Đỉnh Phong Học Phách

Chương 73: Trận chung kết bài danh (2)

Chương 73: Trận chung kết xếp hạng (2)
Đương nhiên, cũng không phải tất cả các câu hỏi mà Dư Vĩ gửi trong nhóm đều do Kiều Dụ giúp giải đáp. Kiều Dụ rõ ràng có thể cảm nhận được thực lực của tên béo này đã tăng lên đáng kể trong mùa hè này. Biểu hiện rõ nhất chính là, trong tuần gần đây có vài câu Kiều Dụ cho rằng với trình độ trước đó của tên béo, chắc chắn sẽ phải đến nhờ mình, nhưng hắn vậy mà lại tự giải được.
Từ điểm này có thể thấy, Kiều Dụ cảm thấy việc hắn lập cái nhóm này thu hoạch lớn nhất có lẽ chính là tên béo Song Khánh kia. Thu hoạch của Dư Vĩnh Tuấn so với 330 tệ hắn đã bỏ ra để nỗ lực, hoàn toàn không thể so sánh được. Nói tóm lại, vụ làm ăn này có chút lỗ vốn.
Nếu không phải Kiều Dụ cảm thấy sự tồn tại của nhóm làm cho cuộc sống kỳ nghỉ hè nhàm chán của mình có thêm chút màu sắc, thì hắn đã sớm giải tán nhóm này rồi. Về phần người còn lại, dù cho sắp bị Dư Vĩnh Tuấn chọc tức đến phát điên, Dư Vĩ cũng chưa từng nhắn riêng cho hắn. Điều này cho thấy vị phú nhị đại này có sự kiên trì của riêng mình.
Kiều Dụ không phải không nghĩ tới việc mình ra vài câu hỏi hack não rồi gửi cho tên béo, sau đó để tên béo dùng cái miệng thối của mình đi khiêu khích Dư Vĩ. Nhưng cuối cùng hắn đã không làm như vậy. Chủ yếu vẫn là Kiều Dụ cảm thấy làm người vẫn cần có nguyên tắc, không thể cái gì cũng muốn kiếm tiền. Ai cũng biết ranh giới cuối cùng của một người khi đã bắt đầu hạ thấp thì có nghĩa là đã không còn giới hạn nữa.
Cho nên Kiều Dụ dứt khoát làm người phối hợp diễn trong nhóm này, mỗi ngày xem hai người này đấu võ mồm cũng rất thú vị, thỉnh thoảng chốt vài đơn của tên béo cũng coi như thêm chút gia vị cho cuộc sống kỳ nghỉ hè nhàm chán. Đồng thời cũng đánh dấu rằng hắn không hề lười biếng, vẫn đang cố gắng nghĩ cách kiếm tiền.
Nhưng vào tối ngày 24 tháng 8, hắn vẫn trở thành nhân vật chính trong nhóm. Vốn ngày hôm đó Kiều Dụ cũng như thường lệ, vào buổi tối đi dạo phố với Kiều Hi và Hạ Khả Khả. Đến tận 8:30 mới trở về, sau đó lao vào phòng tắm tắm rửa một cái cho mát mẻ, rồi quay về phòng mình, bật điều hòa lạnh buốt, cầm điện thoại di động lên, tùy tiện mở Wechat, lúc này mới phát hiện trong nhóm kim bài hôm nay đặc biệt náo nhiệt. Khoảng nửa tiếng trước đó Da Dục đã @ hắn nhiều lần.
"@ Dụ Số Nghịch Gió đại lão, ngươi đúng là đại lão rồi! Thật sự cầm được giải Kim thưởng môn đại số và lý thuyết số à!"
"Đại lão mau nói gì đi, nếu không thì ta sẽ cảm thấy mình bị kích động trắng mất thôi!"
"Đúng rồi, lúc ngươi xem thành tích có kéo xuống dưới không? Xem thử thành tích phần thi toán ứng dụng xem!"
. . .
Tiếp đó là hai người kia lại cãi nhau như mọi ngày. Dư Vĩ như thường lệ thả một chữ: "À . . ." rồi châm ngòi cho cuộc chiến.
. . .
Nhưng Kiều Dụ không để ý đến nội dung hai người kia cãi nhau mà đặt điện thoại xuống, đăng nhập vào trang web thi toán học toàn cầu Tiểu Lý ba ba trên máy tính, quả nhiên nhìn thấy danh sách công bố thành tích. Tổ Đại số và lý thuyết số xếp ở vị trí thứ nhất, vị trí giải Kim thưởng quả nhiên là tên của hắn, phía sau là Trường Trung học số 1 Thiết Lộ Tinh Thành.
Điều này cũng không có gì đặc biệt, nhưng cột trường học trong danh sách nhận giải của tổ Đại số và lý thuyết số lại khá thú vị. Giải Kim thưởng Kiều Dụ, trường học: Trường Trung học số 1 Thiết Lộ Tinh Thành. Giải Ngân thưởng: Alvin Cullum, trường học: Học viện MIT. Giải Ngân thưởng: Lư Huệ Dĩnh, trường học: Học viện MIT. Giải Đồng thưởng: Hoàng Bác Trí, trường học: Đại học John Hopkins. Giải Đồng thưởng: Trịnh Chí Vĩ, trường học: Đại học Thanh Hoa. . .
Lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Hồ đại học công bố danh sách này, Kiều Dụ cảm thấy tên của hắn ở trong đó trông có vẻ bình thường, nhưng nhìn đến tên trường ở phía sau lại có chút chói mắt. Trường Trung học số 1 Thiết Lộ Tinh Thành đứng đầu tiên, theo sau là MIT X2, tiếp đến là Đại học John Hopkins, cuối cùng là Đại học Thanh Hoa?
Ừm... Nhìn qua một lượt, Kiều Dụ nhận ra bảng xếp hạng này có tiềm năng gây bão. Chủ yếu là trường của giải Ngân thưởng và giải Đồng thưởng so với trường của hắn trông quá chênh lệch.
Sau khi tự nhủ một câu trong lòng, Kiều Dụ tiếp tục kéo xuống, quả nhiên thấy tên Dư Vĩ ở vị trí thứ hai tính từ dưới lên của giải Khuyến khích. Có điều số người nhận giải Khuyến khích của tổ Đại số và lý thuyết số đúng là rất nhiều, có đến mười mấy người. Sau đó, Kiều Dụ tiếp tục kéo xuống, thấy có tên Dư Vĩnh Tuấn trong danh sách thi toán ứng dụng và toán tính toán, ở vị trí cuối cùng của giải Khuyến khích.
Vốn tưởng rằng tên này chỉ đi cho vui, không ngờ còn ngoài ý muốn đoạt được giải thưởng. Kiều Dụ đương nhiên sẽ không nhớ lầm, giải Khuyến khích tiền thưởng cũng có 2000 đô la. Đổi ra tiền tệ cũng được 14 ngàn tệ. Việc này khiến hắn lập tức cảm thấy trước kia mình giúp tên này giải một bài mà lấy có 40 tệ thì đúng là quá lỗ.
Quả nhiên không thể mềm lòng, khi bàn về tình cảm là tiền mất tật mang. Quay lại nói chuyện riêng, nhắn một câu: "Chúc mừng đạt giải, nhanh chóng chuyển khoản cho ta 70 tệ đi! Ngươi hiểu mà." Tin nhắn riêng lập tức hiện lên: "Đại lão, ta không hiểu a!"
Kiều Dụ chính khí mười phần đáp: "Sau này ngươi tìm ta giải bảy câu, tính theo giá 40 tệ một câu! Ta cảm thấy lỗ vốn, nhất định phải bù vào, nhanh lên! Đại lão giải Khuyến khích!"
"!!!”
Lần này thẳng thắn hơn nhiều, sau ba dấu chấm than, đối phương trực tiếp gửi một hồng bao. Kiều Dụ mở ra xem, lại có một trăm tệ. Quả nhiên khi gặp chuyện vui, con người ta thường hào phóng hơn. Kiều Dụ yên tâm thoải mái nhận hồng bao, sau đó nhìn qua trong nhóm, tiện tay thả một câu: "Chúc mừng hai vị đại lão, vui vẻ nhận giải Khuyến khích!"
Da Dục lập tức gửi lại một biểu tượng đắc ý, Vô Tri Tuyết vẫn như thường ngày, nhắn: "Ha ha. . ."
Thế là chiến sự trong nhóm lại tiếp diễn, nhưng Kiều Dụ đã không quan tâm đến hai người này nữa. Vì điện thoại của hắn trực tiếp đổ chuông, là Trương hiệu trưởng gọi đến, không thể không nghe máy.
"Chúc mừng nhé, Kiều Dụ!" Trong tai vang lên giọng nói vui mừng hớn hở của hiệu trưởng. Quả nhiên là hiệu trưởng, thông tin của ông ấy thật là nhạy bén.
Kiều Dụ nhìn thời gian trên máy tính, tuy rằng trong nhóm đã ồn ào một hồi lâu, nhưng thực tế trang web vừa công bố thông tin này được chưa đến nửa tiếng.
"Cảm ơn Trương hiệu trưởng, ngài cũng quan tâm chuyện này sao?"
"Ha ha, ta cũng không đặc biệt để ý đâu, nhưng phóng viên Thần Báo Tinh Nam gọi đến cho ta muốn phỏng vấn điện thoại của ngươi đấy, ngươi bảo sao ta không biết được? Ha ha . . ." Tiếng cười rất sảng khoái, Kiều Dụ cảm nhận được lúc này Trương hiệu trưởng quả thật là đang vô cùng vui vẻ.
Nhưng nghĩ đến danh sách mà hắn vừa nhìn thấy, cũng có thể hiểu được sự vui vẻ của Trương hiệu trưởng lúc này. Vốn là một ngôi trường không mấy nổi tiếng trong tỉnh Tinh Nam, bỗng nhiên sánh vai với những ngôi trường Ivy League danh tiếng bên kia bờ đại dương, còn đứng trên bọn họ, thì ở phạm vi toàn bộ Hoa Hạ, trường có thể nổi danh rồi.
"Phóng viên báo muốn phỏng vấn ta? Là phỏng vấn online hay phỏng vấn trực tiếp ạ?" Kiều Dụ hỏi một câu.
"Đương nhiên là phóng viên hy vọng được phỏng vấn trực tiếp, vẫn là muốn chụp vài tấm ảnh của ngươi nữa chứ. Ngươi đừng xem thường báo chí đấy, ngươi có lẽ không biết, vài năm trước Thần Báo đã sát nhập trực tiếp vào nhật báo xã Tinh Nam, hơn nữa Tinh Thành chúng ta không có nhật báo nên Thần Báo cũng gánh luôn chức năng của cơ quan ngôn luận Tinh Thành. Ừm, nói mấy cái này ngươi cũng không hiểu lắm đâu. Nói tóm lại nội dung trên Thần Báo, lãnh đạo và phụ trách đơn vị chủ quản của trường đều sẽ để ý." Trương hiệu trưởng tận tình khuyên nhủ.
"A, vậy cũng được ạ." Kiều Dụ suy nghĩ rồi đáp ứng. Dù sao trường học đối với hắn cũng không tệ. Nhất là khi trường đồng ý một loạt các điều kiện cho hắn khi vòng chung kết của Tiểu Lý ba ba còn chưa bắt đầu. Đương nhiên điều quan trọng nhất vẫn là vì nể mặt vị thầy hiền lành kia.
"Được, vậy thì hẹn 9 rưỡi sáng ngày mai đi, ngày mai ngươi không cần tham gia huấn luyện quân sự, 9 giờ sáng đến trường được chứ?"
"Vâng, ở đâu của trường ạ?"
"Ngươi cứ đến là được rồi, ta sẽ ra cổng trường đón ngươi đến văn phòng của ta."
"Vâng ạ."
Cúp điện thoại, trở lại giao diện Wechat, Kiều Dụ phát hiện thầy hiền lành cũng nhắn tin cho hắn, còn gửi một file văn kiện. "Chúc mừng Kiều Dụ. Tiếc là ta sớm đã biết, bây giờ chẳng còn cảm xúc vui mừng gì cả. À ta gửi cho em một file luận văn, em tải về máy tính, nếu mở không được thì tải cái đọc PDF là xem được, ta tin rằng luận văn này sẽ giúp ích cho em, tiện thể em có thể tự học cách viết luận văn luôn."
"Đã nhận, cảm ơn thầy Lan." Kiều Dụ trả lời rồi làm theo lời Lan Kiệt, tải luận văn lên máy tính. Thầy hiền lành nói không sai, đã sớm biết kết quả rồi, lúc này thực sự không còn cảm giác vui mừng mấy. Cùng lắm thì vừa nãy xem danh sách có chút hơi phấn khích, nhưng không phải là vì giành giải kim thưởng, mà chủ yếu là vì hơn hai mươi vạn tiền thưởng chắc chắn nằm trong tay.
Theo lời giáo sư Tiết kia nói, sau khi công bố thành tích, Tiểu Lý ba ba sẽ lần lượt chuyển tiền thưởng vào tài khoản thi đấu của tuyển thủ. Sau đó còn tổ chức một lễ trao giải, nhưng không yêu cầu tất cả tuyển thủ đoạt giải phải đến. Dù sao cũng là cuộc thi toán học hướng đến toàn cầu, nếu sắp xếp thời gian không được cũng có thể lựa chọn không tham dự. Đối với Kiều Dụ mà nói, hai mươi vạn này là khoản thu nhập một lần, thật sự có thể giải quyết rất nhiều vấn đề. Ví dụ như chiếc tủ lạnh lúc nào cũng kêu ầm ĩ trong nhà, có thể thoải mái đổi một chiếc mới.
Đệm mút của ghế sô pha cũng đã mất độ đàn hồi. Còn có cả đệm của Kiều Hi nữa, từ khi hắn nhớ chuyện đã thấy rồi, có lẽ còn lớn tuổi hơn cả hắn. . . Trong lòng đang tính toán hai mươi vạn này nên phân chia như thế nào thì cửa phòng bỗng bị đẩy ra, sau đó Hạ Khả Khả như một cơn gió ùa vào, khiến Kiều Dụ giật cả mình. "Này, em có thể . . . "
"Oa, anh ơi, anh quá trâu bò! Em vừa lướt trên Douyin cũng thấy có anh, đoạt giải Kim thưởng cuộc thi Tiểu Lý ba ba, nghe nói anh là người duy nhất được điểm tuyệt đối của vòng đại số, còn đè bẹp cả MIT nữa." Hạ Khả Khả giơ điện thoại di động lên nói. Kiều Dụ hơi kinh ngạc. Bây giờ truyền thông còn liều mạng thế này sao? Thành tích vừa công bố được bao lâu, đã bị đưa lên Douyin rồi?
"Không phải, anh đâu nói sớm là . . ." Kiều Dụ nhếch môi, vừa định tiện miệng nói khoác vài câu, liền nhìn thấy Kiều Hi cũng đứng ở cửa, cứ nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn hơi sợ hãi. "Khụ khụ, chỉ là giải kim thưởng thôi mà, em bớt lướt mấy cái video kia đi, xem anh này, ngày nào chơi Douyin không quá mười phút, đưa anh xem một chút cái bài báo viết gì xem . . ." Nói xong Kiều Dụ vươn tay, lấy luôn điện thoại di động trong tay Hạ Khả Khả, bấm vào xem.
Thực chất chỉ là một nửa phía trên cắt ảnh chụp màn hình thành tích công bố trên trang web cuộc thi, nửa phía dưới là ảnh chụp cổng trường Thiết Lộ số 1, sau đó cứ liên tục nhấp nhô trên màn hình, phối hợp với nhạc nền sôi động, trông có vẻ rất đơn sơ. Nhưng lúc này các kênh truyền thông như này có thể có được tin tức như vậy cũng đã là quá tốt rồi, không thể quá khắt khe được. Dù sao hắn cũng không phải người nổi tiếng gì, người ta có thể tìm được một bức ảnh chụp cổng trường của hắn trên mạng cũng đã rất chuyên nghiệp rồi.
Điều khiến Kiều Dụ kinh ngạc là số bình luận ở bên dưới đã là 2632 bình luận. Người hiện đại đều lười biếng, lướt qua mấy cái này nhiều lần cũng không nhiều người thích bình luận, cơ bản đều là lướt qua rồi thôi, có thể nhấc tay cho một cái thích đã là người có lương tâm rồi. Vậy mà tính ra chỉ nửa tiếng đến một tiếng mà đã có hơn 2600 bình luận, như vậy tuyệt đối là có tiềm năng gây bão.
Thế là Kiều Dụ tùy tay ấn mở phần bình luận, đầu tiên lọt vào mắt chính là bình luận được nhiều lượt thích nhất: "Tuy rằng tôi không phải người lớn lên ở Tinh Thành, nhưng tôi cũng làm việc sinh sống ở Tinh Thành 5 năm rồi, trước giờ vẫn chưa từng nghe nói đến cái trường Thiết Lộ số 1 Tinh Thành này. Tôi còn tưởng là trường Thiết Lộ số 1 ở quê tôi Tây Lâm ấy chứ. Có phải là do tôi quá ít hiểu biết không?"
Phía dưới là một vài phản hồi đầu tiên:
"Đừng tự ti, tôi lớn lên ở Tinh Thành cũng chưa nghe nói."
"Anh không đơn độc, người địa phương khu HX Tinh Thành cũng chưa nghe thấy." Điều này khiến Kiều Dụ hơi không tin tưởng. Dù sao Thiết Lộ số 1 hoàn toàn không nổi tiếng như vậy, dù gì cũng là trường điểm cấp tỉnh, đâu đến mức không ai biết đến như thế? Tiếp theo là bình luận có số lượt thích cao thứ hai. "Bỗng nhiên nhìn thấy tên trường cũ mà giật mình. Khách quan mà nói thì việc nghiên cứu học thuật ở trường Thiết Lộ số 1 vẫn rất nghiêm túc, với yêu cầu kỷ luật cũng rất cao, nhưng dù có nói gì thì vẫn chỉ là một trường cấp B thôi. Chỉ có thể nói em trai tên Kiều Dụ kia đã nâng trường cũ của tôi lên một tầm cao mới mà nó vốn không thuộc về."
Cũng được, Kiều Dụ cảm thấy vị cựu học sinh không biết đã tốt nghiệp bao nhiêu năm dùng chữ "Nâng" này vẫn hơi phóng đại quá. Nhưng nếu là khen hắn thì Kiều Dụ vẫn vui vẻ tiếp nhận.
Không tiếp tục xem bình luận, Kiều Dụ bị cái từ khóa tìm kiếm nóng "Kiều Dụ Thiết Lộ số 1" trong khu bình luận thu hút, hiếu kỳ ấn vào, xem được vài trang sau liền tức giận. Thế mà lại có mấy người đổi ID thành "Kiều Dụ Tinh Thành" rồi. Ai mà chẳng thích trào lưu cũng dễ hiểu thôi, nhưng còn không đợi hắn kịp nổi tiếng, mà đã bắt đầu bị một đám người giả mạo như vậy thì thật sự khó chịu.
Trước khi tâm trạng tốt biến mất hoàn toàn, Kiều Dụ trả lại điện thoại cho Hạ Khả Khả. "Anh, bây giờ anh cảm thấy như thế nào?" Hạ Khả Khả vẻ mặt sùng bái hỏi Kiều Dụ. Tuy rằng Kiều Dụ đã nói với cô trước đó là nhất định có thể lấy giải Kim thưởng. Nhưng việc chỉ đoạt được giải Kim thưởng khác hẳn với việc vượt mặt MIT, Thanh Hoa, John Hopkins những ngôi trường danh tiếng để đoạt giải Kim thưởng, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Không so sánh thì không có đau thương. Tương tự, không so sánh thì cũng không thể thấy được giải Kim thưởng này đáng ngưỡng mộ đến mức nào.
Cảm tạ Tam Hỏa Liệt Hỏa ba đã khen thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận