Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 598: Gả cho phượng hoàng nam nữ hài 54 (length: 7926)

Nghe Lưu Đống phân tích, Lưu Văn cảm thấy có vẻ như vậy thâm trầm.
"Sao lại thế, Trương Kiến Quốc đối Mẫn Hách Tông khá tốt ư?"
"Hơn nữa Trương Kiến Quốc cũng là hy vọng Trương gia có thể có nhiều người có tiền đồ, sao lại ngăn cản hắn, không cho hắn có tiền đồ."
"Hắn có phải là bị hãm hại chịu ngược đãi không." Lưu Văn càng cảm thấy đầu óc Mẫn Hách Tông, không phải người bình thường có thể nghĩ ra.
"Nếu như ngươi biết cách hành xử của Trương Hồng bình thường, ngươi sẽ biết không có gì kỳ quái."
"Trương Hồng lúc trước không được đi làm cán bộ, chính là do người khác đi hối lộ thầy giáo."
"Nàng thi không lấy được thứ hạng cao, những thành tích đó đè ép nàng, không phải gian lận, thì là thầy giáo chấm sai bài."
"Sau khi đi làm, không được cất nhắc tăng lương, không phải lãnh đạo nhìn nàng không vừa mắt, thì là đồng nghiệp có ô dù, biết nịnh bợ lãnh đạo hơn, hay tặng quà cho lãnh đạo."
"Tóm lại, nàng mới là giỏi nhất, sở dĩ không được vị trí xứng đáng, chính là có người nhằm vào nàng."
"Không muốn để cho nàng lên chức, lo sợ nàng ưu tú, sẽ cản trở cơ hội của rất nhiều người."
"Còn có chuyện lúc trước nàng chọn Mẫn Vân Hạo, cũng là do nghe mấy lãnh đạo bàn luận, nói Mẫn Vân Hạo năng lực không tệ, đưa đi bồi dưỡng xong, là muốn cất nhắc."
"Lúc trước ta nhớ Mẫn Vân Hạo hình như có bạn gái, cũng sắp đến bàn chuyện cưới xin, kết quả nàng nhào ra, không biết nói rốt cuộc làm thế nào, tóm lại hai người họ rất nhanh đã ở bên nhau."
"Đại khái cũng chưa đến nửa năm, kỳ thật trước đó nàng cũng có bạn trai."
Không thể nào, Lưu Văn chỉ muốn nói thì ra thật là có di truyền, "Làm bạn học nàng, bạn bè nàng, lãnh đạo, cấp dưới không phải tầm thường vất vả."
"Bất quá nàng có bạn trai, kết quả còn xảy ra chuyện này, thật là. ." Lưu Văn không hiểu được nổi.
"Ta cũng không thấy Mẫn Vân Hạo có gì tốt." Dù là có chút quyền lực nhỏ, nhưng có bằng cấp, lại công tác ở đơn vị lâu như vậy, mà vẫn chỉ là một nhân vật nhỏ, thật không phải là quá thảm.
"Đúng đó, kết quả ngươi có biết không, bạn trai cũ của Trương Hồng đều không biết mình và Trương Hồng đã chia tay, thời gian đó hắn đang công tác ở bên ngoài."
"Đợi đến khi anh ta hoàn thành công việc trở về, mới biết mình đã chia tay Trương Hồng rồi, hơn nữa Trương Hồng sắp kết hôn."
Vốn dĩ không muốn nói, nhưng nếu con trai của Trương Hồng đều vô đầu vô óc đến mức đó, cứ gặp là phun người, hắn cũng lười vì Trương Hồng giữ bí mật.
Hơn nữa nói thật, đây cũng không phải bí mật lớn gì, lúc trước cũng đã ầm ĩ một thời gian.
Ôi trời ơi, Lưu Văn thật không biết nói sao cho phải, quá sức kịch tính rồi có phải không.
"Sau đó anh ta nhất định tức giận lắm." Rốt cuộc ai sẽ nghĩ đến bạn gái đơn phương tuyên bố chia tay, còn kết hôn với người khác, đổi lại ai có thể chấp nhận được.
"Đúng, nhưng làm gì được, đều biết họ đã chia tay, đều biết Trương Hồng muốn cưới Mẫn Vân Hạo, anh ta có nháo cũng vô ích."
"Anh ta đến tận cửa tìm Trương Hồng, yêu cầu rất đơn giản, trả cho anh ta tiền lương hơn một năm."
Tiền lương hơn một năm trả lại cho đối phương? Chuyện gì xảy ra vậy, Lưu Văn cảm thấy chóng mặt, "Không lẽ anh ta đều giao tiền lương cho Trương Hồng quản lý."
Nếu đúng là như vậy thì Lưu Văn thật bội phục Trương Hồng, da mặt này không phải bình thường dày, đều giúp người ta quản tiền lương, đây là nói rõ muốn kết hôn, chứ không lẽ đàn ông không ngốc, sao lại đồng ý làm vậy.
"Đúng vậy, kết quả Trương Hồng lại không có tiền, tiền đều tiêu hết rồi, có thật không, chúng ta cũng không biết."
"Sau không còn cách nào, là ông ngoại bà ngoại ngươi, cậu cả của ngươi và nhà ta góp vào."
"Không phải đối phương nói, nếu không trả tiền, cho dù mất mặt, cũng phải đi nói cho thiên hạ biết."
"Tôi lạy." Lưu Văn biết chuyện này đối với nhà Trương rất coi trọng thể diện mà nói, không có cách nào không làm theo.
"Cái này cũng coi như đi, dù sao thiệp mời đều đã phát ra rồi, dù sau này sự nghiệp của Mẫn Vân Hạo không khá hơn, nhưng người này là Trương Hồng tự chọn, cho dù hối hận, nàng cũng chỉ có thể kiên trì."
Lưu Đống nghĩ đến người tiền nhiệm của Trương Hồng, liền đặc biệt vui vẻ.
Hối hận? Có thể làm Trương Hồng hối hận, cũng chỉ có một khả năng, "Chẳng lẽ bạn trai cũ của Trương Hồng, sau này đổi khác trở nên có tiền đồ?"
Lưu Đống ừ một tiếng, "Đúng, rất có tiền đồ."
"Anh ta sau khi Trương Hồng kết hôn không lâu, liền đổi một đơn vị khác."
Lưu Văn cảm thấy chuyện này rất bình thường, ở lại đơn vị cũ, đúng là hiện trường xã tử không bình thường, đổi thành cô thì cô cũng không muốn.
"Không lẽ anh ta diễn lại một vở hoàng tử trở về báo thù, có khi anh ta cưới vợ chính là bạn gái cũ của Mẫn Vân Hạo?" Nếu đúng vậy thì thật có ý tứ à nha.
"Bạn gái cũ của Mẫn Vân Hạo?" Lưu Đống ngẩn người ra, "Ngươi nghĩ nhiều rồi, bọn họ không cùng một giới."
"Ta chỉ biết anh ta sau khi đổi đơn vị, hình như được một lãnh đạo nào đó chấm trúng, làm con rể."
"Người đó có năng lực, bằng cấp cũng tốt, lại thêm có chỗ dựa, không lâu sau, liền thuận lợi thăng chức."
"Hình như hai năm trước, ta nghe nói cậu đó đã lên chức đến đơn vị của Trương Hồng, trở thành lãnh đạo của lãnh đạo nàng." Lưu Đống nói đến đây liền muốn cười.
Oa, Trương Hồng đúng là hết hồn, nghĩ thôi cũng biết tâm trạng Trương Hồng phiền muộn đến mức nào.
Đã mất danh tiếng mà cướp được người, kết quả mấy năm nay, vậy mà không có chút tiến bộ, trái lại bỏ rơi người tiền nhiệm, mà người ta lại thay đổi tốt đến vậy.
Lưu Văn có thể đoán được lúc này Trương Hồng đang phiền muộn đến mức nào.
"Nếu chuyện Trương Hồng bị bắt vào lan ra đến đơn vị?" Dù cho bạn trai cũ của Trương Hồng không dẫm một chân, thì những người biết chuyện cũ đó, họ còn có thể không chủ động đến dẫm một chân à?
Là một lãnh đạo, có những việc không cần phải chủ động làm, người dưới tự sẽ chủ động giúp giải quyết vấn đề, đến lúc đó không biết Trương Hồng sẽ thê thảm đến mức nào.
"Sao lại không truyền đến đơn vị, nàng không đi làm, chẳng lẽ mọi người không đi hóng hớt sao?"
"Hơn nữa ngươi lại không biết có thể gặp người quen không."
"Hơn nữa còn có thể muốn làm thủ tục ở đơn vị, đến lúc đó liên hệ với đơn vị. ."
Đúng đó, đến lúc này Lưu Văn mới nhớ đến một việc lớn, người bây giờ, gặp chuyện gì đều báo cho đơn vị.
"Vậy chẳng phải là Trương Hồng rất xui, lần này có khả năng bị mất vị trí ở đơn vị?"
"Cho nên ta nghĩ, chắc là nàng sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện này." Lưu Đống biết chuyện này Trương Hồng đã hoàn toàn thất thế.
"Vậy chẳng phải Mẫn Hách Tông không thể đi du học nước ngoài?" Lưu Văn hiểu tại sao lần này Mẫn Hách Tông lại kích động như vậy, đổi thành cô thì cô cũng sẽ kích động như vậy.
"Xem Trương Hồng lựa chọn thế nào đi." Dù Trương Hồng là người ích kỷ, nhưng đôi khi vì con, cũng sẽ thay đổi, không ích kỷ như vậy.
Lưu Văn nghĩ đến chuyện Trương Hồng tốt với Mẫn Hách Tông, có lẽ nàng sẽ vì con trai mà cân nhắc nhiều hơn.
Nhưng có thể biết chắc, không kể Trương Hồng đưa ra lựa chọn nào, thì Trương Hồng chắc chắn sẽ bị những người nhà họ Trương ghen ghét.
"Thôi đi, mặc kệ chúng ta làm thế nào, Trương Hồng cũng không nhớ đến chúng ta tốt." Lưu Đống lo lắng Trương Hồng sẽ mềm lòng.
"Chúng ta lo việc của mình là được."
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận