Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 583: Văn châu Vương Trác (1)

Ninh Tự Họa nghĩ ngợi, nói: “Lan Sa đến từ Đông Hoa kiếm tông một trong ba thế lực tu hành lớn của Đại Tần, thân phận nàng ấy cực kỳ đặc thù tôn quý, đối với người khác mà nói, ngũ uẩn linh châu này có thể nói côi bảo khó gặp, nhưng đối với nàng ấy mà nói, muốn đạt được cũng không tính là quá khó.”
“Thì ra là đệ tử tông môn.”

Tô Dịch gật gật đầu.

Hắn cũng biết, Đại Chu, Đại Ngụy, Đại Tần trong ba quốc gia thế tục giáp giới này, lấy Đại Tần quốc lực cường thịnh nhất.

Chỉ lấy lực lượng tu hành mà nói, cảnh nội Tần quốc đã có ba thế lực tu hành lớn, xa không phải Đại Chu chỉ có một cái Tiềm Long kiếm tông có thể so sánh.

Lan Sa này đến từ Đông Hoa kiếm tông Đại Tần, ngay cả Ninh Tự Họa cũng nói nàng ấy thân phận cực kỳ đặc thù tôn quý, vậy tự nhiên xa không phải tu hành giả trên ý nghĩa bình thường có thể sánh bằng.

Lại hàn huyên một lát, Ninh Tự Họa liền cáo từ mà đi.

Lúc gần đi, cũng đưa Văn Linh Tuyết cùng nhau mang đi.

Từ hôm nay trở đi, cuộc sống của Tô Dịch cuối cùng trở nên thanh tĩnh.

Trừ tu luyện, là chỉ điểm Trà Cẩm tu luyện, thuận tiện cũng giúp ấu thú Xích Nghê mở ra linh trí, truyền thụ một pháp môn tu hành yêu đạo tên gọi “Vạn Tượng Luyện Tinh Quyết”.

...

Hai ngày sau.

Cũng chính là ba mươi tháng ba, gia chủ Viên gia Viên Võ Thông, dẫn theo đám người Viên Lạc Hề, Viên Lạc Vũ, Phong Hiểu Phong, Phong Hiểu Nhiên, cùng với gia chủ Hoàng gia Hoàng Vân Xung thành Quảng Lăng tự mình tới bái phỏng.

Tô Dịch bày tiệc, uống rượu nói chuyện với họ.

Cuối cùng, Phong Hiểu Phong và Phong Hiểu Nhiên được Tô Dịch giữ lại, cũng ở cùng ngày đưa đi Thiên Nguyên học cung tu hành.

Làm như vậy, cũng là tránh cho một đôi huynh muội này lại bị những đối thủ kia ức hiếp.

...

Mùng một tháng tư.

Tô Dịch mượn khí thế đang thịnh, tiêu hao cả thảy bảy cây tứ phẩm linh dược, một hơi đẩy tu vi cảnh giới tông sư tầng một tới mức viên mãn.

Bính Hỏa tính linh đạo quang nơi trái tim hắn, đủ có thể đến bầu trời cao tám trăm trượng!

Cái này đại biểu cho một loại nội tình đại đạo cực kỳ khủng bố.

Lấy sự từng trải của Tô Dịch kiếp trước, cũng chưa từng nghe nói, trong năm tháng từ xưa đến nay của Đại Hoang Cửu Châu, có ai ở lúc Dưỡng Lô cảnh rèn luyện trái tim, có thể làm tới một bước này.

Cũng là hôm nay, Tô Dịch một hơi bước vào cảnh giới tông sư tầng hai, bắt đầu tu luyện gan.

Gan, thuộc mộc, nuôi dưỡng Ất Mộc tính linh, rèn luyện nơi đây, có thể khơi thông kinh lạc quanh thân, tẩm bổ sinh cơ toàn thân, hóa giải bệnh trầm kha khí dơ bẩn trong cơ thể, cổ vũ tinh khí thần.

Đến cảnh giới này, làm thực lực Tô Dịch so với trước đây cường đại hơn không chỉ gấp đôi.

...

Ngày hai tháng tư.

Tô Dịch thu được một phong thư đến từ lục hoàng tử Chu Tri Ly ở Ngọc Kinh thành.

Ở trên thư, Chu Tri Ly lấy một loại giọng điệu vô cùng lo lắng nói cho Tô Dịch, Đại Chu hôm nay, đều biết Tô Dịch sẽ ở mùng bốn tháng bốn khởi hành tới Ngọc Kinh thành.

Nhân vật dữ dằn trong các thế lực lớn đều đã rục rịch, ý đồ ở trên đường chặn đường Tô Dịch, cướp đoạt cơ duyên trên người Tô Dịch.

Trong đó không thiếu một số lão gia hỏa thoái ẩn nhiều năm.

Ở cuối thư, Chu Tri Ly dặn dò Tô Dịch cần phải cẩn thận, nếu có thể, mong Tô Dịch tốt nhất thay đổi hành trình.

Đọc thư xong, Tô Dịch cười trừ.

...

Ngày ba tháng tư.

Tô Dịch đưa Trà Cẩm đi Thiên Nguyên học cung, hẹn với Ninh Tự Họa, ở thành Kim Liễu cách “Bảo Sát yêu sơn” trăm dặm gặp mặt.

Ninh Tự Họa cũng sẽ thông báo Trấn Nhạc vương Mộc Hi, đến lúc đó cùng nhau tới Bảo Sát yêu sơn.

...

Mùng bốn tháng bốn.

Sáng sớm, bầu trời có mưa nhỏ tí tách.

Tô Dịch vẫn như trước, sau khi rửa mặt, tu luyện, lúc này mới thay quần áo sạch sẽ, cầm một cái ô giấy dầu, một mình rời khỏi Sấu Thạch cư.

Hắn đầu tiên là ở Tiên Đỉnh ký trong thành ăn một bữa sáng nóng hầm hập, lúc này mới cất bước đi về phía ngoài cổng thành.

Giống như thời gian đó rời khỏi quận thành Vân Hà, đối với Tô Dịch mà nói, càng thích lấy bước chân đo đạc núi sông đại địa, lấy đạo tâm quan sát phong cảnh ven đường.

Ăn gió uống sương, dãi gió dầm mưa.

Dọc đường chứng kiến, nghe thấy, cảm nhận, thu hoạch, đó là tu hành.

...

Mùng bốn tháng bốn.

Đối với người bình thường của Đại Chu mà nói, là một ngày quá bình thường.

Nhưng đối với các thế lực lớn cảnh nội Đại Chu mà nói, một ngày này có ý nghĩa không bình thường.

Bởi vì hôm nay, thiếu niên võ tông Tô Dịch mười bảy tuổi, sắp sửa khởi hành tới Ngọc Kinh thành!

Âm thầm sớm có gợn sóng mãnh liệt.

Sát khí bốn bề!

Lăng Giác lĩnh.

Ở trong một mảng núi sâu cách thành Cổn Châu ước chừng hơn một trăm dặm, bởi giống “củ ấu” mà được đặt tên.

Trên nó đá núi dốc đứng, hiếm thấy dấu chân.

Một miếu thổ địa xơ xác không biết xây dựng năm nào tháng nào cô đơn sừng sững ở bên cạnh đường núi.

Cửa chính miếu thờ đổ sụp mục nát, trong đó mạng nhện tro bụi dày đặc, bức tượng thờ phụng thổ địa công sớm đã sụp xuống thành một đống đá.

Tới gần trời tối.

Gió hắt mưa phùn, hơi nước ẩm nặng.

Từ trên đường núi uốn lượn se lạnh, một thiếu niên áo bào xanh cầm ô giấy dầu đi đến, như tản bộ sân vắng, dáng vẻ nhàn nhã.

Chính là Tô Dịch.

Sáng sớm từ thành Cổn Châu xuất phát, hắn một đường đi bộ, bôn ba giữa núi sông, dọc đường hầu như không nghỉ ngơi gì, đến bây giờ, cũng chỉ cảm thấy một cơn đói khát mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận