Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 254: Sợ nhất không khí đột nhiên im lặng (1)

“Vậy phải làm sao bây giờ?”
Viên Lạc Hề không khỏi nhíu mày.

Viên Lạc Vũ lại không đê rý, nói: “Sợ cái gì, lấy năng lực kiếm giết tông sư của Tô công tử, dù chọc thủng trời quận Vân Hà, cùng lắm thì vỗ mông rời khỏi là được.”

“Chuyện cũng không đơn giản như vậy, đừng quên, hôm nay ngay cả quận thủ Tần Nhược Uyên nhân vật dữ dằn ăn thịt người không nhả xương này, cũng đang trù tính việc báo thù cho con hắn!”

Trình Vật Dũng vẻ mặt ngưng trọng nói.

...

Quận thủ phủ.

Thư phòng.

“Đại nhân, đã điều tra ra một ít tin tức của thiếu niên đó, mời ngài xem qua.”

Lão nô đồ đen trình lên một quyển sách mật.

Tần Nhược Uyên nhìn đọc lần đầu tiên, đã nhận ra kỳ quái.

Tô Dịch, kẻ bị vứt bỏ của ngoại môn Thanh Hà kiếm phủ, một năm trước tu vi mất hết, ở rể văn gia thành Quảng Lăng...

Thân phận như vậy, không khỏi cũng quá không chịu nổi!

Thiếu niên như vậy, nào có lá gan không đặt quận thủ phủ ở trong mắt?

Tần Nhược Uyên nhíu nhíu mày, tiếp tục đọc.

Tư liệu trên quyển sách này vô cùng tỉ mỉ xác thực.

“Múng tám tháng hai, Tô Dịch và Hoàng Càn Tuấn cùng nhau ngồi lâu thuyền đến quận thành Vân Hà, cùng ngày đến ngõ Dương Liễu, gặp lại huynh muội Phong Hiểu Phong, Phong Hiểu Nhiên...”

“Tối đó, Tô Dịch giết vào sào huyệt Hắc Hổ bang, giết hai mươi chín bang chúng Hắc Hổ bang, cứu ra Phong Hiểu Nhiên muội muội của Phong Hiểu Phong...”

Trên quyển sách, còn đánh dấu chi tiết lai lịch cùng xuất thân huynh muội Phong Hiểu Phong, cùng với một ít tình huống của Hắc Hổ bang.

Xem xong những thứ này, Tần Nhược Uyên nheo mắt lại, ý thức được ở trước khi đến quận thành Vân Hà, Tô Dịch một năm trước trở thành phế nhân, đã một lần nữa khôi phục tu vi.

“Tối hôm đó, bọn họ ngồi xe ngựa đi nơi nào?”

Tần Nhược Uyên hỏi.

“Tra không ra.”

Lão nô đồ đen thấp giọng giải thích: “Quận thành Vân Hà rất lớn, mà lúc ấy Tô Dịch và Hoàng Càn Tuấn này hành động, căn bản không có chỗ đặc thù, thám tử của chúng ta đi khắp ngõ Dương Liễu, cũng chưa thể tra ra việc này.”

Tần Nhược Uyên gật gật đầu, nói: “Tiếp tục tra, không thể bỏ qua bất cứ chi tiết nào.”

Hắn tiếp tục xem.

“Ngày chín tháng hai, đám người Tô Dịch dọn vào ngõ Hồ Lô ở lại.”

“Tối ngày mười một tháng hai, Tô Dịch và Hoàng Càn Tuấn tới luyện khí phường, tối đó xảy ra xung đột với Tần Phong công tử...”

Khi đọc xong những thứ này, Tần Nhược Uyên nhíu mày, mơ hồ cảm giác có chút không thích hợp, nói, “Chỉ từng này?”

Lão nô đồ đen vội vàng nói: “Người của chúng ta còn đang tiếp tục đuổi giết, nhưng đại nhân ngài cũng biết, Tô Dịch này cùng Hoàng Càn Tuấn đều là vừa đến quận thành Vân Hà không lâu, người có liên quan với bọn họ lại ít, muốn tra ra động hướng mấy ngày trước của bọn họ thực sự có chút khó khăn.”

Dừng một chút, hắn nói: “Nhưng, thật ra có hai việc đáng giá chú ý.”

Tần Nhược Uyên nói: “Nói.”

“Hôm đó mười một tháng hai, Hắc Hổ bang chủ Lữ Thuyên bị giết, lâu la lớn nhỏ dưới trướng hắn hơn trăm người, đều chết thảm ở cùng ngày.”

Lão nô đồ đen nói, “Ra tay là Ngũ Thiên Hạo, đầu lĩnh hắc đạo khu vực tây nam, nhưng theo tin tức lão nô điều tra được, Lữ Thuyên và hắn chưa từng có thù hận, thậm chí Lữ Thuyên còn từng ở một ngày trước khi chết đi, từng tới bái phỏng Ngũ Thiên Hạo.”

“Ngũ Thiên Hạo...”

Tần Nhược Uyên trầm ngâm, hắn tự nhiên cũng từng nghe nói nhân vật hắc đạo này lăn lộn ở trong thế lực ngầm.

Hắn hỏi, “Ngươi hoài nghi hành động này của Ngũ Thiên Hạo khác thường, cần tra có liên quan với Tô Dịch kia hay không?”

Lão nô đồ đen nói: “Đúng vậy.”

“Được, chuyện này ngươi nắm chặt đi làm, nếu Ngũ Thiên Hạo dám không thành thật, mang hắn cùng thế lực dưới trướng hắn trực tiếp diệt trừ, coi như trừ hại cho dân chúng quận thành Vân Hà.”

Tần Nhược Uyên lạnh lùng nói.

“Chuyện thứ hai là gì?” Tần Nhược Uyên hỏi.

Lão nô đồ đen nói: “Ngay tại vừa rồi, có tin tức truyền đến, Tô Dịch này và Hoàng Càn Tuấn cùng nhau tới Phong Nguyên trai, thám tử của chúng ta đang tìm hiểu tin tức.”

“Phong Nguyên trai?”

Tần Nhược Uyên nhíu mày, “Người bình thường không vào được nơi cỡ đó, bọn họ đây là muốn đi làm gì? Chuyện này điều tra rõ cho ta.”

Lão nô đồ đen vội vàng gật đầu đồng ý.

“Tư liệu quá ít, hơn nữa đều chỉ là thứ mặt ngoài, chi tiết kẻ này quyết sẽ không đơn giản như vậy.”

Tần Nhược Uyên day day mắt, trong mắt nổi lên một mảng lạnh lùng, nói, “Tiếp tục tra, lúc cần thiết, có thể từ người bên cạnh kẻ này hạ thủ, hẳn có thể moi ra rất nhiều manh mối có giá trị.”

Lão nô đồ đen như có chút suy nghĩ nói: “Ý tứ đại nhân là, từ trên người huynh muội Phong Hiểu Phong cùng Phong Hiểu Nhiên xuống tay?”

“Không sai.”

Tần Nhược Uyên vẻ mặt lạnh nhạt, gật gật đầu, “Nhưng, chuyện này không thể do người của chúng ta đi làm. Ngươi tìm một ít người không liên quan tới chúng ta đi hành động, tránh cho rút dây động rừng, tốt nhất có thể khiến đôi huynh muội này ngoan ngoãn phối hợp, để tránh khiến Tô Dịch sinh ra lòng nghi ngờ.”

Lão nô đồ đen gật đầu nói: “Đại nhân yên tâm.”

Tần Nhược Uyên phất phất tay, nói: “Đi đi, nhớ đừng quên tìm hiểu rõ ràng chuyện xảy ra tối nay ở Phong Nguyên trai.”

Lão nô đồ đen nhận lệnh mà đi.

“Trên thân kẻ này tất nhiên có bí mật!”

Tần Nhược Uyên ngồi ở ghế dựa, lâm vào trầm ngâm.

Tu vi hắn khôi phục như thế nào?

Lần này đến quận thành Vân Hà lại là muốn làm gì?

Hắn chân trước vừa giết nhiều người như vậy của Hắc Hổ bang, vì sao chỉ cách hai ngày thời gian, Hắc Hổ bang đã bị Ngũ Thiên Hạo diệt?

Bạn cần đăng nhập để bình luận