Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 55: Bảy mươi nữ thanh niên trí thức 55 (length: 8555)

Còn chưa chờ Lưu Quý nghĩ xong, thư Lưu Hà viết cũng đã gửi qua đường bưu điện đến nhà.
Vợ chồng Lưu Quý tính toán sơ qua, hẳn là sau khi có kết quả thi không quá hai ngày đã viết thư.
"Cũng không biết thành tích thế nào." Từ sau hôm Lưu Thành vợ chồng nói thành tích thi của Lưu Lượng tốt, cũng không biết đã náo loạn bao nhiêu chuyện.
Địch Mẫn chỉ hy vọng vợ chồng Lưu Hà có thể thi được kết quả tốt, cho đôi vợ chồng kia biết, người học lên cao trung, thành tích đều sẽ không quá tệ.
Chờ bọn họ xé thư ra xem, Lưu Lượng xem thư rất nhanh, chưa được bao lâu, đã thấy sắc mặt hắn không tốt.
"Thành tích không tốt sao?" Địch Mẫn thận trọng hỏi.
"Không phải không tốt." Lưu Lượng nhỏ giọng nói, "Thành tích rất tốt."
Lưu Thành vui vẻ, "So với ngươi tốt?"
Vợ Lưu Thành cũng không nhịn được cười, "Ngươi xem Tiểu Hà, vừa đi làm, không có tài liệu học tập, còn phải chăm sóc con, kết quả lại thi được thành tích tốt."
Lưu Lượng không ngờ vợ chồng Lưu Hà lại có thể thi được kết quả tốt như vậy, thật ra cũng không tính là thành tích quá tốt, nhưng ít nhất là tốt hơn so với thành tích của hắn.
Nhưng coi như vậy, thành tích của bọn họ không phải tốt nhất, "Tiểu Văn cũng tham gia thi đại học, nàng mới là người có thành tích tốt nhất."
Lưu Lượng không cam tâm thốt ra một con số, "Ta thật không hiểu, một học sinh cấp hai như nàng, sao có thể thi được thành tích tốt như vậy."
Nàng không phải là chưa học lên cấp ba sao, làm sao có thể thi được kết quả tốt như vậy, Lưu Lượng chưa bao giờ chán ghét Lưu Văn đến thế.
Vợ Lưu Thành nghe đến đó, kinh ngạc nhìn Lưu Thành, thật đúng là bị chồng mình đoán trúng, "Em gái đúng là thi đậu thật."
"Ta đã biết là em ấy nỗ lực hơn." Lưu Thành cũng mặc kệ lời này nói ra sẽ khiến vợ chồng Lưu Quý tức giận ra sao.
Vốn dĩ đây là sự thật, xem đi, bọn họ cứ luôn tìm cách này nọ, kết quả lại đem người có tiền đồ nhất trong nhà đuổi ra ngoài.
Cứ chờ mong con trai, vậy mà lại chỉ thi được kết quả như vậy.
Lưu Quý biết kết quả của Lưu Văn xong, thật sự ngây người kinh ngạc, kinh ngạc nhìn Địch Mẫn, "Ngươi, ngươi lúc trước không phải nói thành tích của nàng không tốt."
"Sao bây giờ, sao bây giờ, nàng lại thi được thành tích tốt như vậy."
Địch Mẫn làm sao mà biết được chứ, "Ta làm sao mà biết, lúc trước nàng đi học thành tích không bằng Tiểu Lượng bọn họ mà."
Lưu Thành hả hê, đem chuyện hôm đó nói với vợ, lại nói thêm một lần nữa, "Đến cả thời gian ôn bài cũng không có, cũng có thể thi được kết quả tốt như vậy, sao các ngươi không nghĩ thử xem."
"Nếu để Lưu Hà với Lưu Lượng mỗi ngày làm nhiều việc như vậy, ta thấy, đừng nói là thành tích top 20, dự tính là top 50 cũng không tệ."
"Ta biết trong mắt ngươi, ngươi cứ thấy hai đứa con sinh đôi, làm gì cũng đều tốt, nhưng kết quả thì sao?"
"Trước kia nói không thể lên đại học, chậm trễ tương lai của nó, bây giờ khôi phục thi đại học, kết quả thi được kết quả như vậy."
"Ngươi cũng đừng nói là khó khăn này nọ, Tiểu Văn bọn họ còn phải đi thi, còn phải làm việc nhà gì đó, không có sách vở, nhưng vẫn thi tốt hơn ngươi."
Có cơ hội đạp lên mấy đạp, Lưu Thành tuyệt đối không khách khí.
"Tiểu Lượng nhà ta, thật chẳng khác nào là ông tướng thời nay, cái gì cũng không muốn làm, bảo nó làm tí việc gì, y như rằng vẻ mặt làm như ta đang làm lỡ thời gian ôn bài của nó vậy."
"Kết quả cũng chỉ thi được kết quả như vậy."
"Ta thật không hiểu, trước đây mẹ ngươi, hở chút lại khen Lưu Lượng thông minh, ngậm miệng thì nói Lưu Lượng nhất định sẽ thi đậu đại học vân vân."
"Kết quả thì sao, ta cũng có thấy nó thi được đại học đâu." Lưu Thành liếc nhìn Lưu Lượng mặt đã trắng bệch.
Hừ, lúc trước cứ đắc chí, vẻ mặt ra dáng mình ghê gớm lắm, bây giờ hay rồi, thời điểm bị lật mặt nạ tới rồi.
Lưu Lượng biết việc hắn đi thi đại học này, vợ chồng Lưu Thành có rất nhiều bất mãn, hiện tại hắn không thi được thành tích tốt, không biết là vui sướng tới mức nào.
"Ta, ta..." Lưu Lượng biết chuyện này không thể không giải thích chút, nếu không giải thích, sẽ không tránh khỏi bị xem như người không cần bồi dưỡng nữa, dù thế nào đi nữa, vẫn cứ không thể thi được đại học.
"Ngươi cái gì mà ngươi, tự nghĩ đi, nhà mình đã vì ngươi nỗ lực nhiều như vậy rồi, kết quả thì sao?"
"Ngươi nói chúng ta đối xử không tốt với ngươi, đủ loại tính toán ngươi, vậy trong mắt ngươi, có hai vợ chồng ta là anh chị của ngươi sao?"
"Không hề có, căn bản là không có chúng ta trong mắt ngươi, mà lại cứ thấy chúng ta là chướng mắt."
"Mỗi lần trong nhà may quần áo, các ngươi thiếu sao?"
"Còn có ta kết hôn ở lại trong nhà, cũng bình thường thôi, chúng ta không có nhà, ta lại là trưởng tử, nhưng mà ngươi đã làm những gì?"
"Cứ nói chúng ta thế này quá đáng, thế nọ không giúp mẹ làm việc nhà, ngươi hiếu thuận, ngươi làm được bao nhiêu việc?"
"Sau khi ta đi làm, mỗi tháng lương đều đưa cho mẹ, mỗi tháng chỉ lấy một chút tiền tiêu vặt, sau khi cưới, ta mới tự giữ lương, như thế mà, ta với vợ mỗi tháng vẫn đưa tiền sinh hoạt, có con rồi, tiền sinh hoạt còn tăng lên."
"Nhưng ngươi thì sao, tiền lương của ngươi không hề giao cho mẹ."
"Ngươi cũng không đưa tiền sinh hoạt, nói một câu là ngươi suốt ngày ăn nhờ ở đậu, lại không làm việc nhà."
"Thật không hiểu, da mặt ngươi sao có thể dày như vậy." Lưu Thành vốn không muốn nói, nhưng nghĩ lại vẫn không định nhịn.
A, Lưu Quý ngây người kinh ngạc, hắn trước nay đều không quản mấy chuyện này, đối với hắn mà nói, mỗi tháng mọi người làm công đều đưa cho Địch Mẫn, việc trong nhà đều là do ông sắp xếp.
Ông nghĩ rằng Địch Mẫn hẳn sẽ thu xếp ổn thỏa mọi chuyện, không ngờ, lại có nhiều chuyện như vậy.
"Sau khi con cái đi làm nộp tiền lương là quy củ mà." Lúc trước Lưu Quý chưa kết hôn cũng làm vậy, Địch Mẫn cũng vậy, bao gồm cả Lưu Thành, Lưu Lệ đều vậy, sao tới lượt Lưu Lượng lại không được?
Lưu Quý hiểu vì sao Lưu Thành có ý kiến lớn với Lưu Lượng, đổi lại là ông, ông cũng thấy không thoải mái.
"Con đi làm nhiều năm như vậy, tiền lương bỏ tiền tiêu vặt ra, mấy tháng nay đưa cho chúng ta." Lưu Quý vốn muốn nói đưa cho Địch Mẫn, nhưng nếu đã bị vợ chồng Lưu Thành nhìn chằm chằm rồi, nói vậy chắc chắn không đồng ý.
"Còn việc thuê phòng, thôi, con cứ ở nhà ôn bài đi." Lưu Quý biết nếu là cả tiền lương, cả tiền thuê nhà, khẳng định là không ổn.
Cái gì? Tiền mà hắn khổ sở dành dụm, lại toàn bộ muốn nộp lên trên, rồi chuyện ra ngoài thuê nhà cũng không nhắc lại, điều này khiến hắn giận tím người.
"Sao có thể như vậy."
"Ba, ở nhà con không cách nào ôn bài được, con vẫn sẽ không thi được đại học đâu." Lưu Lượng vừa nghĩ đến việc Lưu Hà Lưu Văn mà thi được kết quả tốt như vậy, hắn thật bực mình.
Rõ ràng lúc còn đi học, thành tích các nàng không bằng hắn, vậy mà bây giờ lại thi đậu đại học, vốn dĩ đã là kém các nàng một khóa rồi, nếu lần thi thứ hai mà vẫn không thể thi được đại học, cũng có thể đoán ra được những người đó sẽ chế nhạo hắn ra sao.
"Tiểu Hà bọn họ ở ngoài đó, phải đi làm, phải lo cho nhà cửa, mà vẫn có thể thi đậu đại học như thường." Lưu Thành lạnh lùng nói.
"Thật đó, cả nhà chỉ có ngươi là thoải mái nhất, chúng ta đều phải tuân theo quy định, đến ngươi thì lại cứ nhất định có thể không tuân theo."
Nếu đã nói hết những lời này ra rồi, không cần phải che đậy làm gì, "Mẹ, hiện tại mẹ ngày càng bất công."
"Con biết trong mắt các người, con căn bản không xứng để được các người coi trọng, thấy vợ chồng ta là vô dụng."
"Thấy Lưu Lượng có tiền đồ, nếu vậy thì dứt khoát đi, chia nhà đi, nên thế nào thì thế nấy, còn cả chuyện các người nuôi ai dưỡng lão nữa, đừng sau này nhà cửa với tiền đều cho hết Lưu Lượng, ngược lại để ta phải chăm sóc."
Lưu Thành nói rất thẳng thắn, trực tiếp để vợ chồng Lưu Quý lựa chọn.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận