Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 520: Độc thân nhà nữ nhi 75 (length: 8312)

Đổng Tư Dao cũng không phải là một người nhỏ mọn, thêm vào hiện tại nàng cũng không thiếu tiền, Lưu gia huynh đệ trả tiền.
Lưu Lỵ mặc dù là không có trả tiền, nhưng cũng là chuyện sớm hay muộn, rốt cuộc có một bộ cửa hàng trong tay, thật là vạn sự không lo.
Cửa hàng tới tay sau, trực tiếp tiếp tục cho thuê đi, mỗi tháng cầm tiền thuê.
Đổng Tư Dao cũng không có ý định dùng số tiền thuê này, còn không bằng nửa năm thu một lần tiền thuê nhà, tiền đều gửi ngân hàng, chờ sau này tiếp tục mua cửa hàng gì đó.
Tâm tình thật tốt Đổng Tư Dao, đều đã là muốn hát vang một khúc, chúc mừng nàng lập tức liền muốn trở thành người tay cầm một ngôi nhà, một tòa cửa hàng.
Lưu Văn thấy Đổng Tư Dao tâm tình rất tốt ngân nga ca hát, mặc dù muốn nói ngũ âm không được đầy đủ, thật có chút làm người không có cách nào tiếp nhận, nhưng là nghĩ nghĩ lập tức liền có thể triệt để không còn liên quan đến Lưu gia, cũng liền bình thường trở lại.
Lưu Văn hiện tại vui vẻ là, hộ khẩu đã dời vào, liền chờ tháng sáu là có thể đi báo danh vào tiểu học.
Đáng tiếc phía trước còn cho rằng sẽ cùng Lưu Bân ở cùng một trường học, có lẽ còn có thể tại tiểu học làm bạn học cùng lớp, hoặc là cùng niên cấp.
Đáng tiếc hiện tại Lưu Hạo hai vợ chồng, trên tay không có nhiều tiền như vậy, còn có công việc xảy ra rất nhiều vấn đề.
Lưu Hạo là muốn được thăng chức, cho nên công việc đều rất nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ.
Khương Địch thì bất đồng, ỷ vào lão gia tử là phó nhà máy, tiền đồ của đàn ông không tệ, nói rõ tiền đồ vô hạn, đối với công việc cũng không thực sự để tâm.
Vốn dĩ nếu Lưu Hạo vẫn luôn được thăng chức, hoặc nói tiền đồ rất tốt, mọi người cũng sẽ nể mặt nàng, tránh đến lúc đó gây khó dễ cho Lưu Hạo.
Hiện tại biết Lưu Hạo chính mình cuộc sống đều không dễ chịu, về phần lão Khương xưởng trưởng, mặc dù mỗi ngày còn đi làm, trước kia phụ trách sự tình cho dù không nhiều, cũng có một số việc yêu cầu hắn xem qua.
Hiện tại thì hay rồi, trực tiếp là đi làm một tờ báo, một ly trà rồi tan tầm, không có sự tình yêu cầu hắn phê duyệt xử lý, càng thêm không có người tìm hắn thương lượng việc trong nhà máy.
Thẳng thắn nói cho ngươi, hiện tại trong nhà máy không cần ngươi, ngươi không đi làm, đến thời gian trực tiếp làm thủ tục về hưu đều được.
Muốn đi làm cũng có thể, chính là đi làm đều là cái trạng thái này.
Như vậy, mọi người đều biết, xưởng trưởng đã đối lão Khương xưởng trưởng rất là bất mãn, nếu như không phải ngại trực tiếp làm thủ tục về hưu cho ông ta không được hay lắm, đã sớm cho ông ta cút về.
Lão Khương xưởng trưởng đều đã như thế này, đối với Khương Địch, bọn họ đương nhiên là không có thái độ tốt.
Trước kia Khương Địch ở văn phòng, chỉ là xử lý một chút sự tình đơn giản, những việc phức tạp mất thời gian lại tốn công mà không có kết quả, đều là trực tiếp bỏ qua.
Nhưng mà khi ra thành tích, cấp trên khen ngợi một hai, muốn phát tiền thưởng, Khương Địch tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ.
Công lao ném cho lãnh đạo, nàng là người lớn nhất, có thể nói cướp rất nhiều công lao của người khác, rất nhiều người đối nàng rất bất mãn.
Nhưng là có bất mãn, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, ai bảo nàng có người cha tốt, gả rồi tìm được người đàn ông tốt, cuộc sống tuyệt đối bay lên.
Vốn cho rằng bọn họ trừ khi rời khỏi nhà máy máy móc, hoặc đổi phòng, mới có thể không cùng Khương Địch đụng độ, hiện tại biết chỗ dựa của Khương Địch đều đổ sụp.
Lão Khương xưởng trưởng đều thế này rồi, mọi người đương nhiên cũng sẽ không khách khí, mặc dù cũng không làm gì quá đáng, nhưng mà trước kia Khương Địch tuyệt đối sẽ không nhận công việc, hiện tại cũng bị an bài cho nàng.
Không biết làm? Xin lỗi, không biết thì đi hỏi người khác sao? Đều đã đi làm nhiều năm như vậy rồi, như thế nào còn không biết làm.
Lãnh đạo nghe được Khương Địch phàn nàn công việc được phân cho rất khó, cũng thay đổi thái độ ôn tồn trước kia, "Ngươi không biết thì không đi hỏi người sao?"
"Thôi, nếu ngươi không biết thì đừng làm, ta đổi người." Lãnh đạo tức giận nói.
"Còn nữa, ngươi cái này không biết cái kia không biết, chính là đối với công nhân viên chức chưa quen thuộc, vốn định tháng sau để ngươi bồi dưỡng rồi."
Vốn dĩ cái danh ngạch này không phải dành cho Khương Địch, là lão Khương xưởng trưởng lên tiếng hỏi, còn có Lưu Hạo ra mặt hỗ trợ mới có thể phân cho nàng.
Hiện tại lãnh đạo cũng nhân cơ hội lấy lại danh ngạch bồi dưỡng, hừ, ai không có thân thích hoặc là có quan hệ, cần nhờ giúp đỡ.
Trước kia cho Khương Địch mở bao nhiêu cửa thuận tiện, cũng không thấy nàng có biểu hiện gì.
Lãnh đạo sớm cũng đã rất bất mãn với vợ chồng Khương Địch Lưu Hạo không biết cảm ân, hiện tại trực tiếp hủy luôn danh ngạch bồi dưỡng.
Cái gì? Khương Địch là muốn tìm đến lãnh đạo phàn nàn đôi chút, để ông ta ra mặt giáo huấn một vài người, trước kia nàng thường làm việc này, lãnh đạo cũng thuận theo ý nàng.
Kết quả không nghĩ đến lần này lãnh đạo lại ngược lại hủy cơ hội bồi dưỡng của nàng, đây là cái tình huống gì?
"Khoa trưởng, tôi, tôi, sao có thể hủy cơ hội bồi dưỡng của tôi." Khương Địch hiện tại đâu còn dám phàn nàn công việc nặng, nhiệm vụ phiền phức, chỉ mong có thể nói, cướp lại được danh ngạch bồi dưỡng này.
Cơ hội bồi dưỡng lần này thực sự rất khó có được, đã có tin tức nhỏ, chỉ cần lần này học tốt, về sau khả năng thăng chức rất lớn.
Khương Địch biết lão đầu tử đừng nói có thực quyền, ngay cả mặt mũi tình cũng không có, tay không quản lý chuyện gì, cho thấy nhà máy chán ghét ông ta.
Như vậy, trước kia những người có quan hệ không tệ với nhà họ Khương, đều nhao nhao kéo xa khoảng cách với nhà họ Khương.
Lão gia tử còn chưa hoàn toàn rút lui, những người này đã đối với nàng như vậy rồi, thật không dám nghĩ, trải qua thêm một năm nửa năm, địa vị của nàng trong phòng sẽ ra sao.
Có khi về sau những việc phức tạp, dễ xảy ra vấn đề nhất, đều là do nàng đi xử lý.
Một khi xử lý không tốt, nhất định sẽ có người đứng ra gánh tội danh, không cần phải nghĩ, người đó chính là nàng.
Cho dù nàng toàn bộ tránh được những cái bẫy này, công việc được giao toàn bộ đều hoàn thành, những việc cần xử lý, cũng là hoàn mỹ xử lý xong, thì việc thăng chức cũng không liên quan đến nàng.
Khương Địch cho tới bây giờ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, nàng cũng sẽ giống như những người mà nàng đã từng coi thường, có nỗ lực lại nhiều tinh lực, cũng không có cách nào thăng chức.
Khương Địch muốn nói gì đó, muốn vì chính mình tranh thủ một chút.
Lãnh đạo không muốn nghe Khương Địch nói nữa, sẽ khiến ông nhớ lại Khương Địch trước kia ở trước mặt ông, cái dáng vẻ như là lãnh đạo vậy.
"Được rồi, không phải cô sẽ không thì giao việc cho cô sao, cô cứ đi mà học."
"Cô ở chỗ tôi lẩm bẩm lẩm bẩm, chẳng lẽ trông cậy vào tôi giúp cô làm?"
"Cần phải biết ba của cô là người kỳ cựu của nhà máy, lúc trước ông ấy đã từ một công nhân kỹ thuật như thế nào mà đi lên vị trí lãnh đạo xưởng, đều dựa vào nỗ lực của chính mình."
"Cô thân là trưởng nữ của ông, ta nghĩ cô cũng sẽ giống lão Khương nhà máy."
Mọi người đối với lão Khương xưởng trưởng thực sự rất nể phục, có thể nói nhà máy máy móc có được như ngày hôm nay, không thể thiếu nỗ lực của ông lúc trước.
Đáng tiếc con cái ông, không một ai giống ông cả, tranh công thì số một, còn làm việc thì ra sức chối từ.
Khương Địch không nghĩ đến kết quả lại là như vậy, đối với lãnh đạo bất mãn hơn nữa, cũng biết nhịn xuống đi, rốt cuộc nàng bây giờ không còn là nàng trước kia.
Về đến văn phòng Khương Địch, xem những tài liệu đặt trên bàn làm việc của mình, thật sự muốn khóc, thực sự những thứ này đối với nàng mà nói quá khó.
Khương Địch trước kia tâm tình không tốt, có người sẽ an ủi nàng, nhưng hiện tại cho dù nàng khóc, mọi người cũng chỉ coi như không thấy.
Không bận rộn xử lý công việc, thì đang thảo luận sự tình, chính là mặc kệ Khương Địch.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận