Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 661: Hiếu thuận nữ thay đổi 17 (length: 8136)

Lưu Hồng bọn họ một đám ở dưới lầu gặp nhau, xem vẻ mặt đối phương đều không tốt lắm.
Việc đầu tiên Lưu Hồng vào nhà là bảo mẫu phải đi ra ngoài, nghĩ cũng biết, không phải Lưu Nguyên, thì là Chu Quyên lại ghét bỏ bảo mẫu không ra gì.
Thật tình mà nói, Lưu Hồng hiện tại tiếp điện thoại của bọn họ, thật sự là đau đầu đủ kiểu.
"Mẹ, người lại làm sao thế, có phải cảm thấy bảo mẫu không tốt không?"
"Ta lần trước đã nói với các người rồi, hễ đã đến, các người nhịn một chút đi."
"Bây giờ tìm được bảo mẫu tốt, thật không nhiều đâu." Mấy tháng nay, Lưu Hồng tìm bảo mẫu liên tục, ban đầu không ít người còn chủ động giới thiệu, bây giờ thấy nàng, phản ứng đầu tiên của họ là họ thật không có người thích hợp.
Đồng nghiệp quan hệ với cô cũng không tệ, đều khuyên cô, đừng chiều theo lão gia tử bọn họ quá.
"Nếu như các người vẫn muốn đổi bảo mẫu thì, bên ta thật không có ai, người hỏi Viên Triêu với Anh Hào xem." Lưu Hồng thật không muốn nhận chuyện này.
Lưu Viên Triêu và Lưu Anh Hào cũng dứt khoát, "Thật không có, bây giờ tìm được bảo mẫu tốt, thật là khó."
"Bảo mẫu tốt, nhà ai chịu thả cho đi."
Nhìn thấy Lưu Hồng tìm nhiều bảo mẫu như vậy, kết quả không làm được bao lâu thì bỏ đi, nếu một hai người thì là lỗi của bảo mẫu, có điều nếu bảo mẫu liên tục thay ra đổi vào, vậy là lỗi của chủ nhà rồi.
Lưu Viên Triêu tính thời gian, "Ý ta là, vẫn tiếp tục tìm Tiểu Văn thôi."
"Công việc của nàng nhàn, chồng nàng lại là lái xe thuê, thời gian rất thoải mái." Lưu Viên Triêu lười nhắc đến tên Chu Hiên.
Đối với hắn, có một người em rể lái taxi, đúng là một sự tồn tại mất mặt, bình thường có vợ chồng Lưu Văn ở đấy, anh còn sẽ gọi Tiểu Chu, một khi vợ chồng Lưu Văn không có ở đó thì lại thay bằng lái xe thuê.
"Đúng vậy." Lưu Anh Hào cũng đau đầu đủ kiểu, trước kia cứ đến cuối tuần, đều không muốn suy nghĩ gì, trực tiếp đến chỗ vợ chồng Lưu Nguyên.
Bây giờ thì hay rồi, mang cả nhà cả người đến đây, đừng nói ăn uống so với trước kia tệ hơn nhiều, đến cả bảo mẫu cũng nói thẳng cô ta đến đây là để chăm sóc vợ chồng Lưu Nguyên, chứ không phải là để cuối tuần làm tiệc.
Cuối tuần không có chỗ đi, cũng chỉ có thể ở nhà, kết quả nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn, đặc biệt là lần trước hắn nói, lần này chia phòng muốn lấy phòng lớn, tiền không đủ lắm, mong vợ chồng Lưu Nguyên có thể hỗ trợ chút ít.
Kết quả ông bà già lại bảo bọn họ trên tay cũng không có bao nhiêu tiền, ai tin được cái kiểu nói đó chứ, cả nhà cũng chỉ có Lưu Văn không rõ ông bà già tiền lương hưu bao nhiêu, chỉ cần tính toán sơ sơ một chút, là biết hai vợ chồng có bao nhiêu tiền tiết kiệm ngay.
Có điều Lưu Anh Hào cũng biết bây giờ vợ chồng Lưu Nguyên chi tiêu nhiều, nhưng ngày đó nghe Chu Quyên nói về chi tiêu hai tháng qua, anh đã ngớ người kinh ngạc.
Trong mắt anh, số tiền hưu không ít, thế mà có thể đã lâm vào cảnh thu không đủ chi, có khả năng phải dùng đến tiền gốc.
Điều này làm sao Lưu Anh Hào có thể tin, anh biết một khi vợ chồng Lưu Nguyên phát hiện mỗi tháng không thể tiết kiệm được tiền, nhất định họ sẽ không chịu móc tiền nữa.
Cách tốt nhất vẫn là để Lưu Văn chuyển đến đây ở, như vậy có thể tiết kiệm không ít tiền, chưa kể họ cũng có thể giống như trước đây, mỗi tuần lại về.
Mọi người đều sẽ thấy họ là người con có hiếu, đối với họ có danh tiếng tốt, rất có ích, cũng có thể giảm bớt không ít mâu thuẫn trong nhà.
Lưu Viên Triêu cũng hy vọng Lưu Văn có thể đến đây, như vậy Phương Mỹ Trân cũng sẽ không ở nhà làm ầm ĩ, từ sau lần biết vợ chồng Lưu Viên Triêu có khả năng muốn chuyển đến nhà anh ở, cả người cô ta thay đổi hẳn, thường xuyên lầm bầm sẽ không để Lưu Nguyên bọn họ chuyển đến nhà mình.
Nếu như thật sự không tìm được bảo mẫu thích hợp, Lưu Hồng chắc chắn sẽ không chấp nhận, Lưu Anh Hào kia không biết có chấp nhận hai ông bà già hay không, nhưng nếu như thật chấp nhận thì, nhất định sẽ đưa ra vấn đề nhà cửa.
Đây là khung cảnh Lưu Viên Triêu không muốn thấy, đối với căn nhà nhỏ của cha mẹ này, anh đã tính kỹ, anh là trưởng tử, lại có cả cháu trai và cháu nội, theo lệ xưa, nhà nhất định sẽ để lại cho anh.
Nếu anh có thể chọn, đương nhiên sẽ chọn để Lưu Văn chăm sóc vợ chồng Lưu Nguyên.
Chu Quyên thấy ba đứa con đều mở miệng hy vọng Lưu Văn trở về chăm sóc vợ chồng, bất đắc dĩ đem lời của Lưu Văn nói ra.
Lưu Viên Triêu bọn họ đều ngớ người kinh ngạc, bọn họ không ngờ buổi thảo luận hôm đó, lại để Lưu Văn nghe được.
Lưu Viên Triêu chần chờ một hồi, "Nàng, nàng sao lại thế?"
"Nàng, tại sao có thể nghe lén lời của chúng ta."
"Đúng vậy, thật là không có giáo dục." Lưu Anh Hào hết sức bất đắc dĩ nói.
Lưu Hồng thấy hai người vẫn đang xoắn xuýt về việc nghe lén, "Các người hiện tại còn bàn cái này có ý nghĩa gì sao?"
"Bây giờ Lưu Văn không chịu chăm sóc cha mẹ, vậy cha mẹ phải làm sao?" Lưu Hồng nghĩ một chút đến chuyện Lưu Văn đã không chịu chăm sóc vợ chồng Lưu Nguyên nữa, liền đau đầu đủ kiểu.
Quan trọng hơn là, mấy hôm trước, cô em gái út vì con cái học trường danh tiếng mà hết sức sầu não, kỳ thật cũng không phải là không thể tìm người có quan hệ, bỏ ra chút tiền là có thể vào học.
Kết quả hai vợ chồng cô em gái út lại nghĩ thế nào, vậy mà đều không chịu móc tiền, muốn cho con học miễn phí.
Học miễn phí ư, trừ phi có quan hệ cực kỳ tốt, nếu không thì làm gì có thể, tìm được người hỗ trợ đưa con vào trường danh tiếng, đã là rất tốt rồi, không muốn bỏ tiền là chuyện không thể nào.
Trừ phi là có nhà thuộc khu vực trường tốt, rồi con cái đến đó ở, có điều mua nhà cũng không phải là một khoản tiền nhỏ.
Không phải Lưu Hồng coi thường cô em gái út này, mà là vợ chồng họ cho dù có tiền, cũng không muốn bỏ ra.
Vốn dĩ Lưu Hồng không muốn quản chuyện này, cô em gái út này, thật sự là do hai người anh chị ở trên chiều hư, kết quả Mạnh Sĩ Ân tên ngốc kia lại nhắc đến chuyện Lưu Văn vừa mua nhà.
Sau đó bà chị cả cũng nghĩ đến chuyện này, vốn đây là chuyện của nhà họ Mạnh, để bà chị cả ra mặt là được rồi, dù sao các nàng cũng là đồng nghiệp, liên lạc với nhau cũng rất tiện lợi, phải không?
Kết quả không ngờ bà chị cả lại giao cho Lưu Hồng giải quyết, lý do là các nàng là chị em.
Vốn dĩ nhiệm vụ này đã đủ phiền phức rồi, Lưu Hồng còn không biết nên xử lý như thế nào, kết quả bây giờ thì hay rồi, lại còn ra chuyện này nữa, vậy làm sao mà giải quyết được.
Trong đầu Lưu Hồng chỉ có một ý nghĩ, đó chính là tiêu rồi, liệu Lưu Văn có chịu không?
Lưu Viên Triêu và Lưu Anh Hào cũng ngớ người kinh ngạc, về việc tính kế Lưu Văn, bọn họ không cảm thấy có gì không đúng, có điều vấn đề là bây giờ Lưu Văn biết rồi, cũng bày ra thái độ không muốn chăm sóc, vậy thì phải làm sao đây.
Lưu Anh Hào đau đầu lắm, "Anh cả, anh là trưởng tử, chẳng phải anh vẫn luôn nói trưởng tử là nhất hay sao, bây giờ chính là lúc anh ra mặt đó."
Lưu Anh Hào không phải là không muốn chiếm được nhà cửa dưới tên vợ chồng Lưu Nguyên, nhưng anh cũng biết, cho dù vợ chồng Lưu Nguyên thương anh thế nào đi nữa, cũng không lại được Lưu Viên Triêu là trưởng tử, lại có hai đứa cháu trai.
Cái mà anh có thể tính toán cũng chỉ là tiền của vợ chồng Lưu Nguyên, bây giờ thì hay rồi, nhà dù thế nào đi nữa cũng sẽ được giữ lại, có điều tiền thì khác.
Đừng nói Lưu Viên Triêu và Lưu Hồng đều mong ngóng tiền của vợ chồng Lưu Nguyên, đến ngay cả hai ông bà già cũng muốn dùng tiền, số tiền để dành cho anh, thì được bao nhiêu.
Nếu như anh không có gì, vậy thì anh còn cần gì phải tích cực tìm cách như vậy.
Trời sập, thì đã có người cao lo, nếu Lưu Viên Triêu không muốn bỏ nhà, thì cứ để anh ta phải bận tâm đi.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận