Đỉnh Phong Học Phách

Chương 102: Những thiên tài kia đối thủ cùng không theo sáo lộ ra bài thiếu niên (2)

Chương 102: Đối thủ của những thiên tài và thiếu niên không đi theo lối mòn (2)
Sau khi ngồi thử khoang thương vụ một lần, Kiều Dụ thật sự cảm thấy đãi ngộ ở các toa khác quá kém. Không những có thể tùy ý rung chuông, yêu cầu phục vụ các kiểu, mà còn được cung cấp đồ ăn miễn phí bất cứ lúc nào… Quả nhiên, lão Tiết không hề lừa hắn, đọc sách cũng phải chọn đúng đạo sư! Nếu là đổi thành đạo sư khác của hắn, chắc gì đã rộng rãi mà trực tiếp đặt trước khoang thương vụ cho hắn như vậy? Thậm chí có thể là chỉ gửi một tin nhắn, xác định thời gian đến trường, rồi để hắn tự nghĩ cách đến nơi…
Cả đường đi không nói chuyện.
Khoang thương vụ mà Kiều Dụ ngồi chỉ có sáu chỗ, tuy đã đủ người nhưng lại vô cùng yên tĩnh. Có lẽ là do vận may của Kiều Dụ tốt, không gặp phải kiểu đại gia cầm điện thoại nói liên hồi, năm người còn lại đều hoặc là cầm điện thoại màn hình gập thao tác liên tục, hoặc là như Kiều Dụ, cặm cụi với máy tính xách tay. Ai nấy đều có vẻ bận rộn. Kiều Dụ thậm chí còn không thấy ai ngả lưng ngủ. Điều này khiến Kiều Dụ có chút cảm thán, quả nhiên những người chịu chi đều rất khắt khe với bản thân. Vốn dĩ hắn còn định ăn trưa xong sẽ nghỉ ngơi, kết quả thấy mọi người trong khoang xe quá chăm chỉ, khiến hắn cũng không còn tâm trạng mà ngủ trưa, liền đeo tai nghe tập trung nghe giảng bài.
Đoàn tàu đến đúng giờ, Kiều Dụ theo lời lão Điền dặn, đi ra từ cửa đông, tìm một hồi vẫn không thấy ai cầm bảng tên có tên hắn. Đang định gọi điện thoại cho lão Điền hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì thì đột nhiên nghe thấy một giọng quen thuộc gọi hắn:
“Kiều Dụ, bên này.”
Vội ngẩng đầu nhìn, hắn ngẩn người, ý nghĩ đầu tiên trong đầu là liệu tàu có phải đã đi nhầm đường, chạy tới Tiêu Châu rồi không…
“Ồ, Tiết lão sư, sao ngươi lại chạy tới kinh thành vậy? Ngươi đừng nói, vốn dĩ ngươi rất có khí chất, kết quả đứng chung với một đám người, khí chất của ngươi đều bị lu mờ, ta vậy mà không chú ý tới.”
Tiết Tùng không nhịn được liếc tên nhóc này một cái. Khi chưa quen, Kiều Dụ còn rất tôn trọng hắn, từ khi quen rồi, cái gì cũng dám nói.
“Đạo sư của ngươi điều ta đến Đại học Yến Bắc, để ta phụ trách kèm cặp ngươi. Ngươi có thể coi như sau này ta chính là tiểu đạo sư của ngươi.”
Một câu này làm Kiều Dụ kinh hãi. Tuy Kiều Dụ chưa từng lăn lộn trong giới đại học, nhưng độ khó khi điều động một giáo sư đại học đi khác tỉnh, hắn vẫn có thể hình dung ra được. Đừng nói là còn được vào một trường nhất lưu như Đại học Yến Bắc.
Kết quả, Điền đạo không một tiếng động đã điều lão Tiết tới Đại học Yến Bắc làm tiểu đạo của hắn rồi? Khó trách lão Tiết nói Điền đạo rất biết “gánh” sự việc, đúng là rất biết “gánh”.
“Không phải, Đại học Yến Bắc không phải Điền đạo nhà ta mở à? Chuyện này mà cũng có thể tùy ý điều động được sao?” Kiều Dụ không nhịn được cảm thán một câu.
Lão Tiết lườm Kiều Dụ một cái: “Ở ngoài đừng nói lung tung, đừng gây phiền phức cho đạo sư của ngươi.”
Kiều Dụ bĩu môi, quả nhiên kinh thành không phải nơi bình thường, đến cả lão Tiết gan to bằng trời mà tới kinh thành cũng bắt đầu trở nên cẩn thận chặt chẽ.
“À, đúng rồi, Tiết lão sư, giúp ta kéo cái rương một chút, ta phải tranh thủ gọi điện thoại cho mẹ ta.” Nói xong, Kiều Dụ đưa chiếc rương trong tay cho lão Tiết, còn mình thì lấy điện thoại ra, nói là gọi điện thoại, nhưng thật ra là mở video trên WeChat.
Video vừa kết nối.
“Alo, mụ, con đến kinh thành rồi, mụ chắc chắn không ngờ ai đến đón con đâu.”
“Hả, là ai?”
“Chính là vị Tiết giáo sư của đại học Dư Giang mà con từng kể đó, hắn cũng bị điều đến Đại học Yến Bắc, sau này sẽ làm tiểu đạo chuyên trách của con, mà hôm nay hắn còn đặc biệt đến đón con nữa, nên mụ cứ yên tâm đi.”
Tiết Tùng đang đi bên cạnh thấy Kiều Dụ hướng camera điện thoại về phía mình, chỉ có thể giơ tay lên vẫy chào màn hình điện thoại: “Chào mụ của Kiều Dụ, mụ khỏe ạ.”
“Tiết giáo sư, chào ngài, Kiều Dụ nhờ cả vào ngài rồi, thằng bé này hơi nghịch ngợm, chắc ngài phải hao tâm tổn trí nhiều.”
“Mụ yên tâm, ta sẽ quản tốt nó.”
Sau khi người lớn chào hỏi sơ qua, Kiều Dụ lại hướng ống kính về phía mình: “Thôi mụ ơi, con và Tiết giáo sư đi xe đây, lát nữa con sắp xếp xong rồi gọi cho mụ sau.”
“Khoan đã, Khả Khả cũng ở đây này, con nói chuyện với Khả Khả hai câu đi.”
Nói xong, một khuôn mặt khác lọt vào tầm nhìn.
Rất tốt, ít nhất không khóc, chỉ là mắt hơi sưng.
“Ờ, Khả Khả đồng học…”
“Ai là bạn học của anh chứ, ca ca Kiều Dụ.”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Kiều Dụ cũng an tâm hơn, nói: “Anh nói cho em nghe, mẹ anh giao cho em đó, lúc anh ở kinh thành, em phải giúp anh chăm sóc tốt cho mẹ nha!”
Đôi mắt Hạ Khả Khả rõ ràng sáng lên một chút, ra sức gật đầu: “Vâng, anh cứ yên tâm.”
“Còn nữa, anh đang đợi em ở Yến Bắc đó, học hành cũng không được lơ là. Lát nữa anh sẽ chuẩn bị cho em một ít đề thi đại học luyện tập ở kinh thành rồi gửi cho em, nghỉ hè anh về sẽ kiểm tra.”
Kiều Dụ vốn nghĩ Hạ Khả Khả sẽ từ chối, ai ngờ cô bé lại nghiêm túc gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta nói rồi nha! Em sẽ chăm chỉ làm hết đề anh gửi, đợi anh về kiểm tra!”
Đây là… “Tiên thiên thụ ngược đãi Thánh thể”?
“Được rồi, ca ca Kiều Dụ mới tới, còn nhiều việc phải làm, anh đi làm việc trước đi, em không nói chuyện với anh nữa đâu!”
Nói xong, bên kia thậm chí còn rất ngoan ngoãn chủ động tắt video.
Đây có khi nào đã bị Kiều Hi tẩy não một lần rồi không?
“Vừa rồi là bạn gái nhỏ của cậu à?” Tiết Tùng ở bên cạnh hỏi một câu.
Kiều Dụ cất điện thoại vào túi, rất tự nhiên chuyển chủ đề: “Em gái trong nhà, đúng rồi, Điền đạo bảo tôi đến nghe giảng là về cái gì vậy?”
Chiêu này rất hiệu quả, Tiết Tùng quả nhiên không còn hứng thú hỏi những chuyện linh tinh này, hỏi ngược lại một câu: “Vấn đề Spiro giải được chưa?”
Kiều Dụ mờ mịt lắc đầu.
Tiết Tùng cười, nói: “Nhưng phỏng đoán Mordell chắc cậu phải biết, trong luận văn của cậu dùng định lý Farey đấy.”
Kiều Dụ lập tức gật đầu: “Cái này tôi biết, với bất kỳ một đường cong đại số xạ ảnh trơn tru nào có g ≥ 2 được định nghĩa trên trường số hữu tỷ Q, thì tập hợp các điểm hữu tỷ của nó là hữu hạn.”
Tiết Tùng giải thích: “Vấn đề Spiro cậu có thể hiểu là một dạng mở rộng và tăng cường cho phỏng đoán Mordell, chủ yếu là liên quan đến vấn đề ước tính chính xác cận trên của số lượng điểm hữu tỷ trên đường cong đó. Nói một cách đơn giản, phỏng đoán Mordell là một vấn đề về sự tồn tại, nó chỉ quan tâm đến việc tập hợp điểm hữu tỷ là hữu hạn hay vô hạn; còn vấn đề tư thớt lại là một vấn đề liên quan đến số lượng các điểm hữu tỷ và ước tính cụ thể. Thuộc về lĩnh vực nghiên cứu giao thoa giữa số luận và hình học đại số.”
Kiều Dụ gật gù, đại khái hiểu ý.
“Giáo sư Robert, chuyên gia nghiên cứu các vấn đề liên quan, lần này có thể mời ông ấy đến giảng ba buổi, trung tâm nghiên cứu cũng đã tốn không ít công sức. Điền đạo và tôi đều cảm thấy thứ cậu đang thiếu nhất bây giờ là chiều rộng kiến thức, nên đã cho cậu tham gia buổi giảng này. Một mặt là để cậu cảm nhận không khí, bình thường cậu xem video trên m·ạ·n·g không thể đặt câu hỏi, nhưng giảng trực tiếp thì khác, cậu có cơ hội trực tiếp đặt câu hỏi cho người có chuyên môn; tiếp theo cơ hội giảng thế này rất khó có được, không biết lần sau còn có thể mời được không. Mặt khác, Điền đạo thấy gần đây cậu đang nghiên cứu về hàm số ζ, nói sao nhỉ, nếu cậu có hứng thú với phỏng đoán Riemann thì cũng nên đến nghe buổi giảng này. Dù sao vấn đề điểm hữu tỷ của đường cong đại số có liên quan mật thiết với L-hàm số và dạng mô đun. Học phương pháp nghiên cứu của những vấn đề này có thể giúp cậu hiểu rõ hơn về đặc tính của các hàm số liên quan, về sau biết đâu có thể có thêm định hướng trong quá trình nghiên cứu hàm số ζ. Đúng rồi, vị giáo sư Lâm này rất uyên bác, còn nghiên cứu cả lý thuyết lượng t·ử, lúc cậu đến nghe giảng phải tôn trọng một chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận