Đỉnh Phong Học Phách

Chương 132: Đại lão cho rằng yêu cầu lâm thời sửa chữa hội nghị chương trình hội nghị (2)

Chương 132: Đại lão cho rằng yêu cầu sửa đổi chương trình hội nghị tạm thời (2)
Kiều Dụ vội vàng ở bên cạnh nhấn mạnh. Yến Bắc cùng các giáo sư khác đại khái hiểu vì sao hôm nay Dennis lại có bộ dạng này. Đây là thật sự không quan tâm đến chuyện gì khác, đuổi đến Paris xong vẫn chỉ để ý đến chuyện ở cửa khách sạn. Nhưng mà nghĩ lại, nếu đổi là họ, nghiên cứu một đề tài mười mấy năm mà còn gặp biến đổi bất ngờ như vậy, chắc cũng không khác gì. Dù sao liên quan đến bao nhiêu năm tâm huyết mà.
"Vậy à, vậy ngươi với giáo sư Dennis cứ nói chuyện trước đi, chúng ta đi làm thủ tục nhận phòng trước đã. Nhưng các ngươi cứ ở đây sao? Hay là lên phòng nói chuyện luôn đi?"
"Không cần, trên lầu có phòng họp riêng, ta vừa mới hỏi rồi, có thể dùng được."
Điền Ngôn Chân liếc nhìn Kiều Dụ, Kiều Dụ gật nhẹ đầu, hào phóng nói: "Không sao đâu, Điền đạo, dù sao trên máy bay ta ngủ rất ngon, tranh thủ lúc này nói chuyện trước với giáo sư Dennis về ý tưởng của ta."
Điền Ngôn Chân gật nhẹ đầu, một bên là thanh niên tinh thần phấn chấn, một bên là ông lão mắt đã đỏ hoe, hiển nhiên bên kia chắc chắn không nhẫn nại được hơn Kiều Dụ...
"Được thôi, ta đi lấy thẻ phòng giúp cậu trước, sau khi nói chuyện xong với giáo sư Dennis thì gọi điện cho ta. À phải, bên ta cũng có mấy vị giáo sư hứng thú với chứng minh phỏng đoán Langlands hình học, có thể cùng nhau nghe được không? Giáo sư Dennis?"
Dennis nhìn Điền Ngôn Chân, nửa ngày mới phản ứng lại: "Đương nhiên, nhưng bây giờ chúng ta đi lên luôn nhé."
"Không sao." Nói xong, Điền Ngôn Chân nhìn về phía các giáo sư khác phía sau. Sau khi dặn dò vài câu đơn giản, bên đại học Yến Bắc rất nhanh đã có hai vị giáo sư đứng chung với Kiều Dụ, cùng Dennis chào hỏi.
Một người là giáo sư Đàm Chí Thanh của trung tâm nghiên cứu toán học, mấy năm nay vẫn đang nghiên cứu về việc P đi vào cương lĩnh Langlands, người còn lại là giáo sư Tô Trường Hà của học viện toán Yến Bắc, chủ yếu nghiên cứu về lý luận L không thay đổi số đo. Thật ra nếu nói ra thì hai người này đều quen biết Dennis. Mọi người nghiên cứu cùng hướng, thỉnh thoảng sẽ gặp mặt ở một số hội nghị học thuật, thậm chí từng có kinh nghiệm thảo luận nghiên cứu qua email. Chỉ là số lần gặp mặt có lẽ không nhiều nên ấn tượng không sâu sắc bằng.
"Vậy chúng ta đi thôi." Dennis nhìn Kiều Dụ nói.
"À, được."
"Kiều Dụ, có thể giới thiệu sơ qua ý tưởng của cậu được không?"
Trên đường bốn người cùng nhau đi về phía thang máy, Dennis đã không nhịn được mở miệng hỏi.
"Giáo sư Phan không nói cho ông sao?"
"Có nói một chút, nhưng ông ấy nói cậu giải thích rất sơ sài, tôi chỉ hiểu sơ lược ý tưởng của cậu thôi chứ không kỹ càng lắm."
"Thật ra ý tưởng của tôi rất đơn giản, vấn đề đã xuất hiện ở chỗ kỳ dị rồi, vậy tại sao không vòng qua vấn đề này chứ? Cho nên chi bằng đưa vào một phạm thức mới, xây dựng một công cụ tái thiết tinh tế cục bộ - toàn cục hỗ trợ lẫn nhau để xem xét lại phỏng đoán Langlands hình học."
Đàm Chí Thanh và Tô Trường Hà hai vị giáo sư đi bên cạnh Kiều Dụ liếc nhìn nhau. Khi Kiều Dụ tìm ra chỗ hỏng là điểm kỳ dị dạng sống lưng, hai người thật ra cũng đã âm thầm thảo luận qua, nên sửa chữa chỗ sơ hở này như thế nào. Đây đích xác là một trong các phương pháp, nhưng rõ ràng phương pháp này không hề đơn giản như lời Kiều Dụ nói.
Nhưng không đợi bọn họ lên tiếng, Dennis đã nói: "Trên thực tế trước đây tôi cũng từng có ý nghĩ này. Tôi và Phan cùng nhau xây dựng một phương pháp biến hình đồng điệu theo số điểm, để xử lý vấn đề điểm kỳ dị. Tại gần một điểm kỳ dị nào đó định nghĩa một tầng đồng điệu mới, ví dụ như Fxα, α đại diện cho giai số điểm. Như vậy có thể thông qua giá trị cấp số điểm để khống chế tốc độ tăng trưởng của chúng, từ đó phản ánh kết cấu hình học phức tạp tại nơi điểm kỳ dị. Nhưng sau này phương pháp này đã thất bại. Bởi vì phương pháp này chủ yếu dựa vào sự xấp xỉ, điểm kỳ dị phức tạp thông qua sự xấp xỉ này không cách nào cung cấp đầy đủ chứng minh về tính hội tụ. Vấn đề này đã làm khó chúng tôi rất lâu. Mãi cho đến khi Sam và Phất Lan Khắc dùng phương pháp của bọn họ, liên hệ tầng đặc thù với tiếng ồn trắng thì mới có được đáp án cuối cùng. Cậu khẳng định biện pháp cậu đưa ra có thể tránh được tình huống này sao?"
"Nha... Lầu ba, cảm ơn."
Lúc này bốn người đã vào thang máy, Dennis nói tầng lầu với nhân viên phục vụ trong thang máy của khách sạn, sau đó quay đầu nhìn Kiều Dụ.
"Ừm, phương pháp của tôi không giống với phương pháp trước đây của ông lắm. Nhưng ý tưởng của ông chắc chắn không ổn, tầng đồng điệu số điểm đâu phải là đồng điệu bậc số nguyên thật sự, chắc chắn sẽ có sai sót ở các chi tiết, hơn nữa điểm kỳ dị càng phức tạp thì sai sót càng lớn. Cuối cùng vẫn sẽ dẫn đến cục bộ - toàn cục không tương xứng. Ý tưởng của tôi trực tiếp hơn, trực tiếp phân biệt và loại bỏ thành phần tiếng ồn trắng do tầng đặc thù gây ra, khiến cho cấu trúc cục bộ hệ thống luôn giữ được độ trơn tru rất tốt trên toàn cục. Hơn nữa phương pháp này cũng không tính là phức tạp, chủ yếu là đưa vào một hệ số mờ khử nhiễu, cái này mà nói ra thì quá phiền toái. Lát nữa tôi đưa ra một ví dụ chắc ông sẽ hiểu."
Dennis gật nhẹ đầu. Ý tưởng trong toán học va chạm nhau, đúng là có khi chỉ dùng ngôn ngữ không thể giải thích rõ ràng. May mắn là phòng họp đang ở trước mắt...
"Định lý 1: Tái thiết cục bộ điểm kỳ dị phức tạp dạng sống lưng."
"Đặt X là một đa tạp đại số, x∈X biểu thị một điểm kỳ dị dạng sống lưng."
"Tại điểm kỳ dị dạng sống lưng x, có thể xây dựng một đối tượng tái thiết cục bộ Fx, LGIR cùng với một hệ số bậc thang nghịch giảm DLGIRD để xử lý việc hệ thống cục bộ truyền thống không có tính bất biến tại các điểm kỳ dị. Vậy định nghĩa như sau:"
"Dưới hệ thống LGIR, định nghĩa một hệ số bậc thang nghịch giảm DLGIRD, tác dụng của nó lên Fx, LGIR có kết quả là: "
Trong phòng họp, Kiều Dụ dùng giấy bút mà khách sạn cung cấp viết xuống thành quả nghiên cứu gần đây, sau đó đưa cho Dennis. Đó không phải là toàn bộ ý tưởng của Kiều Dụ, lão Tiết đã dạy cậu rằng, giới học thuật không thuần khiết như người ngoài nhìn, lúc nào cũng phải phòng một tay. Cho nên quá trình giải quyết mấu chốt còn lại, cậu quyết định phải đợi trên đại hội mới công bố.
Nhưng Kiều Dụ tin rằng với những người đã nghiên cứu đề tài này hơn mười năm thì có thể nhìn ra giá trị ý tưởng của cậu. Dù sao kết cấu giới hạn mà cậu thiết kế có thể bảo đảm đối tượng tái thiết cục bộ vẫn có định nghĩa tốt đẹp dưới nhóm đồng điều cao giai. Phương pháp truyền thống có thể sẽ bị phát tán do nhiễu loạn cao giai, còn thông qua việc xây dựng giới hạn này, bảo đảm đối tượng tái thiết cục bộ cuối cùng có hành vi cục bộ ổn định.
Đây vốn dĩ đã là phương án giải quyết tốt nhất cho vấn đề trước mắt, Kiều Dụ thậm chí cảm thấy không có phương án thứ hai. Sự thật cũng không chỉ có Dennis, hai vị giáo sư của Yến Bắc cũng nhìn kết cấu giới hạn do Kiều Dụ xây dựng ra, cùng hệ số mới được đưa vào mà chìm trong suy tư.
Xem xong quá trình mà Kiều Dụ viết ra, Đàm Chí Thanh theo bản năng ngẩng đầu liếc Kiều Dụ một cái rồi nói: "Lọc?"
Kiều Dụ nghĩ nghĩ, sau đó gật nhẹ đầu nói: "Ừm, có hơi giống."
Giáo sư Tô của học viện toán cũng mở miệng: "Đúng là một mạch suy nghĩ tốt, dùng ký hiệu luân phiên và gia quyền tầng để loại bỏ từng cấp một của nhiễu."
Dennis cau mày, nhìn chằm chằm vào công thức, một lát sau mới gật đầu: "Ừm, phương pháp xử lý phân cấp đúng là có thể đảm bảo việc có thể loại bỏ nhiễu hiệu quả ở các cấp độ đồng điều khác nhau mà không làm hỏng cấu trúc tổng thể đồng nhất với bản thân nó."
Nói xong, Dennis ngẩng đầu hỏi: "Vậy sau đó thì sao?"
Kiều Dụ bất đắc dĩ dang tay nói: "Sau đó là phải làm sự điều chỉnh tính toàn cục. Nhưng phần này tôi vẫn chưa nghĩ ra cách xử lý như thế nào, dù có chút manh mối nhưng vẫn cần thời gian hoàn thiện. Dù sao chúng ta muốn để đặc tính của hệ thống cục bộ hòa nhập một cách đủ trơn tru vào hệ thống toàn cục."
Bạn cần đăng nhập để bình luận