Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 800: Bí mật của Quần Tiên Kiếm Lâu (2)

Dừng một chút, vẻ mặt hắn khác thường, thấp giọng nói: “Hơn nữa, ‘kẻ đoạt xá’ những năm gần đây ngủ đông ở cảnh nội ba nước Đại Ngụy, Đại Chu, Đại Tần, cùng với một ít nhân vật dữ dằn mang truyền thừa cổ xưa, cũng đều rất có thể sẽ tới đó.”
“Có thể nói, di tích Quần Tiên Kiếm Lâu này, đã thành thịt béo trong mắt hạng người tu hành khắp thiên hạ, ai cũng muốn cắn một miếng. Thập Phương các ta tự nhiên cũng không ngoại lệ.”

Nghe tới đây, Tô Dịch rốt cuộc có chút động lòng.

Hắn rất hứng thú đối với “kẻ đoạt xá”, vẫn luôn muốn nghiên cứu một chút, những kẻ đoạt xá này rốt cuộc là đến từ thế giới vị diện nào.

“Thập Phương các bọn ngươi có kế hoạch hay không?”

Tô Dịch hỏi.

Hồng Tể hòa thượng nhất thời lộ ra một tia vui mừng, phát hiện Tô Dịch cũng đã động lòng!

Hắn vội vàng nói: “Công tử yên tâm, chỉ cần ngài đồng ý, lần này đại trưởng lão phân đà Đại Chu của Thập Phương các chúng ta sẽ đi cùng ngài, có nàng ấy, đủ để cung cấp tình báo tỉ mỉ xác thực nhất cho công tử.”

Tô Dịch ngẩn ra, nói: “Chính là ngươi lúc trước nói... Đại trưởng lão phong hoa tuyệt đại, ngoài thanh tú trong thông tuệ, tựa như tiên tử trên trời?”

Hồng Tể hòa thượng A một tiếng, trước liếc Tật Quang Tước đứng xa xa ở trên cây tùng một cái, lúc này mới nghiêm nghị nói: “Đúng vậy! Nếu luận mỹ mạo, đại trưởng lão của chúng ta tuyệt đối là nghiêng nước nghiêng thành, hại nước hại dân, công tử nếu thấy người thật của nàng, nhất định sẽ rõ, tất cả lời khen phát ra từ phế phủ đó của hòa thượng ta, cũng không đủ để hình dung một phần vạn tư sắc của đại trưởng lão...”

Tô Dịch tức giận ngắt lời, “Được rồi, ngươi muốn nịnh bợ đại trưởng lão nhà ngươi, cũng đừng trước mặt ta.”

Hồng Tể hòa thượng nhất thời ngượng ngùng.

Ninh Tự Họa cũng không khỏi mỉm cười, làm sao nhìn không ra, tất cả lời khen của Hồng Tể hòa thượng, đơn giản là e ngại vị đại trưởng lão kia mà thôi.

“Các ngươi tính khi nào hành động?”

Tô Dịch hỏi.

“Cái này phải xem hành trình cùng sắp xếp của công tử, nhưng, tốt nhất vẫn là càng sớm càng tốt.”

Hồng Tể hòa thượng vội nói: “Dựa theo Thập Phương các chúng ta nhắm chừng, không quá chín ngày, di tích Quần Tiên Kiếm Lâu ở sâu trong Loạn Linh hải kia, liền rất có thể ngang trời hiện thế hoàn chỉnh.”

“Lần này đi Đại Tần Loạn Linh hải cần bao lâu?”

Tô Dịch hỏi tiếp.

Hồng Tể hòa thượng hơi trầm ngâm, nói: “Nếu cưỡi linh cầm chạy đi, nhanh nhất cũng cần hai ngày thời gian, nếu công tử quyết định tới, Thập Phương các ta sẽ phái ‘Xích Quang Điêu’ đến đón ngài.”

“Được, vậy quyết định ở tam thiên sau khởi hành.”

Tô Dịch làm ra quyết đoán.

Ánh mắt hắn liếc qua, nhìn ra Ninh Tự Họa cũng cực kỳ động lòng, trầm ngâm nói: “Ninh đạo hữu, ngươi không cần tới đó, nếu ta chuyến này thực có thu hoạch, chắc chắn chia ngươi một phần.”

Ninh Tự Họa ngẩn ra, tuy có chút tiếc nuối, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.

Nàng hiểu tâm tư của Tô Dịch, lo lắng những thân hữu kia ở Thiên Nguyên học cung không ai chiếu cố, ở lúc bọn họ rời khỏi xảy ra cái gì ngoài ý muốn.

Mà có nàng tọa trấn, thì không cần lo lắng những thứ này.

Cho dù thực ở lúc Tô Dịch rời khỏi xuất hiện nguy hiểm gì, cũng có thể tới trong “Ngọc Bình sơn” cách Thiên Nguyên học cung trăm dặm tránh họa.

“Lan Sa bên kia, ta nên trả lời như thế nào?”

Ninh Tự Họa hỏi.

Tô Dịch nói: “Ngươi nói cho nàng, nếu có cơ hội, thì ở sâu trong Loạn Linh hải gặp nhau là được.”

Ninh Tự Họa gật đầu đáp ứng.

Rất nhanh, Hồng Tể hòa thượng đã cáo từ mà đi.

...

Ba ngày kế tiếp, Tô Dịch trải qua cực kỳ nhàn nhã, trừ tu luyện, thì cùng Văn Linh Tuyết chơi cờ, chỉ điểm đối phương tu hành.

Thiếu nữ đã phát triển càng thêm xinh đẹp, da như mỡ đông, mặt mày thanh lệ, cực kỳ thanh tú, cả người tràn đầy khí tức thanh thuần tịnh lệ.

Khi cùng một chỗ với nàng, trong lòng Tô Dịch cũng sung sướng cùng thả lỏng nhất.

Tỷ tỷ Văn Linh Chiêu của nàng cũng ở Thiên Nguyên học cung, nhưng, từ sau khi Tô Dịch xuất hiện, Văn Linh Chiêu tựa như có ý thức tránh đi khả năng gặp mặt hắn, gần như là chân không ra khỏi cửa.

Tới bây giờ, hai người cũng chưa từng gặp lại một lần.

Đối với điều này, Tô Dịch tự nhiên sẽ không để ý.

Chuyện quá khứ ở rể Văn gia sớm tiêu tán như mây khói, làm Tô Dịch đối với Văn Linh Chiêu đã chưa nói tới hận, cũng chưa nói tới để ý bao nhiêu.

Như lúc trước hắn viết cho Văn Linh Chiêu một bức chữ kia: “Nhất biệt lưỡng khoan, các sinh hoan hỉ (Mỗi người một nơi, tất cả đều vui)” .

Ở trong lúc đó, Tô Dịch cũng hiểu biết được, ở dưới sự chuẩn bị của Ninh Tự Họa, Huyền Diễn đạo tông đã bước đầu có quy mô.

Đám người Mộc Hi, Bộc Ấp, Khương Đàm Vân, Lô Trường Phong, Lan Lăng Tiêu thị Tiêu Thiên Khuyết, Viên Võ Thông gia chủ Viên thị quận Vân Hà, Trịnh Thiên Hợp gia chủ Trịnh gia Cổn Châu đều đã gia nhập vào, đều có chức trách.

Ngoài ra, Võ Linh hầu Trần Chinh, Hoàng Vân Xung gia chủ Hoàng thị thành Quảng Lăng đám bạn cũ Tô Dịch, cũng đều bày tỏ tâm chí, trở thành một thành viên của Huyền Diễn đạo tông.

Đối với sắp xếp bực này của Ninh Tự Họa, Tô Dịch rất hài lòng.

Không lấy tu vi cao thấp cùng thân phận tôn ti để đối đãi khác nhau, mang cùng bằng hữu mình giao hảo đều mời vào Huyền Diễn đạo tông, đây cũng chính là ước nguyện ban đầu Tô Dịch đáp ứng sáng lập thế lực này.

Xét đến cùng, Huyền Diễn đạo tông thành lập, vốn chính là muốn cho người có liên quan với Tô Dịch một nơi che chở, mà không phải vì mở rộng địa bàn, tranh đấu thiên hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận