Đỉnh Phong Học Phách
Chương 112: Đúng toán học năm san tới (3)
Chương 112: Tính toán cho năm tới (3)
Ý nghĩ của hắn cũng rất đơn giản, hoàn thành bản luận văn này, cũng coi như đặt vững vị thế của hắn trong lòng Điền đạo và sư gia đối diện, sau đó hắn có thể thoải mái một thời gian.
Xây nền tảng vững chắc với hắn thật sự rất đơn giản, nửa năm này mỗi tuần chỉ cần đọc sách, xem luận văn, với tâm trạng thư thái tham gia khóa huấn luyện đặc biệt IMO. Cầm được hạng nhất trở về, năm sau nhập học, bắt đầu chính thức hưởng thụ quãng thời gian sinh viên chưa tốt nghiệp.
Giống như Schulz, hai năm xây xong học phần, sau đó bắt đầu nghiên cứu làm đề tài tốt nghiệp.
Trong đó, trọng điểm là tận hưởng hai năm tháng ngày sinh viên chưa tốt nghiệp.
Với bản luận văn đặt nền móng vững chắc này, hiện tại hắn cũng không dám tưởng tượng hai năm sinh viên chưa tốt nghiệp này hắn có thể thoải mái đến mức nào. Thử nghĩ xem, được hai vị Đại Phật che chở, hắn có thể đi ngang dọc trong cả hai viện toán học và sở nghiên cứu toán học của hai trường đại học.
Thuận tiện hưởng thụ chút sự ngưỡng mộ của bạn bè đồng trang lứa, môn chuyên ngành thích thì lên lớp, không thích thì thôi, nghĩ giáo sư cũng không làm khó hắn, mà sẽ tự kiểm điểm vì sao không giữ được hắn. Dù sao theo hắn biết, ngay cả giáo sư Yến Bắc phần lớn cũng không có ai đăng bài trên tứ đại đỉnh san toán học...
Cuộc sống như vậy nghĩ thôi cũng thấy thật tốt.
Nhưng nếu bị giao làm đề tài thì lại khác.
Nhìn Trần sư huynh là biết, một khi nhiệm vụ đè lên người, có khi ngủ cũng không ngon, đừng nói đi chơi, chắc gì hắn còn có tâm trạng khoe mẽ trước mặt bạn học.
Nghiên cứu toán học đáng lẽ phải là một việc rất vui vẻ. Nhưng gánh trên vai trọng trách nghiên cứu khoa học thì khác.
Việc trước không làm ra thành quả thì là chuyện bình thường, có thành quả thì là niềm vui bất ngờ.
Việc sau không làm ra thành quả sẽ cảm thấy có lỗi với sự mong đợi của thầy cô, sự bồi dưỡng của trường; có thành quả thì mới là chuyện bình thường!
Hiển nhiên, Kiều Dụ muốn trải qua hai năm vô lo vô nghĩ kiểu này trước đã.
Nhưng mà Điền Ngôn Chân rõ ràng sẽ không bị sự giải thích này của hắn làm lay chuyển, ôn tồn nói: "Tuổi tác không phải là vấn đề, cơ sở lại càng không phải là vấn đề. Những người thực sự có thể làm nên thành tựu toán học đều rất ngắn ngủi, thời gian không cho phép lãng phí.
Nếu ngươi không có năng lực kia thì thôi, đã có năng lực đương nhiên phải đặt mục tiêu cho mình. Ngươi đã có hứng thú với những điểm hữu tỉ trên đường cong số như vậy, vậy thì sao không thử làm những vấn đề liên quan đến phỏng đoán BSD?
Đương nhiên, ta không nói ngươi nhất định phải lập tức giải quyết hoàn toàn suy đoán này. Chẳng hạn như ngươi có thể nghiên cứu trước một vài dạng đường cong elip đặc biệt có xoắn điểm hữu lý, hoặc nghiên cứu tính chất của L-hàm tại S=1, bao gồm cả mối quan hệ giữa độ bội của điểm 0 và điểm cực, v.v...
Nếu ngươi có hứng thú, hôm nay ta sẽ giới thiệu cho ngươi vài bài luận văn, ngươi về nghiên cứu trước, sau khi xác định rõ đề tài, cuối tuần chúng ta gặp lại, cùng nhau xác định phương hướng cụ thể hơn."
Kiều Dụ đã thấy rõ, Điền đạo là nghiêm túc.
Vị đạo sư thân yêu của hắn không hề có ý định giảng đạo đức nghề nghiệp!
Hắn rất muốn chạy qua mách gia gia đối diện, nhưng chợt cảm thấy mách những chuyện khác, gia gia có lẽ sẽ đứng về phía hắn, chỉ riêng chuyện này, có lẽ không những không đứng về phía hắn, mà còn muốn thêm dầu vào lửa, trong lúc nhất thời lòng hắn có chút nguội lạnh.
Nhưng nghĩ lại, tuy chuyện này không thể phản kháng được, nhưng phương hướng nghiên cứu nhất định phải do mình làm chủ.
Dù sao, hắn cũng không thực sự quá hứng thú với việc nghiên cứu vấn đề đường cong số hữu tỉ, thế là dứt khoát nói ra: "Vậy Điền đạo, nếu đã nhất định phải chọn đề tài, thật ra con vẫn muốn nghiên cứu liên quan đến sự phân bố số nguyên tố. Hay là con trực tiếp làm phỏng đoán Riemann?"
Lần này đến lượt Điền Ngôn Chân nhìn Kiều Dụ câm nín...
Cái gì, phỏng đoán BSD đã có manh mối, bắt thằng nhóc này làm thì nó không chịu, dứt khoát chọn một cái còn thử thách hơn.
Ha ha, phỏng đoán Riemann!
Im lặng hồi lâu, Điền Ngôn Chân mới chậm rãi mở miệng nói: "Hay là ngươi gọi điện cho Viên lão bên đối diện, hỏi xem năm đó đạo sư của ông ấy giới thiệu cho ông ấy đề tài gì?"
Kiều Dụ bình tĩnh gật đầu, nói: "Con biết ạ, chính là phỏng đoán Riemann! Tiết lão sư đã nói với con rồi."
Điền Ngôn Chân hỏi: "Vậy ngươi vẫn chọn phỏng đoán Riemann?"
Kiều Dụ nói: "Con thật sự rất có hứng thú với sự phân bố số nguyên tố mà!"
Điền Ngôn Chân trầm ngâm một lát rồi nói: "Ngươi là định chọn một cái đề tài không thực tế, rồi làm không được thì cũng không có gì phải gánh nặng trong lòng à? Hứng thú với quy luật phân bố số nguyên tố không có nghĩa là nhất định phải làm phỏng đoán Riemann.
Như vậy đi, ta định hướng đề tài cho ngươi, làm về tính ngẫu nhiên của lý thuyết số giải tích. Cụ thể là nghiên cứu mô hình sinh ra số nguyên tố ngẫu nhiên, thăm dò tính hiệu quả của mô hình trong việc dự đoán sự phân bố số nguyên tố. Yêu cầu là đưa ra được một mô hình dự đoán số nguyên tố chính xác hơn, hoặc một công thức, dùng để miêu tả sự phân bố số nguyên tố."
Kiều Dụ có chút gấp, nói: "Điền đạo, để con làm phỏng đoán Riemann đi, con thật sự con cảm thấy con có thể làm được."
Điền Ngôn Chân gật đầu nhẹ, không cho cãi: "Ta cũng không nói là ngươi không được, nhưng dù sao ngươi chọn phỏng đoán Riemann cũng phải xác định một điểm khởi đầu chứ? Hay là cứ cắm đầu vào nghiên cứu? Nhắm mắt làm liều? Ta thấy đề tài này có thể giúp cho ngươi có mạch tư duy chín chắn hơn cho việc giải quyết phỏng đoán Riemann trong tương lai.
Đây cũng là đề tài phù hợp với vấn đề cơ sở kém của ngươi. Nghiên cứu tính ngẫu nhiên đòi hỏi phải kết hợp với lý thuyết xác suất, toán học tổ hợp. Mặt khác, ngươi cần phải quen với việc dùng máy tính để thực hiện thí nghiệm và mô phỏng giá trị.
Đề tài này không chỉ rèn luyện năng lực phân tích lý thuyết của ngươi, mà còn yêu cầu ngươi thường xuyên dùng siêu máy tính để tính toán và kiểm chứng thực tế, giúp ngươi nhanh chóng làm quen với những kỹ thuật nghiên cứu toán học tiên phong. Quyết định đề tài như vậy nhé!"
Kiều Dụ hít một hơi thật sâu, sau đó với vẻ mặt đau khổ gật đầu, đáp: "Vâng, Điền đạo, con nghe theo ngài."
"Ừm, lát nữa ta sẽ gửi số tài khoản siêu máy tính cho ngươi trên Wechat, ngươi về đăng nhập trang web trung tâm siêu máy tính của trường, làm quen với quy tắc sử dụng siêu máy tính. Tuy nhiên tài khoản ta cấp cho ngươi không cần xếp hàng, tài nguyên cũng tùy ý dùng, nhưng không được lãng phí.
À, việc kiểm chứng luận văn này ngươi không cần lo. Ta sẽ sắp xếp người giúp ngươi kiểm chứng. Nếu kết quả có chỗ cần chỉnh sửa hoặc điều chỉnh, sẽ báo cho ngươi. Nhiệm vụ tiếp theo của ngươi là phải suy nghĩ thật kỹ làm thế nào để tiếp cận những đề tài sau.
Mỗi tuần nộp một bản báo cáo tiến độ đề tài, tất nhiên việc học thông thường cũng không thể bỏ bê, mỗi tuần đọc sách và luận văn được gì đều phải nộp, dứt khoát gửi chung luôn, ta cùng xem."
Điền Ngôn Chân từng điều một dặn dò.
Kiều Dụ ngây người, buồn bã nói: "Vậy... Điền đạo, đầu tháng ba con phải bắt đầu giai đoạn huấn luyện một của IMO, thời gian huấn luyện đó không tính yêu cầu hả thầy?"
Điền Ngôn Chân cười nhìn Kiều Dụ, nghĩ ngợi nói: "Ừm, cũng được thôi, hai giai đoạn huấn luyện và lúc xuất ngoại tham gia kỳ thi IMO thì coi như ngươi được nghỉ, nhưng ngoài ba khoảng thời gian này ra, kể cả nghỉ đông và nghỉ hè sau này, thì vẫn phải nộp bài như thường.
Tất nhiên báo cáo tiến độ đề tài thì khi nào làm xong rồi không cần nộp nữa. Đừng có nản, chẳng phải ngươi quen Trần Trác Dương rồi sao? Ngươi có thể hỏi thử xem yêu cầu của hắn có giống vậy không, nghiên cứu học thuật đâu phải dễ dàng thế đâu."
Kiều Dụ bất đắc dĩ gật đầu, hắn không định tranh luận việc mình vẫn là sinh viên năm nhất, đối phương đã là tiến sĩ.
Đạo sư nói vậy, chính là xem hắn như nghiên cứu sinh để bồi dưỡng. Tranh luận chẳng khác nào tự rước nhục mà thôi.
Hắn chỉ có thể gánh lên vai gánh nặng vốn không nên thuộc về tuổi của mình...
Nghe xem này... Vì việc chinh chiến trong kỳ huấn luyện đặc biệt IMO, nên xem như cho hắn nghỉ!
Những lời vô lý thế này mà cũng nói ra được, nghĩa là không còn một chút hy vọng sống sót nào.
Ý nghĩ của hắn cũng rất đơn giản, hoàn thành bản luận văn này, cũng coi như đặt vững vị thế của hắn trong lòng Điền đạo và sư gia đối diện, sau đó hắn có thể thoải mái một thời gian.
Xây nền tảng vững chắc với hắn thật sự rất đơn giản, nửa năm này mỗi tuần chỉ cần đọc sách, xem luận văn, với tâm trạng thư thái tham gia khóa huấn luyện đặc biệt IMO. Cầm được hạng nhất trở về, năm sau nhập học, bắt đầu chính thức hưởng thụ quãng thời gian sinh viên chưa tốt nghiệp.
Giống như Schulz, hai năm xây xong học phần, sau đó bắt đầu nghiên cứu làm đề tài tốt nghiệp.
Trong đó, trọng điểm là tận hưởng hai năm tháng ngày sinh viên chưa tốt nghiệp.
Với bản luận văn đặt nền móng vững chắc này, hiện tại hắn cũng không dám tưởng tượng hai năm sinh viên chưa tốt nghiệp này hắn có thể thoải mái đến mức nào. Thử nghĩ xem, được hai vị Đại Phật che chở, hắn có thể đi ngang dọc trong cả hai viện toán học và sở nghiên cứu toán học của hai trường đại học.
Thuận tiện hưởng thụ chút sự ngưỡng mộ của bạn bè đồng trang lứa, môn chuyên ngành thích thì lên lớp, không thích thì thôi, nghĩ giáo sư cũng không làm khó hắn, mà sẽ tự kiểm điểm vì sao không giữ được hắn. Dù sao theo hắn biết, ngay cả giáo sư Yến Bắc phần lớn cũng không có ai đăng bài trên tứ đại đỉnh san toán học...
Cuộc sống như vậy nghĩ thôi cũng thấy thật tốt.
Nhưng nếu bị giao làm đề tài thì lại khác.
Nhìn Trần sư huynh là biết, một khi nhiệm vụ đè lên người, có khi ngủ cũng không ngon, đừng nói đi chơi, chắc gì hắn còn có tâm trạng khoe mẽ trước mặt bạn học.
Nghiên cứu toán học đáng lẽ phải là một việc rất vui vẻ. Nhưng gánh trên vai trọng trách nghiên cứu khoa học thì khác.
Việc trước không làm ra thành quả thì là chuyện bình thường, có thành quả thì là niềm vui bất ngờ.
Việc sau không làm ra thành quả sẽ cảm thấy có lỗi với sự mong đợi của thầy cô, sự bồi dưỡng của trường; có thành quả thì mới là chuyện bình thường!
Hiển nhiên, Kiều Dụ muốn trải qua hai năm vô lo vô nghĩ kiểu này trước đã.
Nhưng mà Điền Ngôn Chân rõ ràng sẽ không bị sự giải thích này của hắn làm lay chuyển, ôn tồn nói: "Tuổi tác không phải là vấn đề, cơ sở lại càng không phải là vấn đề. Những người thực sự có thể làm nên thành tựu toán học đều rất ngắn ngủi, thời gian không cho phép lãng phí.
Nếu ngươi không có năng lực kia thì thôi, đã có năng lực đương nhiên phải đặt mục tiêu cho mình. Ngươi đã có hứng thú với những điểm hữu tỉ trên đường cong số như vậy, vậy thì sao không thử làm những vấn đề liên quan đến phỏng đoán BSD?
Đương nhiên, ta không nói ngươi nhất định phải lập tức giải quyết hoàn toàn suy đoán này. Chẳng hạn như ngươi có thể nghiên cứu trước một vài dạng đường cong elip đặc biệt có xoắn điểm hữu lý, hoặc nghiên cứu tính chất của L-hàm tại S=1, bao gồm cả mối quan hệ giữa độ bội của điểm 0 và điểm cực, v.v...
Nếu ngươi có hứng thú, hôm nay ta sẽ giới thiệu cho ngươi vài bài luận văn, ngươi về nghiên cứu trước, sau khi xác định rõ đề tài, cuối tuần chúng ta gặp lại, cùng nhau xác định phương hướng cụ thể hơn."
Kiều Dụ đã thấy rõ, Điền đạo là nghiêm túc.
Vị đạo sư thân yêu của hắn không hề có ý định giảng đạo đức nghề nghiệp!
Hắn rất muốn chạy qua mách gia gia đối diện, nhưng chợt cảm thấy mách những chuyện khác, gia gia có lẽ sẽ đứng về phía hắn, chỉ riêng chuyện này, có lẽ không những không đứng về phía hắn, mà còn muốn thêm dầu vào lửa, trong lúc nhất thời lòng hắn có chút nguội lạnh.
Nhưng nghĩ lại, tuy chuyện này không thể phản kháng được, nhưng phương hướng nghiên cứu nhất định phải do mình làm chủ.
Dù sao, hắn cũng không thực sự quá hứng thú với việc nghiên cứu vấn đề đường cong số hữu tỉ, thế là dứt khoát nói ra: "Vậy Điền đạo, nếu đã nhất định phải chọn đề tài, thật ra con vẫn muốn nghiên cứu liên quan đến sự phân bố số nguyên tố. Hay là con trực tiếp làm phỏng đoán Riemann?"
Lần này đến lượt Điền Ngôn Chân nhìn Kiều Dụ câm nín...
Cái gì, phỏng đoán BSD đã có manh mối, bắt thằng nhóc này làm thì nó không chịu, dứt khoát chọn một cái còn thử thách hơn.
Ha ha, phỏng đoán Riemann!
Im lặng hồi lâu, Điền Ngôn Chân mới chậm rãi mở miệng nói: "Hay là ngươi gọi điện cho Viên lão bên đối diện, hỏi xem năm đó đạo sư của ông ấy giới thiệu cho ông ấy đề tài gì?"
Kiều Dụ bình tĩnh gật đầu, nói: "Con biết ạ, chính là phỏng đoán Riemann! Tiết lão sư đã nói với con rồi."
Điền Ngôn Chân hỏi: "Vậy ngươi vẫn chọn phỏng đoán Riemann?"
Kiều Dụ nói: "Con thật sự rất có hứng thú với sự phân bố số nguyên tố mà!"
Điền Ngôn Chân trầm ngâm một lát rồi nói: "Ngươi là định chọn một cái đề tài không thực tế, rồi làm không được thì cũng không có gì phải gánh nặng trong lòng à? Hứng thú với quy luật phân bố số nguyên tố không có nghĩa là nhất định phải làm phỏng đoán Riemann.
Như vậy đi, ta định hướng đề tài cho ngươi, làm về tính ngẫu nhiên của lý thuyết số giải tích. Cụ thể là nghiên cứu mô hình sinh ra số nguyên tố ngẫu nhiên, thăm dò tính hiệu quả của mô hình trong việc dự đoán sự phân bố số nguyên tố. Yêu cầu là đưa ra được một mô hình dự đoán số nguyên tố chính xác hơn, hoặc một công thức, dùng để miêu tả sự phân bố số nguyên tố."
Kiều Dụ có chút gấp, nói: "Điền đạo, để con làm phỏng đoán Riemann đi, con thật sự con cảm thấy con có thể làm được."
Điền Ngôn Chân gật đầu nhẹ, không cho cãi: "Ta cũng không nói là ngươi không được, nhưng dù sao ngươi chọn phỏng đoán Riemann cũng phải xác định một điểm khởi đầu chứ? Hay là cứ cắm đầu vào nghiên cứu? Nhắm mắt làm liều? Ta thấy đề tài này có thể giúp cho ngươi có mạch tư duy chín chắn hơn cho việc giải quyết phỏng đoán Riemann trong tương lai.
Đây cũng là đề tài phù hợp với vấn đề cơ sở kém của ngươi. Nghiên cứu tính ngẫu nhiên đòi hỏi phải kết hợp với lý thuyết xác suất, toán học tổ hợp. Mặt khác, ngươi cần phải quen với việc dùng máy tính để thực hiện thí nghiệm và mô phỏng giá trị.
Đề tài này không chỉ rèn luyện năng lực phân tích lý thuyết của ngươi, mà còn yêu cầu ngươi thường xuyên dùng siêu máy tính để tính toán và kiểm chứng thực tế, giúp ngươi nhanh chóng làm quen với những kỹ thuật nghiên cứu toán học tiên phong. Quyết định đề tài như vậy nhé!"
Kiều Dụ hít một hơi thật sâu, sau đó với vẻ mặt đau khổ gật đầu, đáp: "Vâng, Điền đạo, con nghe theo ngài."
"Ừm, lát nữa ta sẽ gửi số tài khoản siêu máy tính cho ngươi trên Wechat, ngươi về đăng nhập trang web trung tâm siêu máy tính của trường, làm quen với quy tắc sử dụng siêu máy tính. Tuy nhiên tài khoản ta cấp cho ngươi không cần xếp hàng, tài nguyên cũng tùy ý dùng, nhưng không được lãng phí.
À, việc kiểm chứng luận văn này ngươi không cần lo. Ta sẽ sắp xếp người giúp ngươi kiểm chứng. Nếu kết quả có chỗ cần chỉnh sửa hoặc điều chỉnh, sẽ báo cho ngươi. Nhiệm vụ tiếp theo của ngươi là phải suy nghĩ thật kỹ làm thế nào để tiếp cận những đề tài sau.
Mỗi tuần nộp một bản báo cáo tiến độ đề tài, tất nhiên việc học thông thường cũng không thể bỏ bê, mỗi tuần đọc sách và luận văn được gì đều phải nộp, dứt khoát gửi chung luôn, ta cùng xem."
Điền Ngôn Chân từng điều một dặn dò.
Kiều Dụ ngây người, buồn bã nói: "Vậy... Điền đạo, đầu tháng ba con phải bắt đầu giai đoạn huấn luyện một của IMO, thời gian huấn luyện đó không tính yêu cầu hả thầy?"
Điền Ngôn Chân cười nhìn Kiều Dụ, nghĩ ngợi nói: "Ừm, cũng được thôi, hai giai đoạn huấn luyện và lúc xuất ngoại tham gia kỳ thi IMO thì coi như ngươi được nghỉ, nhưng ngoài ba khoảng thời gian này ra, kể cả nghỉ đông và nghỉ hè sau này, thì vẫn phải nộp bài như thường.
Tất nhiên báo cáo tiến độ đề tài thì khi nào làm xong rồi không cần nộp nữa. Đừng có nản, chẳng phải ngươi quen Trần Trác Dương rồi sao? Ngươi có thể hỏi thử xem yêu cầu của hắn có giống vậy không, nghiên cứu học thuật đâu phải dễ dàng thế đâu."
Kiều Dụ bất đắc dĩ gật đầu, hắn không định tranh luận việc mình vẫn là sinh viên năm nhất, đối phương đã là tiến sĩ.
Đạo sư nói vậy, chính là xem hắn như nghiên cứu sinh để bồi dưỡng. Tranh luận chẳng khác nào tự rước nhục mà thôi.
Hắn chỉ có thể gánh lên vai gánh nặng vốn không nên thuộc về tuổi của mình...
Nghe xem này... Vì việc chinh chiến trong kỳ huấn luyện đặc biệt IMO, nên xem như cho hắn nghỉ!
Những lời vô lý thế này mà cũng nói ra được, nghĩa là không còn một chút hy vọng sống sót nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận