Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 173: Cữu cữu là đại lão 77 (length: 8333)

Sau lưng Lưu Văn có nhà, làm gì tâm tình cũng vui vẻ, mặc dù vợ chồng Lưu Nghị để lại tiền, tiêu hết một phần lớn, tiền bạc là thứ chỉ ngày càng mất giá.
Nhìn sổ tiết kiệm trong tay, "Có thể đấy, ta còn muốn mua thêm một căn nhà nhỏ."
"Căn này có thể thì có thể, phải gần đường cái là được." Nàng là một cô bé nhỏ không thể làm ăn buôn bán, nhưng không sao, có thể cho thuê mà.
Tiền thuê cửa hàng kia lại càng đắt, đến lúc đó lấy tiền thuê này, rồi thêm tiền công, nhất định có thể mua thêm nhà.
Không thể nào, Dương Hải đến giờ vẫn còn choáng váng, cảm thấy thật không thực tế, tuy biết chị Tư Kỳ bọn họ để lại cho Lưu Văn một khoản tiền, không ngờ có thể mua nhà nhỏ.
Kết quả không ngờ bọn họ vừa về đến nhà, cô nhóc này lại muốn mua nhà, "Ngươi còn tiền à?"
Không đợi Lưu Văn trả lời, Hoắc Quang đã trả lời trước, "Ngươi định dùng hết sạch tiền à?"
Lưu Văn ừ một tiếng, "Đúng vậy, lúc trước ta mới về, nhà mới có bao nhiêu tiền, nhưng lần này ta đi mua nhà hết bao nhiêu tiền."
"Tính ra giá đơn, đã gần bằng giá nhà bà Phùng bán lần trước."
"Nhưng nhà bà Phùng, là ở nội thành, ngay vị trí trung tâm thành phố, nhà ta mua ở đâu chứ."
"Khu vực khác nhau mà."
"Nói rõ giá nhà hai năm nay tăng lên."
"Mà lãi suất ngân hàng được bao nhiêu tiền chứ, căn bản không sánh được." Lưu Văn rất đơn giản so sánh đối đầu như thế.
Dương Hải trước giờ không quan tâm đến những cái này, biết quanh có người mua bán nhà, cũng chỉ ừ một tiếng, kết quả không ngờ Lưu Văn nghe lại để trong lòng.
Cũng nhờ lần này Lưu Văn đưa ra, nếu không, hắn căn bản cũng không nghĩ đến việc này.
Hiện tại Dương Hải không thể không thừa nhận, đầu óc học hành của hắn không bằng Lưu Văn, trong cuộc sống cũng thật sự không bằng nàng.
Dương Hải nhìn sang Hoắc Quang, phát hiện hắn cũng rất kinh ngạc, đây là tình huống gì? Chẳng lẽ ngay cả Hoắc Quang cũng không biết sao.
A a a, điều này khiến Dương Hải vui vẻ hơn nhiều, cuối cùng không chỉ mình hắn không hiểu.
Hoắc Quang cũng thật không nghĩ đến chuyện này, kết quả cô bé lại nhớ hết, "Thật đấy à."
Anh học kinh tế mà, chẳng lẽ giá nhà tăng không liên quan gì đến kinh tế sao?
Giá nhà đang tăng, tiền lương lại không tăng được bao nhiêu, điều này nói rõ cái gì, nói rõ quan hệ cung cầu nhà ở thay đổi rồi.
"Hơn nữa nhà này vào tay, có thể cho thuê, tiền thuê nhà, một tháng, ta cho thuê hai mươi cũng không ít."
"Một năm cũng có hơn hai trăm, không phải hơn lãi suất ngân hàng à."
"Ta vừa tính toán thấy nên mua thêm nhà." Haizz, nếu nàng có nhiều tiền thì tốt rồi, có thể qua ít ngày nữa mua tứ hợp viện.
Phải đó, nàng cũng lú lẫn rồi, sao cứ nghĩ đến mua lại nhà họ Cung, mua nhà họ Cung, tứ hợp viện đó phần lớn vẫn là hàng xóm ở.
Muốn mua lại nhà từ tay họ, không phải là chuyện dễ, nhiều hàng xóm như vậy, mà không phải ai cũng bán nhà.
Chỉ có một chủ cho thuê nhà, sẽ tiện và nhanh hơn, chỉ tiếc vẫn cần tiền.
"Vậy sau này sao ngươi lại muốn mua nhà gần đường?" Dù sao cũng không bằng Lưu Văn, hỏi thêm vài câu cũng chẳng sao.
"Ta nghĩ, có lẽ sau này có thể khuyến khích cá nhân làm ăn, ta mua được cửa hàng gần đường thì có thể phá tường mở tiệm luôn, tiền thuê cửa hàng đắt hơn chỗ ở nhiều mà."
Nàng không có thời gian đi làm ăn, nhưng có thể làm chủ cho thuê nhà, kiếm tiền thuê mà.
"Ra là vậy." Dương Hải lắc lư về đến nhà họ Dương, rõ ràng hắn ăn nhiều hơn Lưu Văn nhiều năm như vậy mà lại đần hơn nàng.
Dương Bỉnh Hoa hôm nay ở nhà nghỉ ngơi, thấy Dương Hải lắc lư về nhà, "Con sáng sớm đi đâu, không biết hôm nay phải quét dọn nhà cửa hả?"
Vì Tào Vũ Hàm phải đi làm, cho nên cuối tuần nào trời đẹp, sáng chủ nhật là phải dọn dẹp, mà Dương Hải sáng sớm đã không thấy người đâu, trong mắt Dương Bỉnh Hoa đây là Dương Hải không muốn làm việc.
"Tiểu Văn đi mua nhà, con đi xem nhà với họ." Dương Hải cảm thấy chuyện này không thể chỉ một mình hắn hoảng hốt tinh thần, phải để cho cả nhà Dương Bỉnh Hoa cũng kinh ngạc.
"Cái gì?" "Con nói Tiểu Văn đi mua nhà à?" Dương Bỉnh Hoa kinh hãi.
"Con có nhầm không?" Tào Vũ Hàm không hiểu, sao Lưu Văn lại đi mua nhà.
Không phải họ nghĩ nhà họ Hoắc sẽ cho Lưu Văn một nửa, mà nghĩ dù gì Lưu Văn cũng là con gái, rồi sẽ đi lấy chồng.
"Đúng vậy, Tiểu Văn mua nhà." Dương Hải kể đầu đuôi ngọn ngành, nhận được biểu tình trợn tròn mắt của cả nhà ba người.
Lập tức tâm trạng anh vui vẻ hơn nhiều, đấy, không phải một mình anh không hiểu, ngay cả cha mẹ anh cũng không biết, tuyệt đối không phải chuyện của mình anh.
Tào Vũ Hàm nuốt nước bọt, "Nếu không phải Tiểu Văn nói, mẹ còn không biết đó."
Dương Bỉnh Hoa liên tục gật đầu, "Đúng vậy, tính như thế, giá nhà đang tăng."
Nhưng tuy biết giá nhà tăng, trong mắt Dương Bỉnh Hoa, "Cũng không cần hối hả đi mua nhà chứ, chờ bọn nó đi làm, có thể xin chia nhà."
"Ba, thôi đi, ba còn nói chờ đơn vị chia nhà, ba xem trong khu tập thể nhà mình xem, nhiều vợ chồng kết hôn mấy năm rồi, vẫn còn không được chia nhà đấy."
"Trước con cũng hỏi, Tiểu Văn hỏi lại một câu, đơn vị nhiều năm không xây nhà, có bao nhiêu người chờ chia nhà, đợi cô ấy đi làm, phía trước có bao nhiêu người chờ chia nhà."
"Đơn vị phải xây bao nhiêu nhà mới đến lượt cô ấy."
"Hơn nữa nhà được chia thì bao nhiêu lớn, khu vực ở đâu, ở lầu mấy."
"Hơn nữa bé tẹo một góc như vậy, ở các loại gò bó, đi lại không dám mạnh tay, dọn đồ thì đủ kiểu cẩn thận, sợ hàng xóm dưới nhà lên tiếng."
"Mà nhà mình thì sao, có nhảy nhót thế nào, cũng không sợ hàng xóm phản đối."
Trước đây Dương Hải cũng rất mong có nhà chung cư, nhưng Lưu Văn vừa nói thế, ý định ở nhà chung cư của anh đã lung lay rồi.
"Tiểu Văn nói, chỉ cần có tiền, cải tạo nhà cho tốt, có phòng bếp phòng tắm đầy đủ, không phải còn hơn ở chung cư." Đương nhiên là có một điểm, nhà cũ cần phải thật tốt.
Tào Vũ Hàm cũng thuộc loại muốn ở chung cư, nghe phân tích như vậy, nghĩ lại chuyện đồng nghiệp từng than phiền, "Đúng đấy, ở dưới có hàng xóm, cậu mà động mạnh là người dưới không dễ chịu rồi."
"Lỡ như hàng xóm trên lầu thường xuyên động mạnh, mình ở cũng không thoải mái."
Nghĩ lại từ khi nhà cải tạo phòng bếp, làm phòng vệ sinh xong, có thể nói là thuận tiện hơn nhiều, nhất là có lò sưởi rồi, ngay cả mùa đông, vẫn có thể tắm ở nhà, thật là tốt hơn nhiều.
"Ông Dương, ông nói có nên mua nhà không." Vợ chồng họ muốn chia nhà, cơ bản là không có hy vọng rồi.
Không phải vì đơn vị hiện tại không có nhà để chia, mà vì ai cũng biết họ ở nhà lớn như vậy, đơn vị chia nhà thì sẽ có người ý kiến ngay.
Nếu như vậy, mua nhà để tên họ, cũng không cản trở con trai đi làm sau xin chia nhà.
Dương Bỉnh Hoa còn chưa quyết, dù sao mua nhà không phải chuyện nhỏ, tuyệt đối là việc lớn.
"Mua." Dương lão thái trực tiếp chốt, "Dù thế nào, mua nhà đều là chuyện tốt."
Dương Bỉnh Hoa không ngờ lão thái thái cũng hưng phấn thế, được thôi, lão thái thái hưng phấn rồi, bảo mua nhà thì làm sao, đương nhiên là phải mua rồi.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận