Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 760: Tuyệt thế hảo khuê mật 16 (length: 8266)

Hồ Thiến về đến phòng bệnh sau, điều chỉnh hạ cảm xúc tiến vào phòng bệnh.
Vừa rồi nàng suy nghĩ không ít, tỷ như chuyện hậu sự của vợ chồng Chu Kha nên xử lý như thế nào.
Đặc biệt là nghĩ đến bộ dạng tức giận của Trác Lan Kỳ lúc trước, nàng biết, nếu như nàng muốn cùng Trác Lan Kỳ, liền không thể nghe lời Tào Nhã.
"Cô à, ta nghĩ kỹ rồi, ta vẫn muốn mang ba mẹ trở về." Hồ Thiến không phải trưng cầu ý kiến Tào Nhã, mà là trực tiếp nói cho kết quả.
Cái gì? Lại muốn đón Chu Kha bọn họ trở về? Tình huống gì vậy? Tào Nhã vốn dĩ đều đang nghĩ, đến lúc đó gian phòng muốn phân phối như thế nào.
Nghĩ một chút đến bốn gian phòng ở, Hồ Thiến nha đầu này lại chiếm hai gian phòng, có thể nói là muốn khó chịu bao nhiêu liền có bấy nhiêu khó chịu.
Nhưng nàng cũng biết, tối thiểu vào thời điểm này, không nên nghĩ làm Hồ Thiến nhường lại gian phòng, nha đầu này nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Kết quả không ngờ nha đầu này, thế mà tính toán muốn để Chu Kha bọn họ trở về, đây tính là cái gì?
"Ngươi làm sao vậy, ta đã cùng người ta thương lượng xong, làm nhà tang lễ đến đón người."
"Ngươi có thể hiểu chút chuyện không." Hiện tại dù sao cũng chỉ có hai người bọn họ, Tào Nhã cũng lười đi dỗ Hồ Thiến.
"Hồ Thiến, ta nói cho ngươi, chuyện còn có rất nhiều, ngươi đừng có mà làm loạn."
"Thật là, đều do mụ ngươi làm hư, trở nên không biết trời cao đất rộng."
"Không biết phụ giúp làm việc, lại còn thêm phiền." Tào Nhã quyết định, chính là bất kể ý tưởng của Hồ Thiến.
Hồ Thiến thấy Tào Nhã hiện tại đã trở mặt, cái cơn giận, bây giờ còn chưa phân quyền nuôi dưỡng nàng cho ai, người này đã trở mặt rồi.
Đã không dám nghĩ, một khi quyền nuôi dưỡng nàng rơi vào tay Tào Nhã, ngày tháng của nàng sẽ gian nan đến mức nào.
Không được, nhất định phải tự cứu, vốn dĩ Hồ Thiến còn đang nghĩ, nếu không sống cùng Tào Nhã, có thể sẽ bị những người xung quanh chỉ trỏ hay không.
Nhưng bây giờ Hồ Thiến, không quản nhiều như vậy, nếu như chiều theo Tào Nhã, người xui xẻo chính là nàng.
Hồ Thiến tuy được nuông chiều từ bé, nhưng cũng không ít lần cùng vợ chồng Chu Kha đi ra ngoài xã giao, cách dạy người thế nào, nàng cũng không phải là chưa từng thấy.
Trực tiếp mặt mày kéo xuống, "Sao, chuyện hậu sự của ba mẹ ta, ta không được phép đề nghị sao."
"Ngươi không đồng ý cho ba mạ ta về nhà, có phải ngươi tính chiếm lấy phòng ở không?"
"Đúng là, mạ ta có rất nhiều ý kiến với ngươi, cảm thấy ngươi với người đàn ông của ngươi không có bản lĩnh, cả ngày chỉ nghĩ lấy tiền nhà ta."
"Ba mạ ta không trả tiền, ngươi còn ở đây nói ba mạ ta không tốt, nói bọn họ thế này thế kia với ngươi."
"Bây giờ cậu của ta, cũng chính là người đàn ông của ngươi, có phải ở bên ngoài thiếu rất nhiều nợ không?"
Nghĩ tới đây, sắc mặt Hồ Thiến lập tức đại biến, nếu thật sự như vậy, đến lúc đó làm xong tang sự, di sản cũng bàn giao xong, có thể sẽ lấy di sản đi trả nợ hay không?
Sau đó ở nhà nàng, tính kế phòng ở nhà nàng, thậm chí còn sẽ tính kế nàng.
Không cho nàng mua quần áo mới, không cho nàng học thêm, chỉ có du lịch thì càng đừng nghĩ đến.
Có lẽ ăn cơm cũng không có đồ ngon mà ăn, về nhà hàng thì lại càng không được nghĩ đến.
Còn có cả bảo mẫu cũng không thuê, đến lúc đó giặt quần áo quét dọn vệ sinh đều phải tự làm, giống như Lưu Vân trước kia nàng từng nói vậy.
Còn có không quản là Tào Nhã hay là người đàn ông của nàng, bao gồm cả con nàng, Hồ Thiến đều là rất ghét rất ghét, nghĩ một chút đến việc về sau muốn cùng bọn họ sống chung một mái nhà, Hồ Thiến liền cảm thấy toàn thân khó chịu.
"Ta nhớ là đến lúc đó phải có ta ký tên vào giấy tiếp nhận, ta sẽ không ký."
"Hơn nữa cha mẹ thương ta như vậy, sẽ không đối đầu làm ra chuyện bất lợi cho ta, ta muốn bọn họ trở về."
"Nếu như ngươi cảm thấy phiền phức, ta có thể ta có thể..." Hồ Thiến nghĩ một chút, vốn dĩ muốn nói có thể nhờ Lưu Văn đến giúp đỡ xử lý chuyện này.
Bỗng nhiên nghĩ đến bộ dạng ghét bỏ của nàng trước kia, hừ, không đến thì không đến, nàng lại không phải không gọi được người.
"Ta có thể nhờ mấy chú giúp ta." Hồ Thiến không tin, một khi rời khỏi Tào Nhã, thì không thể giải quyết được một vài chuyện.
Tào Nhã vốn dĩ còn muốn khuyên nhủ lại, ý bảo nàng đừng có không nghe lời, nhưng không ngờ Hồ Thiến thế mà lại định tìm người thân khác giúp.
Điều này làm nàng giật mình không nhẹ, vì sao nàng vẫn luôn cảm thấy, chỉ cần áp chế được Lưu Văn, thì chuyện quyền nuôi dưỡng Hồ Thiến không thành vấn đề.
Cũng bởi vì bình thường Chu Kha ít tiếp xúc với thân thích bên Hồ gia, nên nàng mới không để mấy thân thích đó vào mắt.
Nhưng không ngờ nha đầu này lại nói vậy, làm Tào Nhã tức điên người.
Đổi lại là người có đầu óc, lúc này đương nhiên sẽ vội đi dỗ cho con bé vui vẻ, để nàng từ bỏ ý định tìm những người khác.
Nhưng thứ gọi là đầu óc đối với Tào Nhã mà nói, ngươi là căn bản không tồn tại, nếu không, cũng không đến mức bắt đầu với tình hình rất tốt, lại càng đánh càng hỏng bét.
Giờ phút này Tào Nhã liền chọn một phương thức xử lý nông nổi nhất, giữ chặt Hồ Thiến, liền muốn giáo huấn nàng.
Trong mắt nàng, nếu như lúc này không thể chế trụ Hồ Thiến, cho dù đoạt được quyền nuôi dưỡng nàng, nha đầu này cũng sẽ làm ầm lên.
Nếu nói như vậy, thì dứt khoát nhân cơ hội này, hảo hảo giáo dục Hồ Thiến, cho nàng biết, bây giờ nàng, chính là một đứa trẻ mồ côi, không phải muốn thế nào thì được thế đó.
Nghĩ đến đây, Tào Nhã liền một phát túm lấy Hồ Thiến, muốn hung hăng giáo dục nàng, cho nàng biết trưởng bối không thể không nghe lời.
Thử hỏi Tào Nhã ngay cả chồng với con nàng còn chưa giáo dục được, thì làm sao mà giáo dục Hồ Thiến cho được.
Càng đừng nói, lúc này nàng trong mắt Hồ Thiến, chính là một người xấu, tất cả mọi việc đều vì bản thân nàng mà cân nhắc.
Hồ Thiến làm sao không tức giận, vốn dĩ nàng sẽ không cân nhắc đến như vậy, ít nhất Trác Lan Kỳ và Lưu Văn sẽ không bỏ mặc nàng.
Cũng vì có người nào đó nói mấy lời không ra gì, kết quả liền như vậy mà đắc tội các nàng.
Hồ Thiến càng nghĩ càng tức, vừa cố gắng tránh thoát tay Tào Nhã, vừa lớn tiếng nói Tào Nhã đã tính kế nàng như thế nào, tính kế tài sản của nhà nàng.
Đến giờ này, mọi người thăm bệnh đã về hết, những người còn lại đều là bệnh nhân với người nhà chăm sóc bệnh.
Vốn dĩ mọi người đều đã muốn bắt đầu chìm vào giấc ngủ, kết quả không ngờ, lại có người trong khu phòng bệnh lớn tiếng ồn ào, có vài người nhà đương nhiên không vui vẻ.
Kết quả không ngờ, lại là cãi nhau vì chuyện này, mặc dù nguyên nhân cụ thể, bọn họ cũng không biết, cũng chỉ là nghe được loáng thoáng.
Nhưng cũng không cản trở những người đó chủ động liên hệ, đôi vợ chồng làm ăn không tệ qua đời, kết quả cô em chồng lại muốn lợi dụng việc tranh giành quyền giám hộ đứa bé, muốn tính kế di sản mà vợ chồng họ để lại cho đứa bé.
Loại chuyện này khi mọi người xung quanh biết được, đương nhiên là bất mãn với Tào Nhã, đều chỉ trỏ nàng.
Tào Nhã vốn dĩ không muốn làm ầm chuyện này lên, đợi hết mọi chuyện sau, cho dù người xung quanh có nhốn nháo thế nào, thì đã sao, chuyện cũng đã an bài xong rồi.
Nhưng hiện tại quyền giám hộ còn chưa đến tay, hơn nữa còn có dấu hiệu hỏng bét, thì phải làm sao?
Tào Nhã căm hận, "Ngươi thật là do mụ ngươi làm hư."
"Đối với trưởng bối không có chút tôn trọng nào."
"Ba mẹ ngươi không dạy ngươi, ta sẽ dạy ngươi."
Tào Nhã, người này, muốn quản con trai, nhưng lại không có cách nào quản được, kết quả sau khi tức gần chết, thì trực tiếp động tay.
Và mỗi lần động tay xong, con bé liền sẽ ngoan ngoãn một thời gian, đây là điều khiến Tào Nhã cảm thấy, nếu con không nghe lời, rất dễ giải quyết, cứ trực tiếp thượng cẳng tay hạ cẳng chân là được.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận