Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 683: Hiếu thuận nữ thay đổi 39 (length: 8323)

Lưu Văn mặc dù cũng nghĩ biết, khi nào mới có ưu đãi phòng ở được đưa ra.
Nhưng nàng cảm thấy chắc là sẽ không liên tiếp như vậy đâu, muốn để cho đồng sự có chút thời gian giảm xóc.
Kết quả không ngờ ngày thứ hai đi làm, Lưu Văn lại thấy một đám đồng sự đang vây quanh ở cửa văn phòng.
Tình huống gì đây? Hôm qua không phải đã dán thông báo rồi sao, chẳng lẽ lại có thông báo mới sao?
Tim Lưu Văn chợt thót lên, nghĩ có thể là tin tức mà nàng mong chờ, bất quá nghĩ lại thì thôi, không mơ mộng nữa, chắc sẽ không có chuyện đó đâu.
Kết quả thấy Phùng Lâm từ bên trong chen ra, thấy Lưu Văn liền kích động kéo tay nàng.
"Lưu Văn, ngươi biết không, đơn vị nói lần này phúc lợi chia phòng, rất nhiều người vì nhiều nguyên nhân không được chia phòng, lãnh đạo đã cùng lãnh đạo cấp trên tranh thủ, cùng mấy đơn vị khác thương lượng, có thể giá thấp cung cấp một nhóm phòng."
"Khu vực còn rất tốt, hơn nữa kiểu phòng cũng để cho các ngươi tự chọn."
Thành thật mà nói lần công bố phòng nguyên này, thật khiến Phùng Lâm ghen tị, nàng tin rằng những đồng sự khác cũng vậy.
Nhưng mà nhớ đến giá phòng được công bố trong thông báo, Phùng Lâm lại thôi không ghen tị nữa.
Rốt cuộc khu vực có tốt, kiểu phòng có đẹp, cũng không che giấu được một sự thật, dù là đưa ra mức giá ưu đãi, vẫn phải bỏ tiền ra mua.
Oa, thật đúng là có chuyện như vậy, Lưu Văn kích động há hốc mồm, "Thật sao?"
"Chúng ta thật sự có cơ hội được mua phòng sao?"
Một người thấy Lưu Văn kích động như vậy, không hiểu tại sao những người không được chia phòng như họ lại có cơ hội tốt như thế.
Vốn họ còn nghĩ sẽ bỏ tiền mua, nếu vậy họ cũng có thể mua một căn phòng, vì trên thông báo nói, đơn vị có thể ứng trước tám phần tiền mua nhà, số tiền ứng trước đó sẽ trừ dần vào lương.
Kết quả phía trên nói rõ ràng, người được nhận phúc lợi chia phòng đợt cuối, không có tư cách hưởng thụ phúc lợi này nữa, dù có từ bỏ suất chia phòng của đơn vị cũng không được mua phòng.
Dù ai cũng sẽ không từ bỏ nhà miễn phí, lại phải bỏ tiền ra mua, dù phòng có vị trí đẹp, có thể chọn được kiểu ưng ý, cũng không chịu nổi chuyện phải bỏ tiền thật ra mua.
Kết quả thấy Lưu Văn kích động như vậy, người này cảm thấy có chút khó chịu, "Ừ, chẳng qua là phải tự bỏ tiền ra."
"Giá phòng có giảm một chút." Người này nói xong liền đi vào văn phòng.
Tuy rằng thông báo này cũng khiến người chấn động, nhưng không thể so với hôm qua được, đám đông vây quanh xem thông báo cũng nhanh chóng giải tán.
Lưu Văn thừa cơ đi đến xem thông báo, đọc nội dung chữ đen trên nền trắng, trong lòng mừng rỡ.
Mức giá này đương nhiên không thể bỏ qua, chưa kể đơn vị còn ứng trước tiền cho.
Lưu Văn biết mua nhà như vậy sẽ không lỗ, nhưng nàng biết dù có cơ hội tốt thế này, thực ra vẫn có người từ bỏ.
Rốt cuộc dù có giá ưu đãi, vẫn phải mấy vạn, hơn nữa tiền đơn vị ứng trước, chẳng lẽ không phải trả sao?
Rất nhiều người cân nhắc kỹ, trừ khi nhà thực sự cần phòng, nếu không đa phần sẽ từ bỏ.
Lưu Văn không khỏi thở dài, nếu cơ hội này có thể chuyển nhượng, nàng nhất định mua thêm vài căn.
Nhưng mà thôi, vặt được lông cừu thế này một lần, Lưu Văn đã cảm thấy rất hài lòng.
Lưu Văn nhanh chóng tính nhẩm trong đầu, sau khi vay đủ số tiền, nàng sẽ cần chuẩn bị bao nhiêu tiền.
Tốt rồi, vẫn đủ, dù sao bán xe, lấy được tiền của công ty trang trí, cũng không phải hết sạch.
Phùng Lâm huých tay Lưu Văn vẫn còn đang nhìn thông báo, "Tuy rằng phải bỏ tiền ra, nhưng tôi thấy thật sự không thể bỏ qua."
"Dù sao thì cô cũng đã là người có con rồi."
"Bây giờ cô mua nhà xong, hẳn là đủ cả ba đời ở, có điều chắc là hơi chật."
"Hơn nữa cô chẳng phải cũng nói, nếu có thể, thật không muốn ở cùng con trai bọn họ sao."
"Tuy là phải tự bỏ tiền, nhưng ít ra cũng rẻ hơn so với giá bên ngoài."
Không sai không sai, Lưu Văn trong lòng mừng rỡ, thật là một đồng nghiệp tốt, chủ động nhắc đến chuyện này.
"Đúng vậy, nếu còn có phúc lợi chia phòng, ta tiếp tục chờ cũng không sao, dù sao Tiểu Minh còn nhỏ, có thể đợi."
"Nhưng mà, đâu còn cơ hội nữa, mua nhà là chắc rồi."
Lưu Văn dừng lại một chút, "Nhưng mà mua nhà không phải chuyện nhỏ, ta muốn về nhà bàn bạc với lão Chu đã."
Phùng Lâm ừ một tiếng, "Cũng đúng, mua nhà là việc lớn mà."
Chuyện này cũng không có gì phải giấu, đến lúc đó vẫn phải nộp đơn, cho nên hai người đứng ở cửa văn phòng bàn bạc.
Lưu Văn lo lắng là, "Chuyện ta từng mua nhà, không biết còn có thể nộp đơn nữa không."
"Chẳng may sau khi ta và lão Chu bàn bạc xong, đi vay tiền đặt cọc một phần, lại bảo ta không có tư cách mua thì làm sao." Lưu Văn vừa lo vừa nói.
Lưu Văn thực ra cũng chỉ nói thế, tuy hôm đó chủ nhiệm nói nhất định sẽ tranh suất mua nhà cho nàng.
Nhưng chỉ cần chưa nhận được nhà, Lưu Văn vẫn có chút bất an.
Kết quả nàng không ngờ vừa dứt lời, Mạnh Tĩnh Thu thế mà lại đi ra từ văn phòng của nàng.
Oa, Lưu Văn biết dựa vào tính cách của Mạnh Tĩnh Thu, nhất định sẽ nghĩ nàng cố ý.
Nhưng Lưu Văn cũng không định giải thích làm gì, dù sao nàng có giải thích, Mạnh Tĩnh Thu cũng không tin.
Nhất là cái người này, đúng là châu chấu mùa thu, có nhặng xị bao lâu, như vậy đi, cái ý tưởng của nàng, Lưu Văn cũng không có sức lực mà an ủi.
Phùng Lâm cũng mắt tròn mắt dẹt, không ngờ Mạnh Tĩnh Thu lại đến vào lúc này, cô ta muốn nói trùng hợp quá đi.
Hai người bọn họ đã ở đây nói chuyện rất lâu, không hề thấy Mạnh Tĩnh Thu đi ra, kết quả lại nói đến câu đó thì người này đi ra.
Dù mọi người trong văn phòng đang thảo luận có nên bỏ tiền ra mua nhà hay không, nhưng thấy Mạnh Tĩnh Thu đi tới ai cũng ngớ người.
Bọn họ giờ đây có thể thấy rõ Lưu Văn và Mạnh Tĩnh Thu, quan hệ thực sự rất không tốt, kết quả hiện tại tình hình lại có vẻ tệ đi.
Mạnh Tĩnh Thu bây giờ thì không muốn gặp Lưu Văn, nàng vốn không cam tâm Lưu Văn không giúp đỡ, nên đi tìm vợ chồng Lưu Nguyên.
Kết quả vợ chồng Lưu Nguyên ra mặt chẳng ăn thua gì, lại còn làm Lưu Văn mỉa mai Mạnh Sĩ Ân một trận, nói hắn là kẻ ngu.
Mạnh Tĩnh Thu biết năng lực của Mạnh Sĩ Ân, chỉ cần hắn có chút năng lực, đã có thể giúp nàng xoay sở đôi chút, kết quả cái người này chỉ là một kẻ xuẩn tài.
Nhưng dù xuẩn đến đâu, cũng là em trai của Mạnh Tĩnh Thu, còn hơn Lưu Văn tốt nghiệp cấp ba chứ, còn hơn Chu Hiên chồng nàng tốt nghiệp cấp ba.
Mạnh Tĩnh Thu nghĩ ngợi, nhà họ Lưu từ trên xuống dưới. Có không ít người nói Mạnh Sĩ Ân không ra gì, nhưng tuyệt đối không có vợ chồng Lưu Văn.
Mạnh Tĩnh Thu không cần suy nghĩ, "Cô có bất mãn với sự sắp xếp của lãnh đạo?"
Oa, kéo đến tận thượng cương thượng tuyến rồi à? Lưu Văn tỏ vẻ mặt ta rất sợ hãi.
"Hết cách rồi, có người chẳng phải nói ta mua nhà, không thể chia phòng lý do này báo cáo ta à."
"Ta hiện giờ biết ta vẫn có thể mua nhà, ta đương nhiên muốn hỏi lại chứ."
"Lỡ có người không muốn cho ta mua nhà, tiếp tục làm khó ta thì sao?" Lưu Văn liếc nhìn Mạnh Tĩnh Thu.
Hừ, đối đầu thì cứ đối đầu, dù sao quan hệ của bọn họ đã không thể thay đổi một sớm một chiều.
Nếu không thể thay đổi, vậy thì cũng không cần phải hòa hoãn làm gì.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận