Đỉnh Phong Học Phách

Chương 127: Chơi chính là tâm tính (2)

Chương 127: Chơi chính là tâm tính (2) Nhưng ở thời đại internet này, Kiều Dụ thông qua việc đọc luận văn của Peter · Schulz, liền có thể hoàn toàn lý giải lý luận gần như hoàn mỹ mà Schulz đưa ra, còn có thể trực tiếp ứng dụng, cái gọi là lợi ích duy nhất này cũng tỏ ra không cần thiết đến vậy.
"Vẫn muốn thử một chút, biết đâu có thể trao đổi thì sao? Mỗi người đều nên tranh thủ khi còn trẻ để hiểu rõ hơn về thế giới này." Rõ ràng Lạc Đặc · Đỗ Căn có một cái nhìn khác.
Trương Thụ Văn cười cười, không tiếp tục tranh luận.
Lớp dự phòng đã tiêm, đến lúc đó người mời không được, thì lão nhân kia cũng không thể trách móc hắn.
Dù sao tháng sau ở đại hội mà bảo hắn mời, thì hắn chắc chắn không mở miệng.
Thực ra nếu đặt vào mười năm trước, cho dù Lạc Đặc · Đỗ Căn không nói, Trương Thụ Văn cũng sẽ đề nghị với Kiều Dụ, nhất định phải đến bên này du học, vừa có thể đứng ở tuyến ngoài cùng của giới toán học thế giới, lại có thể không bị bên ngoài quấy rầy mà yên tĩnh nghiên cứu học vấn.
Hơn nữa lúc đó Điền Ngôn Chân còn trẻ, nói thật, Trương Thụ Văn đối với Điền Ngôn Chân còn chưa có yên tâm như bây giờ.
Nhưng mười năm sau ngày hôm nay, Trương Thụ Văn không nói ra được những lời này. Hoàn cảnh bên ngoài đang thay đổi, người ở trong đó cảm nhận càng rõ ràng hơn.
"Được thôi, xem ra ngươi rất không coi trọng sức hút của Princeton đối với Kiều Dụ, ta vốn cho rằng ngươi sẽ rất hứng thú với ý nghĩ này của ta. Còn giúp ta đưa ra vài ý kiến, dù sao người Hoa các ngươi chắc chắn hiểu nhau hơn."
Lão đầu có chút bực bội oán trách một câu.
Trương Thụ Văn bưng cà phê lên, che đi nét mặt của mình.
Thảo nào chỉ có chút chuyện như vậy còn cố tình gọi điện thoại bảo hắn đến đây một chuyến, chứ không phải nói chuyện qua điện thoại.
Đặt cà phê xuống, Trương Thụ Văn đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, có phải ông đã đề nghị với tổ ủy hội cho Kiều Dụ tham gia đại hội đại số hình học lần này không?"
Lạc Đặc · Đỗ Căn lắc đầu nói: "Không phải, là Peter · Schulz, cùng với mấy vị giáo sư khác cùng đứng tên đề cử."
Trương Thụ Văn nghiêm mặt nói: "Vậy thì bây giờ ông không chỉ nên cân nhắc vấn đề Kiều Dụ có nguyện ý đến Princeton hay không, ông biết đấy. Kiều Dụ có vẻ đặc biệt hứng thú với lý luận của Schulz, có lẽ Schulz sẽ nghĩ cách kéo Kiều Dụ đến đại học Ba Ân [Bonn] cũng nên."
Lạc Đặc · Đỗ Căn giật mình, sau đó đột nhiên ý thức được hình như rất có khả năng xảy ra chuyện này.
Nhiều khi sức hấp dẫn của người thầy đối với học sinh, còn lớn hơn cả trường học.
Huống chi lại là một người thầy nổi tiếng thế giới như Peter · Schulz.
Nhưng hắn có thể làm gì đây? Chẳng lẽ lại cướp Peter · Schulz về Princeton sao? Hắn thì ngược lại là muốn đấy, nhưng người ta đang ở Đức rất tốt, còn có gia đình nữa, có lẽ sẽ không muốn vượt bảy, tám ngàn cây số chạy đến Princeton để thích ứng lại với môi trường mới.
"Thôi được rồi, Trương giáo sư, anh có thể mang cà phê đi uống được rồi." Cảm thấy bất lực Lạc Đặc · Đỗ Căn thẳng thừng ra lệnh đuổi khách.
Trương Thụ Văn không hề ngạc nhiên, bưng cà phê đứng lên, hướng về phía Lạc Đặc · Đỗ Căn cười cười, sau đó nhẹ nhàng rời đi.
Tính khí cổ quái của lão đầu này toàn bộ viện toán học đều biết, hắn hoàn toàn không bất ngờ khi bị đuổi khách, hơn nữa tâm tình cũng không tệ.
Dù sao cũng là thiên tài thiếu niên xuất hiện ở Hoa Hạ, có lẽ còn có thể trở thành nhân vật thủ lĩnh của giới toán học tương lai, không hề nghi ngờ đây là một chuyện đáng để cao hứng....
Thật sự mà nói, mấy ngày nay Điền Ngôn Chân cũng rất cao hứng, nhiều khi lùi một bước trời cao biển rộng quả thật không sai.
Gần đây Điền Ngôn Chân có loại cảm giác này. Từ sau lần xuất hiện ở hội trường báo cáo thế kỷ của thư viện đại học Hoa Thanh lần trước, mấy ngày nay có rất nhiều người gọi điện thoại cho hắn, nhắn tin cũng rất nhiều. Phần lớn là nói bóng gió về một vài chuyện.
Điền Ngôn Chân đều khẳng định trả lời, không cần thiết phải che giấu không thoải mái.
Thật ra chỉ cần nhìn bất kể là việc hợp tác trung tâm nghiên cứu toán học quốc tế Yến Bắc của đại học Yến Bắc hay là trung tâm nghiên cứu toán học Viên Chính Tâm của Hoa Thanh hợp tác với Hoa Thanh, đều không có việc những tin đồn bị bác bỏ từ giới truyền thông đưa tin trên mạng, đã nói rõ rất nhiều điều.
Trên thực tế, rất nhiều nơi trong các lĩnh vực chuyên môn, các công ty lớn trong xã hội thường mạnh hơn so với các trường đại học.
Nhưng chỉ từ góc độ quan hệ xã hội mà nói, các trường đại học của Hoa Hạ nhiều khi sử dụng chiến lược tuy có hiềm nghi cứng nhắc theo tài liệu giảng dạy, nhưng cũng vẫn tốt hơn rất nhiều so với việc các công ty lớn này xử lý.
Nên im lặng thì im lặng, nên lên tiếng thì lên tiếng, cho dù không thể kịp thời xử lý ý kiến và thái độ của công chúng, nhưng ít nhất sẽ không có nhiều hành động "thần thao tác" đi ngược lại ý kiến và thái độ của công chúng.
Đặc biệt là Yến Bắc, Hoa Thanh hai trường đại học hàng đầu này.
Thật ra những năm này cũng có rất nhiều ý kiến trái chiều của công chúng, nhưng phần lớn đều có thể kiểm soát được. Các loại thủ đoạn xử lý hơn hẳn nhiều doanh nghiệp trong top 500 thế giới.
Nói tóm lại, từ việc hai trung tâm nghiên cứu đại số này hợp tác bồi dưỡng lần này, khiến rất nhiều người cảm nhận được một chút hương vị khác thường, đối với cái tên này cũng càng thêm chú ý.
Đây cũng chính là điều mà Điền Ngôn Chân mong muốn thấy được.
Nếu đổi lại người khác, hắn có lẽ còn sợ áp lực quá lớn sẽ mang lại tác dụng ngược.
Nhưng qua mấy tháng tiếp xúc này, Điền Ngôn Chân nửa điểm cũng không có loại lo lắng này.
Năng lực điều chỉnh tâm lý và khả năng thích ứng của Kiều Dụ đều rất mạnh, người như vậy thường có thể bộc phát ra tác phẩm kinh người hơn trong môi trường có áp lực, thuộc về kiểu người "thánh thể kháng áp lực". Nếu ở môi trường không áp lực, còn có thể nảy sinh tâm lý lười biếng.
Về phần Kiều Dụ nhận đề tài chính thức đầu tiên ở bên Hoa Thanh, Điền Ngôn Chân lại càng không quan tâm.
Dù sao, tên đơn vị luận văn độc lập thứ hai của Kiều Dụ vẫn là trung tâm nghiên cứu toán học quốc tế Yến Bắc.
Coi như đề tài nghiên cứu thành công, khi công bố luận văn, đơn vị vẫn là của mình, đây là điều không ai thay đổi được.
Điền Ngôn Chân chỉ sau khi học tịch của Kiều Dụ chuyển tới đại học Yến Bắc, mới cùng với Viên lão bên kia bàn một loạt các điều kiện. Bậc đại học đương nhiên vẫn sẽ nhận bằng tốt nghiệp của đại học Yến Bắc. Nhưng Kiều Dụ sẽ được áp dụng hình thức bồi dưỡng liên hợp đặc biệt "1+1" trong suốt thời gian học tiến sĩ.
Đề tài nghiên cứu của Kiều Dụ trong suốt giai đoạn học tiến sĩ cũng sẽ do hai bên cùng gánh vác kinh phí.
Tức trong giai đoạn học tiến sĩ liên tiếp, Kiều Dụ sẽ ở lại Yến Bắc và Hoa Thanh học tập, nghiên cứu một thời gian, đến khi tốt nghiệp tiến sĩ, trực tiếp nhận giấy chứng nhận tốt nghiệp nghiên cứu sinh cùng bằng tiến sĩ do cả hai trung tâm nghiên cứu cấp.
Tóm lại, hắn chiếm thế chủ động, cho nên nắm giữ quyền chủ động.
Dù cho đối phương không cam tâm, cũng chỉ có thể chấp nhận.
Lúc này Điền Ngôn Chân đang thoải mái ngồi trên xe, giở báo đọc, hôm nay viện khoa học bên kia có một cuộc họp quan trọng, cho nên Điền Ngôn Chân không trực tiếp đến trung tâm nghiên cứu.
Điện thoại để bên cạnh đột nhiên vang lên.
Điền Ngôn Chân liếc nhìn số hiện lên, bắt máy, nói: "Trương giáo sư, buổi sáng tốt lành."
"Giáo sư Điền, chào anh, lần này gọi điện tới là chuyên môn cảm ơn anh. Cậu học trò Kiều Dụ của anh hiệu suất cao thật đấy, hôm nay thí nghiệm sơ bộ đã có kết quả rồi, vấn đề đã được giải quyết triệt để. Lần này đúng là giúp tôi một ân lớn."
"A? Giải quyết rồi ư?" Điền Ngôn Chân có chút bất ngờ, Kiều Dụ còn chưa báo cáo chuyện này cho hắn.
Mấu chốt là từ khi hắn sắp xếp việc này cho Kiều Dụ đến hôm nay mới có ba ngày, cho nên hắn cũng chưa hỏi han gì. Kết quả cậu nhóc này trực tiếp không nói một tiếng đã làm xong việc rồi?"
"Đúng vậy, Kiều Dụ không báo cáo cho anh sao? Hôm trước khi đi cậu ấy đã chỉ ra vấn đề rồi. Phòng thí nghiệm chúng tôi thao tác theo phương pháp của cậu ấy, tình hình bây giờ đã ổn định. Hơn nữa hiệu quả cực kỳ tốt. Trước mắt chỉ là dùng than hoạt tính để làm thí nghiệm sơ bộ thôi mà đã khiến hiệu suất sản xuất tăng lên hai mươi phần trăm.
Nếu như dùng vật liệu tốt hơn, làm ra số liệu hoàn chỉnh thì số liệu của phòng thí nghiệm sẽ rất đẹp! Chuyện này làm tôi không biết phải cảm ơn cậu ấy thế nào cho phải. Anh biết đấy, trước kia những giáo sư khác cũng chỉ giúp sửa đổi mô hình, chứ không trực tiếp đưa ra đề xuất. Nhưng lần này Kiều Dụ chẳng những làm lại mô hình mà còn trực tiếp đưa ra đề xuất về mặt thí nghiệm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận