"A... Ngài đang nói việc ta hợp tác thiết kế chất keo cộng hưởng âm thanh đúng không? Chuyện là thế này, thưa thầy Điền, ta chủ yếu cân nhắc đến việc muốn mở rộng hệ thống lý thuyết mô hình đa nghĩa đến ứng dụng thực tế. Không giấu gì ngài, nói là ta làm cố vấn cho họ, nhưng thực ra là dùng số liệu của họ để kiểm chứng một ý tưởng của ta. Thông qua kỹ thuật chiếu không gian mô hình đa chiều xuống không gian mô hình thấp chiều, để phân tích dữ liệu một cách thông minh. Hơn nữa hiện tại xem ra ý tưởng của ta có vẻ hiệu quả! Điều này có nghĩa hệ thống lý thuyết mô hình đa nghĩa có thể trực tiếp mở rộng sang ứng dụng, dùng để xây dựng mô hình nghiên cứu lý luận cho các phòng thí nghiệm lớn. Đặc biệt là khi các loại mô hình tiên tiến không còn cho chúng ta quyền sử dụng, rất nhiều các cuộc trao đổi học thuật đã bị hạn chế, ta rất mong có thể đóng góp một chút công sức nhỏ bé để giúp vật liệu học Hoa Hạ quật khởi!" Kiều Dụ nói một cách ngay ngắn, trịnh trọng khiến Điền Ngôn Chân ngẩn cả người. Ông há hốc miệng, không biết nên nói gì. Một thiếu niên mười sáu tuổi đã bắt đầu lo nghĩ cho đất nước, chắc chắn không thể phê bình được rồi?"À, ra là vậy. Vậy được, ngươi cứ đợi ở đây, Lục giáo sư chắc sẽ đến ngay thôi. Hắn gọi điện thoại cho ta, nói muốn đến lĩnh giáo ngươi một phen." Cuối cùng Điền Ngôn Chân khẽ gật đầu, nói. "A? Lục giáo sư?" Kiều Dụ ngạc nhiên hỏi lại. Hắn vốn cho rằng Trương Tả Lâm giáo sư và Điền Ngôn Chân nói chuyện này, không ngờ lại là Lục giáo sư."Sao? Ngươi làm cố vấn cho người ta, không phải đã giúp Trương giáo sư giải quyết một vấn đề lớn sao? Lục giáo sư nói Trương Tả Lâm tối qua gọi điện cho hắn, nói hắn..." Đến đây, mặt Điền Ngôn Chân bất giác co giật hai lần, có vẻ là muốn cười nhưng lại muốn giữ gìn sự tôn nghiêm của người thầy nên không dám cười trước mặt Kiều Dụ. Ông nhịn một lát mới nói tiếp: "Trương giáo sư nói Lục giáo sư học nghệ không tinh thông, còn không bằng ngươi. Lục giáo sư tức không nhịn được, tối hôm qua đã chạy đến phòng thí nghiệm tranh cãi với Trương Tả Lâm. Kết quả người ta phòng thí nghiệm lấy ra phương án ngươi đưa, nói là ngươi đã trực tiếp đưa ra kết quả dựa trên số liệu họ đang có. Ngươi giỏi thật, Lục giáo sư sáng sớm hôm nay đã gọi điện cho ta..." Kiều Dụ đại khái hiểu chuyện gì đã xảy ra... Chỉ có thể nói tinh thần của các giáo sư tốt thật. Hắn còn nhớ tối qua mình cùng Mã Bác Đào ký hợp đồng xong, lúc ra về đã là mười giờ rưỡi tối, cái giờ đó còn không cần ngủ sao? Nói cách khác, sau khi hắn đi, không biết Trương Tả Lâm nghĩ gì, lại gọi điện thoại cho Lục giáo sư. Sau đó hai người đại khái cãi nhau về chuyện này trong điện thoại. Ừm, chắc vẫn là do uống nhiều rượu. Bất quá Kiều Dụ nhớ tối qua Trương Tả Lâm có vẻ cũng không uống nhiều, vậy mà... có hai chai bia, thức ăn cũng ăn không ít, cũng không đến nỗi say đến thế chứ? Hơn nữa, trước kia Kiều Hi uống hai chai bia chẳng khác nào uống hai chai nước, ợ một tiếng cũng không sao. Tóm lại, sự thật lần nữa chứng minh rượu bia hại người!"Vậy, Lục giáo sư muốn tìm hiểu cái gì?" Kiều Dụ thận trọng hỏi một câu. Điền Ngôn Chân cười cười, trêu đùa đáp: "Chắc chắn là phương pháp phân tích của ngươi rồi. Không phải ngươi định cống hiến cho sự nghiệp giáo dục ngành vật liệu Hoa Hạ sao? Lục giáo sư lại vừa hay rất giỏi về tài liệu, phân tích giá trị, tối ưu hóa lý luận. Đó là lý do trước đây phòng thí nghiệm hóa học hay nhờ ông ấy hỗ trợ. Đề tài khiêm tốn của ông ấy những năm trước chính là ứng dụng phân tích tài liệu trong hóa học lượng tử. Ngươi nói chuyện với Lục giáo sư xem, vừa hay sau này cùng nhau cống hiến." "Nha! Vậy à!" Kiều Dụ khẽ gật đầu, ra vẻ ngạc nhiên, nhưng trong đầu lại bắt đầu nhanh chóng xoay chuyển. Ừm, phương pháp cụ thể chắc chắn không thể tùy tiện tiết lộ. Nhưng lý do thì dễ tìm thôi. Dù sao phương pháp của hắn cũng không liên quan đến tài liệu hiện có. Có thể nói là một loại phương pháp tối ưu hóa, nhưng nhất định phải hiểu sâu sắc về lý thuyết mô hình đa nghĩa mới có thể sử dụng. Chủ yếu là bây giờ hắn thậm chí không có cách nào xin bản quyền cho phương pháp này, bởi vì bản thân các phương pháp toán học khó mà được cấp bản quyền, phải biến đổi phương pháp toán học thành các phương án kỹ thuật cụ thể. Tình hình hiện tại là phương pháp phân tích của hắn không tạo ra được một mô hình ổn định. Mỗi lần ứng dụng còn phải căn cứ vào đặc điểm và điều kiện của vấn đề cụ thể, tiến hành phân tích riêng, đồng thời thiết kế các hàm và phép tính phù hợp. Mà thiếu đi tính ổn định và quy chuẩn, thì không thể coi nó là một kỹ thuật phổ biến để xin cấp bằng sáng chế. Tóm lại, hắn vẫn cần thời gian và người giúp để giải quyết các vấn đề về tính ổn định và tính thông dụng, để tạo ra một phương pháp tiêu chuẩn, phổ quát mới có thể đăng ký bằng sáng chế. Đúng vậy, khoảng thời gian gần đây, Kiều Dụ tuy không nghiên cứu nhiều về lý thuyết, nhưng đã tìm hiểu khá kỹ về việc đăng ký bản quyền và công ty. Có thể nói, về lý thuyết thì hoàn toàn không có vấn đề gì, hiện giờ chỉ còn thiếu thực tế thao tác. Hơn nữa, Kiều Dụ cũng rất tự tin vào khâu thực hành này. Hiện tại mối quan hệ của hắn với Trương Tả Lâm giáo sư rất tốt, Trương Tả Lâm giáo sư cũng đã lập ra hai công ty được cấp bằng sáng chế, hiệu quả và lợi nhuận cũng khá ổn. Sau này có vấn đề gì, có thể đến hỏi ý kiến của Trương giáo sư. "Được rồi, đừng có suy nghĩ nhiều. Lát nữa Lục giáo sư đến, ngươi cứ nói sơ lược ý tưởng của mình là được. Cứ yên tâm đi, khi nào ngươi chưa viết thành bài báo, người ta cũng không truy hỏi đến cùng đâu." Tuy Kiều Dụ cảm thấy mình đã diễn rất đạt, nhưng rõ ràng Điền Ngôn Chân vẫn liếc mắt một cái là nhìn ra được những suy nghĩ nhỏ nhặt của hắn. "Hi hi..." Kiều Dụ cười khan hai tiếng, sau đó hỏi rất nghiêm túc: "Thưa thầy Điền, rõ ràng đến vậy sao ạ?" Điền Ngôn Chân cười cười, không trả lời, chỉ tay về phía ghế sofa bên cạnh. May mắn là ông cũng không bắt hắn chờ lâu, Lục giáo sư liền đến nhà. Điều khiến Kiều Dụ bất ngờ là bên cạnh vị giáo sư còn có một nữ sinh viên. Ừm, chắc là sinh viên, dù sao nhìn tuổi cũng có vẻ lớn hơn chút. "Viện sĩ Điền, chào ngài, hôm nay lại làm phiền ngài rồi.""Khách sáo rồi, Lục giáo sư. Ồ, Trương Hiểu cũng đến à. Kiều Dụ, giới thiệu với ngươi đây là giáo sư Lục Hoa Thuyền của viện số học, chuyên gia về tài liệu. Còn đây là sinh viên của Lục giáo sư, sư tỷ của ngươi, tên là Trương Hiểu. Kiều Dụ, ta không cần giới thiệu nữa nhỉ?" Lục Hoa Thuyền cười nói: "Ấy, còn gì để giới thiệu nữa chứ? Lúc họp ở Lâm Hải đã thấy trên bục hội nghị rồi. Kiều Dụ này, hình như hồi đầu năm, viện sĩ Điền còn đặc biệt gọi điện thoại cho ta. Nói là cho ngươi đến hỗ trợ bên phòng thí nghiệm phân tích, nếu không hiểu gì, để ta giúp ngươi một tay. Ta đợi từ đầu năm đến cuối năm mà không thấy ngươi gọi, chẳng còn cách nào, ta chỉ còn cách mặt dày nhờ viện sĩ Điền giúp dẫn mối." Kiều Dụ xấu hổ cười cười, chào hỏi: "Chào Lục giáo sư, chào sư tỷ ạ." Đối diện Trương sư tỷ cười cười, sau đó lịch sự khẽ gật đầu với Kiều Dụ."Được rồi, ngồi đi. Các ngươi cứ ở đây nói chuyện nhé." Sau khi chào hỏi, trợ lý Tô nhanh chóng mang nước trà đến cho mọi người. Lục giáo sư cũng không lãng phí thời gian, nhấp một ngụm trà xong, liền trực tiếp hỏi: "Hôm qua tôi đến phòng thí nghiệm của Tả Lâm giáo sư, lại nghiên cứu kỹ chi tiết. Tiện thể cũng xem các bảng báo cáo mà cậu đưa ra. Haiz, nói thật là xấu hổ, tôi suy nghĩ cả một đêm mà không tài nào hiểu nổi cậu làm cách nào. Không chỉ riêng mình tôi, mà Trương Hiểu thực ra cũng luôn theo sát quá trình của họ, ghi chép và phân tích những cái cơ bản. Hôm qua tôi đến chỗ của Tả Lâm giáo sư, rồi gọi điện cho cô ấy, nói là báo cáo phân tích của cậu đã giúp phòng thí nghiệm giải quyết được vấn đề trước mắt, cô ấy còn không tin. Cậu có thể cho chúng tôi biết cậu dùng phương pháp gì được không?"