoán Riemann, anh đoán xem sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Không sai, cả thế giới sẽ ghi hệ thống lý thuyết số học mô hình dạng rộng của chúng ta vào sách giáo khoa! Vậy vấn đề đặt ra là, đến lúc đó ai sẽ là nhóm đầu tiên tiếp xúc hệ thống này, đồng thời cũng là người hiểu rõ nhất hệ thống này?"
"Chính là đội của chúng ta, đương nhiên cũng bao gồm anh, Trần sư huynh! Ai là người biên soạn tài liệu giảng dạy cho các trường đại học đầu tiên mở môn học này? Ai có tư cách làm chủ biên? Thậm chí ai sẽ xét duyệt những luận văn liên quan? Đương nhiên cũng là đội của chúng ta!"
"Cho nên dù anh chỉ muốn dạy học thôi, thì em cũng không dám tưởng tượng có bao nhiêu trường học muốn chiêu mộ anh! Không chỉ là Hoa Hạ, mà nói không chừng còn có cả các trường đại học nước ngoài! Princeton, Harvard, chi nhánh Berkeley, Caltech, Cambridge, Oxford, Bonn...Đến lúc đó, anh chính là một trong những miếng bánh ngọt ngào nhất, những trường đại học đó có lẽ còn muốn xin cho anh một chức giáo sư trọn đời! Đến lúc đó anh nhất định phải kiên định đấy nhé! Trần sư huynh! Tuyệt đối đừng để viên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản đánh gục!"
Trần Trác Dương không biết uy lực của viên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản lớn đến mức nào, nhưng hắn biết bánh vẽ của Kiều Dụ thực sự rất lớn, quá lớn!
Trong buổi chiều trước thềm năm học mới này, Trần Trác Dương gần như bị những lời này làm cho choáng váng. Thật sự, trong đầu hắn đã hiện lên cảnh tượng các đại lão trong giới học thuật tầm cỡ thế giới mời anh tham gia các liên minh danh giá...
Thật sự, lúc này, từng cành ô liu đã gần như lấp đầy tâm trí của hắn. Cái cảm giác rung động với toán học hay có thể nói là dã tâm đã lặng lẽ trỗi dậy trong lòng...
Dù sao, ai làm toán học mà có thể từ chối được việc đứng dưới ánh đèn chói lóa, được vô số đồng nghiệp tung hô chứ?
Chưa kể, có thể anh còn có thể ra sách, mà lại còn là sách giáo khoa!
Khi đối diện với sinh viên, lúc tự giới thiệu, anh thậm chí còn không cần viết tên mình lên bảng đen, mà chỉ cần nhẹ nhàng một câu: "Các em nhìn vào sách giáo khoa đi, cái cột tác giả ấy, thấy Trần Trác Dương không? Chính là thầy."
Cho dù chỉ làm chủ biên thì cũng được a...
Nghĩ đến đây, Trần Trác Dương vô cùng kích động, rồi lại rơi vào bế tắc...
Thế là, rất nhanh Trần Trác Dương trả lời tin nhắn: "Đừng nói nữa tiểu sư đệ, em nói xem bây giờ anh có thể làm gì? Nhân lúc đầu anh vẫn còn một nửa, anh sẽ liều mạng!"
"Không thành vấn đề, Trần sư huynh. Anh thực sự quá may mắn, công việc bây giờ thực sự rất đơn giản. Chủ yếu là nghiệm chứng các không gian mô hình thứ nguyên thấp, em sẽ gửi cho anh một mục lục, anh có thể chọn đề mục nghiệm chứng trong đó."
Vừa nói xong, không quá hai giây sau, Trần Trác Dương đã nhận được mục lục các công việc ban đầu Kiều Dụ gửi.
Quả nhiên, tất cả đều là những công việc nghiệm chứng cơ bản.
Ví dụ như nghiệm chứng tính thống nhất hình học và tính kết cấu của không gian mô hình, thông qua lý thuyết số mô hình dạng rộng để phân tích lại quy luật phân bố của số nguyên tố, xây dựng mô hình biến đổi động lực tập hợp, mô hình phân tích tập hợp gặp nhau và tính trôi nổi tập trung...
Trong danh mục này còn đưa ra đề xuất triển khai công việc một cách cụ thể, sau khi xem qua, Trần Trác Dương đã hiểu rõ, thực tế công việc này không cần đến quá nhiều năng lực tư duy sáng tạo về toán học...
Phần lớn công việc đều là xây dựng mô hình và tính toán về trị số, để cung cấp bằng chứng cho một số bổ đề và định lý sau này.
Nói đơn giản là sử dụng một loạt các giả thiết mang tính cơ sở mà Kiều Dụ đưa ra, đem những thứ đã biết đưa trực tiếp vào để nghiệm chứng và thống kê.
Ví dụ như việc nghiên cứu quy luật phân bố của số nguyên tố đầu tiên, anh cần chọn đúng số nguyên tố trong một phạm vi nhất định, chẳng hạn như 10 lũy thừa 5 số nguyên tố, sau đó ánh xạ từng số nguyên tố vào không gian mô hình.
Sau đó thông qua không gian mô hình để nghiên cứu đặc tính phân bố của các số đếm mô hình này, đi thống kê và nghiên cứu cùng với kết cấu hình học của chúng, ví dụ như đi tìm xem có tính chu kỳ và đối xứng hay không, và xem có quy luật nào tăng dần không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận