Đỉnh Phong Học Phách
Chương 125: Nhà ta sau này sẽ là hào môn (4)
"Ta không có yêu cầu cao đến vậy đâu, ta chỉ cần ngươi là người giỏi nhất thôi."
"Yên tâm đi, ta nhất định làm được! Dù sao hào môn cũng đâu phải chuyện nói là được."
"Đi thôi, ta muốn xem TV."
"Đừng xem muộn quá, sáng mai còn phải tự học nữa!"
"Biết rồi."
...
Sau khi tắt video call với Kiều Hi, Kiều Dụ cảm thấy những cảm xúc lười biếng trước đó đều đã tan biến không còn dấu vết.
Toàn thân cậu một lần nữa tràn đầy sức mạnh chiến đấu.
So với người đàn ông kia, cậu chỉ thắng một ván nhỏ mà thôi, tiếp theo còn có rất nhiều trận đánh ác liệt cần phải đối mặt.
Địa vị trong giới học thuật không phải cứ chọn bừa là có thể đạt được, mà còn phải có nhiều thành tích hơn nữa.
Phương pháp kiếm tiền cũng cần bắt đầu cân nhắc và chuẩn bị nghiêm túc, dù gì thì hai năm nữa cậu sẽ mười tám tuổi.
Ở Hoa Hạ, mười tám tuổi mang một ý nghĩa đặc biệt, nó đồng nghĩa với việc cậu có thể xin đăng ký công ty, chính thức bắt đầu sự nghiệp. Tất nhiên nếu có ý tưởng tốt từ sớm, thì cũng có thể để Kiều Hi đăng ký công ty.
Như vậy, đợi đến năm mười tám tuổi, nói không chừng cậu đã có thể trở thành phú nhị đại rồi.
Tóm lại không thể chậm trễ thời gian.
Thế là, Kiều Dụ lấy từ trong cặp ra tài liệu đề tài mà hôm nay giáo sư Lý cho, bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ.
Xem xong đề tài, hứng thú của Kiều Dụ liền bị khơi dậy, quả nhiên là một đề tài rất thú vị. Mở rộng định lý Tạ Ngõa Lai hai chiều.
Định lý Tạ Ngõa Lai thật ra rất đơn giản, cụ thể thuyết minh là đối với bất kỳ đại số nhóm G nào và Lý đại số g tương ứng của nó, nếu G là một nhóm con hoặc một đại số nhóm phức tạp, thì dưới một phép biểu diễn nhóm thích hợp nào đó, tồn tại một biểu diễn tương ứng với g.
Tóm lại là, bất kỳ biểu diễn không rút gọn nào của một nhóm đại số đều có thể được phân tích thành tổng trực tiếp của các biểu diễn không rút gọn của Lý đại số đó.
Chỉ cần từng tiếp xúc qua toán học đều biết, định lý Tạ Ngõa Lai vốn có rất nhiều mở rộng, đặc biệt là trong lĩnh vực hình học đại số và lý thuyết biểu diễn. Chúng liên quan đến các cấu trúc đại số phổ quát hơn, bao gồm nhóm đại số chính tắc, bó đối đồng và các đối tượng hình học khác nhau.
Những ai đã tiếp xúc qua toán học càng biết rõ rằng mở rộng hai chiều có thể hiểu thành mở rộng theo chiều không gian, thường liên quan đến cấu trúc bó đối đồng. Mà bó đối đồng là đối tượng hình học được tạo thành từ các phần tử của Lý đại số giao hoán được.
Cho nên, nội dung cốt lõi của mở rộng hai chiều chính là làm thế nào để lợi dụng các tính chất của hàm số toàn cục để lý giải cấu trúc đại số và hình học của bó đối đồng.
Hướng tư duy làm việc hiện tại của nhóm chính là dẫn nhập tính đối ngẫu Langlands, thiết lập mối liên hệ giữa hình học đại số và lý thuyết biểu diễn.
Tất nhiên, một đề tài phức tạp như vậy, chắc chắn không thể đơn giản giải quyết được, trong đó còn liên quan đến rất nhiều công cụ sử dụng, và tư tưởng toán học hiện đại.
Kiều Dụ đọc những tài liệu này một cách say sưa.
Cứ như vậy, trong lúc bất tri bất giác cậu đã đọc hết ba tiếng, và hiểu sơ bộ vấn đề mà nhóm đang cố gắng giải quyết: bọn họ yêu cầu chứng minh rằng trên một bó giao hoán cho trước, tất cả các hàm toàn cục có thể được diễn tả qua tầng Huệ Đặc Khắc và thái tử, và các cấu trúc thái tử này có liên hệ trực tiếp với các biểu diễn nhóm đại số.
Hiển nhiên, chỉ cần nhìn đề là biết, quá trình này liên quan đến rất nhiều chi tiết kỹ thuật.
Trong USB mà giáo sư Lý đưa cho cậu, còn có rất nhiều tài liệu trên mạng, đều là các thử nghiệm thất bại khác nhau của bọn họ trong vấn đề này trước đây.
Đem tất cả những tài liệu này cho Kiều Dụ, một mặt là vì nhiều phương pháp sai lầm có thể dẫn dắt những người mới tham gia, mặt khác tự nhiên vẫn là vì bồi dưỡng Kiều Dụ.
Dù những phương pháp kia có không đúng đi nữa, thì trong toán học, chúng vẫn là kết quả sau khi va chạm các loại tư tưởng toán học của nhóm, rất có giá trị tham khảo.
Bất quá, Kiều Dụ hôm nay không có ý định tiếp tục đọc, thậm chí không có ý định xem thêm.
Bởi vì cậu luôn cảm thấy những hướng tư duy sai lầm kia có thể sẽ giam cầm cách suy nghĩ của mình.
Theo Kiều Dụ, ba vị giáo sư trước đó đã thử nghiệm rất nhiều loại biện pháp, đều không thể giải quyết vấn đề này, đủ để chứng minh bọn họ rất có thể bị các khuôn sáo hạn chế tư duy. Trước đó khi cậu tìm lỗ hổng trong phỏng đoán Langlands hình học để chứng minh, tư duy đã từng bị giam cầm lại.
Luôn muốn giải quyết vấn đề trong một hệ thống đặc biệt.
Nhưng trên thực tế, việc nhảy ra khỏi hệ thống đó thường có kết quả tốt hơn.
Cho nên sau khi đọc xong tài liệu giấy, Kiều Dụ liền đi ngủ luôn.
Mặc dù giáo sư Lý đã nói rất nhiều lời hay khi giao tài liệu này cho cậu, như là gửi gắm rất nhiều kỳ vọng vào cậu, hơn nữa trên toàn cầu có mấy tổ hạng mục đều đang làm đề tài này, áp lực của bọn họ rất lớn, chỉ trông cậy vào cậu là người xuất quân bất ngờ.
Nhưng Kiều Dụ rất rõ, những lời này thực chất là nói cho Viên lão nghe. Để cho lão già đó vui vẻ mà thôi, nếu cậu thật sự tin, thì lại tỏ ra quá ngây thơ rồi.
Giáo sư Lý có lẽ là đang nghĩ cách làm cho lão già đó vui vẻ, từ đó có thể thuyết phục người hợp tác, đến khi đó chuyện tới đâu hay tới đó vậy.
Dù sao tài liệu đều đã đưa, lời hay cũng đã nói, sau đó mọi người vẫn cứ nên làm chuyện của mình.
Nếu như vị giáo sư Lý kia và người khác hợp tác thật sự đặt hết hy vọng vào cậu, thì hạng mục này căn bản đã không đến phiên cậu rồi.
Viên lão chắc chắn cũng biết điều đó, nhưng ai mà chẳng thích nghe lời dễ nghe?
Tóm lại, tuy không có chút ý tưởng nào, nhưng Kiều Dụ vẫn ngủ rất ngon giấc.
Áp lực ư? Không hề tồn tại, coi như có đi chăng nữa thì cũng là chuyện sau khi cậu trở về từ IMO.
Ba giáo sư số học tốn nửa năm trời cũng không làm ra được gì, nếu như cậu làm xong trong mấy ngày thì người ta có khi lại không vui đâu.
Cậu cứ thư thả tận dụng khoảng thời gian này để thả lỏng bản thân mới là thật.
Kết quả là, hôm sau cậu vừa ăn sáng xong, thì đã nhận được một cuộc gọi lạ.
Thấy là số máy ở Kinh Thành, Kiều Dụ bất đắc dĩ bấm nút nghe.
"Chào anh, cho hỏi có phải là Kiều Dụ ở trung tâm nghiên cứu toán học không ạ?"
"A, đúng là tôi đây. Xin hỏi anh là?"
"A, Kiều Dụ, chào anh, tôi là Lưu Hạo, sinh viên của giáo sư Trương, cũng là người phụ trách bộ môn xúc tác cơ chất kiểu mới, thầy nói lần này trung tâm nghiên cứu đề cử anh tới giúp chúng tôi chỉnh sửa lại mô hình, hôm nay anh có thời gian vào lúc nào?"
Hiệu suất của Điền đạo cao đến vậy, đúng là ngoài dự kiến của Kiều Dụ. Người bên kia vội vã như thế cũng là điều Kiều Dụ không ngờ.
"Tôi lúc nào cũng có thời gian cả, tùy vào các anh sắp xếp thôi."
"Vậy thì tốt quá rồi, bây giờ có thể qua luôn, tôi đang ở khu nhà thí nghiệm cơ bản. À, mà anh đã tới bên này chưa?"
"Vẫn chưa ạ."
"Không sao, anh đang ở đâu?"
Kiều Dụ vô ý thức quay đầu nhìn về phía nhà ăn mà mình vừa rời đi, đáp: "Vườn nông sản."
"Tuyệt quá, gần chúng tôi thật đấy, anh chờ ở cửa nhà ăn một chút, tôi lập tức tới đón anh, năm phút là tới thôi."
Nói xong, căn bản không chờ Kiều Dụ trả lời, người bên kia liền cúp máy, thật sự là một giây cũng không muốn lãng phí.
Điều này khiến Kiều Dụ cảm thấy có chút nguy hiểm, bởi vì mọi người đều biết rõ lý do, Kiều Dụ vẫn cảm thấy tốt nhất đừng kết bạn với những sinh viên ngành hóa có tính khí nôn nóng. . .
Dù chỉ là làm thí nghiệm hóa học cấp hai, đã từng chơi đùa với việc điều chế Kali Pemanganat, xem dây Magie bị đốt cháy, đã từng được chứng kiến tiêu cơ Anilin, axit sunfuric đậm đặc, chất thủy ngân chứa lưu huỳnh dạng chua và các thứ tương tự, thì cũng sẽ biết phẩm chất quan trọng nhất khi làm hóa học chính là sự kiên nhẫn, tinh tế tỉ mỉ, cẩn thận và nghiêm túc!
Không được phép cảm thấy những sổ tay hướng dẫn các loại thao tác do người đi trước tổng kết lại là rườm rà. . .
Nếu không, rất dễ xảy ra chuyện không hay.
Phải tin rằng người lập ra các sổ tay an toàn đều là bình thường, cho nên dù các quy định có vô lý đến đâu, thì đằng sau đó thường có nghĩa là đã từng có những sự cố thực tế kỳ quái hơn phát sinh, và chắc chắn đã có người nỗ lực và phải trả một cái giá vô cùng thảm thiết rồi.
Cái kiểu cúp điện thoại nhanh như vậy thể hiện tính cách nôn nóng này, không chỉ không phù hợp với người làm hóa học mà còn không phù hợp với người chịu trách nhiệm, nghĩ đến thôi Kiều Dụ đã cảm thấy rất nguy hiểm rồi.
Rất nhanh, một chiếc xe màu vàng nhỏ đã dừng trước cổng vườn nông sản, người sư huynh đeo kính trông cũng chỉ tầm hơn hai mươi tuổi ở trên xe đầu tiên là nhìn quanh hai bên, ánh mắt dừng trên người Kiều Dụ chưa đầy 0,1 giây rồi chuyển đi, sau đó lấy điện thoại từ trong túi ra gọi.
Điện thoại của Kiều Dụ reo, cậu không nghe máy mà trực tiếp đi đến bên người sư huynh vẫn đang ngồi trên chiếc xe vàng nhỏ, rồi giơ điện thoại trong tay lên, nói: "Sư huynh Lưu Hạo?"
"À? Cậu là Kiều Dụ?"
"Đúng vậy!" Kiều Dụ gật đầu nhẹ.
Người sư huynh đối diện rõ ràng đang nghi ngờ nhân sinh, một hồi mới thốt ra một câu: "Cậu hẳn không phải là nghiên cứu sinh chứ?"
Kiều Dụ suy nghĩ một chút, hỏi lại: "Anh còn chưa nghe nói về tôi sao?"
Sư huynh Lưu mờ mịt lắc đầu, đáp: "À… Cái đó, xin lỗi nha, dạo gần đây bận quá, nhiệm vụ tương đối nặng, tôi và các bạn trong tổ dự án không ở phòng thí nghiệm thì đang ở khu làm việc tra tài liệu, tiếp xúc với bên ngoài tương đối ít. Nên… tôi chưa nghe qua tên cậu, chắc là bình thường thôi mà?"
Kiều Dụ vui vẻ gật đầu, nói: "Vậy thì tốt rồi, tôi đích thực không phải là nghiên cứu sinh. Bất quá bởi vì tôi thích hóa học nên thầy hướng dẫn nói các anh cần người hỗ trợ về toán, tôi liền chủ động xin tới. Nên sư huynh Lưu yên tâm, các anh có vấn đề gì thì cứ nói với tôi là được."
Hoàn toàn chính xác rất vui vẻ, cậu bây giờ lại rất sợ người nào cũng nghe danh cậu là biết.
Quả nhiên đại học Yến Bắc đủ lớn, cậu vốn cho rằng mình là người nổi tiếng cả nước, không ngờ rằng ngay tại đại học Yến Bắc này vẫn có người không biết đến cậu, như vậy là tốt rồi.
"Vậy à. Trước kia cậu có làm qua mô hình hóa học nào chưa? Ví dụ như mô hình động lực học phản ứng, mô hình mô phỏng phân tử, mô hình nhiệt động lực học này?" Lưu Hạo đánh giá Kiều Dụ một lượt, có chút không yên tâm hỏi.
Kiều Dụ lắc đầu, nói: "Chưa từng, nhưng tôi có thể học mà, sư huynh Lưu, không giấu gì anh, tôi học rất nhanh đấy. Hơn nữa, tôi có Wechat của thầy Lục, cho dù có gì không hiểu thì vẫn có thể hỏi thầy."
"A, cậu là học sinh của thầy Lục?"
"Không phải mà, tôi là học sinh của thầy Điền."
"Vị thầy Điền ở trung tâm nghiên cứu toán học quốc tế kia à?"
"Đúng vậy."
Lưu Hạo rơi vào trầm tư, suy nghĩ một hồi, dứt khoát xuống xe, trực tiếp khóa xe lại.
"Vậy chúng ta đi bộ qua thôi. Ừm, tôi giới thiệu cho cậu về tình hình trước mắt đã, à… Kiều Dụ, năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi? Sao lại là học sinh của viện sĩ Điền?"
"Năm nay tôi mười sáu. À, sư huynh, không thì anh cầm điện thoại lên mạng đi? Lên Baidu Search thử tên tôi xem? Để cho anh khỏi mắng thầm thầy tôi trong lòng."
"Không phải, tôi không mắng, bất quá cậu nổi tiếng lắm sao?"
"Cũng bình thường thôi."
Trong lúc nói chuyện, Lưu Hạo đã lấy điện thoại ra, ngay trước mặt Kiều Dụ bắt đầu tìm kiếm, ba phút sau thì tắt điện thoại.
"Mười sáu tuổi? Ann. Math? Thật hay giả vậy?" Lưu Hạo kinh ngạc hỏi.
"Vẫn chưa xuất bản đâu. Bất quá Điền đạo nói với tôi, xét duyệt sau đó đã xong rồi, chỉ là tạp chí còn muốn sắp xếp trang bìa. Chắc tầm tháng sau mới có thể ra mắt. Sư huynh, anh biết đó, các tạp chí xịn ở nước ngoài có rất nhiều quy định, luận văn của tôi phải làm đến ba tháng mới được đăng, bọn người nhỏ bé như chúng tôi cũng có cách nào mà hối được."
Lưu Hạo không đáp lời. . .
Các tạp chí xịn của nước ngoài nhiều quy định hắn đương nhiên biết, nhưng luận văn đỉnh san mà ba tháng "mới" đăng thì. . .
Lưu Hạo thành khẩn nói: "Kiều Dụ à, tuy cậu rất giỏi, nhưng mà lát nữa tới phòng thí nghiệm hóa học thì cậu ngàn vạn lần đừng có nói vậy. Cậu biết đấy, trong phòng thí nghiệm mà ở lâu thì cảm xúc không ổn định lắm, bọn họ mà nghe thấy những lời này là dễ nổi cáu lắm đấy."
Kiều Dụ lập tức dùng sức gật đầu, nhanh chóng đáp: "Yên tâm đi, sư huynh Lưu, tôi bình thường rất khiêm tốn mà. Chỉ một cái bài báo thôi, không ai hỏi thì tôi tuyệt đối không chủ động nói với ai đâu, thật đó. Đúng rồi, không phải anh mới nãy bảo muốn giới thiệu tình hình phòng thí nghiệm, rốt cuộc có vấn đề gì?"
"Hô..." Lưu Hạo hít sâu một hơi, sau đó mới mở miệng nói: "Chúng tôi đang làm một nghiên cứu về chất xúc tác, dùng cho phản ứng hydro hóa CO2 với hydro để tạo ra methanol. Hiện tại, điều kiện thí nghiệm có ba nhóm nhiệt độ, lần lượt là 300K, 400K và 500K. Tốc độ phản ứng hiện tại ở 300K và 400K thì tương đối ổn định, nhưng số liệu ở 500K lại dao động bất thường rất lớn, mô phỏng thì cho ra kết quả không ổn định. Chúng tôi thử nhiều lần rồi, nhưng phạm vi thay đổi của hằng số tốc độ đều quá lớn. Cho nên muốn mời cậu giúp chúng tôi tối ưu hóa hoặc là thiết kế lại mô hình."
Cảm ơn cầu vồng x đã khen thưởng và cổ vũ!
Hoàn thành ngày thứ 40 đánh thẻ vạn chữ!
"Yên tâm đi, ta nhất định làm được! Dù sao hào môn cũng đâu phải chuyện nói là được."
"Đi thôi, ta muốn xem TV."
"Đừng xem muộn quá, sáng mai còn phải tự học nữa!"
"Biết rồi."
...
Sau khi tắt video call với Kiều Hi, Kiều Dụ cảm thấy những cảm xúc lười biếng trước đó đều đã tan biến không còn dấu vết.
Toàn thân cậu một lần nữa tràn đầy sức mạnh chiến đấu.
So với người đàn ông kia, cậu chỉ thắng một ván nhỏ mà thôi, tiếp theo còn có rất nhiều trận đánh ác liệt cần phải đối mặt.
Địa vị trong giới học thuật không phải cứ chọn bừa là có thể đạt được, mà còn phải có nhiều thành tích hơn nữa.
Phương pháp kiếm tiền cũng cần bắt đầu cân nhắc và chuẩn bị nghiêm túc, dù gì thì hai năm nữa cậu sẽ mười tám tuổi.
Ở Hoa Hạ, mười tám tuổi mang một ý nghĩa đặc biệt, nó đồng nghĩa với việc cậu có thể xin đăng ký công ty, chính thức bắt đầu sự nghiệp. Tất nhiên nếu có ý tưởng tốt từ sớm, thì cũng có thể để Kiều Hi đăng ký công ty.
Như vậy, đợi đến năm mười tám tuổi, nói không chừng cậu đã có thể trở thành phú nhị đại rồi.
Tóm lại không thể chậm trễ thời gian.
Thế là, Kiều Dụ lấy từ trong cặp ra tài liệu đề tài mà hôm nay giáo sư Lý cho, bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ.
Xem xong đề tài, hứng thú của Kiều Dụ liền bị khơi dậy, quả nhiên là một đề tài rất thú vị. Mở rộng định lý Tạ Ngõa Lai hai chiều.
Định lý Tạ Ngõa Lai thật ra rất đơn giản, cụ thể thuyết minh là đối với bất kỳ đại số nhóm G nào và Lý đại số g tương ứng của nó, nếu G là một nhóm con hoặc một đại số nhóm phức tạp, thì dưới một phép biểu diễn nhóm thích hợp nào đó, tồn tại một biểu diễn tương ứng với g.
Tóm lại là, bất kỳ biểu diễn không rút gọn nào của một nhóm đại số đều có thể được phân tích thành tổng trực tiếp của các biểu diễn không rút gọn của Lý đại số đó.
Chỉ cần từng tiếp xúc qua toán học đều biết, định lý Tạ Ngõa Lai vốn có rất nhiều mở rộng, đặc biệt là trong lĩnh vực hình học đại số và lý thuyết biểu diễn. Chúng liên quan đến các cấu trúc đại số phổ quát hơn, bao gồm nhóm đại số chính tắc, bó đối đồng và các đối tượng hình học khác nhau.
Những ai đã tiếp xúc qua toán học càng biết rõ rằng mở rộng hai chiều có thể hiểu thành mở rộng theo chiều không gian, thường liên quan đến cấu trúc bó đối đồng. Mà bó đối đồng là đối tượng hình học được tạo thành từ các phần tử của Lý đại số giao hoán được.
Cho nên, nội dung cốt lõi của mở rộng hai chiều chính là làm thế nào để lợi dụng các tính chất của hàm số toàn cục để lý giải cấu trúc đại số và hình học của bó đối đồng.
Hướng tư duy làm việc hiện tại của nhóm chính là dẫn nhập tính đối ngẫu Langlands, thiết lập mối liên hệ giữa hình học đại số và lý thuyết biểu diễn.
Tất nhiên, một đề tài phức tạp như vậy, chắc chắn không thể đơn giản giải quyết được, trong đó còn liên quan đến rất nhiều công cụ sử dụng, và tư tưởng toán học hiện đại.
Kiều Dụ đọc những tài liệu này một cách say sưa.
Cứ như vậy, trong lúc bất tri bất giác cậu đã đọc hết ba tiếng, và hiểu sơ bộ vấn đề mà nhóm đang cố gắng giải quyết: bọn họ yêu cầu chứng minh rằng trên một bó giao hoán cho trước, tất cả các hàm toàn cục có thể được diễn tả qua tầng Huệ Đặc Khắc và thái tử, và các cấu trúc thái tử này có liên hệ trực tiếp với các biểu diễn nhóm đại số.
Hiển nhiên, chỉ cần nhìn đề là biết, quá trình này liên quan đến rất nhiều chi tiết kỹ thuật.
Trong USB mà giáo sư Lý đưa cho cậu, còn có rất nhiều tài liệu trên mạng, đều là các thử nghiệm thất bại khác nhau của bọn họ trong vấn đề này trước đây.
Đem tất cả những tài liệu này cho Kiều Dụ, một mặt là vì nhiều phương pháp sai lầm có thể dẫn dắt những người mới tham gia, mặt khác tự nhiên vẫn là vì bồi dưỡng Kiều Dụ.
Dù những phương pháp kia có không đúng đi nữa, thì trong toán học, chúng vẫn là kết quả sau khi va chạm các loại tư tưởng toán học của nhóm, rất có giá trị tham khảo.
Bất quá, Kiều Dụ hôm nay không có ý định tiếp tục đọc, thậm chí không có ý định xem thêm.
Bởi vì cậu luôn cảm thấy những hướng tư duy sai lầm kia có thể sẽ giam cầm cách suy nghĩ của mình.
Theo Kiều Dụ, ba vị giáo sư trước đó đã thử nghiệm rất nhiều loại biện pháp, đều không thể giải quyết vấn đề này, đủ để chứng minh bọn họ rất có thể bị các khuôn sáo hạn chế tư duy. Trước đó khi cậu tìm lỗ hổng trong phỏng đoán Langlands hình học để chứng minh, tư duy đã từng bị giam cầm lại.
Luôn muốn giải quyết vấn đề trong một hệ thống đặc biệt.
Nhưng trên thực tế, việc nhảy ra khỏi hệ thống đó thường có kết quả tốt hơn.
Cho nên sau khi đọc xong tài liệu giấy, Kiều Dụ liền đi ngủ luôn.
Mặc dù giáo sư Lý đã nói rất nhiều lời hay khi giao tài liệu này cho cậu, như là gửi gắm rất nhiều kỳ vọng vào cậu, hơn nữa trên toàn cầu có mấy tổ hạng mục đều đang làm đề tài này, áp lực của bọn họ rất lớn, chỉ trông cậy vào cậu là người xuất quân bất ngờ.
Nhưng Kiều Dụ rất rõ, những lời này thực chất là nói cho Viên lão nghe. Để cho lão già đó vui vẻ mà thôi, nếu cậu thật sự tin, thì lại tỏ ra quá ngây thơ rồi.
Giáo sư Lý có lẽ là đang nghĩ cách làm cho lão già đó vui vẻ, từ đó có thể thuyết phục người hợp tác, đến khi đó chuyện tới đâu hay tới đó vậy.
Dù sao tài liệu đều đã đưa, lời hay cũng đã nói, sau đó mọi người vẫn cứ nên làm chuyện của mình.
Nếu như vị giáo sư Lý kia và người khác hợp tác thật sự đặt hết hy vọng vào cậu, thì hạng mục này căn bản đã không đến phiên cậu rồi.
Viên lão chắc chắn cũng biết điều đó, nhưng ai mà chẳng thích nghe lời dễ nghe?
Tóm lại, tuy không có chút ý tưởng nào, nhưng Kiều Dụ vẫn ngủ rất ngon giấc.
Áp lực ư? Không hề tồn tại, coi như có đi chăng nữa thì cũng là chuyện sau khi cậu trở về từ IMO.
Ba giáo sư số học tốn nửa năm trời cũng không làm ra được gì, nếu như cậu làm xong trong mấy ngày thì người ta có khi lại không vui đâu.
Cậu cứ thư thả tận dụng khoảng thời gian này để thả lỏng bản thân mới là thật.
Kết quả là, hôm sau cậu vừa ăn sáng xong, thì đã nhận được một cuộc gọi lạ.
Thấy là số máy ở Kinh Thành, Kiều Dụ bất đắc dĩ bấm nút nghe.
"Chào anh, cho hỏi có phải là Kiều Dụ ở trung tâm nghiên cứu toán học không ạ?"
"A, đúng là tôi đây. Xin hỏi anh là?"
"A, Kiều Dụ, chào anh, tôi là Lưu Hạo, sinh viên của giáo sư Trương, cũng là người phụ trách bộ môn xúc tác cơ chất kiểu mới, thầy nói lần này trung tâm nghiên cứu đề cử anh tới giúp chúng tôi chỉnh sửa lại mô hình, hôm nay anh có thời gian vào lúc nào?"
Hiệu suất của Điền đạo cao đến vậy, đúng là ngoài dự kiến của Kiều Dụ. Người bên kia vội vã như thế cũng là điều Kiều Dụ không ngờ.
"Tôi lúc nào cũng có thời gian cả, tùy vào các anh sắp xếp thôi."
"Vậy thì tốt quá rồi, bây giờ có thể qua luôn, tôi đang ở khu nhà thí nghiệm cơ bản. À, mà anh đã tới bên này chưa?"
"Vẫn chưa ạ."
"Không sao, anh đang ở đâu?"
Kiều Dụ vô ý thức quay đầu nhìn về phía nhà ăn mà mình vừa rời đi, đáp: "Vườn nông sản."
"Tuyệt quá, gần chúng tôi thật đấy, anh chờ ở cửa nhà ăn một chút, tôi lập tức tới đón anh, năm phút là tới thôi."
Nói xong, căn bản không chờ Kiều Dụ trả lời, người bên kia liền cúp máy, thật sự là một giây cũng không muốn lãng phí.
Điều này khiến Kiều Dụ cảm thấy có chút nguy hiểm, bởi vì mọi người đều biết rõ lý do, Kiều Dụ vẫn cảm thấy tốt nhất đừng kết bạn với những sinh viên ngành hóa có tính khí nôn nóng. . .
Dù chỉ là làm thí nghiệm hóa học cấp hai, đã từng chơi đùa với việc điều chế Kali Pemanganat, xem dây Magie bị đốt cháy, đã từng được chứng kiến tiêu cơ Anilin, axit sunfuric đậm đặc, chất thủy ngân chứa lưu huỳnh dạng chua và các thứ tương tự, thì cũng sẽ biết phẩm chất quan trọng nhất khi làm hóa học chính là sự kiên nhẫn, tinh tế tỉ mỉ, cẩn thận và nghiêm túc!
Không được phép cảm thấy những sổ tay hướng dẫn các loại thao tác do người đi trước tổng kết lại là rườm rà. . .
Nếu không, rất dễ xảy ra chuyện không hay.
Phải tin rằng người lập ra các sổ tay an toàn đều là bình thường, cho nên dù các quy định có vô lý đến đâu, thì đằng sau đó thường có nghĩa là đã từng có những sự cố thực tế kỳ quái hơn phát sinh, và chắc chắn đã có người nỗ lực và phải trả một cái giá vô cùng thảm thiết rồi.
Cái kiểu cúp điện thoại nhanh như vậy thể hiện tính cách nôn nóng này, không chỉ không phù hợp với người làm hóa học mà còn không phù hợp với người chịu trách nhiệm, nghĩ đến thôi Kiều Dụ đã cảm thấy rất nguy hiểm rồi.
Rất nhanh, một chiếc xe màu vàng nhỏ đã dừng trước cổng vườn nông sản, người sư huynh đeo kính trông cũng chỉ tầm hơn hai mươi tuổi ở trên xe đầu tiên là nhìn quanh hai bên, ánh mắt dừng trên người Kiều Dụ chưa đầy 0,1 giây rồi chuyển đi, sau đó lấy điện thoại từ trong túi ra gọi.
Điện thoại của Kiều Dụ reo, cậu không nghe máy mà trực tiếp đi đến bên người sư huynh vẫn đang ngồi trên chiếc xe vàng nhỏ, rồi giơ điện thoại trong tay lên, nói: "Sư huynh Lưu Hạo?"
"À? Cậu là Kiều Dụ?"
"Đúng vậy!" Kiều Dụ gật đầu nhẹ.
Người sư huynh đối diện rõ ràng đang nghi ngờ nhân sinh, một hồi mới thốt ra một câu: "Cậu hẳn không phải là nghiên cứu sinh chứ?"
Kiều Dụ suy nghĩ một chút, hỏi lại: "Anh còn chưa nghe nói về tôi sao?"
Sư huynh Lưu mờ mịt lắc đầu, đáp: "À… Cái đó, xin lỗi nha, dạo gần đây bận quá, nhiệm vụ tương đối nặng, tôi và các bạn trong tổ dự án không ở phòng thí nghiệm thì đang ở khu làm việc tra tài liệu, tiếp xúc với bên ngoài tương đối ít. Nên… tôi chưa nghe qua tên cậu, chắc là bình thường thôi mà?"
Kiều Dụ vui vẻ gật đầu, nói: "Vậy thì tốt rồi, tôi đích thực không phải là nghiên cứu sinh. Bất quá bởi vì tôi thích hóa học nên thầy hướng dẫn nói các anh cần người hỗ trợ về toán, tôi liền chủ động xin tới. Nên sư huynh Lưu yên tâm, các anh có vấn đề gì thì cứ nói với tôi là được."
Hoàn toàn chính xác rất vui vẻ, cậu bây giờ lại rất sợ người nào cũng nghe danh cậu là biết.
Quả nhiên đại học Yến Bắc đủ lớn, cậu vốn cho rằng mình là người nổi tiếng cả nước, không ngờ rằng ngay tại đại học Yến Bắc này vẫn có người không biết đến cậu, như vậy là tốt rồi.
"Vậy à. Trước kia cậu có làm qua mô hình hóa học nào chưa? Ví dụ như mô hình động lực học phản ứng, mô hình mô phỏng phân tử, mô hình nhiệt động lực học này?" Lưu Hạo đánh giá Kiều Dụ một lượt, có chút không yên tâm hỏi.
Kiều Dụ lắc đầu, nói: "Chưa từng, nhưng tôi có thể học mà, sư huynh Lưu, không giấu gì anh, tôi học rất nhanh đấy. Hơn nữa, tôi có Wechat của thầy Lục, cho dù có gì không hiểu thì vẫn có thể hỏi thầy."
"A, cậu là học sinh của thầy Lục?"
"Không phải mà, tôi là học sinh của thầy Điền."
"Vị thầy Điền ở trung tâm nghiên cứu toán học quốc tế kia à?"
"Đúng vậy."
Lưu Hạo rơi vào trầm tư, suy nghĩ một hồi, dứt khoát xuống xe, trực tiếp khóa xe lại.
"Vậy chúng ta đi bộ qua thôi. Ừm, tôi giới thiệu cho cậu về tình hình trước mắt đã, à… Kiều Dụ, năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi? Sao lại là học sinh của viện sĩ Điền?"
"Năm nay tôi mười sáu. À, sư huynh, không thì anh cầm điện thoại lên mạng đi? Lên Baidu Search thử tên tôi xem? Để cho anh khỏi mắng thầm thầy tôi trong lòng."
"Không phải, tôi không mắng, bất quá cậu nổi tiếng lắm sao?"
"Cũng bình thường thôi."
Trong lúc nói chuyện, Lưu Hạo đã lấy điện thoại ra, ngay trước mặt Kiều Dụ bắt đầu tìm kiếm, ba phút sau thì tắt điện thoại.
"Mười sáu tuổi? Ann. Math? Thật hay giả vậy?" Lưu Hạo kinh ngạc hỏi.
"Vẫn chưa xuất bản đâu. Bất quá Điền đạo nói với tôi, xét duyệt sau đó đã xong rồi, chỉ là tạp chí còn muốn sắp xếp trang bìa. Chắc tầm tháng sau mới có thể ra mắt. Sư huynh, anh biết đó, các tạp chí xịn ở nước ngoài có rất nhiều quy định, luận văn của tôi phải làm đến ba tháng mới được đăng, bọn người nhỏ bé như chúng tôi cũng có cách nào mà hối được."
Lưu Hạo không đáp lời. . .
Các tạp chí xịn của nước ngoài nhiều quy định hắn đương nhiên biết, nhưng luận văn đỉnh san mà ba tháng "mới" đăng thì. . .
Lưu Hạo thành khẩn nói: "Kiều Dụ à, tuy cậu rất giỏi, nhưng mà lát nữa tới phòng thí nghiệm hóa học thì cậu ngàn vạn lần đừng có nói vậy. Cậu biết đấy, trong phòng thí nghiệm mà ở lâu thì cảm xúc không ổn định lắm, bọn họ mà nghe thấy những lời này là dễ nổi cáu lắm đấy."
Kiều Dụ lập tức dùng sức gật đầu, nhanh chóng đáp: "Yên tâm đi, sư huynh Lưu, tôi bình thường rất khiêm tốn mà. Chỉ một cái bài báo thôi, không ai hỏi thì tôi tuyệt đối không chủ động nói với ai đâu, thật đó. Đúng rồi, không phải anh mới nãy bảo muốn giới thiệu tình hình phòng thí nghiệm, rốt cuộc có vấn đề gì?"
"Hô..." Lưu Hạo hít sâu một hơi, sau đó mới mở miệng nói: "Chúng tôi đang làm một nghiên cứu về chất xúc tác, dùng cho phản ứng hydro hóa CO2 với hydro để tạo ra methanol. Hiện tại, điều kiện thí nghiệm có ba nhóm nhiệt độ, lần lượt là 300K, 400K và 500K. Tốc độ phản ứng hiện tại ở 300K và 400K thì tương đối ổn định, nhưng số liệu ở 500K lại dao động bất thường rất lớn, mô phỏng thì cho ra kết quả không ổn định. Chúng tôi thử nhiều lần rồi, nhưng phạm vi thay đổi của hằng số tốc độ đều quá lớn. Cho nên muốn mời cậu giúp chúng tôi tối ưu hóa hoặc là thiết kế lại mô hình."
Cảm ơn cầu vồng x đã khen thưởng và cổ vũ!
Hoàn thành ngày thứ 40 đánh thẻ vạn chữ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận