Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 497: Người cạnh tranh (2)

Tô Dịch không để ý tới Ma Sơn Uy nữa, ánh mắt nhìn về phía Trương Nghị Nhận, nói: “Trương thống lĩnh, tìm một chỗ nói chuyện?”
Trương Nghị Nhận hít sâu một hơi, cười nói: “Tô công tử mau mời! Hầu gia sớm nói, nếu Tô công tử đến đây, liền lấy ‘Thiêu Vân tửu’ ‘bách yêu linh huyết’ ủ chiêu đãi, đây chính là rượu ngon thế gian khó được.”

“Ngươi cũng đến.”

Tô Dịch nhìn Hoàng Càn Tuấn một cái.

Hoàng Càn Tuấn vội vàng đáp ứng.

Lúc này, Trương Nghị Nhận dẫn bọn Tô Dịch xoay người rời khỏi giáo trường này.

Nhìn theo bọn Tô Dịch rời khỏi, vẻ mặt sĩ tốt Thanh Giáp quân phụ cận giáo trường đều mang theo một mảng phức tạp.

Sự cường đại của Tô Dịch rung động tâm thần bọn họ, cũng làm trong lòng bọn họ dâng lên kính ngưỡng.

Quy củ trong quân ngũ rất đơn giản, người càng mạnh càng được người ta tôn trọng.

Tô Dịch lấy tu vi Tụ Khí cảnh, dễ dàng trấn áp Ma Sơn Uy, điều này làm các sĩ tốt Thanh Giáp quân này muốn không khâm phục cũng khó.

Mà Nam Ảnh vẫn luôn quỳ gối trong giáo trường, lại trợn tròn mắt.

Trong lòng sợ hãi thấp thỏm, cho rằng Tô Dịch nhất định sẽ nổi trận lôi đình, nói không chừng sẽ giết mình.

Nhưng ai từng ngờ, từ đầu đến cuối, Tô Dịch không nhìn nàng một cái nào nữa.

So với nhục nhã càng làm người ta khó chịu hơn, không thể nghi ngờ chính là loại mùi vị hoàn toàn không nhìn này!

“Kẻ này... Càng ngày càng đáng sợ...”

Lý Mặc Vân thầm than, trong lòng dâng lên cảm xúc nói không rõ được.

Trước kia, hắn là nhân vật lĩnh quân một thế hệ trẻ của thành Quảng Lăng, là đệ tử phong vân chói mắt cực điểm của nội môn Thanh Hà kiếm phủ.

Trước kia, hắn từng cực khinh thường Tô Dịch người ở rể Văn gia này, thậm chí từng bởi vì muốn theo đuổi Văn Linh Chiêu, ý đồ âm thầm diệt trừ Tô Dịch.

Nhưng đến hôm nay...

Lý Mặc Vân mới khắc sâu phát hiện, trước kia mình ngây thơ buồn cười cỡ nào.

“Gió tầng nào gặp mây tầng đó, đại khái ở trong mắt Tô Dịch hôm nay, mình chỉ là một kẻ đáng thương không đáng để vào mắt nhỉ...”

Lý Mặc Vân vừa nghĩ đến đây, giữa sân đột nhiên vang lên tiếng của Ma Sơn Uy:

“Người đâu, giam cầm Nam Ảnh lại, chờ hầu gia trở lại, tự mình xử lý!”

Lý Mặc Vân chợt ngẩng đầu, chỉ thấy một đám sĩ tốt Thanh Giáp quân tiến lên, lao về phía Nam Ảnh quỳ gối nơi đó.

Mặc cho nàng hoảng sợ gào thét, cũng không có ích gì, cuối cùng bị kéo mang đi.

Một cảm giác vớ vẩn trào lên trong lòng Lý Mặc Vân.

Từ đầu đến cuối, Tô Dịch đều không để ý tới Nam Ảnh, hoàn toàn không nhìn.

