Đỉnh Phong Học Phách
Chương 164: Việc vui lâm môn (3)
"Ngài đã nghĩ nhiều rồi. Không giống với việc ngài luôn làm thực tế, những nghiên cứu của ta đều là đồ vật trên lý thuyết. Không đáng giá, thật sự chưa nói đến chuyện anh tài gì cả!"
"Cái gì mà đều là đồ vật trên lý thuyết? Lần trước ngươi giúp chúng ta phân tích, trực tiếp giúp chúng ta giải quyết được một vấn đề lớn của đề tài. Huống chi lần này! Ngươi không biết đâu, hạng mục của chúng ta vô cùng quan trọng! Có thể nói trực tiếp ảnh hưởng đến sự phát triển lĩnh vực hàng không vũ trụ tương lai của quốc gia, lần này ngươi lại giúp chúng ta một ân lớn. Ta cũng không biết nên cảm ơn ngươi thế nào cho tốt. Vậy thì, tối nay ta chuẩn bị chút rượu nhạt..."
"Khụ khụ..."
Cuối cùng cũng tìm được cơ hội, Lưu Hạo cố tình ho hai tiếng, sau đó vội vàng nhắc nhở một câu: "Kia... Lão bản, Kiều Dụ còn chưa trưởng thành, không thể uống rượu."
Trương Tả Lâm trừng mắt nhìn Lưu Hạo một cái, nói: "Ta không biết sao? Nói thì nói vậy, ngươi không biết lát nữa bảo người ta chuẩn bị thêm mấy bình nước trái cây sao? Ngươi đi bảo những người khác chuẩn bị đi, phòng thí nghiệm để lại một người trông coi, những người khác tranh thủ thời gian thu dọn xong, cùng nhau đi ăn cơm trước."
Kiều Dụ trên mặt mang theo nụ cười lịch sự, nhìn cảnh tượng thầy giáo huấn học sinh này, cảm thấy rất thân thiết.
Lưu Hạo đi thông báo tin tốt này cho phòng thí nghiệm sát vách.
Trương Tả Lâm thì nhìn về phía Kiều Dụ hỏi: "Ta vừa nghe Lưu Hạo nói trong điện thoại lần này ngươi dùng một phương pháp phân tích mới để tìm ra quy luật? Có thể cho ta hỏi đó là phương pháp gì được không?"
Hắn rất tò mò về vấn đề này, đương nhiên, đã làm hóa học, mà phải vào phòng thí nghiệm, đoán chừng ai cũng sẽ tò mò.
Kiều Dụ ngượng ngùng cười, cười đáp: "Nói đơn giản thì là phương pháp phân tích mô hình hóa. Đem số liệu chiếu lên không gian mô hình để chiếu xạ đơn giản một chút."
Nói xong, lại hỏi ngược lại: "À đúng rồi, giáo sư Trương, nghe sư huynh Lưu nói, đề tài về vật liệu của các thầy chỉ có thể cạnh tranh với một đội nghiên cứu khác của viện hóa học?"
Trương Tả Lâm gật đầu, nói: "Ừm, giáo sư Mã bên viện kia cảm thấy phương pháp của bọn họ thực dụng hơn. Hơn nữa, ông ta thật sự có chút nghiên cứu về mặt vật liệu ghép đoạn."
Kiều Dụ tò mò hỏi: "Giáo sư Mã? Con vừa mới xem tài liệu tham khảo, cũng nói về vật liệu ghép đoạn, mà có người tên Mã Bác Đào bên viện hóa học ứng dụng của đại học Song Đán."
Trương Tả Lâm cười, đáp: "Đúng, đó là bài báo của ông ta. Trước đây đúng là ở đại học Song Đán, năm ngoái vừa mới chuyển đến kinh thành."
Kiều Dụ gật đầu, trách sao, thì ra là cùng một người.
"Vậy... giáo sư Trương, ngài quen giáo sư Mã lắm sao? Ngài thấy có thể giới thiệu con làm quen một chút không?"
Trương Tả Lâm hơi ngẩn người, sau đó cười, hỏi: "Sao? Con còn muốn thử xem bộ phương pháp mới kia có thể dùng được bên bọn họ không?"
Kiều Dụ thoải mái gật đầu. Không có gì phải ngại cả.
Tuy rằng hai bên là đối thủ cạnh tranh nhưng đã muốn làm chuyện này, không bằng trực tiếp nói với giáo sư Trương.
"Vậy thì, dứt khoát hẹn ông ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi, bất quá nếu như ông ta không có thời gian, thì để lần sau."
Nói xong, Trương Tả Lâm thoải mái lấy điện thoại từ trong túi ra...
...Cách đại học Yến Bắc chừng ba mươi cây số, viện nghiên cứu hóa học Hoa Hạ, nhóm đề tài "Chất keo ghi nhớ thông minh ấm vang" đang tổ chức một cuộc họp theo từng giai đoạn.
Thế giới này diệu kỳ nhất là ngoài tràn ngập các loại trùng hợp ra, rất nhiều quy luật vật lý còn thể hiện rõ trong cuộc sống.
Ví dụ như trong phương diện vi mô, nguyên lý bất định của lượng tử học, có thể dùng để hình dung phương thức tư duy của một cá thể. Luôn có những người nhìn rất bình thường, nhưng đột nhiên lại nổ tung vì một chuyện nào đó...
Tương tự, lực tương tác lẫn nhau, cũng có thể dùng để hình dung sự cạnh tranh giữa hai nhóm đề tài.
Khi nhóm đề tài do Lưu Hạo dẫn đầu cảm nhận được áp lực từ đối phương, thì trên thực tế những nghiên cứu viên và sinh viên tham gia dự án này ở viện bên kia cũng cảm nhận được áp lực đến từ đối phương.
Không còn cách nào khác, viện hóa học đại học Yến Bắc không phải là một cái tên tầm thường trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học. Chỉ một cái việc đây là một trường đại học duy nhất trong cả nước có tất cả các ngành hóa học cấp hai đều là ngành trọng điểm đã đủ chứng minh thực lực.
Về mảng nghiên cứu khoa học, không chỉ có nhiều phòng thí nghiệm trọng điểm, mà còn có một trung tâm phân tích kiểm tra cao cấp để hỗ trợ, cộng thêm tiến độ giai đoạn trước của dự án diễn ra rất nhanh, cũng gây ra áp lực không nhỏ cho viện bên này.
Kiều Dụ dự đoán không sai, tuy rằng giai đoạn trước đã công phá được hai nút thắt kỹ thuật khó, nhưng hiện tại phòng thí nghiệm cũng đang đối mặt với rất nhiều vấn đề.
Vấn đề nổi bật nhất hiện tại là sự mâu thuẫn giữa hiệu suất phản hồi cao và tính năng ghi nhớ ổn định. Hoặc có thể nói, đây là sự cân bằng giữa nhiệt động lực học và động lực học rất khó nắm bắt.
Ngoài ra, chất keo do phòng thí nghiệm tạo ra không dùng được mấy lần tuần hoàn, thì tính năng ghi nhớ liền bắt đầu nhanh chóng suy giảm, đồng thời hiệu suất phục hồi độ bền đứt gãy cũng bắt đầu yếu đi.
Còn những vấn đề như nhiệt độ phản hồi thường xuyên lệch khỏi giá trị thiết kế, và sự mất ổn định về ứng suất cơ học sau khi vật liệu ghép đoạn tách ra thì chỉ là những vấn đề nhỏ.
Thật tình mà nói, áp lực mọi người đều không khác nhau là mấy. Dù sao kết quả của phòng thí nghiệm liên quan trực tiếp đến phương hướng sản xuất công nghiệp và khuếch đại công nghệ trong tương lai.
Lúc này, người phụ trách dự án là Mã Bác Đào cũng đang tổng kết: "... Về lô hàng mẫu mới nhất, trong quá trình tuần hoàn nhiệt độ, vấn đề suy yếu tính năng ghi nhớ, theo quan sát đo lường sơ bộ nguyên nhân là do sự thay đổi nhiệt độ gây ra quá trình tuần hoàn phân tách - kết hợp làm phá hủy mạng lưới chất keo.
Phương án giải quyết đang cân nhắc trước mắt là thử nghiệm phát triển hiệu ứng bề mặt tiếp xúc cường độ thấp cao hơn, việc này có thể yêu cầu tiến hành một số điều chỉnh đối với các hạt nano bọc."
"Được rồi, mọi người còn có gì muốn bổ sung không?"
Rất nhanh, Mã Bác Đào đã hoàn thành tổng kết, nhiệm vụ cũng được phân công, hội nghị cũng bước vào giai đoạn tự do phát biểu.
Thực ra, không có gì nhiều để nói về phương diện kỹ thuật.
Mỗi một phần việc đều có người phụ trách, đã phân công xong rồi. Không cần thiết phải nói thêm gì. Nếu thật có ý tưởng gì, phần lớn cũng trực tiếp bắt tay vào thí nghiệm.
Tuy rằng đề tài không tiến hành được suôn sẻ cho lắm, nhưng mọi người trước mắt vẫn rất tự tin.
Rất tự nhiên, có người hỏi đến tình hình bên cạnh: "Giáo sư Mã, nói về tình hình của đối diện hiện giờ thì sao? Không phải ba tháng trước đã nói đã có đột phá rồi sao? Lâu rồi không nghe thấy tin tức gì về bên đó."
"Ai mà biết được. Các anh cũng biết mà, cái tên họ Trương đó trong miệng không có một câu nào thật. Bất quá chúng ta không cần quan tâm đến bọn họ, ta vẫn câu nói kia, hướng kỹ thuật mà bọn họ chọn là sai rồi! Giá chung năng động tạo ra tính cơ học có thể xác định là không có cách nào so với kỹ thuật của chúng ta, chỉ cần chúng ta hoàn thành được thì tính ổn định cũng có thể vượt xa kỹ thuật của họ. Chưa kể phương pháp của bọn họ trong lĩnh vực tổng hợp vật liệu có mấy trường hợp ứng dụng thành công? Lần trước ta còn nói với cái tên họ Trương đó, bọn họ hoàn toàn có thể làm người hỗ trợ cho chúng ta, thế mà hắn ta không chịu! Chỉ cần lần này chúng ta thành công, nhất định có thể khiến hắn ta chịu phục! Hơn nữa, lĩnh vực hàng không vũ trụ vốn yêu cầu độ bền vật liệu cao hơn. Cho nên, chúng ta chỉ cần làm tốt phần việc của mình là đủ rồi! Cho dù bọn họ thành công thì cũng chỉ có thể là một lựa chọn dự phòng mà thôi!"
Mã Bác Đào khẳng định chắc như đinh đóng cột.
Ừ thì, cũng không phải là do Mã Bác Đào và Trương Tả Lâm có ân oán gì, mà chỉ đơn giản là tư duy của hai người không giống nhau.
Trước đây, vì chuyện này hai người tranh cãi một hồi, sau khi cả hai dùng phương án của mình để thuyết phục bên A, liền biến thành một cuộc cạnh tranh giữa hai loại quan điểm kỹ thuật khác nhau.
Đứng ở góc độ bên A, thì không muốn chết trên một cái cây, thậm chí nếu như cả hai con đường đều đi không thông, thì còn sẽ nghĩ ra các phương pháp khác.
Nhưng đứng ở góc độ những người cạnh tranh trực tiếp của cả hai bên thì nhất định phải cho rằng đối phương là ngu xuẩn. Cho dù mọi người thật ra đều hiểu rõ rằng hai loại kỹ thuật khác nhau đều có ưu nhược điểm riêng của mình.
Hiển nhiên câu trả lời của Mã Bác Đào rất hợp với ý của mọi người. Khiến bầu không khí của hội nghị dễ chịu hơn vài phần.
Thái độ hoàn toàn tự tin của người lãnh đạo nhóm thật sự có thể ảnh hưởng đến tâm lý của cả nhóm.
"À đúng rồi, giáo sư Mã, tình hình của giáo sư La thì sao? Có phản hồi kết quả chưa?" Khi hội nghị gần kết thúc, có người lên tiếng hỏi.
"Giáo sư La hiện tại vẫn chưa thể cung cấp quá nhiều sự hỗ trợ. Chủ yếu là lượng dữ liệu mà bên ta cung cấp chưa đủ. Mọi người cũng biết tình hình hiện tại mà, đối diện từ chối cung cấp kho dữ liệu và sự hỗ trợ mô hình cho chúng ta.
Nhưng không sao cả, chúng ta tự dựa vào sức mình cũng có thể giải quyết được vấn đề mấu chốt. Nhưng cũng có tin tốt là hệ thống mô phỏng động thái đa chiều của bọn họ cũng gần hoàn thành rồi.
Cho nên chỉ cần chúng ta đuổi kịp về dữ liệu, hẳn là rất nhanh sẽ có thành quả, và sẽ cung cấp các phân tích liên quan cho chúng ta. Được rồi, hôm nay đến đây thôi."
Kết thúc hội nghị, Mã Bác Đào lấy điện thoại di động ra xem, có hai cuộc gọi nhỡ, khiến ông ngoài ý muốn chính là, đó lại là Trương Tả Lâm gọi.
Ông ta có thói quen đặt điện thoại ở chế độ im lặng khi họp. Cũng may cuộc gọi nhỡ thứ hai chỉ mới diễn ra năm phút trước.
Suy nghĩ một lát, ông ta trực tiếp gọi lại cho Trương Tả Lâm.
Tuy rằng vừa mới trong hội nghị, Mã Bác Đào biểu hiện xem thường nghiên cứu của Trương Tả Lâm.
Nhưng sau khi đối phương nhấc điện thoại, thì ông ta vẫn rất khách khí.
"Tả Lâm huynh, xin lỗi nha, vừa mới họp, để điện thoại im lặng, có chuyện gì vậy?"
"À, không có gì, chỉ là muốn hỏi thử cậu ăn cơm chưa? Nếu chưa thì cùng nhau ăn một bữa cơm, ngay tại khách sạn quốc tế Bác Nhã ở Yến Bắc."
"Hôm nay Tả Lâm huynh có chuyện gì vui sao? Mà mời cơm còn nghĩ đến ta nữa?"
"Ha ha, thật ra cũng không có gì. Chỉ là đề tài của bọn ta hôm nay vừa công phá được chỗ khó lớn nhất, mẫu vật thử nghiệm trong phòng thí nghiệm sắp đạt yêu cầu về tính năng rồi, Bác Đào huynh, đây cũng xem như một việc vui chứ?"
Đẩy một cuốn sách của bạn bè. . . Cuốn sách mới của tác giả có hơn 10000 đơn đặt trước, Mầm non! Nghe nói là cũng được!(hết chương)
"Cái gì mà đều là đồ vật trên lý thuyết? Lần trước ngươi giúp chúng ta phân tích, trực tiếp giúp chúng ta giải quyết được một vấn đề lớn của đề tài. Huống chi lần này! Ngươi không biết đâu, hạng mục của chúng ta vô cùng quan trọng! Có thể nói trực tiếp ảnh hưởng đến sự phát triển lĩnh vực hàng không vũ trụ tương lai của quốc gia, lần này ngươi lại giúp chúng ta một ân lớn. Ta cũng không biết nên cảm ơn ngươi thế nào cho tốt. Vậy thì, tối nay ta chuẩn bị chút rượu nhạt..."
"Khụ khụ..."
Cuối cùng cũng tìm được cơ hội, Lưu Hạo cố tình ho hai tiếng, sau đó vội vàng nhắc nhở một câu: "Kia... Lão bản, Kiều Dụ còn chưa trưởng thành, không thể uống rượu."
Trương Tả Lâm trừng mắt nhìn Lưu Hạo một cái, nói: "Ta không biết sao? Nói thì nói vậy, ngươi không biết lát nữa bảo người ta chuẩn bị thêm mấy bình nước trái cây sao? Ngươi đi bảo những người khác chuẩn bị đi, phòng thí nghiệm để lại một người trông coi, những người khác tranh thủ thời gian thu dọn xong, cùng nhau đi ăn cơm trước."
Kiều Dụ trên mặt mang theo nụ cười lịch sự, nhìn cảnh tượng thầy giáo huấn học sinh này, cảm thấy rất thân thiết.
Lưu Hạo đi thông báo tin tốt này cho phòng thí nghiệm sát vách.
Trương Tả Lâm thì nhìn về phía Kiều Dụ hỏi: "Ta vừa nghe Lưu Hạo nói trong điện thoại lần này ngươi dùng một phương pháp phân tích mới để tìm ra quy luật? Có thể cho ta hỏi đó là phương pháp gì được không?"
Hắn rất tò mò về vấn đề này, đương nhiên, đã làm hóa học, mà phải vào phòng thí nghiệm, đoán chừng ai cũng sẽ tò mò.
Kiều Dụ ngượng ngùng cười, cười đáp: "Nói đơn giản thì là phương pháp phân tích mô hình hóa. Đem số liệu chiếu lên không gian mô hình để chiếu xạ đơn giản một chút."
Nói xong, lại hỏi ngược lại: "À đúng rồi, giáo sư Trương, nghe sư huynh Lưu nói, đề tài về vật liệu của các thầy chỉ có thể cạnh tranh với một đội nghiên cứu khác của viện hóa học?"
Trương Tả Lâm gật đầu, nói: "Ừm, giáo sư Mã bên viện kia cảm thấy phương pháp của bọn họ thực dụng hơn. Hơn nữa, ông ta thật sự có chút nghiên cứu về mặt vật liệu ghép đoạn."
Kiều Dụ tò mò hỏi: "Giáo sư Mã? Con vừa mới xem tài liệu tham khảo, cũng nói về vật liệu ghép đoạn, mà có người tên Mã Bác Đào bên viện hóa học ứng dụng của đại học Song Đán."
Trương Tả Lâm cười, đáp: "Đúng, đó là bài báo của ông ta. Trước đây đúng là ở đại học Song Đán, năm ngoái vừa mới chuyển đến kinh thành."
Kiều Dụ gật đầu, trách sao, thì ra là cùng một người.
"Vậy... giáo sư Trương, ngài quen giáo sư Mã lắm sao? Ngài thấy có thể giới thiệu con làm quen một chút không?"
Trương Tả Lâm hơi ngẩn người, sau đó cười, hỏi: "Sao? Con còn muốn thử xem bộ phương pháp mới kia có thể dùng được bên bọn họ không?"
Kiều Dụ thoải mái gật đầu. Không có gì phải ngại cả.
Tuy rằng hai bên là đối thủ cạnh tranh nhưng đã muốn làm chuyện này, không bằng trực tiếp nói với giáo sư Trương.
"Vậy thì, dứt khoát hẹn ông ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi, bất quá nếu như ông ta không có thời gian, thì để lần sau."
Nói xong, Trương Tả Lâm thoải mái lấy điện thoại từ trong túi ra...
...Cách đại học Yến Bắc chừng ba mươi cây số, viện nghiên cứu hóa học Hoa Hạ, nhóm đề tài "Chất keo ghi nhớ thông minh ấm vang" đang tổ chức một cuộc họp theo từng giai đoạn.
Thế giới này diệu kỳ nhất là ngoài tràn ngập các loại trùng hợp ra, rất nhiều quy luật vật lý còn thể hiện rõ trong cuộc sống.
Ví dụ như trong phương diện vi mô, nguyên lý bất định của lượng tử học, có thể dùng để hình dung phương thức tư duy của một cá thể. Luôn có những người nhìn rất bình thường, nhưng đột nhiên lại nổ tung vì một chuyện nào đó...
Tương tự, lực tương tác lẫn nhau, cũng có thể dùng để hình dung sự cạnh tranh giữa hai nhóm đề tài.
Khi nhóm đề tài do Lưu Hạo dẫn đầu cảm nhận được áp lực từ đối phương, thì trên thực tế những nghiên cứu viên và sinh viên tham gia dự án này ở viện bên kia cũng cảm nhận được áp lực đến từ đối phương.
Không còn cách nào khác, viện hóa học đại học Yến Bắc không phải là một cái tên tầm thường trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học. Chỉ một cái việc đây là một trường đại học duy nhất trong cả nước có tất cả các ngành hóa học cấp hai đều là ngành trọng điểm đã đủ chứng minh thực lực.
Về mảng nghiên cứu khoa học, không chỉ có nhiều phòng thí nghiệm trọng điểm, mà còn có một trung tâm phân tích kiểm tra cao cấp để hỗ trợ, cộng thêm tiến độ giai đoạn trước của dự án diễn ra rất nhanh, cũng gây ra áp lực không nhỏ cho viện bên này.
Kiều Dụ dự đoán không sai, tuy rằng giai đoạn trước đã công phá được hai nút thắt kỹ thuật khó, nhưng hiện tại phòng thí nghiệm cũng đang đối mặt với rất nhiều vấn đề.
Vấn đề nổi bật nhất hiện tại là sự mâu thuẫn giữa hiệu suất phản hồi cao và tính năng ghi nhớ ổn định. Hoặc có thể nói, đây là sự cân bằng giữa nhiệt động lực học và động lực học rất khó nắm bắt.
Ngoài ra, chất keo do phòng thí nghiệm tạo ra không dùng được mấy lần tuần hoàn, thì tính năng ghi nhớ liền bắt đầu nhanh chóng suy giảm, đồng thời hiệu suất phục hồi độ bền đứt gãy cũng bắt đầu yếu đi.
Còn những vấn đề như nhiệt độ phản hồi thường xuyên lệch khỏi giá trị thiết kế, và sự mất ổn định về ứng suất cơ học sau khi vật liệu ghép đoạn tách ra thì chỉ là những vấn đề nhỏ.
Thật tình mà nói, áp lực mọi người đều không khác nhau là mấy. Dù sao kết quả của phòng thí nghiệm liên quan trực tiếp đến phương hướng sản xuất công nghiệp và khuếch đại công nghệ trong tương lai.
Lúc này, người phụ trách dự án là Mã Bác Đào cũng đang tổng kết: "... Về lô hàng mẫu mới nhất, trong quá trình tuần hoàn nhiệt độ, vấn đề suy yếu tính năng ghi nhớ, theo quan sát đo lường sơ bộ nguyên nhân là do sự thay đổi nhiệt độ gây ra quá trình tuần hoàn phân tách - kết hợp làm phá hủy mạng lưới chất keo.
Phương án giải quyết đang cân nhắc trước mắt là thử nghiệm phát triển hiệu ứng bề mặt tiếp xúc cường độ thấp cao hơn, việc này có thể yêu cầu tiến hành một số điều chỉnh đối với các hạt nano bọc."
"Được rồi, mọi người còn có gì muốn bổ sung không?"
Rất nhanh, Mã Bác Đào đã hoàn thành tổng kết, nhiệm vụ cũng được phân công, hội nghị cũng bước vào giai đoạn tự do phát biểu.
Thực ra, không có gì nhiều để nói về phương diện kỹ thuật.
Mỗi một phần việc đều có người phụ trách, đã phân công xong rồi. Không cần thiết phải nói thêm gì. Nếu thật có ý tưởng gì, phần lớn cũng trực tiếp bắt tay vào thí nghiệm.
Tuy rằng đề tài không tiến hành được suôn sẻ cho lắm, nhưng mọi người trước mắt vẫn rất tự tin.
Rất tự nhiên, có người hỏi đến tình hình bên cạnh: "Giáo sư Mã, nói về tình hình của đối diện hiện giờ thì sao? Không phải ba tháng trước đã nói đã có đột phá rồi sao? Lâu rồi không nghe thấy tin tức gì về bên đó."
"Ai mà biết được. Các anh cũng biết mà, cái tên họ Trương đó trong miệng không có một câu nào thật. Bất quá chúng ta không cần quan tâm đến bọn họ, ta vẫn câu nói kia, hướng kỹ thuật mà bọn họ chọn là sai rồi! Giá chung năng động tạo ra tính cơ học có thể xác định là không có cách nào so với kỹ thuật của chúng ta, chỉ cần chúng ta hoàn thành được thì tính ổn định cũng có thể vượt xa kỹ thuật của họ. Chưa kể phương pháp của bọn họ trong lĩnh vực tổng hợp vật liệu có mấy trường hợp ứng dụng thành công? Lần trước ta còn nói với cái tên họ Trương đó, bọn họ hoàn toàn có thể làm người hỗ trợ cho chúng ta, thế mà hắn ta không chịu! Chỉ cần lần này chúng ta thành công, nhất định có thể khiến hắn ta chịu phục! Hơn nữa, lĩnh vực hàng không vũ trụ vốn yêu cầu độ bền vật liệu cao hơn. Cho nên, chúng ta chỉ cần làm tốt phần việc của mình là đủ rồi! Cho dù bọn họ thành công thì cũng chỉ có thể là một lựa chọn dự phòng mà thôi!"
Mã Bác Đào khẳng định chắc như đinh đóng cột.
Ừ thì, cũng không phải là do Mã Bác Đào và Trương Tả Lâm có ân oán gì, mà chỉ đơn giản là tư duy của hai người không giống nhau.
Trước đây, vì chuyện này hai người tranh cãi một hồi, sau khi cả hai dùng phương án của mình để thuyết phục bên A, liền biến thành một cuộc cạnh tranh giữa hai loại quan điểm kỹ thuật khác nhau.
Đứng ở góc độ bên A, thì không muốn chết trên một cái cây, thậm chí nếu như cả hai con đường đều đi không thông, thì còn sẽ nghĩ ra các phương pháp khác.
Nhưng đứng ở góc độ những người cạnh tranh trực tiếp của cả hai bên thì nhất định phải cho rằng đối phương là ngu xuẩn. Cho dù mọi người thật ra đều hiểu rõ rằng hai loại kỹ thuật khác nhau đều có ưu nhược điểm riêng của mình.
Hiển nhiên câu trả lời của Mã Bác Đào rất hợp với ý của mọi người. Khiến bầu không khí của hội nghị dễ chịu hơn vài phần.
Thái độ hoàn toàn tự tin của người lãnh đạo nhóm thật sự có thể ảnh hưởng đến tâm lý của cả nhóm.
"À đúng rồi, giáo sư Mã, tình hình của giáo sư La thì sao? Có phản hồi kết quả chưa?" Khi hội nghị gần kết thúc, có người lên tiếng hỏi.
"Giáo sư La hiện tại vẫn chưa thể cung cấp quá nhiều sự hỗ trợ. Chủ yếu là lượng dữ liệu mà bên ta cung cấp chưa đủ. Mọi người cũng biết tình hình hiện tại mà, đối diện từ chối cung cấp kho dữ liệu và sự hỗ trợ mô hình cho chúng ta.
Nhưng không sao cả, chúng ta tự dựa vào sức mình cũng có thể giải quyết được vấn đề mấu chốt. Nhưng cũng có tin tốt là hệ thống mô phỏng động thái đa chiều của bọn họ cũng gần hoàn thành rồi.
Cho nên chỉ cần chúng ta đuổi kịp về dữ liệu, hẳn là rất nhanh sẽ có thành quả, và sẽ cung cấp các phân tích liên quan cho chúng ta. Được rồi, hôm nay đến đây thôi."
Kết thúc hội nghị, Mã Bác Đào lấy điện thoại di động ra xem, có hai cuộc gọi nhỡ, khiến ông ngoài ý muốn chính là, đó lại là Trương Tả Lâm gọi.
Ông ta có thói quen đặt điện thoại ở chế độ im lặng khi họp. Cũng may cuộc gọi nhỡ thứ hai chỉ mới diễn ra năm phút trước.
Suy nghĩ một lát, ông ta trực tiếp gọi lại cho Trương Tả Lâm.
Tuy rằng vừa mới trong hội nghị, Mã Bác Đào biểu hiện xem thường nghiên cứu của Trương Tả Lâm.
Nhưng sau khi đối phương nhấc điện thoại, thì ông ta vẫn rất khách khí.
"Tả Lâm huynh, xin lỗi nha, vừa mới họp, để điện thoại im lặng, có chuyện gì vậy?"
"À, không có gì, chỉ là muốn hỏi thử cậu ăn cơm chưa? Nếu chưa thì cùng nhau ăn một bữa cơm, ngay tại khách sạn quốc tế Bác Nhã ở Yến Bắc."
"Hôm nay Tả Lâm huynh có chuyện gì vui sao? Mà mời cơm còn nghĩ đến ta nữa?"
"Ha ha, thật ra cũng không có gì. Chỉ là đề tài của bọn ta hôm nay vừa công phá được chỗ khó lớn nhất, mẫu vật thử nghiệm trong phòng thí nghiệm sắp đạt yêu cầu về tính năng rồi, Bác Đào huynh, đây cũng xem như một việc vui chứ?"
Đẩy một cuốn sách của bạn bè. . . Cuốn sách mới của tác giả có hơn 10000 đơn đặt trước, Mầm non! Nghe nói là cũng được!(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận