Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 635: Gả cho phượng hoàng nam nữ hài 91 (length: 8091)

Lưu Đống không ngờ Trương Kiến Quốc lại gọi điện đến lần nữa, vừa định răn dạy hắn một trận rồi lôi vào danh sách đen.
Kết quả lại bị tin tức Trương Kiến Quốc truyền tới làm cho kinh ngạc đến ngây người, không biết là đã cúp điện thoại từ lúc nào.
Lưu Văn nhìn dáng vẻ Lưu Đống, "Sao vậy?"
Lưu Đống thở dài một hơi, "Là Trương Kiến Quốc gọi điện thoại, hắn nói, hắn nói Trương Hồng chưa chắc đã ly hôn với Mẫn Vân Hạo."
Không phải ly hôn? "Vậy nàng làm ầm ĩ cái gì?" Không đúng, nếu Trương Hồng giả ly hôn thì thật sự không cần phải nói với bọn họ.
"Nàng biết ta làm việc ở đâu, hy vọng ta có thể giới thiệu Mẫn Hách Tông vào công ty làm việc." Lưu Đống thật không biết nên nói thế nào.
"Cái gì?" Lưu Văn kinh ngạc đến ngây người, "Từ từ, nàng làm sao biết được, ta nhớ chúng ta không có nói với Trương Kiến Quốc mà."
"Không đúng, chẳng lẽ bọn họ đến nhà ta xem?" Lưu Văn nhớ mang máng từng đề cập, nói Lưu Đống đang làm ở công ty khách trọ.
Nhưng mà cũng có vấn đề, "Nếu như bọn họ đến nhà ta xem, chẳng lẽ không phải đã sớm lên tiếng sao?"
"Ta nhớ trước đó Trương Kiến Thiết bọn họ cũng từng đến nhà ta xem." Lúc đó bảng hiệu công ty cũng đã dựng lên rồi, hẳn là cũng không còn là bí mật.
"Ta nghĩ chắc không phải lúc đó."
"Không phải, ngươi nghĩ xem, dựa vào tính khí của Trương Hồng, sớm đã tìm tới cửa, không đợi đến bây giờ."
Lưu Đống cảm thấy chuyện này hẳn còn có vấn đề khác, còn vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu thì để hắn nghĩ đã.
Lưu Đống đột nhiên nghĩ đến một khả năng, "Tiểu Văn, ta cảm thấy ta có thể biết nguyên nhân rồi?"
Lưu Văn ngẩng đầu nhìn Lưu Đống, muốn biết nguyên nhân.
"Năm trước ta đi chỗ làm của Diêu Đan giải quyết công việc, bất quá người tiếp đãi ta lúc đó, hẳn là đồng nghiệp của Diêu Đan."
"Vậy nên sau này cô ta nghe được tình hình, cũng là rất có khả năng."
"Không thì Trương Hồng cũng không đợi đến bây giờ mới tìm chúng ta." Lưu Đống cảm thấy vấn đề chắc chắn nằm ở đây.
Lưu Văn nghe Lưu Đống phân tích, không ngừng gật đầu, "Đúng đúng."
"Người nhà họ Trương thật không đơn giản."
"Bất quá họ biết ngươi làm ở đâu thì sao, nói không giúp thì không giúp."
"Hơn nữa Mẫn Hách Tông loại người đặt tiêu chuẩn quá cao, tự cho mình siêu phàm kia, vẫn nên bớt giúp."
Có thể khiến Trương Kiến Quốc dùng lời lẽ cay nghiệt như vậy để hình dung kinh nghiệm làm việc của Mẫn Hách Tông, thì có thể biết là không tệ bình thường.
Điều Lưu Văn lo lắng là, "Ba, ba nói bây giờ Trương Hồng có khi nào đang đợi ở cửa nhà mình không?"
Trương Hồng người này mặt dày, thêm vào vì tiền đồ của con trai duy nhất, chuyện như vậy, nàng hoàn toàn làm được.
Chuyện này, Lưu Đống rất tán thành, "Nếu nàng muốn ngồi xổm ở cửa đợi thì cứ đợi."
"Dù sao nhà ta lại không có ai."
"Ta không tin trời lạnh như vậy, Trương Hồng có thể ở ngoài cửa đợi, huống chi con trai vô dụng của nàng, có thể đợi?" Lưu Đống không khỏi nhớ tới đánh giá của Trương Hồng về Mẫn Hách Tông.
"Ta còn nhớ trước kia Trương Hồng đã nói con trai nàng như thế, từ nhỏ thành tích tốt, luôn hiếu thuận cha mẹ, là đứa trẻ hiểu chuyện."
"Ta thật không hiểu, nếu thật là đứa trẻ hiểu chuyện, lẽ ra hắn nên chăm chỉ làm việc chứ?"
"Hắn tốt nghiệp trường danh tiếng là thật, nhưng mà hắn có suy nghĩ đến chuyên ngành hắn học không?"
"Còn có thành tích chuyên ngành của hắn ra sao?"
"Điều quan trọng nhất là, mới tốt nghiệp bao lâu, thế mà đã đổi mấy công việc rồi."
"Thật là, không biết phải nói thế nào, đầu óc hắn nghĩ cái gì, công ty nào lại chịu nhận một người hay đổi việc như vậy."
Lưu Đống tuy không phải bộ phận nhân sự, nhưng mối quan hệ với lão đại bộ phận nhân sự cũng coi là không tệ, thỉnh thoảng cũng hay cùng nhau uống cà phê.
Cũng nghe được lão đại bộ phận nhân sự phàn nàn, "Đúng đấy, Tiểu Văn, con cũng không được giống như hắn, cứ hay đổi việc."
"Người trẻ tuổi, nếu học chuyên ngành không ra gì thì phải cố gắng nâng cao trình độ của bản thân, tranh thủ sớm vào công ty lớn nhận lương cao."
Lưu Văn ngáp một cái, "Con tại sao phải đổi việc, con hiện tại không phải đang làm rất tốt sao, thu nhập cũng cao, hơn nữa lại gần nhà."
"Lão bản lại tốt, đồng nghiệp cũng không tệ."
"Chỉ cần công ty không đóng cửa, con không nghĩ đổi việc." Trong lòng Lưu Văn, thực ra cô luôn có một mục tiêu, đó chính là.
"Nếu được, ba, con muốn khi ba về hưu, con có thể tiếp quản vị trí của ba."
Lưu Đống không nghĩ tới Lưu Văn lại có ý tưởng này, nhưng nghĩ lại, cũng không cảm thấy kỳ lạ, hình như trong toàn công ty, chỉ có vị trí của hắn là tương đối tốt.
"Được, con học tập cho giỏi, sau đó lấy thêm chứng chỉ để nâng cao bản thân." Lưu Đống biết không ít người dù đi làm vẫn sẽ đi học thêm để nâng cao bản thân.
Mà bây giờ hắn biết có rất nhiều người làm như vậy, như trong công ty, rất nhiều người đều chọn cuối tuần để đi bồi dưỡng, nâng cao bản thân.
"Tiểu Văn, con tính tốt nghiệp xong sẽ đi làm luôn, con có dự định gì không?" Lưu Đống cảm thấy Lưu Văn có thể chọn học nghiên cứu tại chức.
"Học thêm hai năm, con sẽ đi học, bây giờ con muốn học thêm một số chứng chỉ chuyên môn." Mấy ngày nay, Lưu Văn cũng đang tìm hiểu một số chứng chỉ, cũng đã lên kế hoạch.
Về mặt này, Lưu Đống hoàn toàn tin tưởng Lưu Văn, cô bé này từ nhỏ đến lớn đều tự mình sắp xếp việc học, nếu con bé không có ý chí tự giác, làm sao có thể thi được đại học.
"Ta đã hiểu rõ, vì sao Mẫn Hách Tông vào đại học rồi mà thành tích lại thụt lùi nhiều đến vậy." Trước đây Lưu Đống rất tò mò, rõ ràng trong miệng mọi người, Mẫn Hách Tông là một người thích học, sao vào đại học lại thụt lùi nhiều như vậy.
Ban đầu hắn nghĩ có phải Trương Hồng quá mạnh mẽ, chọn một chuyên ngành Mẫn Hách Tông không thích, nhưng bây giờ hắn đã hiểu tại sao thành tích Mẫn Hách Tông lại thụt lùi nhiều như vậy.
"Không có tính tự giác." Lưu Văn sớm đã biết vì sao Mẫn Hách Tông lại như vậy, "Thật ra kể cả Trương Thành Triết cũng vậy."
Mặc dù trong mắt đám người nhà họ Trương, Trương Thành Triết rất tốt, từ nhỏ đến lớn, dù là sau khi vào đại học, thành tích vẫn luôn đứng đầu.
Sau này còn thi đậu nghiên cứu sinh ở đại học nước ngoài, nhưng trong mắt Lưu Văn, thành tích của anh ta thật sự không hề thụt lùi sao?
"Thành tích đại học của anh ta không thụt lùi, đó là vì có Chung Tư Kỳ giám sát." Trương Kiến Quốc có lẽ sẽ cảm thấy con trai sau khi vào đại học là người lớn rồi, không thể lúc nào cũng giám sát nó, cần phải cho nó chút không gian, nhưng với Chung Tư Kỳ thì, đại học căn bản không phải là lúc có thể buông lỏng, vì Trương Thành Triết còn phải cân nhắc chuyện đi du học.
Kết quả thành tích đại học không tệ, nhưng điểm IELTS lại không ra sao, làm anh ta không thể nộp đơn vào những trường đại học tốt.
Đến Mỹ rồi thì hoàn toàn buông thả bản thân, toàn chơi bời, nếu không phải vợ chồng Trương Kiến Quốc quy định yêu cầu về thành tích, thêm vào Trương Kiến Quốc vẫn còn có chút uy hiếp đối với Trương Thành Triết, thì không chừng thành tích còn tệ đến mức nào.
Giống như nguyên chủ lúc đó, Mẫn Hách Tông đến nước ngoài rồi thì toàn chơi bời, thành tích cũng phải sửa đi sửa lại mới dám cho Trương Hồng xem.
Với Trương Hồng thì, Mẫn Hách Tông là đứa trẻ tốt, sao có thể làm chuyện lừa dối nàng.
Kết quả đợi bọn họ tốt nghiệp nhận bằng rồi đi xin việc ở nước ngoài, mới biết dù họ có bằng tốt nghiệp, có học vị, nhưng trình độ chuyên môn thật sự không tốt, có thể nói những công việc tốt đều không tới lượt họ.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận