Đỉnh Phong Học Phách

Chương 119: Đám đạo sư yên lặng nỗ lực (1)

Chương 119: Đám đạo sư âm thầm nỗ lực (1)
IMO kết thúc một giai đoạn tập huấn, Kiều Dụ mặc dù định nghỉ ngơi, nhưng vẫn thành thành thật thật viết một phần luận văn đọc tâm đắc gửi cho Điền đạo và lão Hoa Thanh Viên. Lần này đúng là không phải vì để hai vị đạo sư biết mình đã nỗ lực bao nhiêu, mà là có mục đích.
Bởi vì toàn bộ thời gian tập huấn hắn đều nghiên cứu luận văn ngày đó về hình học Lãng Lan Tư. Điền đạo không biết có thể tìm người xem tâm đắc của hắn hay không, nhưng Kiều Dụ tin tưởng lão Viên nhất định tiện tay sẽ gửi cho Phan giáo sư. Như vậy, nếu như hắn có chỗ lý giải nào gặp vấn đề, Phan giáo sư cũng có thể chỉ ra cho hắn.
Sở dĩ không tự mình gửi trực tiếp cho Phan giáo sư, chủ yếu vẫn là do Kiều Dụ cảm thấy không tiện. Mình không muốn thì đừng làm cho người khác. Nếu có người mỗi ngày nghĩ ra một vấn đề, liền gửi thẳng cho hắn... Hơn nữa mỗi ngày đều có thể tổng kết ra đến mấy vấn đề, lại kéo dài gần nửa tháng, Kiều Dụ cảm thấy hắn đã cho tên này vào danh sách đen rồi.
Phan giáo sư tuy không cho hắn vào sổ đen, nhưng hắn đã rõ ràng cảm thấy tin tức của vị giáo sư Hoa Thanh này trả lời ngày càng chậm. Dù sao thêm hai ngày trước, tốc độ trả lời của ông là nhanh nhất, gần như có vấn đề gì đều sẽ lập tức hồi âm, sau đó thì hồi âm ngày càng chậm.
Trong lúc tập huấn, thậm chí có trường hợp vấn đề hắn gửi từ một ngày trước, qua đúng một ngày rưỡi Phan giáo sư mới hồi âm. . . Kiều Dụ cũng không nghĩ đến có phải vì vấn đề hắn càng ngày càng khó, Phan giáo sư phải đi cùng người khác thảo luận một chút, mới dám trả lời. Hơn nữa Phan giáo sư cũng không nói cho hắn biết, hiện tại ông không ở Hoa Thanh, mà là đi nước ngoài họp.
Kiều Dụ chỉ mẫn cảm cảm thấy Phan giáo sư đại khái là đổi tính, bắt đầu có chút phiền hắn, vấn đề này lại không tiện hỏi thẳng, cũng chỉ có thể vòng vo một chút.
Một tuần tiếp theo không có gì đặc biệt để nói, sách tiếp tục đọc, luận văn tiếp tục nghiền ngẫm. Chỉ là trước kia đáng lẽ đọc luận văn liên quan đến số nguyên tố, Kiều Dụ đổi sang đọc luận văn về hình học Lãng Lan Tư dày hơn tám trăm trang kia.
Vừa xem vừa học, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tốc độ đọc luận văn. Tuần này đọc sách theo quan điểm của chính Thường giáo sư, cũng bắt đầu không thành hệ thống. Nhưng đây vốn là cách thức Kiều Dụ giỏi nhất, đọc sách theo nhu cầu.
Còn rất nhiều sách liên quan đến cương lĩnh hình học Lãng Lan Tư, trước kia Kiều Dụ cảm thấy mệt mỏi, là vì không có phương hướng, nhưng bây giờ có mục tiêu phấn đấu, kiểu nhiệm vụ này lại không thấy quá mệt. Hơn nữa thời gian tập huấn cũng không quá chặt chẽ, sinh hoạt tập thể còn đảm bảo Kiều Dụ mỗi ngày mười một giờ có thể đúng giờ đi ngủ, buổi sáng sáu giờ rưỡi đúng giờ rời giường, số giấc ngủ thiếu trước đây, trong lúc tập huấn đã bù lại đủ.
Đúng, còn một chuyện đáng nhắc đến. Dư Vĩnh Tuấn đã lôi cả Cung Gia Đào vào nhóm bạn bè. Hết cách rồi, mấy ngày nay đúng là hai người ở cùng một chỗ nhiều nhất. Bất quá với tư cách chủ nhóm, Kiều Dụ thấy hai người này ở chung một nhóm, liền quyết định sau này trong nhóm sẽ ít nói lại.
Dù sao minh tao thì dễ tránh, ám để tiện thì khó phòng. Dư Vĩnh Tuấn thuộc dạng nhân vật minh tao tiêu chuẩn, đầu óc nhảy số rất nhanh, nhưng các loại thao tác không biết xấu hổ, hắn chỉ nói không làm. Cung Gia Đào lại chính là kiểu người ám để tiện, trông mặt thì giống cún, nhưng lại chơi các trò mèo rất là sành sỏi, cứ làm trước đã, có được hay không thì tính sau.
Về phần Dư Vĩ. . . Vốn Kiều Dụ còn cảm thấy hắn là người tốt duy nhất lương thiện trong nhóm, chỉ là tính cách hơi lập dị. Nhưng hiện tại xem ra, gia hỏa này khi nói dối thì mặt không đỏ tim không đập, quả là kẻ có bụng dạ khó lường.
Chuyện này khiến Kiều Dụ hoài nghi, việc mấy người này muốn thi đấu, chứ không phải tham gia kỳ thi đại học bình thường, rất có thể là vì nếu tham gia thi đại học, mọi người sẽ phát hiện tư tưởng chính trị của bọn họ, đều sẽ bị bắt ngay lập tức rồi tử hình ngay sau đó. . .
Đương nhiên, cảm giác là cho nhau. Kiều Dụ không biết rằng, Dư Vĩnh Tuấn cùng Cung Gia Đào thường xuyên nói xấu nhau sau lưng, kỳ thật cũng có quan điểm tương tự. Tỉ như, người phi nhân loại như Kiều Dụ không nên cùng bọn hắn thi toán học, kết cục tốt nhất nên là bị đưa đến phòng thí nghiệm nghiên cứu sinh vật cao cấp nào đó để nghiên cứu giải phẫu.
Giai đoạn thi đấu đã kết thúc hữu nghị, quả là thuần túy và tốt đẹp. Đương nhiên điều này không có nghĩa là hai bên biết nhau như lửa với nước. Kỳ thật mọi người vẫn luôn học hỏi lẫn nhau. Tựa như Kiều Dụ cảm thấy nên học hỏi da mặt dày của Dư Vĩnh Tuấn và Cung Gia Đào, còn Cung Gia Đào và Dư Vĩnh Tuấn thì đã bàn nhau, lần này về trường, nhất định phải tìm mấy bạn học, cùng chơi trò vừa chơi game vừa giải đề.
Bọn họ thậm chí bí mật thử một chút, nếu đổi đề thi Olympic thành đề luyện tập phổ thông cấp ba, vẫn có thể nắm được. Đương nhiên quy tắc thi đấu phải sửa một chút, không được so tài với mấy người chơi game giỏi kia.
Nhưng những cái này tựa hồ cũng không phải vấn đề gì, với các bạn học bình thường thì việc ở trường cấp ba có thể theo kịp phần lớn các bạn khác đã cần dốc hết sức lực, không có quá nhiều dư lực cho game. Dù sao giai đoạn học hành mà thực sự có tư cách vung tiền và thời gian vào game, còn phải xem học sinh tiểu học. . .
Nhưng lý do của hai người này cũng rất đầy đủ, chỉ khi tìm lại tự tôn bị người giẫm dưới chân, mới có thể lấy lại tự tin, đạt được thành tích tốt tại giải đấu quốc tế. Xét về điểm này, trong nhóm bạn bốn người, người có thể một tay viết ra hai chữ lương thiện, có lẽ chỉ có Dư Vĩ.
Bất quá Kiều Dụ không để ý. Điều duy nhất làm hắn thổn thức chính là, gần đây cả Điền đạo và lão sư nhà đối diện cũng hồi âm cho hắn càng ngày càng chậm.
Thôi được rồi, học kỳ bắt đầu, các đại lão đều rất bận rộn, Kiều Dụ tự an ủi mình như thế. Nhưng cũng vẫn có thu hoạch, ví dụ như vị Phan giáo sư càng ngày càng chậm hồi âm, một ngày đột nhiên nổi hứng, gửi thẳng cho Kiều Dụ một cái địa chỉ, còn cho hắn một tài khoản và mật mã. Sau khi đăng nhập, Kiều Dụ phát hiện những video mới nhất bên trong đều liên quan đến video các buổi báo cáo hội nghị gần đây về phỏng đoán hình học Lãng Lan Tư.
Tuy người chủ trì vẫn là hai nhân vật chính Dennis và Sam, nhưng cũng bao gồm tất cả mọi người trong toàn đội, trong đó có cả Phan giáo sư, điểm tranh luận trong vài buổi báo cáo cũng có sự khác biệt. Kiều Dụ còn nhạy bén nhận thấy, người đàn ông kia ra hình ở thứ ba nhiều hơn. . .
Không còn nghi ngờ gì nữa, với Kiều Dụ, những báo cáo thảo luận nội dung này vô cùng hữu ích, cũng giải đáp chính xác rất nhiều nghi vấn của hắn. Ví dụ như về mạch suy nghĩ chứng minh tổng thể của luận văn, hắn đã hiểu rõ được toàn cảnh, vậy nên khi đọc hiểu các chi tiết của luận văn, rất nhiều vấn đề trước đó chưa nghĩ ra liền dễ dàng giải quyết.
Quan trọng nhất là, điều này khiến hắn càng khẳng định trực giác của mình có lẽ không sai. Khi mở rộng kết quả Đẳng Cấp Đồng nhất đến lúc bình thường, thường xuyên yêu cầu sử dụng định vị hiện tượng cục bộ - tổng thể và sự tương hỗ tổng thể trong đại số hình học hoặc lý thuyết phạm trù. Như vậy, nếu như trong lúc điều động cục bộ xảy ra một số sai sót nhỏ, tất yếu sẽ gây ra sai sót tổng thể.
Điều này thậm chí có thể dẫn đến việc định lý quan trọng mà các tác giả đã chứng minh —— tính áp dụng của Ambidexterity có thể bị hạn chế trong một số tình huống đặc biệt. Phải biết rằng, bài luận cuối cùng là dựa vào kết luận này, mở rộng phỏng đoán đến thời điểm bình thường, nếu tính áp dụng của định lý Ambidexterity quan trọng nhất bị hạn chế trong tình huống mà luận văn nghiên cứu thảo luận, vậy thì lần chứng minh về phỏng đoán hình học Lãng Lan Tư chỉ có thể tuyên bố thất bại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận