So với Microblogging thì đáng tin cậy hơn một chút, dù sao vẫn có một số đại V rất lợi hại có thể giữ thể diện, chỉ là đám họ viết trả lời, người bình thường không phải chuyên gia thì đúng là xem không hiểu. " "Đúng rồi, nếu như ngươi thấy một số bình luận không tốt, thì cũng đừng nổi nóng. Các nền tảng xã hội đều là như vậy, loại người gì cũng có! Microblogging cung cấp chức năng chặn tài khoản, cũng có quyền xóa bình luận." Rất nhanh Cây Liễu lại bổ sung thêm. "Này, ngươi nói cái này không phải là antifan sao, yên tâm đi, khả năng chịu đựng tâm lý của ta mạnh đến đáng sợ!" Trả lời xong tin nhắn, Kiều Dụ lại chuyển về Microblogging. Chỉ có thể nói người mới được ưu ái lượng truy cập cao thật, chẳng những số fan mới tăng thêm mấy ngàn, mà bình luận cũng có hơn trăm cái. Đương nhiên, đa số bình luận vẫn là do Kiều Dụ đăng bài có quá nhiều điểm đáng chê trách mà ra. Kiều Dụ lại không nhịn được mở khu bình luận xem vài cái, trách không được Hứa Thụ muốn dặn hắn cẩn thận, quả nhiên rất nhiều người đã bắt đầu chửi bới rồi. "Haizzz… Người đắc ý thấy nhiều, mà đắc ý như thế đúng là hiếm thấy, diễn đạt sinh động thế nào là có tài mà không có đức!" Thậm chí còn có người quy chụp lên đại nghĩa Hoa Hạ. "Nếu không thì tại sao nói Hoa Hạ chúng ta không đào tạo được nhà toán học có thể nhận giải thưởng Fields, Wolf, Abel chứ, vừa mới thi xong đoạt vị trí đầu, người đã bắt đầu nhẹ nhàng, loại người như vậy các người dám tin về sau có thể bình tĩnh xuống tâm mà làm tốt nghiên cứu khoa học không?" "Ý tôi đúng đấy, không thể so sánh với XXX, người ta khiêm tốn biết bao! Theo tôi, Kiều Dụ này tương lai cũng chỉ thế mà thôi." Đối với những bình luận này, Kiều Dụ không hề để ý, thậm chí còn rất thích thú, hắn còn cố ý thả tim cho bình luận nói hắn có tài mà không có đức kia. Hắn thích nhất loại đánh giá này, dù sao hắn cũng không nghĩ ra được góc độ vừa phong phú lại vừa xảo quyệt như vậy để chỉ trích chính mình, nhưng trên mạng những cư dân mạng vạn năng này lại làm được, Kiều Dụ còn mong những tiếng nói của antifan trên mạng lớn hơn chút nữa. Vẫn là câu nói đó, chỉ cần xây dựng hình tượng nhân vật đủ thấp, thì sẽ không có khả năng sập hình tượng; chỉ cần hắn không có đạo đức, sau này sẽ không ai có thể bắt cóc hắn bằng đạo đức. Một khi loài người hình thành quần thể, chuyện thích làm nhất, chính là chỉ trích những người tốt, thậm chí còn coi người tốt như thánh nhân, không cho phép có nửa điểm tì vết. Thậm chí còn sốt sắng cầm kính hiển vi soi mói cuộc đời người tốt để tìm sai sót, một khi tìm thấy một chút vết bẩn, cả đám người sẽ như quạ đen cùng nhau xông lên, rồi dương dương tự đắc tuyên bố, người này – cũng chỉ có thế. Nhưng đối với ác nhân, yêu cầu của họ lại rất thấp, chỉ cần việc làm không quá phận, mọi người liền sẽ dễ dàng đánh giá – hắn so với trước kia tốt hơn nhiều rồi! Thậm chí còn phát minh ra câu nói "bỏ dao đồ tể, lập địa thành phật". Cho nên, Kiều Dụ rất hài lòng khi bị chửi không có đức. Chỉ là không biết trong những người cho hắn điểm đánh giá thấp này có tên Dư Vĩ không. Nếu như có... Vậy thì thật là bội thu, thật là làm cho người ta vui vẻ! Đáng tiếc, hắn không biết Dư Vĩ có tài khoản Microblogging không, có ý muốn hỏi, nhưng lại tỏ ra quá quan tâm. Đương nhiên, điều quan trọng nhất là, về sau hắn còn có thể dùng lần lượt thành công, để vả mặt đám antifan này. Cho nên, hắn còn cố tình chụp màn hình tất cả các bình luận này rồi lưu lại. Sau này có thể chọn thời điểm thích hợp công khai, sau đó lại tag tên đám antifan này, rồi thêm vào một câu: "Lại khiến các người thất vọng rồi, tôi lỡ tay đoạt được giải thưởng lớn của thế giới rồi, tiền thưởng tôi cũng xài không hết!" Nghĩ thôi cũng thấy thú vị, nói chung, những bình luận chửi bới này đối với Kiều Dụ mà nói, đều là chuyện vui sau hậu trường. Điều đáng tiếc duy nhất là, giá trị độ nổi tiếng hiện tại của hắn còn quá thấp, những bình luận bôi nhọ ở khu bình luận trên Microblogging của hắn căn bản không có đại V nổi tiếng nào, không đúng, mà tiểu V cũng không có, toàn là những thành phần tạp nham không có nổi cái tick xanh, thật đáng tiếc. Về phần những bình luận kiểu "Mẹ kiếp! Chân đại lão!", "Người rớt đại học toán gục khóc ròng",... Kiều Dụ xem qua một lượt, chỉ cảm thấy thể xác tinh thần đều vui vẻ, bộ phận này thuộc về phản hồi tích cực ngay lập tức. Vui vẻ trong lòng, Kiều Dụ đột nhiên cảm thấy quả nhiên là do mình đạo đức và tính kỷ luật không đạt đến mức tối đa, hình như hắn thật sự không có tình cảm cao thượng gì... Cuối cùng, khi thấy số fan đạt đến năm vạn, Kiều Dụ liền sảng khoái tắt Microblogging, trong lòng hắn vẫn có những việc quan trọng cần phải làm. Mặc dù hắn rất kiên định tin rằng toán học ẩn chứa mật mã của rất nhiều của cải, nhưng dù sao đó là mật mã, hắn trước hết cần phải có được công cụ giải mã, mới có thể thực hiện hóa chúng. Rõ ràng là bây giờ hắn vẫn chưa có đủ tư cách trực tiếp khai thác của cải từ toán học. Mấy chục vạn tiền thưởng mà nhà trường trao cho hắn khi nhận được rồi, Kiều Dụ cũng cảm thấy chỉ như té nước trong ao. Thật sự là, cho dù hắn từ giờ đi càn quét toàn bộ các cuộc thi trên thế giới, thì chút tiền thưởng đó cũng không đủ sức hỗ trợ hoài bão của hắn. Khu nhà mới Thiết Lộ có ba mươi bảy tòa nhà năm tầng lầu, mỗi tòa có ba đơn nguyên, mỗi đơn nguyên có mười hộ, tổng cộng an cư hơn một ngàn hộ gia đình. Cộng thêm đường xá bên trong khu dân cư, và công trình cây xanh sớm sủa, tổng diện tích khoảng hơn sáu vạn mét vuông. Muốn xây một khu dân cư cao cấp ngay tại vị trí này, trước tiên cần phải mua đất, còn phải đền bù nhà ở cho người dân trước, còn chưa kể Kiều Dụ còn dự định xây dựng nơi ở chất lượng tốt nhất thế giới ở đây, cái loại tìm không ra bất cứ vấn đề gì. Dù sao tượng ông ngoại cũng đang ở cổng khu dân cư, nếu như chất lượng có nhiều chỗ khiến người ta không hài lòng, vậy thì chẳng phải để người ta ngưỡng mộ, mà là bị chửi hộ ông ấy mất. ...Chi phí cho các phần việc phía trước có lẽ vẫn có thể tính ra, nhưng nếu yêu cầu chất lượng phải đạt đến tốt nhất, không được chọn ra bất kỳ sai sót nào thì cái giá này thực sự rất khó để đánh giá. Dù sao thì Kiều Dụ không hiểu về xây dựng. Nói chung, so với tâm nguyện hiện tại của Kiều Dụ có vẻ rất viễn vông kia thì hắn quả thực nghèo còn sạch hơn cả mặt. Vì vậy, khi cảm thấy nghỉ ngơi đã đủ, Kiều Dụ liền lại ngồi vào trước máy vi tính, nghiền ngẫm những quy luật số học thú vị kia. Ít nhất theo sự lý giải của Kiều Dụ, cái gọi là số luận, bản chất của nó chính là ngành học nghiên cứu về quy luật số học. Cho dù là số nguyên tố, phân tích thừa số hay là số dư, dãy số, thì đều là cách chia những số nguyên khác nhau thành từng khối cấu trúc, sau đó tìm ra quy luật tiềm ẩn bên trong chúng. Đương nhiên nếu thực sự muốn đi sâu vào nghiên cứu số luận, còn phải học đại số nghiên cứu chủ yếu về ký hiệu và quy tắc tính toán phức hợp. Cho dù là lý thuyết nhóm, lý thuyết vòng hay là lý thuyết trường, hay là mô hình hình thức, đường cong elip, tất cả đều cung cấp công cụ cơ bản và cấu trúc toán học để nghiên cứu số luận. Hơn nữa, Kiều Dụ cảm thấy đã cần phải nghiên cứu đại số rồi thì hình học nhất định cũng không tránh khỏi. Tuy nói đại số và hình học có thể nói là hai nhánh quan trọng độc lập tương đối của toán học, nhưng cấu trúc đại số và hình học lại có mối liên hệ mật thiết với nhau, có một số khái niệm trừu tượng trong đại số, nếu không kết hợp với hình học để lý giải thì sẽ rất khó. Ví dụ như, phần tử nhóm trong lý thuyết nhóm có thể đại diện cho sự biến đổi của hình học, sự đối xứng trên hình học lại cần dùng đến các nhóm, ma trận để diễn tả. Tóm lại, khi Kiều Dụ quyết định dựa vào nghiên cứu toán học để hoàn thành con đường hiện thực hóa tài phú, hắn đã cảm thấy bản thân mình đang rơi vào một vòng luẩn quẩn – càng đi sâu vào học tập hệ thống toán học, càng học được nhiều, thì lại càng phát hiện mình hiểu được càng ít… Đây rõ ràng là một loại trải nghiệm rất khó chịu, thậm chí có nhiều lúc rất đả kích lòng tin, vào lúc này, khoe khoang ưu việt ra bên ngoài thực sự có thể dung hòa tốt cái tâm lý sa sút trong tiềm thức. Xem này…