Buồn cười là, Ma Sơn Uy lúc trước bị Tô Dịch hung hăng thu thập một phen, lại xuống tay đối với Nam Ảnh...

Ma Sơn Uy đây là hận mình trúng mỹ nhân kế của Nam Ảnh, mới sẽ như vậy, hay là vì lấy việc này lấy lòng Tô Dịch?

Không có ai đoán được.

Nhưng Lý Mặc Vân lại khắc sâu hiểu rõ một sự kiện.

Khi có được thực lực đủ mạnh mẽ, người ngươi khinh thường đi giải quyết, tự nhiên sẽ có người chủ động giúp ngươi đi giải quyết!

Như lúc này.

Tô Dịch căn bản chưa nói muốn xử trí Nam Ảnh như thế nào, nhưng ai có thể nhìn không ra, cho dù Ma Sơn Uy không hạ đạt mệnh lệnh này, khi Võ Linh hầu Trần Chinh trở về, cũng nhất định sẽ không bỏ qua cho Nam Ảnh?

...

Ánh nắng chiều ảm đạm, bóng đêm hạ xuống.

Trong cung điện thô ráp dựng từ tảng đá, đèn đuốc to như cánh tay trẻ con hừng hực thiêu đốt, soi đại điện tràn ngập sáng sủa.

Từng chậu thức ăn nóng hôi hổi trình lên, đều là máu thịt yêu thú đủ loại màu sắc hình dạng nấu nướng, mùi nồng đậm, làm người ta dâng lên cơn thèm ăn.

Ở trước bàn của mỗi người bọn Tô Dịch, đều bày một vò “Thiêu Vân tửu”, màu rượu đỏ tươi sáng, giống như mây tía thiêu đốt.

Rượu này do hơn trăm loại tinh huyết yêu thú cùng rất nhiều linh dược cùng nhau ủ thành, độ rượu rất mạnh, vào cổ như thiêu đốt, có thể kích phát khí huyết tiềm năng toàn thân võ giả.

Tô Dịch nếm một chút, hương vị quả thật cực kỳ độc đáo, như một lưỡi đao vào cổ, sau khi rượu nóng rực như xé rách ùa vào trong cơ thể, liền như dung nham phun trào ùa vào tứ chi bách hải, thiêu đốt khí huyết toàn thân như sôi trào.

Thưởng thức một chút, trong mồm miệng tràn ngập hương rượu ngọt mạnh thuần hậu.

Võ giả bình thường sợ là căn bản không chống đỡ được rượu mạnh bực này, một chén là say.

Trên tiệc rượu, bọn Tô Dịch vừa ăn vừa nói chuyện, rất nhanh đã từ trong miệng Trương Nghị Nhận biết được một ít tin tức quan trọng.

Thú triều một lần này sắp bùng nổ ở Huyết Đồ yêu sơn, hấp dẫn không ít nhân vật đứng đầu Đại Chu chú ý.

Một ít thế lực lớn càng sớm hành động, từ trong khu vực khác tiến vào Huyết Đồ yêu sơn.

Như Lư Dương học cung, Không Động học cung, Tinh Nhai học cung đứng trong mười đại học cung của Đại Chu, đều có đại nhân vật đứng đầu dẫn đội, sớm ở một đoạn thời gian trước, đã tiến vào trong Huyết Đồ yêu sơn.

Ngoài ra, cũng có một chút nhân vật dữ dằn của một ít thế lực khác.

Điều này làm bọn Tô Dịch đều ý thức được, nếu lần này trong Huyết Đồ yêu sơn thật sự có cơ duyên gì khó lường sinh ra, nhất định sẽ đưa tới lượng lớn người cạnh tranh cướp đoạt.

“Vậy có chút phiền phức rồi.”

Dã biết những thứ này, Thân Cửu Tung nhíu mày, người cạnh tranh càng nhiều, liền ý nghĩa không thể tránh né sẽ xảy ra xung đột.

Bạn cần đăng nhập để bình luận