Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 1388: Nghĩ mà sợ (2)

Lại thấy Tô Dịch hỏi: “Vân Đài đại hội lần này, đại nhân vật Ngũ Lôi linh tông các ngươi cũng sẽ tham gia?”
“Không sai.”

Viên Thước vẻ mặt nghiêm túc nói: “Đạo hữu cảm thấy, dưới tình huống bực này, Lan Sa cô nương tới Vân Đài đại hội xin giúp đỡ, ai sẽ để ý tới nàng?”

Lan Sa khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, vẻ mặt ảm đạm, trong lòng nghẹn phát hoảng.

Nàng lại không ngu ngốc, làm sao không rõ, lời của Viên Thước tuy chói tai khó nghe, nhưng lại không giả?

Ở trước kia, sư tôn của hắn thân là thái thượng trưởng lão Đông Hoa kiếm tông, ở cảnh nội Đại Tần này tự nhiên rất ít người dám trêu chọc.

Nhưng bây giờ, thế sự đã thay đổi!

Ngay cả Đông Hoa kiếm tông cũng đã quy thuận ở dưới trướng Thiên Sát huyền tông, như phụ thuộc.

Dưới tình huống bực này, Thiên Sát huyền tông sao có thể không để ý phiêu lưu đắc tội Ngũ Lôi linh tông, mà đi ra mặt thay sư tôn nàng?

Liền thấy Tô Dịch thuận miệng nói: “Ta vừa vặn đang muốn tới Vân Đài đại hội, Thiên Sát huyền tông nếu không quản việc này, vậy do ta đến quản.”

“Ngươi?”

Viên Thước, Hồng Hà đám cường giả Ngũ Lôi linh tông đều ngẩn ra một phen, nếu không phải Tô Dịch từng trong cái nâng tay trấn áp nữ tử xinh đẹp Trúc Vận, bọn họ đã sớm lên tiếng châm chọc.

“Nói như vậy, đạo hữu xác định thế nào cũng phải xen vào?”

Viên Thước hít sâu một hơi hỏi.

Tô Dịch gật đầu nói: “Ta cho các ngươi một cơ hội, trở về nói cho chưởng giáo của các ngươi, nếu dừng tay ở đây, ta có thể bỏ qua chuyện cũ, nếu chờ ta đến Vân Đài đại hội, các ngươi vẫn như cũ không muốn dừng tay, vậy thì đừng trách ta không khách khí.”

Một đoạn lời, tùy ý bình thản.

Nhưng lại khiến bọn người Viên Thước đều có cảm giác ngây dại.

Phóng mắt thiên hạ Đại Tần hiện nay, người nào dám uy hiếp Ngũ Lôi linh tông bọn họ như thế?

“Lan Sa cô nương, chúng ta đi thôi.”

Tô Dịch đã lười để ý tới những người này, cất bước đi về phía xa.

Lan Sa vội vàng đuổi theo.

Nguyên Hằng đi theo sau.

Thấy đoàn người Tô Dịch rời khỏi, các cường giả Ngũ Lôi linh tông này đều không cam lòng, đều không khỏi dùng ánh mắt nhìn về phía Viên Thước.

Viên Thước nhanh chóng truyền âm, tiến hành cảnh cáo: “Chớ lên cơn ngu xuẩn, không thấy Trúc Vận là thua như thế nào? Đối phương nếu muốn giết chúng ta, tuyệt đối không phải việc khó!”

Mọi người khẽ biến sắc, nhìn nhìnTrúc Vận hãy còn quỳ gối nơi đó, đều im lặng không nói.

“Xin hỏi tôn tính đại danh đạo hữu?”

Mạnh, Viên Thước giương giọng mở miệng.

“Tô Dịch.”

Nơi xa, truyền đến thanh âm lạnh nhạt kia của Tô Dịch.

“Tô Dịch? Cảnh nội Đại Tần này có một nhân vật như vậy sao?”

Viên Thước nghi hoặc.

“Ta biết rồi!”

Chợt, Hồng Hà giật mình mở miệng, “Hắn là Đại Chu đế sư Tô Dịch, thiếu niên truyền kỳ kia từng lấy sức một mình, quét sạch một đám ma tu Thiên Ngục Ma Đình!”

Dứt lời, trán hắn toát mồ hôi lạnh.

Vừa nhớ đến lúc trước, hắn còn từng không chút khách khí uy hiếp Tô Dịch, trong lòng hắn liền nghĩ mà còn sợ, tràn đầy cảm giác sống sót sau tai nạn.

“Là hắn! ?”

Tu sĩ khác của Ngũ Lôi linh tông đều hoảng sợ thất sắc.

Bọn họ tuy đến từ dị giới, nhưng lại nào có thể chưa từng nghe nói thế lực Thiên Ngục Ma Đình phân bố ở cảnh nội Đại Chu, là bị diệt như thế nào?

“Lần này trái lại thua không oan...”

Trúc Vận yên lặng từ trên đất bò dậy, khuôn mặt xinh đẹp ngược lại mang theo một tia thoải mái.

Lúc trước bị Tô Dịch một chưởng trấn áp quỳ xuống, làm nàng xấu hổ và giận dữ muốn chết, chỉ cảm thấy đời này rất khó ngẩng đầu lên ở trong tông môn.

Nhưng bây giờ, theo việc biết được thân phận Tô Dịch, nàng ngược lại cảm thấy, thua Tô Dịch cũng không tính là quá mất mặt.

Dù sao, đối phương là một tồn tại có thể trấn áp giết chết đại tu sĩ Hóa Linh cảnh!

“Thì ra là hắn...”

Viên Thước lặng yên siết chặt hai nắm tay, trong lòng cũng sôi trào không thôi.

Hắn dám khẳng định, lúc trước, bọn họ nếu là làm bậy, chỉ sợ bây giờ đã thành một đống thi thể!

“Viên sư đệ, ngươi nói chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Hồng Hà nói: “Tô Dịch kia trước đó đã nói, hắn muốn đi Vân Đài đại hội, hắn nhân vật bực này đã nói muốn nhúng tay vào, khẳng định sẽ không lật lọng, nhưng đối với Ngũ Lôi linh tông chúng ta mà nói, đây chính là một tin tức xấu.”

Ánh mắt người khác đều đồng loạt nhìn về phía Viên Thước.

Trong lòng Viên Thước căng thẳng, cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, lập tức nói: “Bây giờ liền truyền tin tức cho tông môn, mang chuyện xảy ra hôm nay kể ra rõ ràng, vô luận như thế nào, cũng phải ở trước khi Tô Dịch đến Vân Đài linh sơn, để đám người chưởng giáo biết được việc này!”

Mọi người đều gật gật đầu.

Đúng vậy, tình thế phát triển đến bực này, cũng chỉ có thể do các đại nhân vật kia của tông môn đến quyết định!

...

Trời sáng khí trong, núi non mênh mang.

“Những kẻ đó thế mà lại thật sự không đuổi theo.”

Trên đường, Lan Sa như trút được gánh nặng, khẽ lên tiếng.

“Bọn họ nếu đuổi theo, cũng không khác gì chịu chết.”

Nguyên Hằng lộ ra một nụ cười hàm hậu, “Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc trước, ta còn cho rằng chủ nhân sẽ đại khai sát giới, giết sạch những kẻ đó.”

Tô Dịch không khỏi nghẹn lời, lắc đầu nói: “Tác phong làm việc của đám truyền nhân Ngũ Lôi linh tông kia, trái lại cũng tính là có kết cấu, bọn họ đã có thể tiên lễ hậu binh đối với Lan Sa cô nương, ta tự nhiên sẽ không ức hiếp bọn họ những tiểu nhân vật này.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận