Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 240: Thỉnh cầu đến từ Tô tiên sinh (2)

“Nhị thiếu gia, trên đời này nhân vật trích tiên như Tô tiên sinh, chung quy chỉ là số rất ít, xưng là lông phượng sừng lân cũng không đủ, ngài chớ có suy sụp.”
Trình Vật Dũng cười khuyên giải an ủi.

“Chuyện này, trái lại khiến ta nhớ tới đại ca, thiên phú của hắn là cao nhất Viên gia chúng ta, được coi là kỳ tài võ đạo. Hai năm trước hắn đã rời nhà, tới trong Ngọc Kinh thành xông pha, cũng không biết hôm nay như thế nào...”

Viên Lạc Vũ nhíu mày, “Ta nghe mẫu thân nói, lúc bình thường, cách khoảng mỗi một tháng, đại ca sẽ gửi về một phong thư, nhưng ba tháng gần đây, lại ngay cả một phong thư cũng không có...”

Đương kim gia chủ Viên gia Viên Võ Thông có hai con trai một con gái.

Con trai trưởng tên Viên Lạc Thiên, ở quận thành Vân Hà không có tiếng tăm, nhưng lại là kỳ tài võ đạo hàng đầu, ttừ nhỏ đã triển lộ ra thiên phú kinh thế.

Năm ấy chín tuổi, Viên Lạc Thiên đã được đưa đi Thiên Nguyên học cung tu hành, thẳng đến lúc mười bốn tuổi, đã bước vào cấp bậc Tụ Khí cảnh, có thể nói tiểu yêu nghiệt.

Mà ở lúc hắn mười bảy tuổi, liền rời khỏi Cổn Châu, tới trong Ngọc Kinh thành của Đại Chu du lịch xông pha, đến nay đã được hai năm thời gian.

“Đại ca tài tình có một không hai cỡ nào, khẳng định không có việc gì, nhị ca cũng đừng lo lắng lung tung.”

Viên Lạc Hề cười hì hì nói.

Nói đến đây, nàng lấy ra tờ giấy Tô Dịch đưa, đưa cho Trình Vật Dũng, nói: “Dũng thúc, thúc có biết bảy người trên tờ giấy này hay không?”

“Có một số biết, có một số không biết.”

Trình Vật Dũng nhìn nhìn, nói, “Chờ ta trở về, tự mình dẫn người đi điều tra một chút.”

“Dũng thúc, chuyện này nhất định phải làm tốt.”

Viên Lạc Hề nghiêm túcnói, “Ta có dự cảm, Tô tiên sinh đã bắt đầu nguyện ý kéo gần quan hệ với chúng ta, cái này đối với Viên gia chúng ta mà nói, có thể xưng là chuyện tốt bằng trời!”

Một vị nhân vật trích tiên có thể kiếm trảm tông sư, diệt sát Lục Âm Tuyệt Thi, cho dù trẻ tuổi nữa, cũng đủ xứng đáng Viên gia bọn họ dùng hết tất cả lực lượng đi duy trì quan hệ.

Không thấy sao, đường đường lục hoàng tử điện hạ của Đại Chu, cũng kính trọng có thừa đối với hắn?

Trình Vật Dũng nói: “Tiểu thư yên tâm.”

Nhìn một màn này, ánh mắt Viên Lạc Vũ không khỏi hoảng hốt một phen, hồi lâu sau mới cảm khái nói: “Tiểu Hề, muội rốt cuộc trưởng thành rồi.”

Đây là có cảm khái mà phát.

Muội muội trước kia, được cưng chiều, tính tình cũng cực kỳ điêu ngoa, giống như đứa trẻ không kiêng nể gì.

Nhưng hôm nay, tiểu cô nương điêu ngoa bốc đồng kia của năm đó tựa như lập tức trưởng thành, hiểu chuyện, ngay cả làm việc cũng mơ hồ có một ít kết cấu.

“Nhị ca, muội lớn nữa cũng vẫn là muội muội của huynh.”

Viên Lạc Hề cười nói.

Viên Lạc Vũ cũng cười lên.

...

Chạng vạng cùng ngày.

Trình Vật Dũng đã tìm hiểu được lai lịch bảy cái tên trên tờ giấy.

Tiền Vân Lâu, nội môn đệ tử Thanh Hà kiếm phủ, con trai trưởng đương kim tộc trưởng tông tộc số một “thành Thanh Đồng” quận Vân Hà.

Hoắc Long, nội môn đệ tử Thanh Hà kiếm phủ, con đương kim đại trưởng lão Hoắc gia thế lực hàng ngũ thứ hai của quận thành Vân Hà.

Trịnh Tiêu Lâm, ngoại môn kiếm thủ Thanh Hà kiếm phủ hôm nay, con Trịnh Nguyên Bá thành chủ “thành Bạch Nhai” quận Vân Hà.

Trương Phong Đồ, ngoại môn đệ tử Thanh Hà kiếm phủ...

Liễu Oanh, ngoại môn đệ tử Thanh Hà kiếm phủ...

Bảy người này, không một ai không phải là đệ tử Thanh Hà kiếm phủ!

Hơn nữa, theo Trình Vật Dũng vận dụng một bộ phận lực lượng Viên gia, rất nhanh cũng tìm hiểu ra một ít chuyện cũ năm xưa.

Những chuyện cũ này đều có liên quan với Tô Dịch.

Đổi mà nói, năm đó lúc Tô Dịch ở Thanh Hà kiếm phủ tu hành, từng sinh ra xung đột với bảy người này!

“Tô tiên sinh đây là tính báo thù sao...”

Khi phỏng đoán ra một điểm này, Trình Vật Dũng không khỏi ngẩn ra.

Hắn rất nghi hoặc, Tô tiên sinh năm đó lúc ở Thanh Hà kiếm phủ tu hành, tựa như cũng không có chỗ nào đặc thù.

Thậm chí còn từng bởi vì tính tình quái gở, liên tiếp bị đồng môn chèn ép, xa lánh cùng đả kích.

Lại nhìn Tô tiên sinh hôm nay, ngay cả tông sư cũng có thể một kiếm chém giết, cùng hắn năm đó ở Thanh Hà kiếm phủ quả thực như hai người khác nhau!

“Trên tin tức nói, Tô tiên sinh năm đó sau khi trở thành ‘ngoại môn kiếm thủ’, đã đủ tư cách tiến vào nội môn Thanh Hà kiếm phủ tu hành, nhưng lại cứng rắn bị giữ lại hơn một năm, khi thật không dễ dàng gì rốt cuộc có thể tiến vào nội môn tu hành, tu vi hắn lại mất hết đi...”

“Sau đó, hắn liền lấy thân phận phế nhân bị Thanh Hà kiếm phủ vứt bỏ, trở thành người ở rể Văn gia thành Quảng Lăng, từ đó đến nay, đã một năm có thừa.”

“Nói cách khác, Tô tiên sinh thay đổi, rất có thể chính là xảy ra ở trong một năm này?”

“Nhưng một năm thời gian, sao có thể khiến một thiếu niên tu vi mất hết, nhảy vọt có được lực lượng không thể tưởng tượng như thế?”

Càng nghĩ tiếp, trong lòng Trình Vật Dũng lại càng nghi hoặc.

Hồi lâu sau, hắn không khỏi lắc lắc đầu, trên người ai còn không có một ít bí mật chứ?

Mà bí mật trên người Tô tiên sinh, nhất định không tầm thường!

“Truyền mệnh lệnh của ta, phái người phân biệt đi tìm bảy người này, nói cho bọn họ buổi tối ngày kia, có người ở Phong Nguyên trai bố trí tiệc, mời bọn họ tới dự tiệc.”

Trình Vật Dũng rất nhanh đã làm ra quyết đoán, tìm đến một thuộc hạ tin cậy, hạ đạt mệnh lệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận