Đỉnh Phong Học Phách

Chương 144: Liên quan tới đa trọng siêu việt không gian thượng nghĩa rộng mô hình thái số luận công lý hệ thống (1)

Chương 144: Liên quan tới mô hình hệ thống công lý số luận thượng nghĩa rộng đa trọng siêu việt không gian (1)
Sau bữa cơm này, Kiều Dụ dẫn Kiều Hi đi chơi ba ngày ở kinh thành. Sau đó, Kiều Dụ nhận được thông báo rằng hè này hắn không thể về Tinh Thành. Bởi vì sau đó, Điền Ngôn Chân đã mời được giáo sư Viễn Đường từ phân hiệu Santa Barbara của đại học California đến giảng bài. Với một người mang trong mình quyết tâm giải quyết phỏng đoán số nguyên tố sinh đôi như Kiều Dụ thì buổi giảng này chắc chắn không thể bỏ lỡ. Ngoài ra, vào tuần cuối tháng 8 còn có một hội nghị giám khảo quỹ nghiên cứu khoa học tự nhiên, Điền Ngôn Chân hi vọng Kiều Dụ cũng có thể tham gia, đi mở mang kiến thức.
Trong tình huống này, về nhà chỉ là lãng phí thời gian. Vì vậy, trên đường trở về, lại chỉ có Kiều Hi và Hạ Khả Khả. Viên lão yêu cầu Kiều Hi phải đến Hoa Thanh nhập học vào giữa tháng 9. Không giống tình huống của Kiều Dụ, Kiều Hi có thể sẽ nhập học Hoa Thanh theo phương thức 3+2+3. Cho nên, nàng cần phải quay về Tinh Thành để chuẩn bị một loạt các tài liệu cùng giấy tờ chứng minh tương ứng. Sau đó, đến Hoa Thanh, nàng sẽ thành thành thật thật theo chương trình học cơ sở của lớp lĩnh quân. Bởi vì kiến thức toán cao cấp của Kiều Hi hơi kém hơn Kiều Dụ một chút.
Tuy nhiên, theo Viên lão thấy thì những thứ này không đáng kể, chỉ cần vất vả nhờ giáo viên cùng giáo sư giảng thêm một chút là xong. Viên lão cảm thấy các giáo sư hẳn là rất tình nguyện. Ngành khoa học tự nhiên không chỉ thiếu nữ sinh mà còn thiếu cả giáo sư nữ. Kiều Hi lại rất xinh đẹp, còn mang một loại khí chất khó tả, theo lời của Đàm Lộ Viễn thì giống như minh tinh vậy. Viên Chính Tâm thậm chí còn sợ sau khi Kiều Hi đến, những vị giáo sư còn độc thân hoặc chưa độc thân trong độ tuổi không còn trẻ sẽ bắt đầu nổi lòng xuân.
Có một số người ưu tú cần tiếp xúc sâu mới biết được. Nhưng cũng có những người chỉ nhìn vẻ bề ngoài đã thấy ưu tú. Bất công đấy, nhưng cũng không còn cách nào khác, thế giới này từ lúc xã hội ra đời đã không có sự công bằng thật sự. Ở giới toán học, 34 tuổi mà xét về góc độ nghiên cứu thì không còn trẻ nữa, nhưng nếu chỉ đơn thuần nói về tuổi tác thì cũng không phải lớn. Đến tuổi này mà chưa có bằng tiến sĩ thì cũng không thể tính là một trường hợp cá biệt, Hoa Thanh đã có sẵn những người như thế. Dù Kiều Hi có một đứa con, mà lại là Kiều Dụ thì điều đó thậm chí còn là điểm cộng. Viên lão thậm chí còn nghĩ rằng mình phải để ý đến Kiều Hi nhiều hơn. Những vị giáo sư nhiều tâm tư kia nhất định phải bắt họ cách xa Kiều Hi một chút.
... Về phần Kiều Dụ, nếu như không có chuyện Viên lão yêu cầu Kiều Hi đến Hoa Thanh nhập học thì có lẽ hắn đã có một chút phản đối nhỏ với sắp xếp của Điền Ngôn Chân. Vất vả lắm mới đến kỳ nghỉ hè, vậy mà không cho hắn về nhà, quả thật có hơi quá đáng. Cho dù là con lừa trong đội sản xuất cũng cần phải được nghỉ ngơi chứ. Nhưng nghĩ đến tháng 9 Kiều Hi sẽ đến kinh thành, sau này ngày nào cũng có thể gặp được nên tâm tư xao động của thiếu niên cũng được chữa lành.
Không sao. Không về thì thôi. Dù sao thì trung tâm nghiên cứu toán học cũng không chỉ có mỗi mình hắn không được về. Kiều Dụ cảm thấy không có gì, người buồn bực nhất lại là Hạ Khả Khả. Vào ngày cuối cùng của trại hè, Kiều Dụ dẫn Hạ Khả Khả đến chỗ của Viên lão một chuyến nữa. Nói thật, Hạ Khả Khả thể hiện cũng không tệ lắm. Nhưng so với Kiều Hi thì lại có vẻ bình thường hơn một chút. Vì vậy, Viên lão chỉ miễn cưỡng khen vài câu. Ý chính là việc học vẫn phải chú trọng, thi đại học vẫn phải tham gia. Nhưng không cần chỉ chú tâm vào toán học, hoặc là nghiên cứu toán học.
Điều này cũng dễ hiểu. Sau khi khẩu vị của đạo sư đã trở nên kén chọn thì những đứa trẻ có thiên phú kém hơn một chút dù sao cũng có hơi khó lọt mắt xanh của họ. Dù sao thì sự thông minh bình thường và sự thông minh của thiên tài cũng thuộc về hai loại khác nhau. Nếu nhất định phải giải thích thì có lẽ cái trước có thể dự đoán được mức giới hạn cao nhất, còn cái sau thì hoàn toàn không thể. Thậm chí, trước khi chia tay, Viên lão còn lẩm bẩm hai câu rằng Kiều Hi đã lãng phí hơn mười năm. Nếu sớm gặp được nàng mười năm thì thành tựu bây giờ chắc hẳn đã bất khả hạn lượng.
Câu nói này Kiều Dụ rất thích nghe. Tuy nhiên, nếu đẩy lùi mười năm về sau thì Kiều Hi cũng chỉ mới bốn mươi bốn tuổi. Kiều Dụ cảm thấy thực ra vẫn còn rất trẻ. Còn Hạ Khả Khả thì có lẽ là đang rung động. Kiều Dụ được tuyển thẳng vào Yến Bắc đại học, điều này cô vẫn còn có thể hiểu được. Nhưng mà dì Kiều của cô cũng có thể được tuyển thẳng vào đại học Hoa Thanh, hơn nữa lại còn được Viên lão nhận làm học trò. . . Một cảm giác tuổi trẻ tam quan bị lật đổ. Cô biết dì Kiều cũng rất lợi hại nhưng không ngờ lại có thể lợi hại đến mức này.
Đáng tiếc duy nhất là Kiều Hi đã dặn cô rất kỹ, tạm thời không muốn nói chuyện này với người khác. Chỉ có thể giấu kín trong lòng, điều này làm Hạ Khả Khả muốn nghẹn chết. Không được nói với Dương lão sư thì coi như xong, Kiều Hi thậm chí còn nhờ cô tạm thời đừng nói chuyện này với cả ba mẹ của mình. . . Cũng may không để Hạ Khả Khả phải nghẹn quá lâu. Sau khi trở về Tinh Thành, không bao lâu thì chuyện này vẫn không thể tránh khỏi việc bị truyền ra ngoài. Không có cách nào, người lớn muốn làm chuyện như học lại chương trình đại học không hề đơn giản như ở trường.
Cần phải liên hệ với từng bộ phận quản lý liên quan, ví dụ như sở giáo dục của khu, đồn công an, và còn phải đến trường cấp ba cũ của Kiều Hi để làm một vài thủ tục. Nhờ có phúc của Kiều Dụ, Kiều Hi lại đúng là người nổi tiếng quanh đây, trưởng ban giáo dục của khu vừa mới được điều từ trường Tinh Nhất lên lại đúng là hiệu trưởng Trương. . . Thế là mặc dù Hạ Khả Khả giữ kín như bưng trong suốt kỳ nghỉ hè, nhưng ông Hạ và Lưu Lộ vẫn biết được tin này từ những người khác.
Không còn cách nào khác, quá nhiều nguồn tin. . . "Khả Khả, mẹ của Kiều Dụ muốn đi học ở Hoa Thanh sao? Con có biết chuyện này không?" "Ồ, sao ba mẹ biết vậy?" "Lúc trực ban nghe dì Vương nói. Dì ấy còn bảo nhóm phụ huynh của trường Tinh Nhất đều đang bàn tán chuyện này." "Ha ha, con đã bảo rồi. Đương nhiên là con biết. Con không những biết dì Kiều muốn đi Hoa Thanh học mà còn biết là viện sĩ Viên muốn nhận dì Kiều làm học trò nữa cơ."
"Viện sĩ Viên? Lại một vị viện sĩ nữa sao? Ba mẹ nhớ là đạo sư của Kiều Dụ cũng là một viện sĩ gì đó thì phải." "Là viện sĩ Viên Chính Tâm, ba mẹ lên Baidu mà tìm thử xem! Là một nhà toán học rất lợi hại, còn là sư phụ của đạo sư Kiều Dụ, người đoạt giải thưởng Fields? À, ba mẹ có biết giải Fields không?" "Cái này. . . Có phải là vì Kiều Dụ không?" "Chắc chắn không chỉ vì Kiều Dụ thôi. Viên viện sĩ đã tổ chức một kỳ thi cho dì Kiều đấy. Và kết quả là dì Kiều đã thông qua. Haiz, thật ra Kiều Dụ cũng giúp con giành được cơ hội đấy, nhưng mà tiếc là con không thông qua.
Nhưng mà viện sĩ Viên cũng nói với con là chỉ cần con duy trì thành tích hiện tại thì việc thi đỗ Yến Bắc hoặc Hoa Thanh cũng không khó. . ." Trong bữa ăn, nghe Hạ Khả Khả nói một tràng, hai người cũng hoàn toàn bị làm cho rung động. Trước đây, bọn họ luôn nghĩ rằng hai mẹ con dưới lầu là đáng thương nhất, giờ một người thì đi Yến Bắc, một người thì sắp đi Hoa Thanh, thành tựu tương lai của hai người này có lẽ là thứ mà bọn họ không thể chạm tới. Nếu như nói Kiều Dụ đột nhiên được khám phá ra, mọi người vẫn còn có thể hiểu được.
Dù sao thì cậu vẫn là một thiên tài đang đi học, thỉnh thoảng cũng có thể thấy những chuyện như vậy trên tin tức. Nhưng dù sao Kiều Hi cũng đã hơn ba mươi tuổi, mà cũng không phải là sinh viên đang đi học. . . Thật sự là giống như phim điện ảnh cũng không có tình tiết tương tự. Chuyện này ít nhiều gì cũng làm cho người ta có một cảm giác không thật. Điều mấu chốt nhất là hai người này đều là hàng xóm mà bọn họ tiếp xúc từ nhỏ, là những người đang sống xung quanh họ. Đến lúc đi ngủ, cả hai vẫn còn bàn tán về chuyện này.
"Kiều Hi cũng là thiên tài toán học sao? Không nhìn ra nha." "Nói thừa. Bọn mình làm sao mà nhìn ra được chứ? Chẳng lẽ trước đây con đã nhìn ra Kiều Dụ là thiên tài à?" "Cũng đúng, nhưng đây là chuyện tốt mà? Kiều Hi rất quý Khả Khả, đợi Khả Khả tốt nghiệp cấp ba, sau này đến kinh thành thì cũng có thể chăm sóc lẫn nhau." "Đúng vậy ha, lúc họp phụ huynh, cô giáo cũng nói Khả Khả rất có hy vọng có thể thi đậu Yến Bắc hoặc Hoa Thanh đó, hì hì. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận