Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 59: Bảy mươi nữ thanh niên trí thức 59 (length: 8082)

Này dạng a, Lưu Văn nghe ra ý ngoài lời của Lưu Hà, đôi mẫu nữ xem ra quan hệ tốt này, thật ra cũng là đủ loại tính toán.
"Hừ, ta vốn còn định mua đồ cho bọn họ, ta dựa vào cái gì phải mua đồ, đồ đã hứa với ta cũng không có."
"Còn nói, công việc của nàng sẽ cho ta, kết quả kia, lại trực tiếp cho Tiểu Lượng."
"Nói hắn không dễ dàng thế nào, ta cười chết mất, một thằng đàn ông đi làm thanh niên trí thức đã các loại không dễ dàng, thế thì ta là dễ dàng chắc?"
"Hừ, ta thấy ta thật không cần tặng đồ cho bọn họ, bọn họ thật không thiếu đồ." Lưu Hà càng lúc càng thấy chuyến về lần này, thật không nên đưa nhiều thứ cho nhà như vậy.
"Nếu không phải sợ người ta nói xấu, nói ta có tiền đồ, chả quan tâm gì ba mẹ nói, ta thật sự không muốn quản bọn hắn." Lưu Hà hậm hực nói.
"Thôi, hiện giờ ngày tháng của bọn họ cũng không dễ chịu." Mặc dù Lưu gia không cho Lưu Hà bao nhiêu viện trợ, nhưng dù sao nàng cũng là con gái cưng trước kia của Địch Mẫn, bình thường vẫn là biết chút chuyện, cũng biết chút tình hình của Lưu gia.
Lưu Hà vừa nghĩ tới tình hình tồi tệ của Lưu gia hiện giờ, càng thấy chính mình thật sự nên về một chuyến mới được.
"Ta cảm thấy lần này thành tích thi của Lưu Lượng không tốt đâu."
"Hừ, sợ ta thành tích thi tốt hơn hắn, cũng không gửi bưu điện sách vở, gửi tài liệu ôn tập cho ta."
"Loại người ác độc như hắn, đừng hòng mà có thành tích tốt, nếu không, chẳng biết đắc ý ra sao."
Lưu Hà vốn dĩ đã biết Lưu Văn không có để lại tài liệu ôn tập cho nàng, đương nhiên rất tức giận, nhưng sau khi bàn về chuyện nhà Lưu gia, tâm tình đã tốt hơn nhiều, mặt cũng đã tươi cười nói chuyện.
Lưu Văn biết Lưu Quý vợ chồng bất công, mấy đứa con ở dưới có thể sống hòa thuận được sao?
Lưu Thành vợ chồng có tính toán riêng, cảm thấy đồ của Lưu Quý vợ chồng đáng lẽ phải cho bọn họ, kiếp trước không vỡ lở ra, là do Lưu Lượng với Lưu Hà có tiền đồ rồi, cũng không để ý mấy đồ cỏn con của Lưu Quý vợ chồng, bình thường còn cho hai ông bà tiền.
Chính vì vậy mà Lưu gia mới không vỡ lở ra, nhưng giờ đây không có nguyên chủ thường xuyên gửi đồ giúp đỡ ở nhà, Lưu Hà sau khi kết hôn, người nhà Lưu gia không có viện trợ, cho nên Lưu Thành vợ chồng cũng bắt đầu nhằm vào Lưu Lượng.
Lưu Lượng người này nói sao nhỉ, nghe hay thì là thanh cao, nói khó nghe thì là coi thường phần lớn người trong Lưu gia, cũng chỉ có Lưu Hà, vì lấy được người kinh thành, công việc lại ngon quan hệ lại tốt, mới có quan hệ khá tốt với nàng.
Hiện tại hắn thái độ đó, Lưu Thành vợ chồng có ưa nổi không? Đặc biệt là Địch Mẫn còn thiên vị thằng con trai này các kiểu, Lưu Thành vợ chồng sao có thể không phát hiện ra?
Đặc biệt hiện giờ Lưu Hà đối với Lưu Lượng cũng có rất nhiều ý kiến, cứ nhìn thái độ nàng mà xem, đợi nàng về rồi, biết được thành tích của Lưu Lượng, nếu thi tốt thì không có gì, tiếp tục huynh đệ tỷ muội tốt, nếu biết thi không tốt, thì nhất định sẽ trào phúng cho một trận.
"Dù sao đó cũng là anh trai ngươi, hồi trước quan hệ các ngươi tốt thế cơ mà." Dù Lưu Văn có muốn xem trò cười của bọn họ, nhưng cũng không thể đổ thêm dầu vào lửa, khuyên nên khuyên thôi.
Còn về hiệu quả à, ai cũng biết Lưu Hà con người, căn bản là người không lọt tai lời khuyên, nên thế nào vẫn là như thế.
Về phần Phạm Triết ấy, thì giỏi làm ra vẻ, nhưng thái độ đối với nhà Lưu gia, ha ha ha, kiếp trước tốt với nhà Lưu gia, đó là vì hắn có tiền đồ, vợ có tiền đồ, có chút tiền cho cũng không tính toán gì.
Nhưng lần này, nhà Lưu gia sau khi Lưu Hà kết hôn thì liền lập tức không còn trợ giúp gì nữa, có thể nói con gái đi lấy chồng thì không còn viện trợ cho con gái nữa, cũng là chuyện thường tình.
Nhưng trong mắt Phạm Triết thì đó là coi thường hắn, nếu không, sao lại không trợ giúp nữa.
Lần này đồng ý cùng Lưu Hà cùng nhau về thăm người thân, cũng là muốn cho nhà Lưu gia biết, người mà bọn họ coi thường trước đây, hiện giờ không còn là a Mông như xưa nữa.
Lưu Văn không khỏi rất mong đợi, xem ra lần theo vợ chồng Lưu Hà về thăm người thân, không biết sẽ náo nhiệt cỡ nào, nhưng mà như thế nào thì kệ thôi.
Lưu Văn nói chuyện vài câu với Lưu Hà xong, liền tiễn nàng đi, dù sao nàng còn bận thu dọn hành lý.
Lưu Hà vốn nghĩ Lưu Văn sắp phải rời khỏi đây, không thể không để lại chút gì, ít nhất phải còn chút đồ dùng, ví dụ như đồ ăn.
Đồ ăn, bọn họ có thể dùng được, nếu là đồ dùng sinh hoạt thì bọn họ đi rồi cũng có thể để lại cho thanh niên trí thức ở nông trường, coi như làm việc tốt.
Nhưng kết quả không ngờ tới, Lưu Văn lại không để lại gì cho nàng cả, làm nàng tức điên lên, có thể nói là một đường vừa chửi vừa về.
Phạm Triết thấy Lưu Hà hai tay không trở về, rất ngạc nhiên, "Lưu Văn không đồng ý à?"
"Không phải không đồng ý, mà là xe lửa đêm nay nàng ta đã đi Kinh thành rồi."
"Ta, đến trễ rồi, đồ đạc người ta thu dọn xong hết rồi."
"Tài liệu ôn tập, còn có nồi niêu xoong chảo, đồ dùng không dùng đến, toàn bộ đều để lại cho người trong thôn hết rồi."
"Dù sao ta cũng chẳng lấy được gì cả."
"Thật là, dù gì cũng một chuyến tới nông trường không dễ gì, thông báo tiếng cũng đâu có gì khó đâu."
Lưu Hà đi một quãng đường dài như vậy, đặc biệt là vừa đi vừa tức giận trở về, cũng mệt không nhẹ.
Tự rót cho mình ly trà, uống liền hai ly, khát quá.
Cái gì? Phạm Triết không ngờ Lưu Văn sắp đi rồi, lại không báo với Lưu Hà một tiếng, vốn dĩ nghĩ những ngày ở chung này, không nói tỷ muội tình thâm, thì ít ra cũng coi là đã quen biết nhau.
Kết quả không ngờ nàng ta sắp rời khỏi đây rồi, vậy mà không báo với Lưu Hà.
So với mấy món đồ đó, Phạm Triết thực sự không để vào mắt, mà để ý tới mối quan hệ với Lưu Văn.
"Nếu nàng ấy muốn đi, em có giúp người ta thu dọn hành lý không?" Phạm Triết cảm thấy với tính tình của Lưu Hà, rất có khả năng là sẽ không giúp thu dọn hành lý.
"Ta giúp làm gì a, người ta biết tự thu dọn hành lý."
"Ta chỉ nói chuyện với nàng ấy thôi." Giúp Lưu Văn thu dọn hành lý á? Thôi đi, không có khả năng.
Một câu trả lời không hề bất ngờ, Phạm Triết cười cười, giải quyết sao được đây, con cái đã hai đứa, sau đó Lưu Hà còn thi lên đại học.
Hai vợ chồng họ chắc không cách nào chia tay, Phạm Triết biết rất nhiều người đi học đại học rồi, có người sẽ ghét bỏ nửa kia không thi lên đại học, các kiểu không xứng đôi rồi nhao nhao đòi ly hôn.
Mà hắn không muốn hi vọng sẽ ly hôn, Lưu Hà sẽ không tha cho hắn, không chỉ sẽ tới trường làm ầm ĩ, còn sẽ tới nhà làm ầm ĩ nữa.
Nếu không có cách nào ly hôn với Lưu Hà, mà họ vẫn sẽ sống tiếp, Phạm Triết nghĩ nghĩ, vẫn nên nói chuyện với Lưu Hà cho tử tế, ít ra cũng nên sửa đổi lại một chút.
Ở nông trường này, cũng đã trêu phải rất nhiều phiền phức, quan hệ với những người xung quanh cũng chẳng ra làm sao.
Phạm Triết cũng không muốn đợi đến khi họ đi Kinh thành rồi, quan hệ với mọi người xung quanh cũng tệ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đó là nơi họ phải sống lâu dài.
"Lưu Hà, anh cảm thấy chúng ta nên nói chuyện với nhau tử tế." Phạm Triết cản Lưu Hà đang định chơi với hai đứa con trai.
Nói chuyện với nàng? Lưu Hà không rõ, "Chúng ta có gì mà nói chứ?"
Không lẽ chỉ vì không lấy được đồ, nên mới nói với nàng chắc.
"Đồ không lấy được, em cũng có làm gì được đâu." Lưu Hà thật sự không muốn nghe những đạo lý kia của Phạm Triết.
"Về chuyện chúng ta đến Kinh thành sau này." Phạm Triết nhìn chằm chằm Lưu Hà.
Lưu Hà bất đắc dĩ biết không tránh được, chỉ có thể nghe xem Phạm Triết định nói gì.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận