Đỉnh Phong Học Phách

Chương 162: Sư huynh, không bằng lần này làm lần lớn (2)

Chương 162: Sư huynh, không bằng lần này làm lớn chuyện (2) Tốt thôi, không nằm ngoài dự đoán của Kiều Dụ.
Dù sao hóa học, cái thứ này hoàn toàn chính xác không cần thành tích toán học quá xuất sắc. Yêu cầu tính toán thông thường chỉ là cấu trúc phân tử, tốc độ phản ứng hóa học các thứ này. Cũng không cần kiến thức toán học cao cấp hơn.
Dù sao hóa học vốn chính là một trong tứ đại ngành hố người, nếu còn yêu cầu quá cao về toán học, có lẽ sẽ đẩy những người có hứng thú với ngành này ra ngoài hết.
Kiều Dụ thuận thế đưa ra ý kiến: "Vậy thì, ngược lại ta có thể tìm một người tốt để chọn, có điều việc này cần giao số liệu phòng thí nghiệm của các anh cho người đó. Không vấn đề gì chứ?"
"Hả? Là người của trường mình hay trường ngoài?"
Kiều Dụ đáp: "Một sư huynh của ta, không biết anh có biết không? Trần Trác Dương, cũng là sinh viên điền kinh. Đầu năm vừa tốt nghiệp, sang tân đại, nhưng gần đây chuẩn bị nhảy việc sang nam đại sát vách."
"A, chính là người vừa làm cái luận văn khác đó đúng không? Vậy thì không có vấn đề gì. Ai, thực ra số liệu của bọn em cũng không có gì cần bảo mật, dù sao cũng có dùng được đâu. Nhưng mà, anh biết đó, những dự án ngang như này, hợp đồng quy định số liệu phòng thí nghiệm về lý thuyết đều thuộc về bên A. Nên tốt nhất là có một bản thỏa thuận bảo mật."
Kiều Dụ nghe ra Lưu Hạo có chút ngại ngùng.
Nhưng cậu ngược lại có thể hiểu được.
Trước đó đã nghe thầy điền kinh giới thiệu qua, dự án ngang hợp tác giữa doanh nghiệp và phòng thí nghiệm trường học, phân chia A B rất rõ ràng.
Hơn nữa, bình thường bên A sẽ bỏ toàn bộ vốn, nên quy định rõ ràng về phân chia quyền lực, trách nhiệm và quyền sở hữu số liệu.
Đây là lý do nhiều kết quả thí nghiệm ngang không thể tùy tiện đăng bài, nhưng nói đi cũng phải nói lại, cách này rất tốt.
Thế là Kiều Dụ dứt khoát nói: "Không thành vấn đề, là ký hợp đồng điện tử hay là cần sư huynh Trần của tôi đến trường một chuyến?"
"Ký hợp đồng điện tử là được. Người cũng không cần đến, vốn dĩ chỉ là giúp phòng thí nghiệm của bọn em làm việc, không nên làm phiền sư huynh Trần quá."
Kiều Dụ lập tức đáp: "Vậy thì càng không thành vấn đề, nhưng sư huynh Lưu, lần này phương pháp tôi dùng có hơi mới, nên có lẽ cũng cần giữ bí mật, anh bên kia cũng hiểu được đúng không?"
"Ờ... Đương nhiên, cái này có thể hiểu được."
Kiều Dụ tiếp tục: "Ngoài ra, sau khi sư huynh Trần của tôi xử lý xong số liệu hiện có, còn cần phòng thí nghiệm của các anh hoàn toàn làm thí nghiệm theo yêu cầu của bên tôi, sau đó đưa toàn bộ số liệu cho bọn tôi, cái này bên anh không có vấn đề gì chứ?"
"Yên tâm đi, chỉ cần có thể giúp bọn em nhanh chóng tìm ra manh mối, thì mấy việc này nhỏ thôi. Đúng rồi, tuần này bọn em lại có thêm chút số liệu, có cần em đưa cho cậu không?"
Kiều Dụ đáp: "Cái này tạm thời không cần. Tôi đoán số liệu trong tay tạm thời đủ rồi. Chờ tính xong kết quả giai đoạn đầu đã. Sau này có lẽ cần thêm số liệu có tính mục tiêu hơn. Có thể sẽ cần bổ sung thêm một số điều kiện thí nghiệm."
Lưu Hạo bên kia hỏi: "Vậy... Kiều Dụ à, phương pháp mới này của cậu khoảng bao lâu thì có hiệu quả?"
"Vậy phải xem hiệu suất làm việc của sư huynh Trần. Nếu anh ấy nhanh, tôi thấy đầu tháng sau có lẽ cần các anh cung cấp một số số liệu mới để nghiệm chứng. Nếu mọi thứ suôn sẻ, nhiều nhất một, hai tháng sau có lẽ có thể đưa ra hướng dẫn thao tác hữu ích. Nhưng trong thời gian này cần một chút tính lực hỗ trợ."
Kiều Dụ đưa ra thời gian dự kiến.
"Vấn đề tính lực không thành vấn đề. Bên A cung cấp cho chúng tôi một hệ thống tính lực chuyên dụng, nếu không anh đưa thẳng địa chỉ và tài khoản cho cậu?"
"Không cần, tí nữa tôi sẽ gửi Wechat của Trần Trác Dương cho anh, anh trực tiếp đưa cho sư huynh Trần là được rồi. Bên tôi chủ yếu là anh ấy phụ trách tính toán. Cứ nói vậy đã. Chờ tôi nói chuyện với sư huynh Trần xong sẽ kết bạn Wechat, sau đó mọi người tự trao đổi."
"Được, được, được, vậy tôi không làm mất thời gian của cậu nữa."
Kiều Dụ cúp máy, lập tức gọi điện thoại cho Trần Trác Dương.
Lúc này Kiều Dụ suy nghĩ không chỉ còn là giúp Lưu Hạo giải quyết vấn đề của đề tài này.
Bởi vì cậu đột nhiên nghĩ ra một con đường làm giàu.
Nếu như bộ phương pháp này thật sự hữu dụng, cậu hoàn toàn có thể thu phí tư vấn sau này.
Làm hóa học, làm vật liệu, thậm chí một số thí nghiệm vật lý, nếu gặp bình cảnh, không tìm được phương hướng, hoàn toàn có thể mời cậu đến dùng phương pháp này để xây mô hình.
Nếu thành lập một đội ngũ chuyên nghiệp, mô đun hóa mọi thứ thành một ngành, thì thực ra không mất bao nhiêu thời gian.
Quan trọng nhất là bộ hệ thống này sau khi làm ra có thể công khai niêm yết giá. Mục tiêu không chỉ có dự án ngang, mà dự án dọc và dự án trên cũng có thể thương lượng.
Lấy ra một phần trong kinh phí nghiên cứu làm phí tư vấn, có phải là rất hợp lý không?
Phạm vi kinh doanh như vậy chẳng phải rất rộng sao? Phòng thí nghiệm, các bộ môn nghiên cứu của các doanh nghiệp lớn, cả những nhà nghiên cứu đơn thuần nữa...
Chỉ cần là những dự án gặp khó khăn trong việc xây mô hình giai đoạn đầu, hoặc phân tích phức tạp đều có thể tiếp. Thậm chí trong lúc chờ Trần Trác Dương bắt máy, Kiều Dụ đã nhanh chóng phác thảo ra hình thức kinh doanh đầy đủ.
Thật đấy, giờ phút này, Kiều Dụ có chút cảm kích vị giáo sư Trương Nguyên Linh đã truyền thụ cho cậu.
Cũng may là ông đã đánh giá một cách đúng đắn và kiên định quyết tâm rút lại dự án của cậu. Dù sao nếu dựa theo các yêu cầu của dự án tài trợ, nếu cậu dùng thành quả nghiên cứu này làm dịch vụ khoa học nghiên cứu phái sinh, thì lại không ổn.
Nhưng bây giờ, tất cả những điều này thuộc về thành quả nghiên cứu cá nhân của cậu. Nếu có thể làm được, ít nhất mấy năm tới, cậu có thể kiếm được không ít.
Chỉ cần cậu có thể chứng minh phương pháp này có thể giúp rất nhiều thí nghiệm liên quan đi đường vòng ít hơn, có thể nhanh chóng nhận được kết quả hơn, cậu tin là rất nhiều nhóm nghiên cứu sẽ không ngại bỏ ra chút phí tư vấn.
Dù sao, chỉ một dự án xúc tác nhỏ như trước, giáo sư Trương đã cho cậu hai trăm vạn phí tư vấn.
Đây thực sự là một biển xanh rộng lớn!
Quan trọng nhất là, giai đoạn đầu không cần đầu tư quá nhiều, hoàn toàn là vận hành tài sản nhẹ.
Dù sao phòng thí nghiệm đều là người khác tự xây, bọn cậu chỉ cần thông qua số liệu phòng thí nghiệm của họ để không ngừng khảo thí và hoàn thiện bộ hệ thống mô đun này.
Thế là, khi Trần Trác Dương vừa nhấc máy, Kiều Dụ liền cực kỳ hưng phấn nói: "Uy, sư huynh Trần, có hứng thú lần này cùng em làm lớn chuyện không?"
Thời gian quay lại một phút trước.
Mặc dù đã gần năm giờ chiều, nhưng Trần Trác Dương vẫn đang ngủ trưa...
Ăn cơm trưa xong, anh nhắn vài câu với Kiều Dụ trên Wechat rồi đi ngủ ngay.
Mời. . . Ngài. . . . Cất giữ _6Ⅰ9Ⅰ sách Ⅰ a (sáu \ \ \ chín \ \ \ sách \ \ \ đi! ) Không còn cách nào, thời gian này quả thật quá vất vả. Trung bình mỗi ngày thời gian ngủ không quá sáu tiếng, mà trong thời gian này tinh thần vẫn luôn hưng phấn...
Nhưng hôm nay anh đã hoàn thành hết nhiệm vụ hiện tại và gửi đi qua hộp thư. Cả người liền buông lỏng ngay.
Kết quả, anh đã ngủ thẳng một mạch cho đến khi chuông điện thoại di động liên tục đánh thức.
Mơ màng đưa điện thoại lên tai, điện thoại vừa kết nối, đã nghe thấy câu nói đầy khí thế của Kiều Dụ, thực sự là ép bộ não anh tỉnh lại ngay tức khắc.
Theo bản năng anh hỏi lại một câu: "Kia... Tiểu sư đệ, em vừa nói gì vậy?"
"Em nói có hứng thú cùng em làm lớn chuyện không! Lần này là một dự án lớn đường đường chính chính, nếu chúng ta giải quyết được, chắc chắn có thể kiếm bộn tiền!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận