Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 589: Gả cho phượng hoàng nam nữ hài 45 (length: 8018)

"Còn có phòng bếp, kia là một cái xinh đẹp." Lưu Đống không nhịn được tỏ vẻ, thật là phù hợp phòng bếp người nước ngoài xem trên tivi.
"Đương nhiên phòng bếp còn có một cái cơ quan nhỏ, chờ ngươi đi xem mới biết được." Vốn dĩ Lưu Đống nghĩ toàn bộ nói hết ra, có thể cuối cùng vẫn là nhịn xuống.
Có nhiều thứ muốn để Lưu Văn tự mình đi xem mới được, không phải toàn bộ đều là nàng nói, chờ Lưu Văn đi xem, không phải một điểm kinh hỉ đều không có sao?
"Cũng được." Lưu Văn kỳ thật vẫn luôn đều muốn nói, không muốn cùng nàng nói phòng ở trang trí như thế nào, nàng vẫn cố nén không có đi xem phòng ốc, nàng thật dễ dàng sao?
Có thể mỗi lần xem Lưu Đống hưng phấn dáng vẻ, này lời nói Lưu Văn thật không có biện pháp nói ra miệng.
May mắn Lưu Đống tự mình nghĩ muốn cho nàng một cái đại đại kinh hỉ, không phải còn thật không biết nên làm sao xử lý.
"Thật là chờ mong sớm một chút chuyển về đi a." Mặc dù ở nơi này cũng là ở không tệ, có thể là để Lưu Đống chọn lời nói, vẫn là hy vọng có thể chuyển về nhà ở.
"Đúng, ngoan nữ, ta nghe ngóng một vòng đều không có cái lớp một kèm một này, nói hiện tại học bằng lái người quá nhiều, nhỏ nhất lớp đều là một đối bốn."
"Vốn dĩ ta nghĩ một đối bốn cũng được."
"Kết quả không có nghĩ đến, hôm nay ta cùng Mã tổng nhắc câu, hắn nói hắn quen biết một huấn luyện viên trường dạy lái xe, hắn có thể tới cái một đối một phục vụ, chỉ là giá cả mắc một chút, nhưng mà người thật sự không tệ."
Lưu Đống thật sâu cảm thấy Mã Thanh Vĩ này người nhân mạch, thật không phải là bình thường rộng, liền huấn luyện viên trường dạy lái xe đều có thể biết, không phải là bình thường trâu bò.
Không thể nào, Lưu Văn biết Mã Thanh Vĩ dạng này lão bản, nhất định sẽ quen biết không ít người, kết quả không có nghĩ đến, vòng tròn nhân mạch của hắn, thật không phải là bình thường làm người kinh ngạc.
"Kia không tệ a, bất quá bây giờ có vị trí không?" Nghĩ nghĩ cũng phải, bình thường người có tiền học bằng lái, chắc chắn sẽ không cùng mọi người cùng nhau học, thà chịu một kèm một phục vụ.
Chỉ là trước kia Lưu Văn bọn họ ở dưới tầng lớp, căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến cấp bậc này, cho nên mới không biết.
Hiện tại có một người khách trọ nhiệt tình Mã Thanh Vĩ, Lưu Văn thật sâu cảm thấy, cho thuê căn phòng này cho hắn, đúng là quá đúng.
"Ngày mai ta sẽ qua bên kia hỏi thử tình huống."
"Còn có, cuối tuần lúc, chúng ta ra ngoài xem thử có xe nào hài lòng không, Mã tổng cũng nói, có thể giúp chúng ta đi trả giá."
"Giống như người nhiệt tình như hắn bây giờ, thật là không thấy nhiều." Có thể chủ động giúp ngươi giải quyết vấn đề, có thể nói là phượng mao lân giác đồng dạng tồn tại.
A, lại là hỗ trợ giới thiệu huấn luyện viên, lại là nói có thể giúp một tay khi mua xe trả giá, nếu như không biết người này đời sau không phải thành công, đều cho rằng hắn là cái môi giới.
Bất quá bất kể như thế nào, tối thiểu có chỗ tốt, đó chính là cơ hội tốt như vậy, sao có thể bỏ lỡ, nhất định là không thể bỏ qua a.
"Được, chúng ta cuối tuần liền đi xem phòng ốc." Lưu Văn vung tay lên, liền đem sắp xếp cuối tuần giải quyết xong.
Hai người chờ mong có thể ở phòng mới, có thể lái xe mới ngày tháng, căn bản liền quên Trương Hồng còn ở kia chờ bọn họ trả lời.
Kỳ thật cho dù Lưu Đống còn nhớ đến việc này, hắn cũng lười đi nói rõ gì, hắn một năm có bao nhiêu tiền thuê nhà, có bao nhiêu vốn liếng, căn bản không có tất yếu cùng Trương Hồng bọn họ nói.
Chẳng lẽ Trương Hồng bọn họ thu nhập đều sẽ nói sao? Nói giỡn, thu nhập là cái bí mật, ai sẽ toàn bộ nói ra.
Bất quá Lưu Đống cảm thấy cái này cũng không phải là một tin tức tốt, thu nhập của bọn họ vẫn là quá đơn lẻ một chút.
Chính là chỉ có thu nhập từ tiền thuê nhà, như vậy rất dễ dàng để người khác mò được vốn liếng.
Lưu Đống đối với cái này, cũng không quá để ý, chỉ là lo lắng nhỡ đâu có người tính kế bọn họ thì có thể làm sao.
Người bất kể khi nào, đều phải thỏ khôn có ba hang, cho dù xã hội bây giờ ổn định lại, mọi người đều bận rộn kiếm tiền, nhưng mà bất kể lúc nào, người xấu đều ở đó.
Thị trường chứng khoán bên kia, tổng thể mà nói, vẫn là có lời, có điều là thị trường chứng khoán đi, có lời lúc có lời, nhưng một khi lỗ vốn, đó là thật sự lỗ vốn.
Lưu Đống nghĩ đến việc trước kia bạn tốt từng đề một hạng mục khởi nghiệp nào đó, hay là hắn liền đi nghe thử xem sao, nếu như có thể thì hắn cũng đầu vào một phần tiền.
Như vậy thì phần thu nhập này sẽ không dễ dàng để người biết, cũng coi như đường lui cho cha con hai người bọn họ.
Lưu Đống cha con không có lên tiếng, càng đừng nói giải thích gì, có thể là làm đám người còn lại của Trương gia cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.
Bọn họ kỳ thật cũng có thể hỏi Trương Hồng, có điều lại lo lắng Trương Hồng chỉ muốn dụ Lưu Đống móc tiền, nên cố ý nói như vậy, hơn nữa bọn họ cũng không phải không nhận tiền thuê nhà, nhưng mà thật không có nhiều vậy.
Nhưng mà bọn họ cũng hy vọng thu nhập của Lưu Đống là rất nhiều, như vậy bọn họ gặp chuyện cũng có thể tìm Lưu Đống, rốt cuộc đều là thân thích, cũng không thể thật sự thấy chết mà không cứu chứ.
Bọn họ cũng chỉ có thể chờ, kết quả chờ a chờ, chờ đến sáng sớm hôm sau, phát hiện cuối cùng một tin vẫn là đoạn tin nhắn của Trương Hồng kia, ở dưới thì không hề có tin nhắn hồi đáp của Lưu Đống hoặc Lưu Văn.
Điều này làm cho họ càng ngứa ngáy trong lòng, nếu Lưu Đống cha con đều không lên tiếng giải thích, không còn cách nào, mấy người chỉ có thể hỏi Trương Hồng ở nhóm khác.
Trương Hồng đương nhiên sẽ không giúp Lưu Đống che giấu một hai, ngược lại còn thêm mắm thêm muối không ít, không ít lần đổ nước vào tiền thuê nhà của Lưu Đống bọn họ.
Vốn dĩ tiền thuê nhà cũng đã làm người ta cảm thấy rất cao, Trương Hồng lại còn không nể nang gì mà đổ thêm vào, đừng nói Trương Kiến Quốc bọn họ không có cách nào tin tưởng.
Ngay cả Mẫn Vân Hạo cũng không nhịn được lên tiếng, "Ta nói ngươi thêm thắt gì thì cũng nên để ý một chút chứ."
"Ngươi cảm thấy con số tiền thuê nhà mà ngươi viết, có mấy người sẽ tin?" Mẫn Vân Hạo thật tò mò Trương Hồng ban đầu là làm cách nào để thi đậu đại học, nếu không sao lại xuẩn đến thế này.
Làm việc đều không biết suy nghĩ một chút, chỉ lo làm theo ý thích của mình.
Mẫn Vân Hạo cảm thấy Trương Hồng công tác đã nhiều năm như vậy, số lần thăng chức không nhiều, cũng là có quan hệ đến việc con người quá cảm xúc này.
"Tin hay không thì không quan trọng, ta chính là muốn để bọn họ biết, Lưu Đống có tiền trong tay, hắn sống sung sướng hơn ta."
"Ta không tin Trương Viên Triêu bọn họ không tơ tưởng."
"Hơn nữa cho dù ta nói khoa trương, cho dù trong lòng họ không tin, thì họ cũng sẽ nhớ kỹ là thu nhập của Lưu Đống cao hơn thu nhập của bọn họ."
Trương Hồng một bên nói chuyện với Mẫn Vân Hạo, một bên gõ vào nội dung trong điện thoại: Ta nghĩ mọi người đã lâu không qua phòng ở cũ của Lưu Đống bên kia xem rồi, ta cảm thấy mọi người nên qua nhìn một chút.
Trương Hồng tuy không đi xem, nhưng Mẫn Vân Hạo đã đi xem: Ta có thể đảm bảo, đợi mọi người qua xem rồi thì mọi người sẽ biết vì sao thu nhập tiền thuê nhà của nhà Lưu Đống cao vậy.
Gõ xong đoạn tin này, Trương Hồng liền đặt điện thoại sang một bên, "Hừ, ta sẽ không ra mặt, nhưng mà ta cũng sẽ không để Lưu Đống bọn họ được yên."
"Nếu như đưa tiền cho Trương Viên Triêu bọn họ thì cũng phải đưa tiền cho ta."
"Nếu như không đưa tiền cho Trương Viên Triêu bọn họ, danh tiếng của Lưu Đống coi như thối rồi, coi như là cắt đứt quan hệ với nhà họ Trương."
Mẫn Vân Hạo đánh răng rửa mặt xong liền chuẩn bị quay về thay quần áo, về phần ý tưởng của Trương Hồng, hắn đã lười nhả rãnh, đây là đang nghĩ đến chuyện hão huyền, Lưu Đống nếu thật dễ bị ức hiếp như vậy, thì hắn còn có thể giữ được hai căn nhà sao?
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận