Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 4401: Thiên thu bất hủ nghiệp đều ở trong giết người (1)

Chương 4401: Thiên thu bất hủ nghiệp đều ở trong giết người (1)
Chương 4401: Thiên thu bất hủ nghiệp đều ở trong giết người (1)
Trên đời này, không thiếu kẻ bất chấp thủ đoạn.Mạng người không đáng kể chút nào.Thậm chí, đối với một ít tà ma ngoại đạo mà nói, coi tàn sát chúng sinh là chuyện đủ để kiêu ngạo."Vậy... Chúng ta nên làm như thế nào?"Ngũ Linh Xung hỏi.Nói thật, hắn cũng không đành lòng ra tay đối với những người già yếu kia.Tô Dịch giọng điệu lạnh nhạt nói: "Ta xưa nay không phải người tốt bừa bãi."Thanh âm còn đang quanh quẩn, hắn phất tay áo bào.Bóng người dày đặc phía trước, nhất thời giống như cỏ rác, bị một luồng lực lượng vô hình bao phủ, ngã bay sang hai bên đường phố.Chưa có ai bị thương."Nhưng, so sánh với đám khốn kiếp không có nhân tính kia, ta ít nhất còn có chút điểm mấu chốt."Tô Dịch nói đến đây, ở chỗ sâu trong đôi mắt thâm thúy kia hiện ra một mảng sát khí,"Mà bây giờ, bọn hắn đã xúc phạm điểm mấu chốt của ta!"Trong lòng Ngũ Linh Xung chấn động.Hắn sâu sắc phát hiện, Tô Dịch lúc trước vẫn luôn nhàn tản như mây trôi chân trời, giờ phút này trên người đột nhiên có thêm một phần sát khí lãnh liệt làm người ta tim đập nhanh."Ngươi tạm ở chỗ này chờ."Thanh âm lạnh nhạt kia của Tô Dịch còn đang quanh quẩn, hắn bước ra một bước, bóng người bỗng dưng biến mất.Lúc trước, hắn là đang chờ đợi sát kiếp đến, chờ mong có "kinh hỉ" xuất hiện.Mà bây giờ, hắn đã không có hứng thú như vậy.Bởi vì kẻ địch trong thành này, đã không xứng với sự chờ mong của hắn.Thân là đại nhân vật cao cao tại thượng trên con đường tu hành, lại lợi dụng một ít hạng người nhỏ yếu tầng dưới chót để bố cục, loại người này, làm sao xứng là địch với Tô Dịch hắn?Bên dưới một tòa đại điện, có một mật thất trong lòng đất.Lúc này, một đám người đang nhìn chằm chằm một màn hào quang.Trong màn hào quang, lộ ra từng cảnh tượng sau khi Tô Dịch tiến vào Kim Kiều thành."Bọn Bích Tinh lão ma thế mà thất thủ rồi!"Có người giật mình.Trong màn hào quang lộ ra một màn Tô Dịch ở trên phố dài bị đột ngột ám sát, nhưng theo Tô Dịch bước ra một bước, phất tay áo, trận ám sát này liền sụp đổ!Mà một đám cường giả ám sát Tô Dịch, đều ở trong đào vong bị chém giết!"Gã này quả thực lợi hại như trong lời đồn, ít nhất là một vị Bán Thần!"Có người cau mày."Các ngươi xem, Tô Dịch kia bị chặn rồi!"Đột nhiên, có người vẻ mặt cổ quái nói.Chỉ thấy trên màn hào quang, lộ ra cảnh tượng Tô Dịch bị một đám người già yếu ngăn cản ở con đường phía trước."Ha ha, hay nha! Đây là có người cố ý lợi dụng đám dân bản xứ kia, ý đồ kiềm chế Tô Dịch!"Có người cười khẽ."Thủ đoạn này tuy ti tiện một chút, nhưng cũng thực sự rất hữu dụng! Ít nhất, nếu có thể khiến Tô Dịch này ôm lòng cố kỵ, trong hành động kế tiếp, chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng tính mạng đám dân bản xứ trong thành, để làm lá chắn của chúng ta!""Nhưng nếu Tô Dịch không chịu uy hiếp thì sao?""Vậy cũng không sao, Kim Kiều thành này chính là địa bàn của Ỷ Thiên lâu, mắt thấy Tô Dịch nghênh ngang xâm nhập trong thành, Ỷ Thiên lâu sao có thể thờ ơ?""Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, đến lúc đó chúng ta chỉ cần đục nước béo cò là được."...Khi mọi người nói chuyện với nhau, cảnh tượng trong màn hào quang nhất thời biến đổi, Tô Dịch đột nhiên biến mất khỏi chỗ ban đầu.Hả?Mọi người ngẩn ra, gã này đi đâu rồi?"Chẳng lẽ nói, tên kia đã phát hiện chúng ta đang âm thầm nhìn trộm?"Có người giật mình nói."Không có khả năng, khí tức của Thận Ảnh Thần Châu, dưới thần linh căn bản không có khả năng phát hiện."Có người khẳng định.Bọn họ sở dĩ có thể ở trong bóng tối rình mò được động tĩnh của Tô Dịch, là ở chỗ nắm giữ một món bí bảo tên gọi Thận Ảnh Thần Châu."Đúng vậy, bằng vào bảo vật này, chúng ta chưa từng thất thủ. Yên tâm đi, Tô Dịch kia dù là mọc mũi chó, cũng không ngửi ra khí tức của chúng ta!"Lời này vừa nói ra, không ít người nhất thời cười lên.Vô thanh vô tức, một bóng người tuấn tú xuất hiện ở trong mật thất ẩn nấp dưới lòng đất này, lẳng lặng nhìn đám người này cười."Hả?"Bỗng nhiên, có người khóe mắt liếc qua bóng người Tô Dịch, không khỏi lông tóc dựng cả lên, da đầu phát tê.Tô Dịch! !Hầu như cùng lúc, người khác cũng phát hiện không thích hợp, khi nhìn thấy bóng người Tô Dịch, mỗi người cũng như bị sét đánh, nụ cười trên mặt đọng lại.Gã này, xuất hiện khi nào?"Viên Thận Ảnh Thần Châu này không tệ."Trong lòng bàn tay Tô Dịch hiện ra một viên ngọc châu trắng bóc trơn bóng trong suốt.Ngọc châu chảy ra hào quang như triều tịch, làm nền bóng người tuấn tú kia của hắn cũng trở nên vụt sáng vụt tắt, mờ mịt mà hư ảo."Ra tay!"Mọi người bùng nổ, hung hãn tấn công.Một mảng mưa kiếm lại ở cùng một lúc dâng trào.Trong chớp mắt, máu bắn tung tóe, cả thảy bảy vị nhân vật Thái cảnh đột tử ngay tại chỗ.Tô Dịch xoay người rời đi.Thẳng đến về sau, khi mọi người phát hiện mật thất trong lòng đất này, mới nhận ra bảy vị nhân vật Thái cảnh chết đi kia, chính là bảy ma đầu tà đạo tiếng tăm lừng lẫy Kim Kiều thủy vực, có phong hào "Huyết Vân thất ma". ...Trên một con phố.Khi bóng người Tô Dịch đi qua nơi đây, một đường đi qua, lục tục có máu bắn tung tóe.Có người ẩn nấp ở trong bóng ma dưới mái hiên.Có người biến hóa thành chim tước, đứng ở trên xà nhà không ai chú ý.Có người cải trang thành dân bản xứ tu vi nhỏ yếu, trà trộn ở trong một tòa đình viện dân bản xứ ở lại...Không có ngoại lệ, tất cả đều bị một kiếm lấy mạng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận