Đỉnh Phong Học Phách

Chương 137: Người phóng viên này quá xấu rồi. . . (1)

Chương 137: Người phóng viên này quá xấu rồi... (1)
Kiều Dụ lướt Wechat một chút, trong lúc bất tri bất giác những người quan tâm hắn càng ngày càng nhiều. Viện trưởng Viên, lão Tiết, sư huynh Trần, Yến Bắc cùng mấy vị giáo sư của Đại học Hoa Thanh thêm Wechat, còn có đám bạn bè của hắn... Tất cả mọi người từ tin tức nhìn thấy hắn, sau đó dùng cách riêng của mình để chúc mừng. Ví dụ như đám bạn bè thì chủ yếu là trêu chọc... Hạ Khả Khả cũng gửi cho hắn đoạn tin tức ngắn kia, Kiều Dụ xem từ đầu đến cuối một lượt. Không thể không nói, truyền thông ca ngợi người cũng rất chuyên nghiệp. Không hề nhấn mạnh những thứ chuyên môn trong bài báo cáo của hắn, mà đơn giản chỉ đọc tên các đại lão đang ngồi dưới khán đài nghe hắn báo cáo... Một loạt các đại lão Phỉ thưởng đều ngồi ở dưới, cảm giác đó lập tức tăng lên. Ít nhất những người biết giải thưởng Phi-tơ đại biểu cho điều gì sẽ cảm nhận được sự đặc biệt này.
Thế là Kiều Dụ thuận lý thành chương đăng video này lên tài khoản Microblogging của mình. Hiện tại Hứa Thụ không còn nhắc nhở hắn, nhưng một sự kiện lớn thế này, Kiều Dụ không ngại tự tuyên truyền một chút. Ta tuy có khuyết điểm nhưng vẫn rất ngưu bức, nhân thiết được xây dựng lên từng chút một mà thôi. Chủ yếu là bây giờ số người xem thời sự 7 giờ càng ngày càng ít, nếu không thì đã không cần phiền phức thế này. Sau khi đăng xong, Kiều Dụ theo thói quen đợi vài phút trên Microblogging. Đây là cơ hội quan sát tài khoản của mình, xem fan "hường" nhiều hơn hay anti-fan nhiều hơn.
Kiều Dụ thích anti-fan, nhất là kiểu anti-fan có trình độ, có thể chê bai hợp lý. Vì loại người này nếu không xem trọng thì chính là động lực thúc đẩy hắn tiến lên. Giống như Dư Vĩ trước kia vẫn muốn so đo với hắn, lúc lười biếng, chỉ cần nghĩ tới còn có một tên phú nhị đại đang đuổi theo phía sau, liền khiến Kiều Dụ cảm thấy tràn đầy động lực. Đáng tiếc tên phú nhị đại này lại giống như cái tên của hắn, không đủ kiên trì, còn chưa tới giai đoạn giao đấu đã trực tiếp bỏ cuộc... Thật chán. Ban đầu còn tưởng Dư Vĩ có thể trở thành đối thủ cả đời của hắn... Thực ra mà nói, Dư Vĩ thích hợp nghiên cứu toán học hơn hắn, gia cảnh tốt, không lo cơm áo, có anh trai có thể thừa kế sản nghiệp gia đình, có thể cả đời sống vì đam mê. Quả thực là thánh thể nghiên cứu toán học từ trong trứng nước. Đáng tiếc duy nhất là dù đã mười sáu tuổi, vẫn còn xem không hiểu một bài luận văn đơn giản, trực tiếp đánh mất tự tin rồi. Kiều Dụ thầm cảm khái. Hắn thậm chí còn nghiêm túc cân nhắc đến lời giả thiết của Cung Gia Đào trong nhóm bạn.
Đợi đến lúc họ tốt nghiệp, chắc mình đã là giáo sư, không biết có đủ tư cách nhận nghiên cứu sinh không. Đương nhiên Kiều Dụ không hứng thú với việc thu nhận ba đại lão kia làm gì, thậm chí còn thấy hơi gượng gạo. Nhưng mà sau này nếu Kiều Hi thực sự còn có hứng thú với toán học ở chương trình học đại học... Làm đạo sư cho con bé thì, ừm... cái này có vẻ được đấy. Sau này nếu ý kiến của hai người không thống nhất, hắn có thể gọi Kiều Hi đến văn phòng lấy bài tập hoặc luận văn ra để phê bình một trận, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy cuộc đời thật công bằng và hoàn mỹ.
Quả nhiên, sau khi video thời sự 7 giờ được đăng lên Microblogging, lập tức nổ ra một đống những kẻ có lẽ chưa bao giờ xem thời sự 7 giờ."Thật á? Cho ta vuốt xem, trước giờ chưa nghe nói đại lão nào đi thẳng vào hội nghị học thuật, mà là? Giờ đề Olympics trực tiếp giải mấy ngàn năm vấn đề khó?""Má ơi! Phỏng đoán Hình học Langlands? Mười sáu tuổi đã là đại lão rồi á!" "Đại lão Phỉ thưởng ngồi phía dưới nghe giảng? Kiều Dụ? Cái này có vẻ không hợp lắm thì phải? Lần này là thiên tài thật hả?" "Đại lão bị lệch môn nghiêm trọng, phải bổ túc môn Văn!" "Thật đấy, là thật đấy, vừa lên website xem lại rồi. Anh em à, ở đây không có antifan, thôi ta chạy đây!"...
Kiều Dụ tùy tiện lướt vài bình luận rồi tắt Microblogging. Chủ yếu là không có gì đặc sắc. Cũng không có mấy ý kiến mang tính xây dựng. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là hội nghị lần này quá cấp cao. Người không hiểu việc thì không biết việc báo cáo mở màn trong hội nghị này trâu bò thế nào, còn người hiểu việc thì lại không biết hắc từ góc độ nào. Tuy rằng thầy của Kiều Dụ là Điền Ngôn Chân, quan hệ với Viên Chính Tâm cũng không tầm thường, hai người đều là những viện sĩ có tiếng nói trong giới. Nhưng lần này đại hội, dù là Điền Ngôn Chân hay Viên Chính Tâm đều không đảm nhiệm chức vụ gì trong ban tổ chức.
Đừng nói đến ảnh hưởng của hai người chủ yếu vẫn là ở Hoa Hạ. Chỉ riêng danh sách khách mời trong thời sự 7 giờ đã có năm đại lão Phi-tơ. Còn có những thiên tài toán học phương tây như Peter · Schulz nữa, chỉ dựa vào Điền Ngôn Chân và Viên Chính Tâm thì không thể mời được nhiều người đến cổ vũ như vậy. Đừng nói đến chuyện những người đã tìm hiểu về cương lĩnh Langlands thì đều biết thứ này trừu tượng thế nào. Đừng nói người bình thường, ngay cả những nhà toán học bình thường cũng không tùy tiện lựa chọn hướng nghiên cứu này. Bản thân Robert · Langlands thì không cần phải nói nữa.
Pierre · Deligne nghiên cứu một phần của cương lĩnh Langlands, chứng minh được một bộ phận của phỏng đoán Weil mà giành giải thưởng Phi-tơ, ông vừa đúng là một trong những đại lão Phi-tơ ngồi dưới nghe báo cáo của Kiều Dụ. Laurent · Lafforgue nhận giải thưởng Phi-tơ vì những đóng góp của mình trong lĩnh vực đối ứng Langlands, đặc biệt là đối ứng Langlands cao chiều. Richard · Taylor, nghiên cứu chuyên sâu về dạng modular và biểu diễn Galois, cũng là một trong những đại lão của giới toán học, từng làm việc tại Viện Nghiên cứu Cao cấp Princeton, sau đó là Đại học Stanford. Những nhà toán học như vậy còn rất nhiều, ví dụ như Peter · Schulz, Edward Frenkel, Michael · Harris, Dennis... Hiện nay hầu hết các nhà toán học nghiên cứu về mảng này đều là những đại lão trong giới toán học. Hướng nghiên cứu này vốn đã là đang thách thức đỉnh cao trí tuệ của nhân loại. Rất nhiều nhà toán học đặt hy vọng vào việc nghiên cứu phương diện này để có thể đột phá và giải quyết được rất nhiều bài toán nan giải hiện nay, như là phỏng đoán Riemann nổi tiếng chẳng hạn.
Vẫn là câu nói cũ, nghiên cứu cơ bản toán học cung cấp những ý tưởng, hệ thống và công cụ mới từ trước đến nay vẫn là khó nhất. Cũng giống như việc sáng tạo ra công cụ luôn khó hơn rất nhiều so với việc sử dụng công cụ. Những định lý mà các đại lão toán học đã chứng minh thì người đời sau có thể trực tiếp sử dụng mà không cần phải lặp lại những quá trình phức tạp đó nữa. Vậy nên những người đầu tiên chú ý tới Kiều Dụ thì cơ bản là không tìm ra bất cứ thứ gì để hắc hắn được. Dù sao môn toán này giảng giải rất rõ ràng các bước cơ bản, nếu muốn hắc cũng được, nhưng trước hết phải hiểu. Nếu đã không hiểu mà cứ cố tình bới móc...rất dễ bị ném đá. Điều này dẫn tới việc muốn hắc một nhà toán học nào đó trên kiến thức chuyên môn thì độ khó là rất cao. Trừ phi là đấu đá nội bộ, còn không thì thực sự rất khó.
Đương nhiên, điều này đồng thời cũng là nguyên nhân khiến cho môn toán học khó mà được cộng đồng quan tâm. Nhưng sau khi Kiều Dụ tắt Microblogging, tin tức về việc hắn xuất hiện trên thời sự 7 giờ vẫn nhanh chóng leo lên top tìm kiếm. Bởi vì thực ra điều này không liên quan đến toán học, chỉ liên quan đến bốn chữ "thiên tài thiếu niên". Trước đây cũng có những thiên tài thiếu niên được truyền thông xác nhận, nhưng đa phần là qua các nền tảng trực tuyến, còn lần này lại khác, đó là thời sự 7 giờ, một chương trình thời sự nghiêm túc nhất của Hoa Hạ. Người chủ trì phát thanh bất cứ tin tức nào cũng đều phải trải qua quá trình xét duyệt chặt chẽ, bất cứ một sai sót nào đều bị xem là một sự cố nghiêm trọng. Thiếu niên thiên tài mười sáu tuổi từ trước đến nay vẫn là một chủ đề nóng hổi.
Nhưng vào lúc này, Kiều Dụ không có thời gian quan tâm đến những chuyện này, bởi vì Điền Ngôn Chân vừa gọi điện đến."Con còn ở phòng chứ?" "Vâng ạ, thầy Điền.""Tối nay phóng viên của Tân Hoa xã ở Paris muốn phỏng vấn con, thầy đã đồng ý giúp con rồi. Khoảng nửa tiếng nữa, chín giờ tối bắt đầu thì thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận