Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 736: Hiếu thuận nữ thay đổi 92 (length: 8015)

Vẫn luôn đều biết đến bây giờ đều không lên tiếng, không quản chuyện trong nhà, Mạnh phụ, kỳ thật mới là người lợi hại nhất trong nhà.
Dù là như vậy, mà Mạnh phụ lại trả lời nhanh nhẹn như thế, Lưu Hồng đều hoảng sợ, tốc độ phản ứng thật không phải là nhanh bình thường.
"Con cái sống cùng ta, người giám hộ đương nhiên phải thay đổi, nếu không ta làm sao lấy tài liệu, tìm trường học cho Tiểu Phi."
"Cũng không thể các người chẳng chăm sóc Tiểu Phi được bao nhiêu, lại ở bên ngoài nói cháu đích tôn đều là các người chăm sóc này kia."
Trước kia thuận theo lời của hai ông bà, đó là vì nàng là con dâu nhà họ Mạnh, hiện tại đã không còn là, hơn nữa vì chuyện tài sản, đều đã vạch mặt rồi.
Đã vậy, cần gì phải giữ thể diện cho bọn họ.
"Nếu các người không muốn làm thủ tục thay đổi, vậy ta đi tìm lãnh đạo nói chuyện." Lưu Hồng biết Mạnh gia sợ uy.
Đi tìm lãnh đạo, Mạnh Sĩ Ân hiện tại ghét nhất là nghe những chuyện nhà này, hễ "tôi muốn tìm lãnh đạo", nghĩ tới là đã thấy chán ghét, trong lòng hắn thấy đây là đồ mách lẻo.
Hắn muốn lớn tiếng quát mắng, nhưng nhìn xung quanh toàn là người nhà họ Lưu, mà nhà hắn chỉ có ba người, cha mẹ lại không khỏe, đành phải bất đắc dĩ đồng ý theo ý Lưu Hồng.
"Đi làm thủ tục thay đổi thì đi làm, ta nói trước cho cô biết, một khi thay đổi, sau này nếu cô không nuôi nổi Tiểu Phi thì đừng hòng ta thu nhận."
Mạnh Sĩ Ân không ngờ Lưu Hồng rời hắn mà đi, đến ngay cả Mạnh Phi cũng thế, hung tợn uy hiếp nói.
Mạnh Phi biết Mạnh Sĩ Ân mong nó trở về, nhưng nó thật không muốn về, về để làm gì, muốn gì cũng không có.
"Ba, con sẽ không về, sau này ba đối xử tốt với các cô các dì nhé, dù sao họ mới là người chăm sóc ba."
Nếu cho nó chút đồ gì, hoặc là đợi nó đi miền tây, Mạnh Sĩ Ân có thể gửi tiền sinh hoạt qua đường bưu điện, hoặc cho nó chút tiền tiêu vặt cũng được.
Mạnh Phi cho hay, chờ Mạnh Sĩ Ân già, nó nhất định sẽ chiếu cố một chút.
Nếu thành phố A không đoái hoài, thực xin lỗi, vậy thì đừng trách con trai này lòng không đoái hoài đến cha.
Mạnh Phi nắm chặt tay, tóm lại nó nhất định phải cố gắng, nhất định phải đi nước ngoài học, nó không thể để người nhà họ Lưu coi thường được.
Cũng muốn để người nhà họ Mạnh biết, trước đây họ đã từ bỏ cái gì.
Hai ông bà nhà họ Mạnh ở nhà họ Lưu, thành thật không dám nói gì, chỉ lo nói gì khiến Lưu Văn không muốn nghe, rồi không biết sẽ làm cái trò yêu ma gì.
Có điều chờ bọn họ rời khỏi nhà họ Lưu rồi, hai người lập tức như sống lại.
Vừa đi vừa nói nhà họ Lưu sao mà không biết đạo lý, "Thật là một lũ không biết lễ nghi."
"Đều không biết kính già yêu trẻ." Mạnh mẫu tức lắm, "Còn có Tiểu Phi nữa, con xem nó vừa rời khỏi nhà họ Mạnh bao lâu, hôm nay ngay cả chào hỏi với chúng ta cũng không có."
Lão thái thái nghĩ tới lúc bọn họ đi, Mạnh Phi vậy mà không hề tiễn bọn họ một đoạn đường, tức muốn chết.
"Ta nhớ con có nói em rể Lưu Hồng mua xe hơi nhỏ mà, vậy mà không thèm chở bọn ta một đoạn." Mạnh mẫu nhìn chiếc xe bên cạnh, nhớ lại chuyện Mạnh Sĩ Ân từng nói.
Chuyện Chu Hiên mua xe hơi nhỏ, Mạnh Sĩ Ân đương nhiên biết, "Chở bọn mình một đoạn đường?"
"Sau khi bọn họ mua xe, anh ta còn chẳng chở cha mẹ Lưu Hồng được một lần." Ngay cả vợ chồng Lưu Nguyên cũng không có đi xe, Mạnh Sĩ Ân không nghĩ Chu Hiên sẽ đưa bọn họ về.
Hai ông bà nhà họ Mạnh đều giật mình hoảng sợ, "Con nói vợ chồng Lưu Hồng vậy mà không cho hai ông bà Lưu Nguyên đi xe?"
"Bọn họ chẳng phải sức khỏe không được tốt sao?" Mạnh mẫu nhớ trước mấy năm, vợ chồng Lưu Nguyên năm nào cũng nằm viện một hai lần.
"Đúng vậy, Chu Hiên bận chạy công trình, không có thời gian đưa bọn họ đi bệnh viện, mỗi lần họ đi viện đều gọi 120." Mạnh Sĩ Ân biết người nhà họ Lưu trên dưới không phải là không muốn Chu Hiên đưa họ đi viện.
Cũng mặc kệ là Lưu Văn hay Chu Hiên đều có một câu, bận, công việc bận, không có thời gian lo việc này, nhờ người giúp việc xem tình hình không ổn thì gọi 120.
Hai ông bà nhà họ Mạnh kinh ngạc ngây người, "Lưu Văn, cô ta, cô ta thế mà nhẫn tâm đến vậy?"
Mạnh Sĩ Ân cười khổ, "Đúng vậy, cô ta chính là nhẫn tâm đến vậy."
"Trước đây cuối tuần, lễ Tết đều mang lớn mang nhỏ về nhà mẹ, rồi làm một bàn thức ăn thịnh soạn cho chúng ta ăn."
"Thế mà không biết bị cái kích thích gì, vậy mà không hề chuẩn bị đồ ăn thức uống cho chúng ta nữa."
"Nói chuyện thì toàn móc máy, thế nhưng cuộc sống nhà cô ta thì càng ngày càng khấm khá." Mạnh Sĩ Ân trong lòng ghen tỵ.
"Con nói cũng là chị em, kết quả Lưu Văn thì đủ kiểu vượng phu, trước đây cô ta chỉ ngu ngốc, luôn vun vào nhà mẹ đẻ."
"Hễ không quản nhà mẹ đẻ nữa, xem kìa, cuộc sống của cô ta lập tức lên hương vùn vụt."
"Lưu Hồng là cái thứ xui xẻo, đáng lẽ lần đó chị cả có thể thuận lợi thăng chức, nếu cô ta có thể thu xếp ổn thỏa chuyện học của con trai em gái, thì đã không phiền đến chị cả ra tay."
"Chị cả cũng sẽ không vì bận giải quyết chuyện của em gái, mà không để ý đến việc có người đối phó chị ấy."
"Nếu cô ta sớm phát hiện ra những điều bất hợp lý thì đã không để những người kia tính kế."
Trong lòng Mạnh Sĩ Ân, Mạnh Tĩnh Thu không có chuyện gì không giải quyết được, kết quả cũng chỉ vì những ngày đó, chuyện gì cũng dồn lại, khiến cô bận tối tăm mặt mũi, nên không phát hiện ra điều bất hợp lý.
Nhắc đến cô con gái giỏi giang, dù thời gian trôi qua bao lâu, tâm trạng hai ông bà cũng không tốt lắm.
"Thôi, nhắc đến những chuyện đó làm gì, chẳng lẽ còn có thể vãn hồi được sao?"
"Sớm biết con bé là sao chổi thì lúc trước chúng ta không nên để nó vào nhà."
"Vốn dĩ cuộc sống nhà mình càng ngày càng tốt, kết quả từ khi nó vào cửa, sinh Mạnh Phi xong, cuộc sống..." Mạnh mẫu càng ngày càng bất mãn với Mạnh Phi, không mong nó cầm được tiền của Mạnh Sĩ Ân, nên phải cố gắng bôi nhọ nó.
Vốn dĩ chỉ muốn bôi nhọ Mạnh Phi một chút, kết quả càng nói bà lại càng thấy Mạnh Phi mới là người xui xẻo.
"Mạnh Phi vừa mới sinh ra, cha con vốn dĩ còn một cơ hội thăng chức nữa, kết quả trên kia lại có một lệnh luân chuyển, cha con không có thăng chức được."
Lão thái thái hít một hơi thật sâu, "Nếu như lần đó thăng chức được, tình hình nhà ta đã không như thế này."
"Con có lẽ cũng đã không phải đến viện nghiên cứu, cho dù vào viện nghiên cứu, con cũng không vẫn chỉ là một nhà nghiên cứu viên nhỏ nhoi."
"Ta biết nhà họ Lưu bọn họ vẫn luôn cảm thấy chúng ta bất công với em gái con, nhưng cũng hết cách thôi."
"Con xem con với chị con đều học đại học, công việc lại tốt như vậy, nhưng mà em con từ nhỏ đã không thích đọc sách, nếu chúng ta có nhiều mối quan hệ, giúp nó tìm một công việc tốt."
"Nó cũng sẽ không gặp phải chồng nó." Đối với cậu con rể út này, cho dù con cái của Mạnh Tĩnh Nhã đều đã lớn rồi, thế nhưng Mạnh mẫu vẫn hoàn toàn không thèm để vào mắt.
Thế nhưng biết làm sao được, lúc trước đâu phải là không khuyên bảo cô ấy, nhưng mà cô ấy khăng khăng một mực đòi lấy anh ta, cuối cùng những chuyện thế này, người chịu nhường luôn là cha mẹ.
Hiện tại con gái lớn đã đi, đối với đứa con còn lại này, bà đương nhiên là cưng chiều thêm chút.
Mạnh Sĩ Ân ừ một tiếng, "Con biết, nếu lúc trước..."
"Thôi đi, nói làm gì." Mạnh phụ nghĩ đến gia đình thân thích chỉ biết hút máu cũng vô cùng khó chịu, nhưng cũng không có cách nào, nếu bọn họ không nhìn tới một chút, không biết Mạnh Tĩnh Nhã sẽ làm ầm ĩ đến cỡ nào.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận