Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 686: Hiếu thuận nữ thay đổi 42 (length: 8604)

"Bọn họ có tiền trong tay, lại không tử tế, chẳng phải là có thể bán nhà cửa đi."
"Hơn nữa ngươi quên rồi sao, bọn họ đâu phải không có chỗ dựa, chẳng phải còn có ba má ta đấy."
"Nếu để ta chăm sóc ba má ta bọn họ, có lẽ ban đầu, bọn họ sẽ đưa cho vài tháng tiền, sau này thì đừng hòng nghĩ."
"Ngươi mà nói chuyện tiền sinh hoạt với họ, họ liền sẽ nói đạo hiếu với ngươi, nói dù sao ngươi cũng phải chi tiêu này nọ."
"Có khi còn đề nghị ngươi, có thể cho thuê nhà chúng ta, lấy tiền thuê là đủ chi tiêu."
Kiếp trước người nhà họ Lưu không phải như vậy đấy sao, chỉ là bây giờ họ không mở miệng ra được thôi.
Chu Hiên trước kia sẽ lo Lưu Văn buồn lòng, nhưng hiện tại hắn biết Lưu Văn căn bản không vì chuyện đó mà buồn.
Lúc nói mấy lời này, đều cảm thấy như đang nói chuyện của người xa lạ.
"Ngươi không buồn sao?" Chu Hiên chỉ lo Lưu Văn giấu chuyện đó trong lòng.
"Nếu như ngươi cảm thấy không vui, có thể nói với ta." Con người ta vẫn là cần phải xả ra một hai câu, "Cứ giấu mãi trong lòng, không tốt cho thân thể."
Nhìn Chu Hiên đang lo lắng nhìn mình, Lưu Văn cười, "Trước kia, ta sẽ buồn, là cái loại rất buồn ấy."
"Nhưng bây giờ nghĩ thông rồi, ta có gì mà phải buồn, ta làm một người con gái nên làm, họ muốn bất công, muốn yêu thích con cái nào là chuyện của họ."
"Ta sẽ khách khí với họ, xem như người thân bình thường là được, không đúng, phải hơn người thân bình thường một chút." Người thân bình thường còn chẳng muốn hay tới lui thăm nhau.
Lưu Văn thấy chuyện này vẫn có chút khác biệt, nhưng ít nhất có thể khiến Lưu Nguyên biết cái gọi là khoảng cách.
Vợ chồng Lưu Văn tâm trạng rất tốt, họ rất có thể sẽ mua được thêm một căn nhà lớn bên ngoài, chỉ có Mạnh Tĩnh Thu, người vốn dĩ không ưa gì Lưu Văn, là chẳng có gì tốt để mà vui vẻ.
So với vợ chồng Lưu Văn các loại vui mừng, thì nhà họ Mạnh bây giờ đang rối tung rối mù.
Tin tức truyền đến nhà họ Mạnh, cả nhà nháo nhào cả lên, vợ chồng già nhà họ Mạnh vẫn còn nghĩ chờ Mạnh Tĩnh Thu làm viện trưởng thư viện, liền sẽ để cô ta thu xếp cho Mạnh Tĩnh Nhã một công việc.
Kết quả không ngờ, Mạnh Tĩnh Thu còn chưa làm được viện trưởng thư viện, đã xảy ra chuyện rồi.
Sau một hồi dò la tin tức, tuy không biết rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng biết lần này vấn đề rất lớn.
Nhà chồng của Mạnh Tĩnh Thu sau khi biết vấn đề rất lớn, đã thẳng thừng tuyên bố, họ không có khả năng lẫn nhân mạch để giúp đỡ vụ này.
Cả nhà họ Mạnh đều kinh ngạc ngây người, rốt cuộc Mạnh Tĩnh Thu cũng đã không ít lần ra sức vì nhà chồng, kết quả giờ cô ta vừa xảy ra chuyện, bên nhà chồng đã phủi sạch quan hệ, sao không làm người ta đau lòng.
Nhưng cho dù bọn họ nói thế nào đi nữa, nhà chồng Mạnh Tĩnh Thu, bao gồm cả chồng cô ta, đều rất dứt khoát, không có năng lực giúp đỡ, nếu mắc sai, thì cứ thẳng thắn rồi sẽ được khoan hồng.
Hai ông bà già nhà họ Mạnh mất tinh thần ngồi trên ghế, còn Mạnh Tĩnh Nhã thì vốn rất hăng hái, lại trở nên rất an tĩnh.
Vợ chồng Lưu Hồng nhận tin tức chạy tới, thấy nhà họ Mạnh an tĩnh, Lưu Hồng không khỏi nhớ tới một thành ngữ, chính là tử khí nặng nề.
Trước kia mỗi lần đến nhà họ Mạnh, đều có thể nghe thấy Mạnh Tĩnh Nhã giọng nói vang dội, không hề khách khí.
Mạnh Sĩ Ân trên đường cũng rất là sợ hãi, dù anh mới là con trai trưởng nhà họ Mạnh, nhưng từ trước đến giờ anh đều nghe theo Mạnh Tĩnh Thu.
Từ nhỏ anh đã biết, nghe theo lời Mạnh Tĩnh Thu, đi cùng Mạnh Tĩnh Thu thì tuyệt đối sẽ không có vấn đề.
Bao gồm cả những chuyện không vui trong công việc, đều tâm sự với Mạnh Tĩnh Thu, cô đều có thể giúp giải quyết.
Kết quả hiện tại anh mới phát hiện, Mạnh Tĩnh Thu không thể mãi là chỗ dựa của anh, cô ta cũng có ngày ngã xuống.
Và một khi Mạnh Tĩnh Thu ngã xuống, Mạnh Sĩ Ân rất lo, vậy anh sẽ làm thế nào ở cơ quan.
Còn bao nhiêu chuyện trong nhà, anh nên xử lý thế nào, có thể nói dù Mạnh Sĩ Ân là con trai duy nhất nhà họ Mạnh, nhưng anh chưa từng xử lý mấy chuyện đó, đều là do Mạnh Tĩnh Thu sắp xếp xong, anh chỉ việc làm theo.
Lưu Hồng thì ghét cái kiểu mạnh mẽ của Mạnh Tĩnh Thu, cảm thấy bà chị cả này thật không dễ ưa, kết quả khi biết Mạnh Tĩnh Thu gặp chuyện, rất có thể sẽ phải đi cải tạo, cô đã cuống lên, không biết nên làm gì.
Rốt cuộc, một khi Mạnh Tĩnh Thu thất thế, đừng nói Mạnh Sĩ Ân ở viện nghiên cứu khó sống, Lưu Hồng cũng lo ngày tháng của mình ở viện nghiên cứu không dễ chịu.
Hai ông bà Mạnh gọi vợ chồng Mạnh Sĩ Ân về, là muốn xem bọn họ có biện pháp gì giải quyết việc này không.
Kết quả không ngờ, lại thấy hai người ngây ngốc ngồi tại chỗ.
Về phần hỏi xem họ có cách nào giải quyết không, thì thật ngại, họ đã thẳng thừng lắc đầu, tỏ vẻ không có cách nào.
Điều này khiến hai ông bà Mạnh giận dữ, "Đồ phế vật, đúng là lũ phế vật."
"Trước kia trong nhà gặp chuyện, đều là chị con chạy đông chạy tây, đi khắp nơi tìm quan hệ, là giải quyết được."
"Nhà gặp không biết bao nhiêu chuyện, trước mặt chị con, căn bản không là gì, chị ta đều có thể tìm ra cách giải quyết."
"Kết quả hiện tại chị ta xảy ra chuyện, các người lại bày ra bộ dạng này, để cho chị cả con biết, chị ta sẽ đau lòng đến nhường nào." Hai ông bà nhà họ Mạnh đầu óc rất minh mẫn.
Họ biết vì sao họ đi ra ngoài lại được hoan nghênh như thế, chẳng phải vì có quan hệ với Mạnh Tĩnh Thu hay sao.
Ai cũng biết bà ta quen biết nhiều người, giúp người giải quyết chút chuyện, với bà ta mà nói, đâu có khó khăn gì.
Bây giờ đừng nói Mạnh Tĩnh Thu không thể làm nở mày nở mặt cho họ được nữa, mà là mọi người biết cô ta sắp phải vào tù, không biết sau lưng sẽ còn chỉ trỏ bàn tán ra sao.
Nghĩ tới việc bọn họ sắp từ thiên đường rơi xuống địa ngục, hai ông bà già đương nhiên không thể chấp nhận.
Điều này còn khó tiếp nhận hơn cả giết họ.
Lưu Hồng nhìn hai ông bà Mạnh không ngừng mắng người, rồi nhìn cặp vợ chồng Mạnh Tĩnh Nhã bên cạnh tuy cũng có vẻ lo lắng, nhưng lại lén lút ngáp mấy cái, cô thấy lòng lạnh đi.
Mạnh Tĩnh Thu đối với Lưu Hồng, thỉnh thoảng còn sẽ phàn nàn, nói cô ta chỗ này chỗ kia không tốt, nhưng đối với đứa em gái ruột Mạnh Tĩnh Nhã, thì quả thật là vô cùng tốt.
Cân nhắc đủ đường cho cô em gái này, kết quả không ngờ, giờ Mạnh Tĩnh Thu xảy ra chuyện, Mạnh Tĩnh Nhã lại thái độ này, đối với người chị dâu này liệu có tốt được không?
Lưu Hồng hạ quyết tâm, dù sao chuyện của Mạnh Tĩnh Nhã, cô không muốn nhúng tay, con nhà cô đi học, hoặc là cứ học tại trường ở nơi mình có hộ khẩu, nhất quyết phải chạy chọt quan hệ, thì quan hệ cứ để cô ta tự lo liệu, các chi phí mời khách biếu quà đều do Mạnh Tĩnh Nhã chi trả.
Là con của hai vợ chồng họ, họ không muốn bỏ tiền, cô, cái người cô của bọn trẻ, có lý gì mà bỏ tiền chứ.
Về phần Mạnh Tĩnh Nhã lại giở trò như trước, nói nếu không thể vào được trường nọ trường kia, thì không cho con nhà cô đi học nữa, thì thôi, không đi học nữa cũng được.
Dù sao có cha mẹ như vậy, cũng là loại vong ân bội nghĩa, dù đối xử tốt với nó cũng chỉ coi là điều đương nhiên.
Lưu Hồng cũng nghĩ xong rồi, chỉ cần Mạnh Sĩ Ân dám giúp đỡ Mạnh Tĩnh Nhã một chút, thì cô cũng chẳng cần khách khí, cần phải cho Mạnh Sĩ Ân, hoặc nói cả nhà họ Mạnh, biết tính cô.
Cô luôn luôn không nổi giận, không lẽ bọn họ cho rằng cô là bù nhìn đất sao.
Còn chuyện chờ Mạnh Tĩnh Thu trở về, thấy cô mà trở nên thế này, muốn dạy dỗ cô một chút, Lưu Hồng cũng không lo.
Dù sao công việc của cô là dựa vào năng lực của cô mà vào được viện nghiên cứu, không có ai nhà họ Mạnh giúp đỡ.
Trong công việc dù không thể nói cô có năng lực tốt, nhưng ít nhất cũng mạnh hơn cái gã ngốc Mạnh Sĩ Ân này.
Lưu Hồng không tin, nếu cô thật sự ly hôn với Mạnh Sĩ Ân, thì hắn sẽ kiếm được ai tốt hơn cô.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận