Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 770: Tuyệt thế hảo khuê mật 26 (length: 8092)

Lưu Văn không nghĩ đến Hồ Thiến vậy mà lại chủ động đưa nàng, thật là làm nàng có loại cảm giác được sủng ái mà lo sợ.
Xuống lầu sau đi trong khu dân cư, Lưu Văn nghĩ rốt cuộc muốn nói cái gì, kết quả lăng là cái gì đều không nói.
Liền an tĩnh như vậy cùng nàng đi đường, một đường đi đến cửa khu dân cư.
"Lưu di, dì trên đường đi chậm một chút."
"Ngày mai mang Tiểu Vân tới, ta đã lâu không gặp nàng." Hồ Thiến vẫy tay với Lưu Văn, liền hướng nhà đi vào.
A, cái gọi là có chuyện muốn nói với nàng, chính là cái này sao?
Lưu Văn không khỏi ngẩn người, bất quá rất nhanh đã phản ứng lại, "Thật không hổ là con gái của Hồ Học Dân và vợ ông ta."
"Có cha mẹ như vậy, cho dù được nuông chiều lớn lên, cũng không phải hoàn toàn là một con gà mờ."
Nghĩ cũng biết, chỉ là muốn để người nhà họ Lưu biết, Hồ Thiến và nàng quan hệ tốt, có khả năng lớn sẽ giành quyền nuôi Hồ Thiến.
Lưu Văn cũng không ngừng cười khổ, hôm nay thật là bị cô nhóc này lợi dụng rất triệt để.
"Từ từ, chẳng phải trước đây nàng một bộ đều nghe lời Tào Nhã, mới đối xử với nguyên chủ như vậy, lẽ nào thực sự thế này?"
Mặc dù nguyên chủ chỉ là mong muốn không phải sống chung với Hồ Thiến nữa, không muốn giành quyền nuôi nàng, nhưng đối với việc cô bé lén lút làm, đều tính vào đầu Tào Nhã.
Cảm thấy nếu không phải Tào Nhã xúi giục, Hồ Thiến sẽ không như vậy.
Có điều một người sẽ căn cứ tình hình mà đưa ra lựa chọn như Hồ Thiến, nàng có thật dễ bị Tào Nhã tính kế sao?
Nói thật, Lưu Văn cũng không muốn suy đoán Hồ Thiến như vậy, nhưng không có cách nào, hành vi của cô nhóc hôm nay khiến nàng không thể không nghĩ ngợi.
"Nếu như thật sự là có mưu tính như vậy, vậy mẹ con nguyên chủ sẽ rơi vào bước đường này, đúng là không oan."
Lưu Văn mặc kệ có đúng như nàng nghĩ hay không, tóm lại phải thường xuyên nâng cao cảnh giác với Hồ Thiến, nếu không, thật sự bị người bán còn đang giúp người ta đếm tiền.
Đến trạm xe buýt, chờ xe, người sắp thất nghiệp, phải tiết kiệm chi tiêu mới được.
Mặc dù không biết khi nào mới có người đến thay thế vị trí của nàng, nhưng với thái độ bất kính của nàng với ông chủ hôm nay, nghĩ cũng biết đã làm ông chủ tức gần chết, nhất định sẽ tìm người thật nhanh, đuổi nàng đi.
Cũng không biết, khi biết tin này bà chủ sẽ lợi dụng cơ hội này như thế nào.
Nguyên chủ là loại người không muốn đắc tội bà chủ lẫn ông chủ, nhưng không ngờ, hành vi của nàng lại làm cả hai người đều không hài lòng.
Ông chủ thì cảm thấy Lưu Văn làm không tệ, tính là một kế toán có nguyên tắc, đổi người khác thì không biết sẽ làm thế nào.
Còn bà chủ, đương nhiên muốn đổi người của mình, đáng tiếc bà ta thổi gió bên gối không ăn thua với ông chủ, ngoài tức giận ra vẫn chỉ có tức giận.
Lưu Văn cũng bội phục ông chủ, một người keo kiệt như vậy mà lại còn có bồ ở ngoài, còn sinh một đứa con trai.
Đương nhiên, hiện tại trong công ty không ai biết, chỉ có bà chủ biết, có điều bà ta cũng không làm ầm lên.
Vì làm ầm lên cũng không có lợi cho bà ta, lo lắng người đàn ông đưa đơn ly hôn thì làm sao bây giờ?
Đặc biệt là cổ phần công ty phần lớn thuộc về ông chủ, cho dù qua mấy năm, chờ các cô con gái của hai vợ chồng lần lượt trưởng thành, đều không tới công ty làm việc, lúc đó bà chủ mới không nhịn được, trực tiếp bùng nổ.
Nhưng kết quả cũng ra sao, ông chủ một câu nếu không thể nhẫn thì cút đi, hơn nữa để lại cho vợ cả một công ty làm ăn không ra gì, lúc nào cũng có thể đóng cửa.
Nếu có thể nhịn, thì vẫn là bà chủ, có thể nói cuộc chiến ly hôn của hai vợ chồng đó kéo dài rất lâu, cuối cùng vẫn là bà chủ không ly hôn mà kết thúc.
Không còn cách nào, ông chủ đã sớm có ý riêng ở ngoài, lén lút chuyển dời tài sản, đại khái hình như bên ngoài sản nghiệp không nhỏ.
Điều quan trọng nhất là, khối tài sản này không phải mang tên ông chủ mà mang tên con riêng của ông ta.
Ông chủ cũng không trực tiếp sang tên cho con riêng mà không biết đã qua bao nhiêu tay, tóm lại nếu như đi điều tra thì cơ bản không tra ra được gì.
Vốn dĩ đây là chuyện giữa hai vợ chồng bọn họ, không liên quan một xu đến Lưu Văn.
Kết quả bà chủ lại tính hết vào đầu Lưu Văn, cảm thấy nếu không phải nàng cứ quấy nhiễu, thì không rơi vào bước đường này, gia sản cũng sẽ không thành của con riêng.
Ở công ty, bà ta không hề thiếu mỉa mai khiêu khích với Lưu Văn, có thể nói mỗi ngày nguyên chủ đi làm đều là một trận giày vò.
Nếu đã biết mọi chuyện ra sao, cái hố này còn không chạy, ở lại làm gì?
Tính toán thời gian, Lưu Văn có thể khẳng định ông chủ đã thông đồng với người phụ nữ bên ngoài, có lẽ cả con riêng cũng đã sinh rồi.
Tóm lại công ty này giữ lại làm gì, còn mong đợi leo lên đỉnh cao cuộc đời sao?
Ngày mai bắt đầu, phải đi xem các công ty môi giới có chỗ nào giới thiệu việc làm không, đương nhiên cũng phải đi tham gia hội chợ việc làm.
Ai, đã lâu không nộp hồ sơ, cũng lâu rồi không đi hội chợ việc làm, toàn bộ quy trình đều quên gần hết rồi.
Đương nhiên, còn một việc quan trọng nhất, đó là hồ sơ nên viết thế nào, cảm thấy thật sự là một mớ hỗn độn.
Nếu như có một mẫu thì Lưu Văn bày tỏ không có gì khó khăn, nàng có thể dựa vào đó mà giải quyết, vấn đề mấu chốt là, nàng không có mẫu.
Dù không có mẫu thì cũng không sao, cứ giới thiệu tình hình đơn giản thôi, chủ yếu là kinh nghiệm làm việc.
Nếu cứ như vậy mà tìm được việc làm, Lưu Văn đang nghĩ xem có nên nhận thêm vài quyển sổ sách không, không cần tuân thủ giờ làm việc, cũng có thể có thêm thời gian đọc sách, chuẩn bị thi cử.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên đi làm, rốt cuộc việc thi chứng chỉ cũng không dễ, lỡ không đậu thì không chừng Tiểu Vân sẽ sốt ruột như thế nào.
Lưu Văn cứ thế vừa nghĩ ngợi vừa về đến nhà, không có gì bất ngờ, Tiểu Vân đã nấu cơm xong, các loại rau muốn ăn hôm nay đều đã chọn xong, rửa sạch sẽ, chỉ chờ Lưu Văn về xào rau.
Nhanh chóng làm xong thức ăn, trên bàn ăn, Lưu Văn nhắc đến chuyện mình xin nghỉ hôm nay.
Tiểu Vân có chút hoảng sợ trước quyết định này của Lưu Văn, con bé có chút không hiểu vì sao tự nhiên muốn xin nghỉ.
"Công ty đó thế nào ấy, ông chủ và bà chủ không đồng lòng, ông chủ ở ngoài có người, còn sinh một đứa con trai."
"Nếu như không có con trai, có lẽ ông chủ còn sẽ quay về nhà, tiếp tục sống hòa thuận với bà chủ."
"Nhưng bây giờ ông chủ đã có con trai, chắc chắn ông ta sẽ vì con trai mà suy nghĩ."
"Mẹ bị kẹp giữa làm khó."
"Còn nữa, làm việc ở đó, mẹ cũng không học được gì."
"Mẹ mong có thể đổi công ty, học được nhiều điều hơn."
"Ở công ty này, mẹ có thể tưởng tượng ra mẹ sẽ làm thế nào đến khi về hưu."
Dù bà chủ có bất mãn với Lưu Văn bao nhiêu, thì nguyên chủ cũng làm ở công ty đó đến khi về hưu, nghĩ thôi đã thấy cuộc sống này đáng sợ cỡ nào rồi.
"Đổi công ty, nếu có thể vào làm việc trong một doanh nghiệp nào đó thì tốt hơn, chỉ cần mẹ kiên trì thì tiền lương sẽ dần tăng lên, mẹ cũng học được không ít thứ."
"Hơn nữa sau này mẹ có đổi nghề thì cũng tốt cho định hướng nghề nghiệp của mẹ." Lưu Văn kiên nhẫn giải thích vì sao mình muốn đổi việc.
Tiểu Vân đã hiểu, "Dạ, mẹ, con ủng hộ mẹ."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận