Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối

Mau Xuyên Chi Nằm Thắng Nữ Phối - Chương 670: Hiếu thuận nữ thay đổi 26 (length: 8181)

Chu Minh nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Lưu Văn, phát hiện sắc mặt nàng không được tốt lắm.
Vốn dĩ hắn còn nghĩ chờ Chu Hiên trở về sau, mới công bố một tin tức tốt như vậy, bất quá bây giờ nhìn biểu tình Lưu Văn không được tốt.
"Mẹ, mẹ xem này." Chu Minh đưa lá thư trên tay đến trước mắt Lưu Văn.
Lưu Văn nhìn thấy một phong thư, mặc dù là thư của tòa soạn tạp chí gửi trả, cũng không quá kích động, rốt cuộc thư từ chối bản thảo, cũng sẽ gửi một phong thư thông báo.
Cho nên Lưu Văn nhìn thấy phong thư này, cũng không có nhiều biểu tình, "Không phải phong thư nào cũng là tin tức tốt."
"Nhưng ít ra có thư gửi đến." Chu Minh không hiểu, trước kia mỗi ngày đều đi hòm thư xem có thư hay không, mà hiện tại có thư tới, lại không vui vẻ.
Chu Minh cũng chỉ bất đắc dĩ tỏ vẻ, thế giới người lớn, thật không phải là cái đứa trẻ như hắn có thể hiểu được.
Được rồi, Lưu Văn biết Chu Minh không hiểu những điều này, chỉ biết có thư là chuyện tốt, "Đúng, ít ra có thư gửi đến."
"Không biết trong thư viết gì." Hoặc là tin nhận bản thảo, hoặc là không nhận, nhưng sẽ viết lý do vì sao không nhận.
Cho dù thật không nhận, nhưng nếu biên tập có thể cho ra chỉ dẫn, chỉ ra vấn đề bên trong, cũng có thể giúp nàng lần sau viết bản thảo có tiến bộ.
Nghĩ đến đây, Lưu Văn cảm thấy phong thư trong tay mình, kỳ thật cũng không quá tệ.
Nghĩ đến đây, động tác xé thư của Lưu Văn cũng nhanh hơn, sau đó nhanh chóng rút thư ra đọc.
Thư tuy hơi dài, nhưng Lưu Văn rất nhanh tìm đến trọng điểm của phong thư, "Oa oa, nhi tử, nhi tử, con biết không, bản thảo của ta thế mà được nhận."
Lưu Văn mới đầu nhìn thấy trong thư có một số nội dung chỉ điểm khuyết điểm trong bài viết của nàng, hơn nữa vừa nhìn như vậy, đúng là không ít khuyết điểm.
Mới nhìn đến đây, Lưu Văn thật sự có chút bất an, cảm thấy khả năng thành công không lớn.
Kết quả không ngờ, tiếp tục xem tiếp thì thấy bản thảo đã được nhận, và nói có thể gửi bản thảo bản cứng qua bưu điện.
Đương nhiên, trên thư cũng có tiêu chuẩn thù lao, hai mươi tệ một nghìn chữ, Lưu Văn không biết tiêu chuẩn này là cao hay thấp, nhưng đối với Lưu Văn mà nói, đây đúng là một tin tốt.
Mỗi tuần đăng nhiều kỳ đại khái là năm ngàn chữ, tức là được một trăm tệ, một tháng sẽ có bốn trăm, cần biết tiền lương hiện tại Lưu Văn nhận được cũng chỉ khoảng tám, chín trăm tệ.
Tức là nhẹ nhàng kiếm được nửa tháng tiền lương, Lưu Văn vui mừng khôn xiết, đặc biệt là biên tập còn hứa hẹn, nếu thành tích tốt, tiền thù lao có thể được nâng cao.
Lưu Văn càng nghĩ càng kích động, thân là người mới, bước đầu thù lao thế này đã làm nàng rất hài lòng.
Đợi khi trình độ sáng tác của nàng ngày càng được nâng cao, Lưu Văn biết tiền thù lao sẽ tăng lên, vượt qua thu nhập tiền lương chỉ là chuyện sớm muộn.
Oa, Chu Minh không ngờ bản thảo của Lưu Văn thật sự thông qua, vô cùng kích động.
Ở trong sân nhảy tưng tưng, "Mẹ, con biết mẹ nhất định có thể mà."
"Mẹ là nhất trong lòng con."
"Ba ơi, con muốn tìm ba." Tin tức tốt thế này, Chu Minh cho rằng sao có thể thiếu Chu Hiên, đương nhiên phải cùng nhau chúc mừng.
Chu Hiên đi quanh nhà hàng xóm bàn bạc hợp đồng, nhà mình tuy chưa sửa sang xong toàn bộ, nhưng Tạ Khải lại kéo thêm mấy người, liền có thể bắt đầu nhận đơn mới.
Hôm nay đàm phán rất thuận lợi, đối phương ký hợp đồng xong, cũng nhanh chóng thanh toán xong khoản tiền đặt cọc đợt đầu.
Mặc dù Chu Hiên trước kia từng nói với Tạ Khải chuyện góp cổ phần, nhưng bán xe cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đã nhắc chuyện này với các anh em lái xe ca đêm, ý của đối phương là, bảo Chu Hiên đừng tìm người khác, anh ta sẽ về nhà bàn bạc, tính toán sẽ đưa ra bao nhiêu tiền.
Chu Hiên cũng đồng ý cho đối phương thời gian thương lượng, chủ yếu là cần gom tiền, rốt cuộc đây không phải là một con số nhỏ.
Trước khi tiền bán xe chưa đến tay, để duy trì công ty trang trí, phải nhờ vào các khoản tiền đặt cọc này để sống qua ngày.
Trước kia không nói như thế nào, thỏa thuận trên miệng đã đạt được, nhưng hợp đồng chưa ký, dù sao cũng có chút bất an, còn giờ thì hắn có thể thở phào nhẹ nhõm.
Đi ký hợp đồng rồi?"Không tệ, khởi đầu tốt đấy." Trước kia có không ít người tới xem, cũng đạt thành thỏa thuận miệng, muốn Tạ Khải và họ hỗ trợ trang trí nhà.
Nhưng sau đó họ không đưa tiền đặt cọc, cũng càng không có ý định chuyển đến nhà mới, không chắc là muốn trang trí hay không muốn trang trí.
Còn giờ đã ký hợp đồng, và đã giao tiền đặt cọc, cho thấy đơn này đã bắt đầu được thực hiện.
Chu Hiên ừ một tiếng, "Thật ra họ cũng có lo lắng, lo lắng Tạ Khải trang trí cho nhà mình rất đẹp, còn trang trí cho họ thì bình thường."
Không phải là không có kiểu người này, hiện giờ không ít người đều vì tiền mà chạy, một câu có thể kiếm tiền là được.
Về phần những vấn đề khác, thì có thể vứt bỏ hoặc mặc kệ.
Chu Hiên nhớ lại vừa vào cửa, nghe thấy hai mẹ con vui vẻ cười nói, "Đúng rồi, nhà mình có tin gì vui à?"
"Ba ơi, bản thảo của mẹ được đăng báo rồi." Mấy ngày nay, vợ chồng Lưu Văn các loại bận rộn, tại nơi họ không chú ý, Chu Minh cũng đã trưởng thành không ít.
Một cái tứ hợp viện chứa không ít gia đình, mặc dù diện tích mỗi nhà không lớn, nhưng không thể phủ nhận rằng, nhà nào cũng đều chật chội.
Đừng thấy Lưu Viên Triêu và những người khác luôn nói nhà Lưu Văn không lớn, thật ra so với những nhà trong tứ hợp viện, cũng thuộc dạng nhà lớn, không tính chật chội.
Kết quả giờ Lưu Văn lại mua thêm căn nhà có diện tích tương đương, sau khi kết hợp lại cái sân nhỏ phía sau, sẽ rộng rãi hơn nhiều, thêm vào việc tu sửa nữa, nói chung là có người nhìn thấy xong thì rất khó chịu.
Nếu đặt ở mười mấy năm trước, có lẽ đã có người đi báo cáo nhà Lưu Văn có nguồn gốc tài sản không rõ, nhưng hiện giờ dùng chiêu này không được, rốt cuộc ai cũng biết Chu Hiên là lái xe taxi, thu nhập mỗi tháng rất khá.
Hơn nữa giá bán nhà, những người trong viện của họ đều biết, trước kia không phải không có ai động lòng, giá tuy đối với họ hơi đắt một chút, nhưng dù sao mua được nhà, điều kiện sống của nhà mình sẽ được nới rộng ra rất nhiều.
Nhưng họ không phải vợ chồng Lưu Văn Chu Hiên, muốn mua liền trực tiếp mua, không suy nghĩ quá nhiều, còn họ thì phải suy nghĩ nhiều hơn.
Vợ chồng già lo lắng mua nhà xong, trong tay sẽ không còn tiền, đến lúc cần tiền thì phải làm sao.
Còn có là mua nhà xong, nhà sẽ cho ai ở, phân chia phòng ốc thế nào, đây đều là những vấn đề lớn.
Về phần vợ chồng trẻ mua nhà thì, hoặc là trong tay không có nhiều tiền vậy, hoặc là lo lắng mua nhà xong, nhà bên cha mẹ chồng sẽ không liên quan gì đến họ nữa, nghĩ thế nào cũng thấy thiệt thòi.
Còn có người vẫn hy vọng vào đợt phúc lợi chia nhà cuối cùng của đơn vị, lo lắng mua nhà rồi, đơn vị kia sẽ không được chia nữa.
Nói chung, mỗi người đều có suy tính riêng, hơn nữa chuyện muốn bán nhà cũng không phải dễ dàng, cho dù vợ chồng già có sốt ruột thế nào, cũng không phải bán được ngay.
Một số người không có những lo lắng này, còn nghĩ chờ vài hôm, trước khi vợ chồng già ra nước ngoài, sẽ mua căn nhà với giá thấp nhất.
Kết quả họ không ngờ, vợ chồng Lưu Văn lại nhanh chóng mua lại căn nhà, không hề cho họ cơ hội phản ứng, khi biết thì có thể không khó chịu sao?
Tâm tình không tốt, họ lại không thể nói Lưu Văn họ như thế nào, đã giành trước mua được nhà, cũng chỉ có thể nói những lời khó nghe trước mặt Chu Minh.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận