Đỉnh Phong Học Phách
Chương 159: Những người hợp tác (2)
Chương 159: Những người hợp tác (2) Không hề nghi ngờ, Kiều Dụ ở hội nghị lần này là nhân vật hot nhất, không có người thứ hai. Lấn át một đám các viện sĩ.
Đương nhiên, đây vốn là một việc rất khách quan. Việc này thật ra không liên quan quá nhiều đến bài luận văn được công bố trên « tạp chí toán học hàng năm ».
Nếu như là người khác, luận văn mà được mấy vị lão làng từng đoạt giải thưởng Fields công khai đánh giá trực diện thì chắc chắn cũng được hưởng đãi ngộ như vậy.
Thật ra từ trước đến nay, ít nhất là trong giới toán học lý thuyết, các nhà số học ở Hoa Hạ vẫn luôn thiếu tự tin.
Một phần là do các giải thưởng lớn về toán học cấp thế giới, người bản địa Hoa Hạ đạt giải rất ít. Ví dụ như giải thưởng Fields, giải thưởng toán học đỉnh cao Abel, không có người Hoa mà chỉ có Hoa kiều.
Đạo sư của Kiều Dụ là Điền Ngôn Chân thì từng nhận được giải thưởng Wolf, nhưng thành quả quan trọng nhất lại được tạo ra khi ông còn ở Harvard và Princeton.
Cho nên nếu nói đến toán học lý luận, trong nước vẫn đúng là không được tự tin cho lắm. Đây cũng là lý do tại sao rất nhiều trường đại học đều chỉ chấp nhận các tạp chí nước ngoài.
Cuối cùng đúc kết lại thì Hoa Hạ là một nước lớn về toán học, nhưng không phải là cường quốc về toán học. Rất bất đắc dĩ, cũng rất thực tế, cũng có chút xấu hổ.
Lần này Kiều Dụ được một đám lão làng học thuật quốc tế tung hô, hơn nữa hắn lại không có kinh nghiệm du học ở nước ngoài, có thể nói là không thể nào thiết lập được tình hữu nghị với những lão làng này.
Tin tức truyền về trong nước, đương nhiên càng làm cho một đám giáo sư cảm thấy tương lai rất có triển vọng, mong muốn được hợp tác tự nhiên trở thành tư tưởng chủ đạo.
Đào Hiên Chi, Đức Lý Ni, Wiles, v.v... những lão làng này đều cảm thấy hệ thống tiên đề không gian dạng mô hình rộng là một phát hiện quan trọng của toán học thế kỷ này, trong nước ai mà không biết xấu hổ mà chất vấn nữa?
Đương nhiên, điều này cũng trực tiếp khiến một số giáo sư rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Cũng chính trong bốn ngày hội nghị này, Trương Nguyên Linh chủ động tìm đến Điền Ngôn Chân, mời Điền Ngôn Chân đến phòng trà.
"Điền giáo sư, lần này tôi đúng là trong ngoài đều không phải người."
Sau vài câu hàn huyên đơn giản, Trương Nguyên Linh cười khổ nói.
Điền Ngôn Chân cười, không đáp lời.
Ông đương nhiên biết ý của Trương Nguyên Linh.
Nói thật, lúc Kiều Dụ nghe được chất vấn, đã trực tiếp chủ động rút thư mời hạng mục, căn bản không cho ông có cơ hội hòa giải. Nếu không có Viên Chính Tâm che chở, có lẽ ngày hôm đó ông đã định bụng sẽ nói chuyện thẳng thắn với Kiều Dụ.
Đồng dạng, Kiều Dụ có thể nhanh như vậy làm ra thành tích cũng là điều ông không ngờ tới. Thế là sự tình liền thành ra thế này.
Tuy hai người đều biết rằng việc Trương Nguyên Linh đưa ra nghi vấn trong hội nghị vốn dĩ là một chuyện không quá bất thường. Với tư cách là người xét duyệt, việc đưa ra chất vấn đối với các vấn đề có thể tồn tại trong hạng mục là nhiệm vụ của bản thân, chỉ có thể nói là Kiều Dụ, tên nhóc con này quá nhanh chóng giải quyết hết các vấn đề đó, nên chẳng ai có thể làm gì khác được.
"Sao, Điền giáo sư, thật sự không nói một câu nào à?" Trương Nguyên Linh rót trà, lại mở miệng nói.
"Ai, tôi có thể nói gì đây? Hay là tôi gọi Kiều Dụ đến, rồi bảo nó làm chậm bước nghiên cứu lại một chút?"
Điền Ngôn Chân mỉm cười hỏi ngược lại.
Trương Viễn Linh giật mình, sau đó cười còn khổ hơn…
Chủ yếu là quá hợp lý, căn bản không thể phản bác.
"Anh nói thật với tôi, có phải lúc đó nó đã có ý tưởng hoàn chỉnh, thậm chí đã làm ra được gần hết rồi, chỉ là không viết hết trong hồ sơ hạng mục thôi?!"
Điều chỉnh lại tâm thái, Trương Nguyên Linh trực tiếp hỏi.
Điền Ngôn Chân nhìn Trương Nguyên Linh, nói: "Anh thấy có khả năng không? Giữa tháng tám, tôi mới mời giáo sư Trương Viễn Đường đến trung tâm toán học quốc tế Yến Bắc làm báo cáo. Kiều Dụ được giáo sư Trương dẫn dắt, mới có ý tưởng hệ thống tiên đề không gian dạng mô hình rộng, hội nghị lại vào cuối tháng tám, nếu lúc đó đã có ý tưởng hoàn chỉnh thì Kiều Dụ đúng là thần tiên mất rồi!"
Trương Nguyên Linh lần nữa không còn gì để nói.
Đương nhiên, việc này vốn dĩ là chuyện chẳng ai làm gì được.
Việc xét duyệt dự án là do các chuyên gia trong kho dựa theo hướng nghiên cứu và một số nguyên tắc né tránh để lựa chọn ngẫu nhiên các chuyên gia. Hai thầy trò này không thể nào biết trước là có đúng ông được chọn để rồi cố tình làm chuyện này.
Cho nên chỉ có thể nói là ông đúng thật xui xẻo, lại đúng ngay dịp này.
"Ai, học viện toán học Hoa Thanh những năm này càng ngày càng phát triển, gần đây cũng có không ít thành quả. Cảm giác là vượt qua Song Đán (hai trường đại học hàng đầu của Trung Quốc) là trong tầm tay rồi a!" Trương Nguyên Linh cảm thán.
Nhìn Điền Ngôn Chân chỉ ngồi đó mỉm cười thưởng trà, không hề lộ vẻ gì, Trương Nguyên Linh chỉ có thể tự mình nói tiếp.
"Hôm qua, tôi cùng với các thành viên trong đoàn, cả giáo sư Thẩm và giáo sư Chu cũng đã họp một buổi. Anh biết đấy, gần đây tôi vẫn đang làm nghiên cứu liên quan đến dự đoán vành xoang theo B hình Weyl phản xạ. Bởi vì vành xoang theo B hình Weyl phản xạ biểu hiện ra tính đối xứng mạnh, mà hệ thống Kiều Dụ đề ra lại rất giỏi trong việc xử lý các vấn đề hình học có tính tuần hoàn và tính đối xứng. Chúng tôi nhất trí cho rằng, có lẽ tính đối xứng trong không gian dạng mô hình có thể đối ứng với phân loại vành xoang. Nếu như lại dùng quỹ đạo dạng mô hình để miêu tả biểu diễn hình học của vành xoang, cũng nhờ định nghĩa khoảng cách dạng mô hình Đẳng Giới loại. Có lẽ có thể giúp chúng tôi giải thích mối quan hệ đại số của vành xoang như thế nào. Đương nhiên cũng có vấn đề, dù sao Weyl phản xạ thuộc dạng nhóm vô hạn, phân loại vành xoang của nó cùng đặc tính phức tạp của vành thắt cơ cao hơn rất nhiều so với nhóm hữu hạn. Điều này cần phải mở rộng năng lực xử lý cấu trúc vô hạn chiều và chiều cao của hệ thống Kiều Dụ. Cho nên, Điền giáo sư, anh xem có thể giúp một tay, hai bên chúng ta hợp tác, cùng nhau giải quyết vấn đề này được không? Nếu Kiều Dụ có thể giúp chúng tôi xây dựng một không gian dạng mô hình đặc biệt hóa cho nhóm Weyl phản xạ B hình, khiến nó nắm bắt được tác dụng nhóm và đặc tính hình học vành xoang thì có lẽ chúng tôi sẽ có thể hoàn thành vấn đề này. Hơn nữa lần này hợp tác cũng có thể mở rộng và bổ sung một loạt cho hệ thống của Kiều Dụ, cũng coi như là đôi bên cùng có lợi. Đương nhiên, nếu Kiều Dụ có yêu cầu gì, cứ nói. Bên chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hợp tác."
Không nghi ngờ gì, đề nghị của Trương Nguyên Linh có thành ý hơn nhiều so với đề nghị của giáo sư Phất Lan Khắc đến từ Berkeley.
Tối thiểu thì bọn họ là nghiêm túc đưa ra kế hoạch hợp tác, hơn nữa mục tiêu lại vô cùng rõ ràng.
Hơn nữa, đứng trên góc độ của Điền Ngôn Chân, nghe Trương Nguyên Linh nói ra ý tưởng này thì vẫn có chút kinh ngạc, điều này đúng là cần một chút dũng khí. Dù sao vào tháng tám, Trương Nguyên Linh vẫn còn chất vấn đề tài của Kiều Dụ, giờ lại chủ động đưa ra hợp tác.
Bất quá, nghĩ kỹ lại thì Điền Ngôn Chân cảm thấy chiêu này cũng khá cao tay. Có khi lại còn có thể giúp cậu nhóc kia nổi thêm tiếng tăm một đợt.
Suy nghĩ một lát, Điền Ngôn Chân mở miệng hỏi: "Vậy nếu thật sự dùng phương pháp này để tạo ra thành quả thì tính sao?"
Rõ ràng Trương Nguyên Linh đã nghĩ kỹ, mở miệng nói: "Còn tính sao nữa? Cùng đứng tên chung chứ sao. Đương nhiên tiền đề là phải giải quyết vấn đề bằng phương pháp này. Mặt khác, tôi sẽ thêm trung tâm nghiên cứu phát minh quốc tế Yến Bắc vào danh sách đơn vị hợp tác, sau khi ký hiệp nghị hợp tác xong, sẽ chuyển một nửa kinh phí còn lại của dự án sang cho Kiều Dụ để dùng trước."
Điền Ngôn Chân cười cười, hỏi: "Tôi nhớ không nhầm thì dự án này của anh xin năm ngoái phải không? Vậy đã hơn một năm rồi, còn lại nhiều kinh phí không?"
Trương Nguyên Linh lắc đầu nói: "Tạm thời còn chưa dùng nhiều, còn khoảng hơn ba triệu, chủ yếu là tham gia một số hội nghị và mời người đến nói chuyện, dù sao vẫn còn ở giai đoạn xây dựng lý luận ban đầu. Nhưng anh cũng biết đó, về sau còn làm mô phỏng hình học, tối ưu hóa hàm trọng lượng, phân tích thuộc tính topol thì đều cần siêu tính toán, đó mới là khoản chi lớn, mà chúng tôi vẫn chưa làm đến mức đó."
Điền Ngôn Chân khẽ gật đầu, không thể không nói thành ý này đúng là rất cao.
"Được thôi, chuyện này tôi sẽ nói với Kiều Dụ. Cứ theo ý anh nói, nếu dùng phương pháp của Kiều Dụ ra thành quả thì là chung tên. Nếu như bên anh trực tiếp tạo ra thành quả thì số kinh phí còn lại sẽ được trả lại."
Đương nhiên, đây vốn là một việc rất khách quan. Việc này thật ra không liên quan quá nhiều đến bài luận văn được công bố trên « tạp chí toán học hàng năm ».
Nếu như là người khác, luận văn mà được mấy vị lão làng từng đoạt giải thưởng Fields công khai đánh giá trực diện thì chắc chắn cũng được hưởng đãi ngộ như vậy.
Thật ra từ trước đến nay, ít nhất là trong giới toán học lý thuyết, các nhà số học ở Hoa Hạ vẫn luôn thiếu tự tin.
Một phần là do các giải thưởng lớn về toán học cấp thế giới, người bản địa Hoa Hạ đạt giải rất ít. Ví dụ như giải thưởng Fields, giải thưởng toán học đỉnh cao Abel, không có người Hoa mà chỉ có Hoa kiều.
Đạo sư của Kiều Dụ là Điền Ngôn Chân thì từng nhận được giải thưởng Wolf, nhưng thành quả quan trọng nhất lại được tạo ra khi ông còn ở Harvard và Princeton.
Cho nên nếu nói đến toán học lý luận, trong nước vẫn đúng là không được tự tin cho lắm. Đây cũng là lý do tại sao rất nhiều trường đại học đều chỉ chấp nhận các tạp chí nước ngoài.
Cuối cùng đúc kết lại thì Hoa Hạ là một nước lớn về toán học, nhưng không phải là cường quốc về toán học. Rất bất đắc dĩ, cũng rất thực tế, cũng có chút xấu hổ.
Lần này Kiều Dụ được một đám lão làng học thuật quốc tế tung hô, hơn nữa hắn lại không có kinh nghiệm du học ở nước ngoài, có thể nói là không thể nào thiết lập được tình hữu nghị với những lão làng này.
Tin tức truyền về trong nước, đương nhiên càng làm cho một đám giáo sư cảm thấy tương lai rất có triển vọng, mong muốn được hợp tác tự nhiên trở thành tư tưởng chủ đạo.
Đào Hiên Chi, Đức Lý Ni, Wiles, v.v... những lão làng này đều cảm thấy hệ thống tiên đề không gian dạng mô hình rộng là một phát hiện quan trọng của toán học thế kỷ này, trong nước ai mà không biết xấu hổ mà chất vấn nữa?
Đương nhiên, điều này cũng trực tiếp khiến một số giáo sư rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Cũng chính trong bốn ngày hội nghị này, Trương Nguyên Linh chủ động tìm đến Điền Ngôn Chân, mời Điền Ngôn Chân đến phòng trà.
"Điền giáo sư, lần này tôi đúng là trong ngoài đều không phải người."
Sau vài câu hàn huyên đơn giản, Trương Nguyên Linh cười khổ nói.
Điền Ngôn Chân cười, không đáp lời.
Ông đương nhiên biết ý của Trương Nguyên Linh.
Nói thật, lúc Kiều Dụ nghe được chất vấn, đã trực tiếp chủ động rút thư mời hạng mục, căn bản không cho ông có cơ hội hòa giải. Nếu không có Viên Chính Tâm che chở, có lẽ ngày hôm đó ông đã định bụng sẽ nói chuyện thẳng thắn với Kiều Dụ.
Đồng dạng, Kiều Dụ có thể nhanh như vậy làm ra thành tích cũng là điều ông không ngờ tới. Thế là sự tình liền thành ra thế này.
Tuy hai người đều biết rằng việc Trương Nguyên Linh đưa ra nghi vấn trong hội nghị vốn dĩ là một chuyện không quá bất thường. Với tư cách là người xét duyệt, việc đưa ra chất vấn đối với các vấn đề có thể tồn tại trong hạng mục là nhiệm vụ của bản thân, chỉ có thể nói là Kiều Dụ, tên nhóc con này quá nhanh chóng giải quyết hết các vấn đề đó, nên chẳng ai có thể làm gì khác được.
"Sao, Điền giáo sư, thật sự không nói một câu nào à?" Trương Nguyên Linh rót trà, lại mở miệng nói.
"Ai, tôi có thể nói gì đây? Hay là tôi gọi Kiều Dụ đến, rồi bảo nó làm chậm bước nghiên cứu lại một chút?"
Điền Ngôn Chân mỉm cười hỏi ngược lại.
Trương Viễn Linh giật mình, sau đó cười còn khổ hơn…
Chủ yếu là quá hợp lý, căn bản không thể phản bác.
"Anh nói thật với tôi, có phải lúc đó nó đã có ý tưởng hoàn chỉnh, thậm chí đã làm ra được gần hết rồi, chỉ là không viết hết trong hồ sơ hạng mục thôi?!"
Điều chỉnh lại tâm thái, Trương Nguyên Linh trực tiếp hỏi.
Điền Ngôn Chân nhìn Trương Nguyên Linh, nói: "Anh thấy có khả năng không? Giữa tháng tám, tôi mới mời giáo sư Trương Viễn Đường đến trung tâm toán học quốc tế Yến Bắc làm báo cáo. Kiều Dụ được giáo sư Trương dẫn dắt, mới có ý tưởng hệ thống tiên đề không gian dạng mô hình rộng, hội nghị lại vào cuối tháng tám, nếu lúc đó đã có ý tưởng hoàn chỉnh thì Kiều Dụ đúng là thần tiên mất rồi!"
Trương Nguyên Linh lần nữa không còn gì để nói.
Đương nhiên, việc này vốn dĩ là chuyện chẳng ai làm gì được.
Việc xét duyệt dự án là do các chuyên gia trong kho dựa theo hướng nghiên cứu và một số nguyên tắc né tránh để lựa chọn ngẫu nhiên các chuyên gia. Hai thầy trò này không thể nào biết trước là có đúng ông được chọn để rồi cố tình làm chuyện này.
Cho nên chỉ có thể nói là ông đúng thật xui xẻo, lại đúng ngay dịp này.
"Ai, học viện toán học Hoa Thanh những năm này càng ngày càng phát triển, gần đây cũng có không ít thành quả. Cảm giác là vượt qua Song Đán (hai trường đại học hàng đầu của Trung Quốc) là trong tầm tay rồi a!" Trương Nguyên Linh cảm thán.
Nhìn Điền Ngôn Chân chỉ ngồi đó mỉm cười thưởng trà, không hề lộ vẻ gì, Trương Nguyên Linh chỉ có thể tự mình nói tiếp.
"Hôm qua, tôi cùng với các thành viên trong đoàn, cả giáo sư Thẩm và giáo sư Chu cũng đã họp một buổi. Anh biết đấy, gần đây tôi vẫn đang làm nghiên cứu liên quan đến dự đoán vành xoang theo B hình Weyl phản xạ. Bởi vì vành xoang theo B hình Weyl phản xạ biểu hiện ra tính đối xứng mạnh, mà hệ thống Kiều Dụ đề ra lại rất giỏi trong việc xử lý các vấn đề hình học có tính tuần hoàn và tính đối xứng. Chúng tôi nhất trí cho rằng, có lẽ tính đối xứng trong không gian dạng mô hình có thể đối ứng với phân loại vành xoang. Nếu như lại dùng quỹ đạo dạng mô hình để miêu tả biểu diễn hình học của vành xoang, cũng nhờ định nghĩa khoảng cách dạng mô hình Đẳng Giới loại. Có lẽ có thể giúp chúng tôi giải thích mối quan hệ đại số của vành xoang như thế nào. Đương nhiên cũng có vấn đề, dù sao Weyl phản xạ thuộc dạng nhóm vô hạn, phân loại vành xoang của nó cùng đặc tính phức tạp của vành thắt cơ cao hơn rất nhiều so với nhóm hữu hạn. Điều này cần phải mở rộng năng lực xử lý cấu trúc vô hạn chiều và chiều cao của hệ thống Kiều Dụ. Cho nên, Điền giáo sư, anh xem có thể giúp một tay, hai bên chúng ta hợp tác, cùng nhau giải quyết vấn đề này được không? Nếu Kiều Dụ có thể giúp chúng tôi xây dựng một không gian dạng mô hình đặc biệt hóa cho nhóm Weyl phản xạ B hình, khiến nó nắm bắt được tác dụng nhóm và đặc tính hình học vành xoang thì có lẽ chúng tôi sẽ có thể hoàn thành vấn đề này. Hơn nữa lần này hợp tác cũng có thể mở rộng và bổ sung một loạt cho hệ thống của Kiều Dụ, cũng coi như là đôi bên cùng có lợi. Đương nhiên, nếu Kiều Dụ có yêu cầu gì, cứ nói. Bên chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hợp tác."
Không nghi ngờ gì, đề nghị của Trương Nguyên Linh có thành ý hơn nhiều so với đề nghị của giáo sư Phất Lan Khắc đến từ Berkeley.
Tối thiểu thì bọn họ là nghiêm túc đưa ra kế hoạch hợp tác, hơn nữa mục tiêu lại vô cùng rõ ràng.
Hơn nữa, đứng trên góc độ của Điền Ngôn Chân, nghe Trương Nguyên Linh nói ra ý tưởng này thì vẫn có chút kinh ngạc, điều này đúng là cần một chút dũng khí. Dù sao vào tháng tám, Trương Nguyên Linh vẫn còn chất vấn đề tài của Kiều Dụ, giờ lại chủ động đưa ra hợp tác.
Bất quá, nghĩ kỹ lại thì Điền Ngôn Chân cảm thấy chiêu này cũng khá cao tay. Có khi lại còn có thể giúp cậu nhóc kia nổi thêm tiếng tăm một đợt.
Suy nghĩ một lát, Điền Ngôn Chân mở miệng hỏi: "Vậy nếu thật sự dùng phương pháp này để tạo ra thành quả thì tính sao?"
Rõ ràng Trương Nguyên Linh đã nghĩ kỹ, mở miệng nói: "Còn tính sao nữa? Cùng đứng tên chung chứ sao. Đương nhiên tiền đề là phải giải quyết vấn đề bằng phương pháp này. Mặt khác, tôi sẽ thêm trung tâm nghiên cứu phát minh quốc tế Yến Bắc vào danh sách đơn vị hợp tác, sau khi ký hiệp nghị hợp tác xong, sẽ chuyển một nửa kinh phí còn lại của dự án sang cho Kiều Dụ để dùng trước."
Điền Ngôn Chân cười cười, hỏi: "Tôi nhớ không nhầm thì dự án này của anh xin năm ngoái phải không? Vậy đã hơn một năm rồi, còn lại nhiều kinh phí không?"
Trương Nguyên Linh lắc đầu nói: "Tạm thời còn chưa dùng nhiều, còn khoảng hơn ba triệu, chủ yếu là tham gia một số hội nghị và mời người đến nói chuyện, dù sao vẫn còn ở giai đoạn xây dựng lý luận ban đầu. Nhưng anh cũng biết đó, về sau còn làm mô phỏng hình học, tối ưu hóa hàm trọng lượng, phân tích thuộc tính topol thì đều cần siêu tính toán, đó mới là khoản chi lớn, mà chúng tôi vẫn chưa làm đến mức đó."
Điền Ngôn Chân khẽ gật đầu, không thể không nói thành ý này đúng là rất cao.
"Được thôi, chuyện này tôi sẽ nói với Kiều Dụ. Cứ theo ý anh nói, nếu dùng phương pháp của Kiều Dụ ra thành quả thì là chung tên. Nếu như bên anh trực tiếp tạo ra thành quả thì số kinh phí còn lại sẽ được trả lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận