Đỉnh Phong Học Phách

Chương 103: Điên cuồng toán học thái điểu (2)

Chương 103: Gã tân binh toán học điên cuồng (2) Trần Trác Dương trợn tròn mắt, theo bản năng hỏi: "Ngươi nói ai cơ?"
Kiều Dụ đáp: "Peter · Schulz."
Trần Trác Dương trầm mặc nhìn chằm chằm Kiều Dụ, mãi đến khi trong lòng Kiều Dụ cảm thấy có chút run rẩy, mới chậm rãi mở miệng nói ra: "Tiểu sư đệ, ta cảm ơn ngươi nha, đem ta cùng người trẻ tuổi nhất được giải thưởng Fields gộp chung một chỗ so sánh! Bất quá ta vẫn là đề nghị đợi đến ngày mà ngươi bắt đầu viết luận văn thạc sĩ thì lại đến cùng ta bàn luận vấn đề này. Tuy rằng làm học trò của thầy tài nguyên các phương diện đều không thiếu, nhưng về sau ngươi sẽ biết thầy yêu cầu nghiêm khắc cỡ nào. Đến lúc đó ngươi khóc lóc cầu xin sư huynh thì, ừm... ta quyết định sẽ coi ngươi như không khí, ngươi nói cái gì cũng vô dụng."
Nói xong, Trần Trác Dương kiêu ngạo ngẩng đầu lên, bỏ đi.
"Thình thịch… thình thịch…" tiếng bước chân lên lầu đều truyền vào trong tai, Kiều Dụ vẫn còn chưa kịp phản ứng, đây đại khái là đang tức giận đi?
Sư huynh Trần đáng yêu quá, tức giận cũng không thốt ra những lời vô nghĩa, ngay cả đe dọa cũng đáng yêu đến cực điểm, lại chẳng có chút sức uy hiếp nào.
Đáng tiếc duy nhất chính là, đi nhanh quá Hắn còn muốn nói với vị sư huynh này, nếu như hắn ngay cả luận văn thạc sĩ cũng không thể hoàn thành, chắc chắn sẽ chủ động xin nghỉ học.
Nói đùa gì chứ, luận văn thạc sĩ, chẳng lẽ không phải là người có đầu óc thì viết được sao? Thầy Điền có nghiêm khắc hơn nữa, cũng không thể nào bắt hắn giải quyết một nan đề toán học cấp thế giới trong luận văn thạc sĩ chứ?
Trong lòng lẩm bẩm mấy thứ ngổn ngang này, Kiều Dụ nhanh chân đi vào nhà vệ sinh, giải quyết nhu cầu cá nhân nhẹ nhàng thoải mái, trở về phòng sắp xếp đồ đạc gọn gàng, liền cầm phiếu ăn đi ra cửa ăn sáng.
Trung tâm nghiên cứu cách nhà ăn hôm qua Lão Tiết dẫn hắn đi có một khoảng cách, bất quá Kiều Dụ cảm thấy cái này kỳ thực rất tốt. Vừa đi vừa về đi đường xem như tập thể dục buổi sáng. Hơn nữa hiện tại đang trong kỳ nghỉ đông, nhà ăn mở cửa vốn cũng không nhiều. Chắc hẳn đến sau khi khai giảng thì có thể dễ dàng hơn một chút.
Đi trong nhà ăn mua hai cái bánh bao lớn, một cốc sữa đậu nành, trên đường trở về đã ăn hết.
Sau đó Kiều Dụ lại lần nữa mở tài liệu nghiên cứu ngày hôm qua.
Không biết có phải do buổi sáng đầu óc tỉnh táo hơn hay không, mà quá trình chứng minh hôm qua có chỗ hắn chưa hiểu, hôm nay xem lại liền thấy thông suốt ngay.
Càng thêm hiểu đại khái vì sao một số bài viết ở Hoa Hạ lại gọi nghiên cứu mang tính khai sáng của Peter · Schulz là tựa như không gian hoàn mỹ. Bởi vì bộ lý luận này thực sự có thể dùng hai chữ huyền diệu để hình dung.
Ví dụ như khi đụng đến đối đồng điều etale, không gian hoàn mỹ cung cấp hệ thống tính toán được đơn giản hóa. Hôm qua hoàn toàn nghĩ mãi mà không ra rốt cuộc là đã làm bằng cách nào, hôm nay xem qua thì thấy, thực ra chỉ là một vài loại đối đồng điều bên trong không gian hoàn mỹ, thông qua kết cấu của không gian hoàn mỹ chiếu rọi vào trong loại đối đồng điều etale của các đối tượng hình học cổ điển.
Như vậy mới có thể làm cho việc tính toán các cấu trúc đối đồng điều đại diện số trong bối cảnh p-adic có thể tiến hành một cách hiệu quả hơn.
Sau khi cảm giác đã hiểu triệt để những thứ trừu tượng này, Kiều Dụ thậm chí còn tiện tay viết lên giấy nháp, dựa vào những chỗ mà hôm qua hắn không hiểu được ra một đề toán tương tự.
Sau khi ra đề xong, Kiều Dụ cảm thấy việc này rất tuyệt, liền lại cầm bút lên, dựa theo cách hắn hiểu về những định lý và bổ đề mà Peter · Schulz đưa ra trong tài liệu nghiên cứu để làm bài giải.
Làm xong, Kiều Dụ trong nháy mắt cảm thấy mình đỉnh quá, nhìn đồng hồ, đã hơn 10h sáng, thế là đứng dậy, vừa định đi ra ngoài vận động gân cốt một chút, vừa nghiêng đầu liền qua cửa sổ nhìn thấy thầy Điền cùng Lão Tiết đang đi cùng nhau về phía phòng của mình.
Trùng hợp thay hai người cũng đang nhìn qua cửa sổ nhìn về phía hắn, thế là Kiều Dụ lập tức phản ứng, chạy ra mở cửa phòng.
"Thầy Điền, thầy Tiết, các thầy đến rồi ạ, mời vào."
"Ừm, đặc biệt tới xem em thế nào. Thế nào? Đã quen chưa?" Điền Ngôn Chân vừa vào cửa vừa hỏi.
"Cũng được ạ, quen rồi ạ. Chỉ có điều buổi sáng nước rửa mặt hơi lạnh, cái khác đều tốt ạ." Kiều Dụ thật thà nói.
"Em không biết đi mua bình nước ấm để pha nước sôi à? Cái đứa nhỏ này..." Lão Tiết đối với lời của Kiều Dụ thật sự là hết nói.
"Dạ!" Kiều Dụ ngoan ngoãn đáp.
"Được rồi, vừa đến còn chưa quen cũng là bình thường thôi. Em còn trẻ như vậy, dùng nước lạnh rửa mặt cũng không sao, khỏe khoắn hơn." Điền Ngôn Chân vừa nói vừa đi tới cạnh bàn của Kiều Dụ, liếc mắt thấy mấy tờ giấy nháp tùy tiện nhét dưới máy vi tính, sau đó hứng thú cầm lên xem.
"À, thầy Điền, đây là sau khi em xem tài liệu nghiên cứu hôm qua thì tùy tiện ra một đề." Kiều Dụ vội vàng giải thích.
Điều này chứng minh hắn rất chăm chỉ, vừa đến Đại học Yến Bắc đã bắt đầu học tập.
"Ừm, ta biết." Điền Ngôn Chân thuận miệng đáp, sau đó cẩn thận xem đề mục và quá trình giải đề trên giấy nháp.
Một bên Tiết Tùng thì mắt nhìn vào tài liệu nghiên cứu trên máy tính, sau đó biểu lộ vẻ mặt có chút hoang mang quay đầu nhìn về phía Kiều Dụ: "Em đang xem cái loại tài liệu nghiên cứu gì đây?"
Kiều Dụ mở miệng đáp: "Dạ là tài liệu nghiên cứu mà Peter · Schulz đăng năm 2011 liên quan đến không gian cứng và lý thuyết Hoắc kỳ P-adic của không gian hoàn mỹ ạ."
Tiết Tùng dở khóc dở cười nhìn Kiều Dụ, nói: "Hôm qua ta chẳng phải đã báo em, kêu em tải tài liệu nghiên cứu của giáo sư Robert Greene về xem một chút sao? Ngày mai em còn phải đi nghe giảng của giáo sư nữa, không chuẩn bị trước chút nào à? Em xem tài liệu nghiên cứu của Peter · Schulz làm gì?"
"A?" Kiều Dụ lúc này mới nhớ đến hôm qua lão Tiết đã nhắc chuyện đó sau khi làm xong tài khoản thư viện cho hắn.
Ngượng ngùng cười cười, sau đó giải thích: "Không phải là quên mất sao. Hôm qua trước khi đi, thầy không phải kể cho em chuyện của Trịnh Chí Cường với Peter · Schulz à. Cái ông Trịnh Chí Cường đó làm bên máy tính, nên em không để ý, rồi liền tải tài liệu của Peter · Schulz về xem, kết quả không cẩn thận nhìn đến mê luôn ạ."
Câu trả lời này làm Tiết Tùng hoàn toàn hết cách.
Hôm qua hắn giảng cho Kiều Dụ về hai người kia hình như là để cho hắn không kiêu ngạo hơn, kết quả cái tên này lại chạy đi nghiên cứu lý luận không gian hoàn mỹ do Peter · Schulz khai sáng rồi?
Chẳng phải là điển hình chưa học bò đã lo học chạy. . .
Tiết Tùng đang muốn giáo huấn Kiều Dụ vài câu, Điền Ngôn Chân đột nhiên đưa tờ giấy nháp của Kiều Dụ cho Tiết Tùng, nói: "Thầy Tiết, thầy xem thử đi."
"À, được." Nhận lấy tờ giấy nháp mà Điền Ngôn Chân đưa cho, vừa nhìn vào đề bài, Tiết Tùng không biết nên nói gì.
Khá lắm. . . Cái này là thực sự đã hiểu rồi à?
Một bên khác, Điền Ngôn Chân đã nói chuyện với Kiều Dụ: "Ta đã nói với em chưa nhỉ, kiến thức toán học hiện tại mà em đang tiếp xúc không có hệ thống?"
"Có ạ." Kiều Dụ thật thà gật đầu, ngơ ngác đáp: "Lần trước ở CMO, thầy đã nói với em trong phòng ngủ."
"Ừm, cho nên ta vốn định cùng thầy Tiết lập cho em một kế hoạch học tập, chuẩn bị để em tận dụng nửa năm này, đối với toàn bộ hệ thống đại số hình học và số luận, tiến hành một sự chải chuốt đại khái.
Thầy Tiết còn lập một kế hoạch học tập và khóa trình huấn luyện đầy đủ, nhưng vừa rồi ta đột nhiên đổi ý. Trong nửa năm này, em cứ theo hứng thú của mình mà tự xem tài liệu nghiên cứu trong kho số liệu của thư viện.
Có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi thầy Tiết hoặc là hỏi ta đều được. Chắc là thầy Tiết sẽ luôn có thời gian rảnh để giúp em giải đáp nghi vấn, còn ta mỗi tuần sẽ rút ra nửa ngày để cùng em thảo luận các vấn đề liên quan.
Nếu như có những thứ vượt quá phạm vi nghiên cứu của ta và thầy Tiết, trong trung tâm nghiên cứu còn rất nhiều giáo sư khác, em đều có thể đi thỉnh giáo. Lát nữa ta sẽ nhờ thầy Tiết đưa cho em một bản danh mục, ở trên đó có thông tin liên lạc và phương hướng nghiên cứu của tất cả giáo sư trong trung tâm nghiên cứu và học viện toán học.
Đến lúc đó ta sẽ giúp em kêu gọi mọi người, nhưng mà khi em thỉnh giáo những giáo sư khác thì phải khiêm tốn một chút, cung kính một chút, đã hiểu chưa? Mọi người cũng đều vui vẻ giúp em giải đáp nghi vấn thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận