Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 870: Ngọc bội Long Tước (2)

Hoa Tín Phong ngây ra một phen, lẩm bẩm: “Đúng vậy, ta lại chưa làm chuyện đuối lý, tại sao... có chút lo sợ bất an nhỉ?”
Tô Dịch nói: “Được rồi, ngươi muốn nói cái gì, cứ nói là được. Từ rất sớm ta đã từng nói cho ngươi, điểm mấu chốt của ta là không thể tiếp nhận phản bội, chuyện khác, ta căn bản không để ý.”

Hoa Tín Phong như nhẹ nhàng thở ra, chớp chớp đôi mắt thâm thúy thanh tú, nói: “Vậy thì tốt, ta còn tưởng ngươi sẽ trách ta chuyện giấu diếm thân phận chứ.”

Tô Dịch bật cười lắc đầu: “Ngươi dù là con gái hoàng đế Đại Hạ lại như thế nào, đơn giản là một thân phận mà thôi.”

Mỗi người đều có bí mật thuộc về mình.

Hoa Tín Phong có.

Hắn Tô Dịch cũng có.

Chỉ cần không đụng vào điểm mấu chốt, những thứ này đều không tính là cái gì.

“A...”

Hoa Tín Phong giật mình, sau đó vui vẻ cười lên, mắt nàng sáng như sao, nhìn chằm chằm Tô Dịch, nói:

“Tô công tử, những ngày qua cùng nhau hành động với ngươi, ta đời này đều sẽ không quên, hơn nữa ta tin tưởng, chúng ta về sau tất nhiên còn có cơ hội lại gặp lại.”

Trên mặt thiếu nữ tràn đầy ý cười.

Tô Dịch lại khẽ thở dài: “Ngươi nếu không phải một bộ dáng dịch dung này, khẳng định sẽ làm tâm tình ta vui vẻ một chút.”

Hoa Tín Phong ngạc nhiên nói: “Tô công tử cũng để ý bề ngoài nữ tử như thế?”

Đổi làm nam nhân khác, sợ là sẽ thề thốt phủ nhận, hoặc là vội vàng giải thích một phen.

Nhưng Tô Dịch không, hắn hoàn toàn là không cần nghĩ ngợi trả lời: “Đương nhiên.”

Hoa Tín Phong: “...”

Sau đó, nàng bật cười, nói: “Ài, Tô công tử quả nhiên không phải nam tử tầm thường trên thế gian này có thể so sánh.”

Dừng một chút, nàng nhẹ nhàng nói: “Đợi lần sau gặp lại, ta tự sẽ lấy thân phận thật sự nâng cốc nói chuyện vui vẻ với công tử.”

Dứt lời, Hoa Tín Phong lấy ra một cái ngọc bội màu tím, đưa cho Tô Dịch, “Tô công tử, đây là tín vật của ta, về sau nếu ngươi đến Đại Hạ hoàng đô ‘Cửu Đỉnh thành’, vô luận muốn làm chuyện gì, dựa vào ngọc bội này tới ‘Vân Trạch lâu’, tự có người sẽ toàn lực cống hiến cho công tử.”

Nàng đưa ngọc bội cho Tô Dịch, cười hì hì nói: “Đương nhiên, bằng ngọc bội này, cũng có thể gặp lại ta.”

Tô Dịch chưa từ chối, chỉ là, khi hắn cầm lấy khối ngọc bội này, trong mắt không khỏi nổi lên một tia kinh ngạc.

Trên ngọc bội khắc một con chim thần tắm lửa giương cánh, ôm âm phụ dương, thân như rồng cuộn, mọc linh vũ, đầu nó như chim.

Long tước!

Lướt trong thiên địa, tế nhật nguyệt, nuốt tinh hoa sơn hải, có lực lượng thần ma, chính là một trong các chân linh thần cầm cổ xưa nhất!

Tạo hình của ngọc bội này, thế mà lại là đồ đằng một con long tước!

Nhất thời, Tô Dịch cũng không khỏi nổi lên một tia kinh ngạc, ngọc bội Long Tước này nếu là tín vật gia tộc Hoa Tín Phong, vậy gia tộc chỗ nàng, sợ là không đơn giản.

“Lưu Hỏa Chân Quân, chúng ta có thể đi rồi.”

Hoa Tín Phong hướng nơi xa hô.

Lưu Hỏa Chân Quân lúc này mới tới gần, như vui mừng nói: “Tiểu thư, ngươi cuối cùng trưởng thành rồi, biết nên làm ra lựa chọn như thế nào.”

Hoa Tín Phong bĩu môi, từ chối cho ý kiến.

Lưu Hỏa Chân Quân hướng Tô Dịch khẽ chắp tay nói: “Đạo hữu, trước khi đi, thiếp thân có một đoạn lời không biết có nên nói hay không.”

Tô Dịch nói: “Nói thẳng là được.”

Lưu Hỏa Chân Quân châm chước một lát, nói: “Lấy nội tình cùng tu vi của đạo hữu, nếu vẫn ở lại Đại Chu, liền như rồng vây chỗ nước cạn, nhất định không thể thi triển hết khát vọng trong lồng ngực.”

“Hôm nay, Đại Hạ sẽ ở năm tháng sau tổ chức một hồi ‘Lan Đài pháp hội’, ta trái lại rất chờ mong, đạo hữu có thể tham dự trong đó. Cũng chỉ có Đại Hạ, mới có thể làm đạo hữu ở trên đại đạo, có được cơ hội tiến thêm một bước.”

“Lan Đài pháp hội?”

Tô Dịch nhớ ra, lúc trước Vũ Lưu vương Nguyệt Thi Thiền từng mời mình tới Đại Hạ, đi tham gia sự kiện tu hành lớn do hoàng đế Đại Hạ tự mình xử lý.

Lưu Hỏa Chân Quân nhẹ nhàng nói: “Nếu đạo hữu cảm thấy hứng thú, lúc nào cũng có thể tới Cửu Đỉnh thành, đến lúc đó, thiếp thân nguyện ý an bài tất cả công việc cho đạo hữu. Lấy thực lực của đạo hữu, đủ có thể thoải mái ở trong Lan Đài pháp hội tỏa sáng rực rỡ.”

“Tùy duyên đi.”

Tô Dịch thuận miệng nói.

Hoa Tín Phong thì nhịn không được nói: “Tô công tử, ngươi có lẽ không để ý nổi bật ở trên Lan Đài pháp hội, nhưng chỉ cần ở trên Lan Đài pháp hội đạt được một tấm Tu Di Phù, liền có thể tới Tu Di tiên đảo.”

Do dự một lát, nàng lúc này mới thấp giọng nói: “Theo ta được biết, nơi đó rất có thể giấu bí mật có liên quan với ‘Ám Cổ Chi Cấm’, nếu là bỏ qua, thì quá đáng tiếc.”

Con ngươi Tô Dịch hơi co lại, không khỏi nhìn Hoa Tín Phong thêm một cái, nữ nhân này thế mà còn biết một ít bí ẩn có liên quan với Tu Di tiên đảo?

Không đơn giản nha.

Nghĩ chút, Tô Dịch gật đầu nói: “Ta biết rồi.”

“Vậy... Chúng ta cáo từ trước.”

Hoa Tín Phong phất tay từ biệt, theo Lưu Hỏa Chân Quân cùng nhau rời đi.

Nhìn theo bóng người bọn họ biến mất ở trên hải vực mênh mông, Tô Dịch cúi đầu, quan sát ngọc bội Long Tước kia một lát, thầm nghĩ: “Chờ các công việc an trí thỏa đáng, quả thực cũng có thể đi Đại Hạ một chuyến.”

Đại Hạ, bá chủ trên Thương Thanh đại lục, thế lực tu hành phồn vinh hưng thịnh.

So với nó, vô luận là Đại Chu, Đại Ngụy, hay là Đại Tần, đều là quốc gia nhỏ bé, xa không thể đánh đồng với Đại Hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận