Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 64: Bảy mươi nữ thanh niên trí thức 64 (length: 8018)

Khẩn trương chờ đợi Vương Quyên hồi đáp Dương Hoành, phát hiện nàng vậy mà liền như vậy rất là trực tiếp đi mất, đều trợn tròn mắt.
"Như thế nào, như thế nào lại như thế này?"
"Nàng thế nhưng chẳng hề nói một câu." Dương Hoành cho rằng Vương Quyên lại là không vui, tối thiểu phải nói gì đó, nhưng không ngờ thế nhưng một câu cũng không nói, liền như vậy trực tiếp bỏ đi.
Dương Hoành không hiểu nhìn Lưu Văn, muốn xem nàng nói thế nào.
Lưu Văn nhìn Vương Quyên bỏ đi, nhìn lại vẻ không hiểu của Dương Hoành, ai, đúng là đồ ngốc, "Ngươi nói vậy, sẽ làm cho Vương tỷ cho rằng gia đình ngươi có ý kiến với nàng."
A, như vậy tính là có ý kiến gì? Dương Hoành trợn tròn mắt, "Thật ra cha mẹ ta đối Vương Quyên rất là hài lòng."
"Theo họ nghĩ, có người nguyện ý gả cho ta, đã là một chuyện rất tốt rồi."
"Sao có thể có ý kiến với Vương Quyên được." Dương Hoành miệng không ngừng lặp đi lặp lại, biểu thị cha mẹ hắn không hề ghét bỏ Vương Quyên.
Lưu Văn nghe mà nhức đầu, nhìn Dương Hoành vẫn còn không ngừng lặp lại chuyện không ai ghét bỏ Vương Quyên, liền hít sâu một hơi.
"Dương ca, thông thường mà nói, cha mẹ chồng đối với con dâu tương lai, mà nói ra một câu như vậy, thật ra là bất mãn với nàng."
Lưu Văn giải thích nhiều lần, vẫn là không thể giúp Dương Hoành hiểu ra, cảm giác thật là vô lực.
Đã hết cách giải thích, Lưu Văn nhìn sang Lâm Viễn, "Lâm ca, anh giải thích đi."
"Em nghĩ anh là con trai, hẳn là sẽ có tiếng nói chung." Lưu Văn cảm thấy tốt hơn là để Lâm Viễn giải thích, rốt cuộc bình thường Dương Hoành cũng nghe lời Lâm Viễn.
Á á, không thể nào, chuyện này thế nhưng lại phải đến hắn giải thích một chút sao? Lâm Viễn sửng sốt, hít sâu một hơi, "Ta, ta sao cảm thấy áp lực này có chút lớn vậy."
"Anh xong rồi, anh là đàn ông, có thể hiểu được mạch não của hắn."
"Em đi xem Vương tỷ thế nào đã." Tóm lại Lưu Văn không muốn tiếp tục thảo luận với người ngốc nghếch này, nên giao cho Lâm Viễn đi.
Không thể nào, Lâm Viễn nhìn Lưu Văn đã chạy đi mất, rất muốn giữ nàng lại, mặc dù là đồng tính, nhưng về vấn đề này, thật không biết nên nói như thế nào.
Nhưng là không có cách nào, không chịu nổi Lưu Văn chạy nhanh như chớp, cố kéo cũng không được.
Thấy Dương Hoành đáng thương, Lâm Viễn có thể làm gì, nếu thật thất tình, đến lúc đó vẫn là hắn không may.
Đằng nào thì cũng là hắn không may, hay là khuyên nhủ luôn đi.
Lưu Văn cũng mặc kệ Lâm Viễn trong lòng oán thầm thế nào, dù sao chuyện này giao cho hắn, nhất định sẽ ổn.
Lưu Văn cho rằng sẽ khó mà đuổi theo Vương Quyên, rốt cuộc cô ấy đã ra ngoài lâu như vậy, không ngờ cô ấy lại ở ngay chỗ không xa đợi.
Không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhìn bộ dạng cô ấy, liền biết vấn đề không lớn, chỉ cần an ủi vài câu là được.
"Vương tỷ." Lưu Văn chạy hai bước đuổi theo.
Vương Quyên vẫn luôn chờ người, không ngờ có người tìm tới cô ấy, nhưng người tới lại là Lưu Văn, không khỏi sắc mặt sụp xuống.
Lưu Văn cũng biết cô ấy không chờ mình, nhưng nhìn bộ mặt thất vọng như vậy, thật khiến người đau lòng.
"Không phải Dương ca không muốn tới, mà là có một số việc anh ta vẫn chưa hiểu."
"Lâm ca đang giúp anh ấy giải thích, em tới trước hỏi thăm một chút." Lưu Văn kéo tay Vương Quyên, "Có phải chị đang rất tức giận không."
"Sao có thể không tức giận, ta còn chưa về nhà chồng, mà đã nói bao nhiêu điều như thế."
"Chăm sóc ông bà nội ngoại, giúp con trai cả trông cháu, kết quả đến lượt Dương Hoành thì mặc kệ."
"Cái này là cái gì chứ."
"Trước đây ta chưa bao giờ nghe Dương Hoành nhắc tới, kết quả đến phiên ta cùng hắn kết hôn, bây giờ lại nói ra như vậy, nếu không phải không hài lòng ta, sao có thể nói vậy."
"Ta thật là..." Vương Quyên hít sâu một hơi, "Ta thật không biết phải nói sao nữa."
"Thật ra em thấy như vậy rất tốt." Lưu Văn cũng không biết cha mẹ Dương Hoành nghĩ như thế nào, nhưng tối thiểu cô biết một điều.
"Chị không nghe Dương ca nói sao, cha mẹ anh ấy cho anh ấy tiền, bảo mua nhà tân hôn ở Kinh thành."
"Tuy em không biết cha mẹ anh ấy cho bao nhiêu tiền, nhưng em biết, chắc chắn không phải ít."
"Nếu không hài lòng với chị, sao có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy."
"Rốt cuộc, họ hàng thân thích nhà Dương ca đều ở quê, quan hệ của họ cũng ở đó, công việc cũng ở đó, ép họ lên Kinh thành sinh sống, họ cũng không quen."
"Bọn họ lại không thể làm theo yêu cầu của Dương ca, để hai người tốt nghiệp xong thì về quê làm việc."
"Em không muốn." Vương Quyên thấp giọng nói, "Ở chỗ đó không tốt bằng Kinh thành."
"Hơn nữa, ta gả đi, bên đó thật không có người quen nào, gặp chuyện gì, ai sẽ giúp ta."
Không có người thân, không có bạn bè, Vương Quyên cũng không phải là không thể làm lại từ đầu, lúc trước nàng đi làm thanh niên tri thức, cũng bắt đầu lại từ đầu đó thôi, nhưng vấn đề là nơi đó là quê của Dương Hoành, nếu như hai người cãi nhau, tuyệt đối nàng sẽ thiệt thòi.
"Đúng vậy, chắc chắn là chị không muốn rồi, cho nên chị hiện tại tốt nhất là như vậy."
"Chị vốn định là hai vợ chồng tự kiếm tiền mua nhà, mà bây giờ cha mẹ Dương Hoành đã đưa tiền mua nhà cho rồi, không phải tiền của hai người sẽ dùng để nhờ Lâm ca kiếm thêm tiền à."
"Bọn họ không tới chăm sóc chị ở cữ, không giúp chị chăm con, cha mẹ chị cũng không có cách nào chăm chị, cũng không sao cả, chị có tiền là được rồi."
"Đến lúc đó trực tiếp thuê một người giúp việc đến chăm sóc chị."
"Chờ con lớn hơn một chút, gửi nhà trẻ, nếu như chị không bận rộn, cũng yên tâm với gia đình, có thể để cha mẹ chị chăm nom, sau khi tan tầm chị về đón con."
"Nếu như chị cảm thấy cha mẹ chị chưa chắc đã chăm con tốt, vậy thì đơn giản thôi, chị cứ tiếp tục thuê người giúp việc."
"Tóm lại, có tiền là được." Lưu Văn thật không thấy có vấn đề gì, nếu để cô chọn, cô cũng không muốn chọn cha mẹ chồng tới chăm sóc hay trông con.
"Nếu để cho em chọn, em sẽ chọn như thế nào." Vương Quyên tuy đã hiểu ý của Lưu Văn, nhưng vẫn muốn hỏi lại.
"Em thà dùng tiền thuê người chăm sóc còn hơn là phải đối mặt với mẹ chồng."
"Chị nên biết đó, nếu dùng tiền thuê người chăm sóc chị, chị muốn thế nào, có thể nói với người giúp việc, người ta tối đa cũng chỉ khuyên chị, bảo chị đừng thế này đừng thế kia mà thôi."
"Cuối cùng vẫn là do chị quyết định."
"Nhưng nếu như chị đối diện với mẹ chồng, chị dám nói thế không?"
"Chị căn bản không dám, chị sẽ phải nghe lời họ."
"Có thể tự mình làm chủ được thì cần gì phải chọn sống cùng cha mẹ chồng."
"Chị phải nhớ rõ là dù cho cha mẹ chồng có là người rộng lượng, thì họ cũng luôn luôn hướng về con trai của mình, dù cho ngoài miệng nói con dâu tốt, nhưng xin tin ta, một khi hai người cãi nhau, họ chắc chắn sẽ bênh vực con trai của mình."
"Còn chuyện lúc về già, có phải họ sẽ để con trai lớn chăm sóc, hay để các chị chăm sóc thì cứ tính sau."
Vương Quyên cũng không phải người không nghe lời khuyên, trước đây cô nghĩ người nhà Dương gia không hài lòng mình, nhưng giờ nghe Lưu Văn phân tích xong, lại cảm thấy có thể tự chủ làm chủ mới là tốt nhất.
"Đúng vậy, chuyện sau này để sau hãy nói, ta không cần phải quản nhiều như vậy."
"Cảm ơn em, thật đó, nếu như không có lời khuyên của em, ta còn chưa chắc đã nghĩ thông suốt những điều này." Vương Quyên nắm chặt tay Lưu Văn, có một số việc thật nên nghe lời khuyên của Lưu Văn thì hơn, nếu không với cái đầu heo của cô, chỉ sẽ làm hỏng chuyện mà thôi.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận