Đỉnh Phong Học Phách

Chương 152: Xem đi, gửi công văn đi chương cũng không so với uống nước nan bao nhiêu! (1)

Chương 152: Xem đi, gửi công văn đi chương cũng không khó khăn như uống nước bao nhiêu! (1)
Tuy Nhiên Kiều Dụ không trải qua loại tình huống như Trần sư huynh, nhưng hắn có thể hiểu được cảm thụ của Trần sư huynh. Đại khái chính là vào lúc không tự tin nhất còn bị người xem như nơi trút giận. Kỳ thực Kiều Dụ cũng có kinh nghiệm bị làm nơi trút giận, nhưng tính tình của hắn không giống Trần sư huynh, có thù oán gì, trước mặt vui vẻ căn bản không quan tâm, quay đầu liền nghĩ cách để mình thống khoái. Việc làm oan chính mình, để người khác giải tỏa cảm xúc, ở chỗ Kiều Dụ khẳng định là không thể thực hiện được. Cho nên mặc kệ ở đâu, hắn đều sẽ cố gắng giữ quan hệ tốt với đại đa số mọi người.
Về phần Trần Trác Dương… Đơn giản là phối hợp tiểu sư đệ nhà mình mà thôi, cho dù lộ ra hơi chút nịnh bợ chút, nhưng một đứa trẻ mười sáu tuổi thì có ý đồ xấu gì được chứ? Đơn giản chỉ là tưởng tượng như người lớn, muốn có người có uy tín đứng ra phụ trách thôi. Càng đừng nói đến việc theo tiểu sư đệ lăn lộn, có thể đăng được tạp chí hàng đầu, trong trường học thì bị coi thường, mà chẳng có bất cứ sự đền bù nào....
Đương nhiên, yêu cầu Trần sư huynh làm chuyện cũng rất đơn giản, Kiều Dụ liền phải cân nhắc xem loại văn chương nào có thể phát trên tạp chí hàng đầu. Theo góc nhìn của Kiều Dụ, lên tạp chí hàng đầu thật sự không khó khăn lắm. Nhất là sau khi Kiều Dụ đọc rất nhiều văn chương trong những năm này, cho dù là những tạp chí hàng đầu, cũng khó tránh khỏi có những bài mà Kiều Dụ thấy xét qua liền biết rất nông cạn. Đương nhiên, đứng ở góc độ của Kiều Dụ, một bài luận văn chỉ cần không đưa ra vấn đề mới, không đưa ra công cụ mới, thì sẽ bị xếp vào hàng ngũ “luận văn rác”.
Sau đó đào thải tạp chí tiếng Trung. Không phải Kiều Dụ cảm thấy tạp chí tiếng Trung không tốt, chủ yếu là khi hắn đã hiểu rõ toán học, trong lúc vô tình bắt gặp một bài «Đã phát tán lại thu liễm vô tận đẳng cấp», bài này lại còn có năm cái trích dẫn, thực sự cảm thấy có chút khó chấp nhận. Điều này cũng làm cho Kiều Dụ bắt đầu lý giải logic phát biểu luận văn toán học, không tồn tại làm giả, nhưng chỉ cần người duyệt bản thảo tạp chí đủ yếu, thì kết luận gì cũng có thể không cần trách nhiệm ném lên. Để làm ô nhiễm kho dữ liệu toán học.
Đặc điểm lớn nhất của luận văn toán học chính là việc đưa ra chứng minh chính xác rất khó, nhưng việc xem hiểu quá trình chứng minh đơn giản hơn chứng minh nhiều, chỉ cần không có quá nhiều hiển nhiên… Đương nhiên với tư cách là người duyệt bản thảo, coi như trong luận văn hiển nhiên nhiều một chút, cũng có thể yêu cầu tác giả bổ sung toàn bộ quá trình.
Mà theo Kiều Dụ thấy, vấn đề lớn nhất khi để Trần sư huynh đăng tạp chí hàng đầu vẫn là làm thế nào để đảm bảo tính nghiêm ngặt học thuật, đồng thời vẫn có thể giúp Trần sư huynh trở thành tác giả thứ nhất. Đúng vậy, nhất định phải là bài luận văn có tác giả thứ nhất. Bởi vì các loại giám khảo của Hoa Hạ, bất kể là trong từng đơn vị nghiên cứu khoa học, hay là ở tầng lớp cao hơn, bình thường đều chỉ chấp nhận tác giả thứ nhất. Cho nên bài luận văn không thể do Kiều Dụ viết, hắn chỉ có thể cho sư huynh một cái phương hướng, sau đó cho hắn tìm một số tài liệu. Rồi lại nghĩ cách cho sư huynh một cơ hội phát biểu... Tốt thôi, đây thật ra là vấn đề mà đạo sư mới hay xem xét. Hơn nữa người có thể khiến đạo sư cân nhắc loại vấn đề này, nhất định phải là học sinh mà họ thích nhất.
Nhưng không có cách, từ góc nhìn của Kiều Dụ, Trần sư huynh mặc kệ xét về phương diện nào thì đều là người hợp tác rất tốt. Nền tảng lý luận toán học rất vững chắc, điều đó không phải do hắn đánh giá, mà là Viên lão và Điền Ngôn Chân đánh giá. Bất kể lúc nào cũng kiên định đứng về phía mình, dù không có tiền đều nguyện ý nỗ lực miễn phí. Quan trọng là rất cần cù chăm chỉ. Nói thật, Kiều Dụ cảm thấy người như Trần sư huynh ở bất kỳ đâu cũng đều là không thể thiếu. Bất kể là trường đại học, viện nghiên cứu, hay các loại xí nghiệp, công ty. Ngược lại, không phải đơn vị nào cũng cần thiên tài như hắn, nhưng người có nền tảng vững chắc như Trần sư huynh thì tuyệt đối không thể thiếu. Nhất là khi chuyển tầm nhìn ra khỏi lĩnh vực nghiên cứu thuần số học lại càng như vậy. Loại ví dụ này thì ở đâu cũng có.
Kiều Dụ từng nhìn thấy trên diễn đàn của trường có người chửi bậy, rất nhiều giáo sư nổi tiếng cho sinh viên chưa tốt nghiệp phản hồi bài giảng kỳ thực cũng không tốt như trong tưởng tượng. Nhất là khi không cẩn thận giảng đến lý luận chuyên ngành tuyến đầu, sử dụng một số thuật ngữ chuyên ngành và khái niệm phức tạp, thì ngoài một số ít người, thì cả đám sinh viên đều phàn nàn là không hiểu. Việc này không hề liên quan đến chuyện người nghe có ghi chép đầy đủ hay không, cho dù là chuyên tâm nghe giảng thì vẫn cứ như vậy.
Cho nên Kiều Dụ cảm thấy cần thiết phải để Trần sư huynh nếm được chút ngọt ngào. Có thể để Trần sư huynh sống tốt hơn ở đại học Tân Châu, không ai gây phiền phức, đồng thời có thể dành nhiều thời gian hơn để phối hợp với nhóm dự án nghiên cứu. Khéo chính là tư duy của Kiều Dụ rất linh hoạt, hơn nữa hiện tại hắn cũng đã có những mối quan hệ của riêng mình.
Sau khi nói chuyện với Trần sư huynh xong, suy tư một lát, hắn liền gửi một lá thư cho Lạc Đặc · Đỗ Căn:
"Chủ biên Đỗ Căn: Chào ngài. Tôi viết thư này để hỏi ý kiến của ngài về việc liệu tạp chí của quý vị có chấp nhận đăng hai bài luận văn liên quan chặt chẽ nhưng có nội dung độc lập hay không. Gần đây, tôi đang suy nghĩ về một hệ thống toán học mới - một loại mô hình lý thuyết số học mở rộng. Cụ thể là việc hình học hóa các vấn đề lý thuyết số kinh điển, từ đó cung cấp một góc nhìn nghiên cứu và các công cụ phân tích mới cho một loạt vấn đề lý thuyết số.
Trong quá trình nghiên cứu hiện tại, tôi phát hiện rằng các nghiên cứu liên quan có thể tự nhiên chia thành hai bộ phận độc lập nhưng liên quan chặt chẽ. Đầu tiên là việc xây dựng lý thuyết, bao gồm nền tảng lý thuyết, hệ thống tiên đề và các ứng dụng mở rộng tiềm năng. Bộ phận thứ hai là thực hiện kiểm chứng toán học xoay quanh các hệ thống tiên đề liên quan. Ví dụ như kiểm tra các tính chất hình học của hệ thống để khảo nghiệm khả năng áp dụng của hệ thống. Nhóm của tôi nhắm đến nội dung của hai bộ phận này, có những cộng sự khác nhau.
Vì vậy, tôi rất muốn biết Ann. Math có chấp nhận việc gửi bản thảo tách ra hay không. Ngài nghĩ rằng hai bài luận văn nên được xuất bản đồng thời trong cùng một số tạp chí, hay là gửi đến các số tạp chí khác nhau, hoặc ngài có đề xuất nào khác về việc gửi bản thảo không. Ngài biết đấy, tôi vẫn đang trong giai đoạn tìm tòi về việc xuất bản luận văn. Cho nên tôi rất mong nhận được sự chỉ bảo và hồi âm từ ngài. Tôi cũng sẽ điều chỉnh công việc nghiên cứu và kế hoạch sáng tác của mình dựa trên đề xuất của ngài. Mong đợi hồi âm của ngài. Kiều Dụ."
Dù xét về phương diện nào thì Princeton cũng đều là một thành phố rất thích hợp để sinh sống. Nơi này có khí hậu ôn đới lục địa, bốn mùa rõ ràng. Nhiệt độ không khí trung bình khoảng 12 độ, lượng mưa phân bố đều, hàng năm trung bình có hơn hai trăm ngày nắng, ánh sáng mặt trời đầy đủ. Mùa xuân ấm áp, mùa hè không đặc biệt oi bức, cảnh sắc mùa thu quyến rũ và nhiệt độ không khí dễ chịu, mùa đông có tuyết nhưng không lớn, hiếm khi có bão tuyết. Cộng thêm môi trường xinh đẹp, tài nguyên giáo dục phong phú, thành phố tuy không lớn nhưng cũng không có sự ồn ào náo nhiệt của các thành phố lớn, không khí cộng đồng rất tốt, chất lượng cuộc sống rất cao.
Ngoại trừ chi phí sinh hoạt hơi đắt đỏ, nơi đây tuyệt đối là một thành phố trong mơ của giai cấp tư sản. Đây cũng chính là một trong những lý do khiến Princeton thu hút rất nhiều học giả ưu tú. Chứ không chỉ vì nơi đây có đại học Princeton và Viện Nghiên cứu Princeton. (chú 1) Ít nhất thì Lạc Đặc · Đỗ Căn rất hài lòng với cuộc sống của mình ở đây. Đương nhiên, nếu như người trong phòng Bạch kia thông minh hơn một chút thì tốt.
Rất ít người biết Lạc Đặc · Đỗ Căn năm ngoái đã bỏ phiếu bất tín nhiệm cho lão nhân mà hắn thấy ngứa mắt kia. Không có nguyên nhân gì khác, tuy lão nhân kia theo hắn thấy thì cũng không thông minh, nhưng ít nhất hắn không quá tệ. Đương nhiên trong đó có rất nhiều lý do phức tạp. Điều thật sự thúc đẩy hắn hạ quyết định này chính là một vài chuyện xảy ra trong trường một thời gian trước, khiến hắn sinh ra cảnh giác. Nói một cách đơn giản là có học sinh dùng một vài ưu thế vốn có mà giáo viên đang dạy thấy là hoàn toàn không thể chấp nhận, yêu cầu phải có được một kết quả tốt hơn, để có thể thuận lợi tốt nghiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận